“Ừm...”
Trần Diệu Giai đảo mắt: “Chỉ là những trò mà ai cũng biết. Cả lớp cô lập cậu ta, cười nhạo cậu ta, còn nhét rác vào ngăn bàn của cậu ta nữa. Chuyện này có gì kỳ lạ sao?”
Bạch Sương Hành lắc đầu.
Cô không nói gì, chỉ có ánh sáng trong mắt càng thêm rõ ràng, cô dựa người vào bàn học, mỉm cười.
Xem ra, suy đoán của cô chắc là đúng rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây