Những chuyện đủ để khiến cô từ bỏ việc chống cự, rồi ở lại đây mãi mãi.
“Bạch Sương Hành.”
Bóng người phụ nữ bám vào lưng cô, giọng nói yếu ớt: “Biết tao nuôi mày lớn, vất vả đến mức nào không? Tao hận lắm, đau khổ lắm... mày không phải cũng vậy sao? Sống mệt mỏi quá, không bằng cùng tao giải thoát.”
Bóng người đàn ông mờ ảo đến gần bên cạnh cô, giọng điệu lạnh lùng: “Nếu có thể lựa chọn, tao thà chưa từng gặp mẹ mày. Còn mày...”
“... Quên đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây