Vô Địch Thiên Đế

Chương 910: Giao dịch với long tộc

Chương Trước Chương Tiếp

Cái này cũng không tính là gì, quan trọng nhất là đối tượng Hợp Long nhất định là hoàng tộc của Long tộc, hay nói cách khác Phong Tình Kiếm lập tức là phò mã Long tộc.

Mà thời gian Hợp Long này cũng là vấn đề đáng nói, hiển nhiên là vì Thanh Linh Hy Thủy của Diệp Phàm làm nghịch chuyển thể chất Bách Âm Hối Tuyền của Phong Tình Kiếm, khiến lực lượng của hắn tăng lên cực kỳ lớn, thậm chí đã đạt tới Hợp Long chi cảnh, từ đó kinh động đến Phong gia, đây cũng là nguyên nhân vì sao Phong gia liên tục không ngừng chạy đến Chí Tôn học phủ.

Chỉ là trùng hợp gặp gỡ Diệp Phàm ở đây, lại đã xảy ra những chuyện này, mà Phong Lạc kia hoàn toàn là một tên đệ tử không biết trời cao đất rộng làm ra một sự tình ngu ngốc như vậy, khiến đám người Phong Ma bị Diệp Phàm ngăn cản tại chỗ này.

- Đạo hữu biết thiếu chủ? Còn có Thanh Linh Hy Thủy này….

Lúc này Phong Ma hoảng sợ, Phong Tình Kiếm ở trong truyền âm nói chỉ là hảo hữu chí giao cho hắn Thanh Linh Hy Thủy nhưng không nói rõ ràng là ai, không ngờ bây giờ lại gặp chính chủ ở nơi này, còn náo động lên một trận quạ đen như vậy, trọng yếu nhất là thế lực chính chủ vậy mà kinh khủng như vậy.

Suy cho cùng thì cũng là bình thường, nếu không có thế lực kinh khủng như vậy thì làm sao có thể lớn mạnh như vậy, thanh Linh Hy Thủy nói cho liền cho.

- Vạn phần cảm tạ đạo hữu, vô luận là sự tình Kiếm nhi hay sự tình lần này, đạo hữu đều có đại ân đối với Phong gia ta, lần này là do Phong gia lỗ mãng phá hủy tâm tình đạo hữu, đợi sau khi giải quyết sự tình Phong nhi đạo hữu tùy lúc có thể tiến về Phong gia chúng ta, Phong gia ta nhất định quét dọn giường chiếu nghênh đón.

Phong Ma cao giọng nói, trong lòng khá là kích động, thực sự là trong khó có vận may, nếu lần này không phải gặp người quen của Kiếm nhi sợ là bỏ lỡ đại sự trọng yếu nhất của Phong gia.

- Ha ha, ta và Phong huynh mới quen đã thân, càng là hảo hữu chí giao, sự tình của hắn cũng là sự tình của ta, việc này không nên chậm trễ, Hợp Long là chuyện lớn, mời!

Diệp Phàm nói thẳng.

Đám người Phong Ma chắp tay, lúc này mới nhao nhao rời đi, tới danh tính Diệp Phàm cũng quên hỏi, đương nhiên Phong Tình Kiếm tất nhiên biết rõ thân phận Diệp Phàm.



Đợi toàn bộ đám người Phong gia tiến vào truyền tống trận, đám người Diệp Phàm đi sang một bên kiên nhẫn chờ đợi nhóm truyền tống tiếp theo, lần này bốn tên Thánh Hiền Y gia theo thứ tự là Đông Vũ, Y Nam Phong, Y Tây Nhìn, Y Bắc Sương.

Ở trăm năm trước bốn người này là Tứ Đại Thiên Vương tiếng tăm lừng lẫy của Y gia, chỉ là trăm năm gần đây đã ít xuất thế.

- Công tử, gia tộc hộ long luôn không màng thế sự, bây giờ có thể cho họ một nhân tình như vậy chúng ta có cần bí mật bàn bạc với Phong gia, cùng họ thiết lập một mối quan hệ hợp tác hay không?

Y Đông Vũ chắp tay nói, hắn đối với tên tiểu bối Diệp Phàm này vẫn có chút bội phục, tuổi chỉ mới hơn hai mươi nhưng lại có nhiều thủ đoạn như vậy, lại còn thu được thành tựu lớn như thế, có thất thấy được tương lai người này sẽ đạt tới trình độ đáng sợ thế nào.

Y Đông Vũ và những người khác trong Y gia có chút khác biệt, ánh mắt của hắn càng có sắc bén, đừng nhìn thực lực Y gia hiện tại cường hoành nhưng sau khi bị Diệp Phàm đánh cược dành chiến thắng bọn họ phải chịu ủy khuất đến mức nào, Y Đông Vũ hoàn toàn không cho là như vậy, ngược lại hắn cảm thấy đây chính là kỳ ngộ của Y gia, có lẽ nếu lựa chọn đi theo người trẻ tuổi này tương lai Y gia sẽ đạt đến trình độ cao cấp hơn nữa.

Cho nên Y Đông Vũ toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho đại nghiệp của Diệp Phàm, hắn cấp thiết muốn hoàn toàn tiến vào trong mắt của Diệp Phàm, được Diệp Phàm trọng dụng, trong tương lai có thể thu được càng nhiều đề bạt.

Cái gọi là cường giả Thánh Hiền chẳng qua chỉ là một đám thất bại không thể thành tiên mà thôi, hắn thực sự không hiểu vì sao nhiều Thánh Hiền lại tự cho mình là siêu phàm như vậy, muốn bước đến đạo càng cao thì thời điểm bản thân không có hy vọng nên cùng đối đãi tốt với người.

Diệp Phàm nghiêm túc nhìn Y Đông Vũ một chút, Thánh Hiền Y gia từ khi hắn mới bắt đầu mặc dù khá là cung kính, nhưng phần lớn cũng là do khế ước, trong đôi mắt lúc lơ đễnh vẫn có chút không phục, bọn họ vì trở ngại khế ước mà không có cách nào khác, nhưng trong lòng chưa từng thật sự cho rằng Diệp Phàm có đủ tư cách thống lĩnh bọn họ.

Nhưng Y Đông Vũ lại không giống như vậy, người này từ đầu đến cuối vẫn vô cùng cung kính, hoàn toàn bày ra vẻ thủ hạ của Diệp Phàm, điều này đối với một cường giả Thánh Hiền mà nói thì cực kì khó có được. Diệp Phàm tất nhiên biết rõ sở cầu của Y Đông Vũ, điều này rất bình thường, bất kể khi làm bất cứ sự tình gì đều phải có mưu đồ, Diệp Phàm chưa bao giờ tin tưởng loại lòng tốt vô duyên vô cớ kia.

Cung kính của Y Đông Vũ quả thật khiến Diệp Phàm coi trọng, người này cũng coi như một trong những nhân vật bồi dưỡng trọng yếu của hắn, hắn cực kỳ thưởng thức những người có tầm nhìn xa trông rộng, người như vậy có đủ tư cách đi càng cao, đi càng xa. Những người có địa vị nhất định liền bảo thủ, khinh thường người khác thì không có tư cách một mực đi theo bên cạnh hắn tiến vào vị trí cao hơn.

- Ngươi có ý tưởng gì tốt?

Diệp Phàm nghe vậy nói thẳng.

- Công tử, theo ta được biết thì Long tộc ngăn cách với ngoại giới, nhưng Nhân tộc chúng ta có rất nhiều vật. tri thức tu hành, thuật luyện đan, thuật luyện khí đều rất được Long tộc yêu thích, Long tộc cũng rất thích linh tài trân quý , linh thảo, nhưng bọn họ cũng không có cách nào hợp lực lợi dụng những vật này để lấy Phong gia làm cơ sở mở ra đại môn Long Cốc.

Y Đông Vũ nghe vậy lúc này nói tiếp:

- Một mặt cùng với Long Tộc thực hiện chút giao dịch mà hai bên đều có lợi ích qua lại, đương nhiên chúng ta có thể có chút thiệt thòi hơn, dù sao một khi đả thông tảng đá Long Tộc này thì còn lo sợ thiếu hụt tài nguyên tu hành sau này sao?

- Một phương diện khác chúng ta cũng có thể thiết lập mối quan hệ hữu hảo để thu được tình báo phía Long Tộc, thậm chí bồi dưỡng một thủ hạ cực kỳ xuất chúng cùng với thông gia Long Tộc, sinh ra hậu nhân long chi huyết cường hoành, đã như thế thì sau này Thiên Đế Môn sẽ ngày càng mạnh.

- Thậm chí… chỉ cần quan hệ đúng chỗ, tương lai không phải là không thể ký kết khế ước với Long tộc, thu hoạch được Mặc Thanh Long, Diệu Kim Long làm tọa kỵ nghịch thiên.

Nói đến đây Y Đông Vũ nhìn về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm nghe vậy khóe miệng lộ ra nụ cười, không thể không nói Y Đông Vũ rất hiểu tâm tư hắn, không sai, cái này cũng là dự định của Diệp Phàm.

Chuyện này do Y gia và Vân Bát cùng phụ trách, phương diện người phụ trách phía Y gia là ngươi, Y Đông Vũ, ngươi là lựa chọn thích hợp nhất.

Diệp Phàm cười nói, Y Đông Vũ nghe vậy cũng lộ ra nụ cười, cho dù có mũ rộng vành cản trở nhưng có một số việc là ngầm hiểu lẫn nhau.



Chờ hai canh giờ sau, đám người ngồi lên truyền thống trận thứ hai, sau một canh giờ Diệp Phàm đã đến Lạc gia.

Nếu không tính đời trước mà nói thì đây là lần đầu tiên Diệp Phàm đi tới Lạc gia, giống như những gia tộc khác, Lạc gia là một trong những gia tộc nổi bật, phủ đệ cực kỳ to lớn, Linh Phong đứng vững, dòng sông linh trôi, nữ tử Lạc gia vô cùng mỹ mạo, nghe nói là hậu duệ Lạc Thần cho nên nữ tử mới đáng yêu động lòng người như vậy.

Đồng thời cho tới nay Lạc gia đều là âm thịnh dương suy, ngay cả đội trưởng hộ vệ canh cửa cũng là nữ tu.

Đám người Diệp Phàm hiển nhiên khiến những hộ vệ này có chút kinh dị, Diệp Phàm nói thẳng là cố nhân tới thăm, để nữ nhân kia vào thông báo, rất nhất nữ tu kia biến mất không thấy đâu nữa.

*Chương 915:Tình ý thiếu nữ

Rất nhanh có một bóng người đi ra, dáng người thướt tha khuôn mặt vũ mị, bước đi nhẹ nhàng lộ ra dáng vẻ phong hoa tuyệt thế, trong nháy mắt nét vui vẻ giống như khiến cả Thương Khung càng thêm trong vắt thoải mái dễ chịu.

- Diệp Phàm!

Lạc Phượng Vũ dịu dàng nói, từ sau lần trước trò chuyện cùng Diệp Phàm, Lạc Phượng Vũ liền một mực mặc trường bào hoa văn thanh trúc màu trắng, Lạc Tố Tố mặc trường bào đường vân Bạch Liên, cho nên Diệp Phàm rất dễ nhận ra người đến là ai.

Hơn nữa khí chất Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố có chút khác biệt, trong vẻ thành thục của Lạc Phượng Vũ mang theo một tia vũ mị, trong vẻ e lệ của Lạc Tố Tố mang theo một tia thanh thuần, người tới này mắt phường hàm xuân, ở giữa còn có tiếng cười khúc khích, lại có chút mập mờ không chút che giấu đối với Diệp Phàm, hiển nhiên đây là Lạc Phượng Vũ không thể nghi ngờ.

Kỳ thật Lạc Tố Tố rất khẩn trương, nhưng lại một mực đóng vai Lạc Phượng Vũ, lại thêm lần này là do Lạc Phượng Vũ trở về toàn phương chỉ thị nên phương diện giả trang Lạc Phương Vũ khá là thành thạo, nàng nhìn nam nhân trước mắt này trong lòng có chút cảm thụ không nói nên lời, vì nam nhân này nàng nguyện ý đi làm những điều này, dù cuối cùng Diệp Phàm sẽ tức giận những nàng sẽ không oán không hối, chí ít nàng đã giao cho hắn vật trân quý nhất của mình.

- Phượng Vũ, Tố Tố đâu?

Diệp Phàm thấy Lạc Phượng Vũ cũng khá vui vẻ, lúc này cười nói, đến mức vì sao Lạc Đồng không ra nghênh tiếp mà hắn cũng không hề tức giận, mặc dù dựa theo đạo lý mà nói thì hắn đến đây là vì công việc của Lạc Thủy thần trì, bọn họ lúc này là quan hệ người hợp tác, hẳn Lạc Đồng phải tự mình nghênh đón.

Mặt khác nói về địa vị, mặc dù Diệp Phàm và đám người Lạc Đồng là cùng cấp bậc, nhưng Thiên Đế Môn dù sao cũng thuộc về thế lực ẩn tàng, địa vị thế nào người khác cũng không biết rõ, phương diện khác Lạc Đồng dù sao cũng là tiền bối của hắn, càng là trưởng bối của đám người Lạc Tố Tố nên không nghênh đón hắn cũng không sao.

- Hừ, vừa đến đã đánh chủ ý lên muội muội của ta, ta nói cho ngươi biết, muội muội ta không dễ bị ngươi đắc thủ như vậy đâu.

Lạc Phượng Vũ nghe vậy lúc này chu miệng ẩn ý nói, lúc này Diệp Phàm hoàn toàn tin tưởng người trước mắt chính là Lạc Phượng Vũ, dù sao mặc dù mọi người cũng là người tu hành, đối với phương diện sự tình gì cũng có cái nhìn cực kỳ mở, nhưng nhất định Lạc Phượng Vũ cũng sẽ không nói chuyện này cho Lạc Tố Tố.

Chỉ có thể nói Diệp Phàm đối với Lạc Phượng Vũ còn chưa thật sự hiểu rõ.

- Ta và Tố Tố hoàn toàn trong sạch!

- Trong sạch? Ai thèm tin ngươi!

Lạc Phượng Vũ trừng mắt gắt giọng nói:

- Gia gia của ta đang mở hội nghị gia tộc, muội muội cũng coi như là người thừa kế tương lai của Lạc gia, tất nhiên sẽ đi cùng, gia gia không có thời gian tiếp đón chiêu đãi ngươi, chỉ có ta tới thôi, làm sao, chẳng lẽ ngươi không thích ta chiêu đãi ngươi?

- Thích, tất nhiên là thích!

Diệp Phàm nghe vậy lúc này cười nói, sau đó dưới sự hướng dẫn của Lạc Phượng Vũ mang theo đám người đi vào, rất nhanh Lạc Phượng Vũ an bài tốt cho đám người Diệp Phàm:

- Sự tình Lạc Thủy thần trì gia gia ta nói ngày mai sẽ nói chuyện tỷ mỉ với ngươi, hôm nay các ngươi cứ ở đây nghỉ ngơi, ta dẫn ngươi đi dạo một vòng ở Lạc gia thế nào?

- Được rồi, sau khi đi vào đại môn Lạc gia, liền phát hiện phong cảnh nơi đây cực kỳ thoải mái, nếu có thể đi dạo một chút cũng không tệ.

Diệp Phàm nghe vậy liền đồng ý, sau khi phân phó đám người nghỉ ngơi liền đi theo Lạc Phượng Vũ đi ra địa phương phía sau.

Hai người cùng nhau du tẩu, trên đường đi gặp không ít nữ tử Lạc gia, từng người nhan sắc đều chim sa cá lặn, hơn nữa sau khi nhìn thấy Diệp Phàm đều khá lớn mật hiếu kỳ mà nhìn hắn.

- Truyền thuyết Lạc gia là hậu duệ của Lạc Thần, Lạc Thần chính là Thần Linh cực kỳ mỹ lệ, trước dó ta còn bán tín bán nghi nhưng bây giờ lại khá tán thành, nữ tử Lạc gia so với nữ tử bình thường quả nhiên mỹ lệ động lòng người hơn rất nhiều.

Diệp Phàm cảm thán nói, nhưng lại không có bất cứ ý tứ dơ bẩn nào, điều này hoàn toàn là thưởng thức.

- Vậy ngươi còn không cao hứng sao? Ta và muội muội thế nhưng đều là đệ nhất mỹ nhân Lạc gia.

Lạc Phượng Vũ nghe vậy không khỏi cười khẽ, sau đó đi đến bên người Diệp Phàm dang hai tay ôm lấy hắn, chôn đầu trong ngực Diệp Phàm, ở địa phương Diệp Phàm không nhìn thấy dung nhan kiền nộn kia ửng đỏ như áng mây đỏ cuối trời.

Lạc Tố Tố cố nén nhịp tim đang gia tốc, sợ trong nháy mắt thất thố sẽ khiến cho Diệp Phàm phát giác ra, suy nghĩ một chút mình tự làm chuyện này không khỏi ngượng ngùng khó nhịn, nào có nữ tử nào trăm phương ngàn kế làm nhiều chuyện như vậy chỉ để …. chỉ để cho hắn….

Thực sự là đại hỗn đản đáng giận, nhất định phải làm đến mức này, mới có thể khiến cho ngươi hoàn toàn dứt bỏ lo lắng sao? Ta không sợ nguy hiểm, ta cũng không sợ cái chết, nhưng ta sợ sẽ không thể hầu hạ bên cạnh ngươi, ngươi biết không?

Lạc Tố Tố có rất nhiều lời muốn nói với Diệp Phàm, nhưng nàng chỉ cất giấu hết thảy ở trong lòng, Diệp Phàm lo lắng nhiều là bởi vì hắn mất đi nhiều, ngươi không có cách nào yêu cầu một người ích kỷ vì mình lại coi nhẹ tình cảm của người khác, Diệp Phàm không phải người như vậy, cũng bởi vì dạng này nên hắn mới đáng giá để phó tác một đời, không phải sao?

Nếu là đổi thành người khác thì chỉ mong muốn chiếm hữu nàng, hưởng thụ ôn nhu và thân thể của nàng, ai sẽ quản chuyện có liên lụy hay không?

- Ta thế nhưng lại nhớ kỹ có người từng nói với ta, nếu ta đánh bại Vương Trọng nhất định sẽ ban thưởng?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi dâng lên một trận tà hỏa, hắn và Lạc Phượng Vũ từ sau khi đến Chí Tôn thần thành vào nửa năm trước trải qua một trận điên cuồng, cũng đã nửa năm chưa hưởng thụ lại cảm giác này, hắn không phải là Thánh Nhân, mà Lạc Phượng Vũ lại tuyệt đối là một yêu tinh, cảm thụ trong đó nếu Diệp Phàm nói không hoài niệm thì đó là giả.

Chỉ có điều Diệp Phàm cũng không phải người không có lý trí, trong ngày thường hắn có việc mình phải làm, rất ít suy nghĩ đến những chuyện này, nhưng hôm nay hai người đơn độc ở chung, Lạc Phượng Vũ lại ôm ấp yêu thương, trong khi nói chuyện đều có ý ám chỉ cực kỳ rõ ràng, nếu Diệp Phàm còn tiếp tục giả bộ làm vẻ Thánh Nhân thì quả là có chút dối trá.

Lúc này Diệp Phàm khẽ ôm Lạc Phượng Vũ nói khẽ:

- Phòng ngươi ở nơi nào?

Đến rồi, tách ra!

Nhịp tim Lạc Tố Tố lập tức không nhịn được mà gia tốc, hiện tượng này khiến cho Diệp Phàm có chút hơi nghi hoặc, nhưng nghĩ đến nàng dù sao cũng là một nữ tử, cảm xúc hơi khác thường của Lạc Phượng Vũ cũng có thể lý giải được, lúc này nghĩ nhiều như vậy thì có chút không tôn trọng một nữ nhân nhi khuynh thành rồi.

Cố nén phức tạp trong lòng, Lạc Tố Tố nói khẽ:

- Nơi đó là khuê phòng của ta.

Ngón tay nàng chỉ về phía gian phòng của mình, dù sao Diệp Phàm cũng không phải là người của Thương Khung, nên hắn không biết khuê phòng lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố ở nơi nào, hai người tới nơi này cũng là do Lạc Tố Tố đã an bài sẵn, có thể nói kế hoạch của Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố đã đi đến bước cuối cùng.

Diệp Phàm trực tiếp ôm ngang Lạc Tố Tố lên, lấy nguyên lực chuyển động kích xạ hướng thẳng đến gian phòng kia.

Cửa phòng mở ra sau đó lập tức đóng lại, Diệp Phàm nhẹ nhàng ôm lấy Lạc Phượng Vũ hôn lên.

Một loại thanh điềm không nói thành lời khiến cho Diệp Phàm có hơi nghi hoặc, loại cảm giác này và cảm giấc trước đó mà Lạc Phượng Vũ mang lại không giống nhau, có lẽ nửa năm chưa từng tiếp xúc trở lại nên hắn cảm giác sai rồi sao.

Một khúc đêm xuân giai nhân thích, ninh làm lang quân không làm tiên, tình đến lúc sâu đậm, ngượng ngùng tiêu tan, chỉ có phong hoa tuyết nguyệt, thiếu nữ tình mê.

*Chương 916:Sẽ thành người bên giường

Huyết dịch đỏ tươi kích thích thần kinh Diệp Phàm, sau đó là nghi hoặc không thể tin được, nếu như nói hắn nhớ rõ không nói bậy thì đây chính là trong phòng Lạc Phượng Vũ đi.

Thế nhưng người trong ngực chỉ còn có nửa điểm ảo ảnh của Lạc Phượng Vũ, còn lại hoàn toàn là Lạc Tố Tố, đôi mi thanh tú hơi nhíu, trong tiếng kêu uyển chuyển mang theo một tia thống khổ, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, tâm thần bất định và thẹn thùng.

- Tố Tố….

- Diệp Phàm …. Thật xin lỗi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, dù là…. Chỉ một lần, thực xin lỗi…

- Vẫn luôn là ngươi sao?

Diệp phàm có chút im lặng, rồi lại trong nháy mắt trong lòng phát sinh thương tiếc cho người nữ tử trước mắt, âm thầm trách cứ bản thân thô lỗ.

- Ngươi có phải đang tức giận hay không? Diệp Phàm, ta xin lỗi, ngươi hãy tha thứ cho ta, ta thích ngươi, ta muốn bồi tiếp ngươi, thế nhưng ta lại sợ ngươi tận lực rời xa ta cho nên ta mới làm ra những chuyện này, thật xin lỗi, là ta lừa gạt ngươi.

Lúc này Lạc Tố Tố giống như một hài tử làm sai không biết làm sao, cho tới nay nàng sợ nhất chính là thời điểm làm Diệp Phàm tức giận khi phát hiện nàng lừa gạt hắn, Diệp Phàm sẽ tức giận rời đi không, sẽ hết sức thất vọng về nàng hay không?

Diệp Phàm nghe vậy lắc đầu, sau đó đưa tay ôm lấy nàng ôn nhu nói:

- Ta cực kỳ bá đạo, nếu đã làm nữ nhân của ta không thể chỉ làm một lần, mà nhất định phải làm cả đời.

- Diệp Phàm…

Lập tức trong đôi mắt Lạc Tố Tố mang theo một tia trong suốt, lập tức cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong nàng, rồi lại kinh hô một tiếng bị Diệp Phàm ôm thật chặt trong lòng.

Một đêm xuân, ánh sáng mặt trời xuất hiện, Diệp Phàm cũng không phải người vô tình, Lạc Tố Tố đã vì hắn mà làm đến bước này, nếu như hắn còn lo trước lo sau nhăn nhăn nhó nhó thì thật không giống nam nhân, việc đã đến nước này chỉ có thể lấy hết toàn lực để bảo hộ nữ tử khiến hắn đau lòng này, mới là sự tình mà một nam nhân nên làm.

Nếu như trong tương lai có lẽ sẽ có rất nhiều cực khổ, có lẽ sẽ có nguy hiểm vô tận, nhưng trừ khi đến ngày hắn chết, bằng không hắn sẽ dùng sinh mạng để bảo vệ nữ nhân của hắn.

Lạc Tố Tố ngượng ngùng nhưng cũng hạnh phúc tựa trong ngực Diệp Phàm, nhớ đến điên cuồng đêm qua của Diệp Phàm liền không khỏi dâng lên cảm giác khô nóng, không trách được tỷ tỷ nói nàng phải chuẩn bị tốt tâm lý, cái tên xấu xa này sao lại biết giày vò người như vậy.

Hai người an ủi một phen, Diệp Phàm nhẹ nhàng ngoắc cái mũi tinh xảo của Lạc Tố Tố nói khẽ:

- Tố Tố, ngươi đúng là có thiên phú diễn kịch, ta lại không phát hiện ngươi giả trang Phượng Vũ.

- Hì hì, đó là do ngươi quá ngốc, lúc đó khẳng định trong đầu ngươi chỉ có thân thể của tỷ tỷ, đương nhiên sẽ không nghĩ nhiều như vậy.

Lạc Tố Tố nghe vậy dịu dàng đáp, sau đó ôm Diệp Phàm chui vào trong ngực hắn:

- Diệp Phàm, có ngươi bên người mới là hạnh phúc.

- Nha đầu ngốc, đi theo ta ngươi chỉ có chịu khổ.

- Ta không sợ chịu khổ, ta sợ nhất là ngày ngươi cách xa thế giới của ta, ta lại không thể tìm được ngươi.

- Sẽ không, ta vĩnh viễn luôn ở bên bồi tiếp ngươi.

Diệp Phàm nghe vậy ôn nhu nói, sau đó lại không thành thật chiếm tiện nghi một phen, sau đó cười nói:

- Rời giường, gia gia ngươi sợ là một lát nữa sẽ đến tìm ta, đến lúc đó phát hiện ta không ở phòng của mình lại chạy tới trên giường tôn nữ hắn, sợ đến lúc đó sẽ giết ta mất.

- Ha ha ha, ngươi mà cũng có người sợ nha, hừ!

Lúc này Lạc Tố Tố lộ ra nụ cười mê người.



Trở lại phòng không lâu, Lạc Đồng liền dẫn theo Lạc Tố Tố, Lạc Phượng Vũ và không ít trưởng lão Lạc gia tới trụ sở Diệp Phàm.

Sắc mặt Lạc Đồng không tốt, đương nhiên cũng không hẳn là nhằm vào Diệp Phàm, trước lúc gặp Diệp Phàm, Lạc gia đã tiến hành hội nghị gia tộc, Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ ai sẽ làm gia chủ đời tiếp theo cũng được đưa vào danh sách quan trọng bàn luận, đương nhiên tư tâm của một vài trưởng lão gia tộc muốn nâng đỡ Phượng Vũ trở thành một phái khôi lỗi của bọn họ, địa vị sẽ ngang với Lạc Tố Tố.

Dù cho Lạc Phượng Vũ đã mãnh liệt cho thấy tương lai Lạc gia chỉ có một chủ nhân duy nhất chính là Lạc Tố Tố, nhưng những người này vẫn kiên trì như cũ quan niệm của bản thân, lấy lý do Lạc Tố Tố nhỏ tuổi, lấy lý do phát triển tương lai của Lạc gia làm cái cớ để phát động quyền uy công kích đối với Lạc Đồng.

Nhất là lần trước Lạc Tố Tố tự tiện mang Thiên Ẩn trận bàn đưa cho Diệp Phàm và quyết định tự tiện rời khỏi Lạc gia để tiến vào Chí Tôn học phủ vì Diệp Phàm đều nhận lấy phê bình.

Phá Tôn Đan tất nhiên Lạc Đồng sẽ không giao cho những người này, đối với Lạc Đồng mà nói, những người này chính là sâu mọt gia tộc, nếu bọn họ biết trên người Lạc Tố Tố có Phá Tôn Đan thì không biết sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng Lạc Đồng cũng lấy giá trị đồ vật vượt qua Thiên Ẩn trận bàn xem như trao đổi để Diệp Phàm kết đôi với Lạc Tố Tố.

Vốn dĩ chuyện này coi như kết thúc, nhưng hôm nay những người này lại mang chuyện này ra tiếp tục tranh cãi.

Hôm qua Lạc Đồng chủ yếu đưa ra vấn đề Diệp Phàm mở ra Lạc Thủy thần trì để thủ hạ Diệp Phàm tu hành hai năm, không nghĩ tới thẳng thắn nhận được phản đối mãnh liệt phía trưởng lão gia tộc, những trưởng lão này càng tuyên bố Lạc Thủy thần trì là của Lạc gia, phương pháp mở ra Lạc Thủy thần trì cũng do Lạc gia lưu truyền lại, Diệp Phàm nói cho họ phương pháp mở ra lạc Thủy thần trì xem như đại giới, thì bọn họ cho phép sự tình giữa Lạc Tố Tố và Diệp Phàm.

Một chiêu này xem như một mũi tên trúng hai đích, một phương diện muốn thu hoạch được phương pháp mở ra Lạc Thủy thần trì, phương diện khác giao Lạc Tố Tố cho Diệp Phàm, nếu đã như thế thì Lạc Phượng Vũ làm gia chủ của Lạc gia là sự tình ván đã đóng thuyền.

Nhao nhao cãi vả cả một ngày cũng không có kết quả, Lạc Đồng tức giận rời đi, hôm nay còn sớm nên Lạc Đồng liền dẫn người đến trụ sở của Diệp Phàm, Diệp Phàm tốt xấu gì cũng là đệ tử thiên tài của Vạn Đạo học phủ, hắn tin tưởng mấy trưởng lão gia tộc này không thể ở trước mặt Diệp Phàm gây khó xử.

Diệp Phàm sau một đêm tới Lạc gia đương nhiên để tránh cho hiểu lầm không đáng có nên Diệp Phàm cho tất cả mọi người ăn Linh Uy Đan, để duy trì lực lượng ở giữa mức Hợp Thánh Cảnh và Hư Cương Cảnh, cũng để phòng ngừa một lúc xuất hiện nhiều Thánh Hiền Cảnh và Chí Tôn Cảnh khiến Lạc Đồng không tiếp thu được.

Diệp Phàm mang theo Thánh Hiền và Chí Tôn Y gia cũng không phải vì ở chỗ này thể hiện sức mạnh mà vì cân nhắc an toàn bản thân mình, mặc dù hắn đã dịch dung rời khỏi Vạn Đạo học phủ, hắn cũng có tự tin thế lực khác hẳn không có biện pháp định vị được hắn đang ở đâu, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, hiện tại rõ ràng có thế lực mạnh như vậy nhưng tại sao còn muốn mạo hiểm một mình đi khắp nơi như vậy?

Lấy sự tình hôm nay với Phong gia, nếu không phải do hắn mang theo nhiều cao thủ như vậy có thể khiến cho Phong gia nợ hắn một cái nhân tình như vậy sao? Nếu chỉ có một mình hắn thì không phải Phong gia sẽ chen ngang? Cường giả Thánh Hiền sẽ để ý suy nghĩ của một võ tu Hợp Thánh Cảnh sao?

- Diệp Phàm, hôm qua hội nghị gia tộc có một số việc nên không thể kịp thời tới chiêu đãi ngươi được, ngươi có thấy hạ nhân hầu hạ có chỗ nào không chu đáo không?

Lạc Đồng lộ vẻ tươi cười nói.

- Không có, ta ở đây rất tốt.

Lúc này Diệp Phàm cười nói, trong lòng âm thầm bất đắc dĩ, xác thực không có chỗ nào không thoải mái, còn có đệ nhất mỹ nhân Lạc gia đến bồi ta một đêm.

- Vậy thì tốt rồi, vậy trước tiên chúng ta đến Lạc Thủy thần trì.

Lạc Đồng cao giọng nói.

Nhưng lúc này một thanh âm vang lên:

- Chậm đã!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)