Năm người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới Diệp Phàm có thể tự tin đến như vậy, bọn họ dù sao cũng là cường giả Chí Tôn, dưới tình huống không có bất kỳ khế ước nào lại dám bồi dưỡng cho bọn họ, hắn không sợ bọn họ làm phản loạn sao?
Diệp Phàm đương nhiên không ngốc, năm người này đều là người có phẩm hạnh được Diệp Phàm coi trọng, nếu như không có tình báo của Phong Vân, Diệp Phàm tất nhiên sẽ không hào phóng như thế.
Một người bình thường phẩm hạnh đoan chính, làm việc vô cùng có nguyên tắc, như vậy ở phương diện này Diệp Phàm tin tưởng bọn họ sẽ không làm ra loại sự tình không chịu nổi kia, lại nói có mấy lời Diệp Phàm nói không sai, lấy thực lực trước mắt của Thiên Đế Môn, Chí Tôn thì thế nào? Phản loạn ắt sẽ giết.
Trầm mặc một hồi, năm người đồng thời lộ ra tia kiên định, nhao nhao quỳ một chân xuống mặt đất, chắp tay cao giọng nói:
- Bái kiến môn chủ!
Năm tên cường giả Chí Tôn, trực tiếp quỳ một chân xuống, đây chính là thể hiện thái độ của bọn họ, bọn họ cho Diệp Phàm một tín hiệu quy thuận, Diệp Phàm nghe vậy khóe miệng lộ ra ý cười, hắn tin tưởng mắt nhìn người của Phong Vân, quả nhiên đúng là không làm cho hắn thất vọng.
- Tốt, từ nay về sau các ngươi chính là người của Diệp Phàm ta, là trưởng lão của Thiên Đế Môn, ở bên ngoài không cần gọi ta là môn chủ, có thể gọi ta là công tử được rồi. Đứng lên đi! Mặc y phục này vào, theo ta đến Lạc gia một chuyến.
Diệp Phàm cao giọng nói, tiếp đó vung tay lên, trường bào võ tu màu trắng, mũ rộng vành màu trắng có thể ngăn cách cảm giác, giống với tạo hình những Y gia nhân sau lưng Diệp Phàm không khác chút nào.
Năm người nghe vậy lúc này thay quần áo xong, mặt khác mấy người Phong Vân cũng nhao nhao thay áo bào màu đen, mang theo mũ rộng vành màu đen, áo bào hai bên mặc dù màu sắc khác nhau nhưng phía sau lưng đều có ký hiệu, đây chính là trang phục tông môn Thiên Đế Môn.
Toàn bộ Thiên Đế Môn, ngoại trừ hai mươi sau người Phong Vân, những người khác đều không thể mặc trang phục tông môn màu đen, bởi vì hai mươi sáu người này là tâm phúc trọng yếu nhất của Diệp Phàm, địa vị bọn họ cũng cao hơn trưởng lão, chính là cận vệ thiếp thân của Diệp Phàm.
Đám người sau khi mang mũ rộng vành chỉnh tề, Diệp Phàm cũng mặc trang phục tông môn màu vàng, mang mũ rộng vành, sau đó đứng dậy nhìn thoáng qua Lâm Sơn nói:
- Lâm Sơn, sự tình Lâm gia giao phó xong chưa? Ba người Lâm gia theo ta tiến về Lạc gia?
Lâm Sơn không mặc trang phục và mang mũ tông môn, hiển nhiên là hắn không đi, điều này khiến cho Diệp Phàm có chút bất ngờ, chỉ có ba danh ngạch nhưng Lâm Sơn lại lựa chọn từ bỏ, người này khiến Diệp Phàm khá là thưởng thức.
Lâm Sơn nghe vậy lúc này mới cung kính chắp tay nói:
- Công tử, ta tự biết tư chất bản thân mình, đi cùng chỉ làm lãng phí tài nguyên của công tử, chẳng bằng nhường cơ hội này cho người khác, nên ta đã giao cho ba người thất đệ Lâm Thông, nữ nhi Lâm Viện Viện và bát muội Lâm Chi Hiểu đi.
Diệp phàm nghe vậy không khỏi đánh giá ba người sau lưng Lâm Sơn, ba người này Diệp Phàm đương nhiên đều biết rõ, kỳ thật Diệp Phàm cho Lâm Sơn ba cái danh ngạch cũng là vì ý muốn bồi dưỡng ba người này, tư chất bọn họ ở Lâm gia cũng xem như thuộc hàng đỉnh tiêm, Lâm Thông là Hợp Thánh tam trọng, Lâm Viện Viện là siêu phát ngũ trọng, Lâm Chi hiểu cũng là Hợp Thánh thất trọng.
Ba người thay xong trang phục cung kính đứng ở một bên, dù đã hết sức áp chế nhưng vẫn không có cách nào che giấu kích động trong lòng, có thể nói loại cơ hội này là quá xa vời so với bọn họ, Diệp Phàm cho Lâm gia rất nhiều, ở phương diện buôn bán Diệp Phàm có thể cho bọn họ tất cả tín nhiệm không giữ lại chút nào, nhưng người trong nhà biết rõ chuyện trong nhà mình, loại cơ duyên nghịch thiên này tư chất của bọn họ quả thực không đủ tư cách.
Tay phải Diệp Phàm vung lên, lại có thêm một bộ trang phục tông môn màu trắng ném cho Lâm Sơn..
Hai tay Lâm Sơn tiếp nhận trang phục nhưng vẫn nghi hoặc chưa hiểu chuyện gì nhìn Diệp Phàm.
- Thực lực của mình không đủ nhưng có thể giúp ta quản lý rất tốt Phong Lâm thương hội, tốt xấu gì cũng là trưởng lão Thiên Đế Môn, ngươi chuẩn bị để sau này có thể lấy được tu vi Siêu Phàm Cảnh.
Diệp Phàm đạm thanh nói:
- Ngươi và ba người bọn họ cùng một chỗ.
Nói xong, Diệp Phàm trực tiếp quay người đi về phía cửa Lâm gia, để lại Lâm Sơn còn đang phát ngốc tại chỗ, sau đó trên mặt tràn đầy kích động không nói thành lời, trong đôi mắt chứa sự cảm động không thể nói rõ được.
- Cha, công tử đã đi rồi, người còn chờ cái gì nữa?
Lâm Viện Viện có chút nóng nảy nói.
Màu sắc trang phục Thiên Đế Môn đại biểu cho thân phận địa vị, trước mắt mà nói thì Thiên Đế Môn vẫn chưa có hệ thống tông môn và quy định sơ bộ cực kỳ hoàn chỉnh, người của Chấp Pháp điện mặc trang phục màu đen, phía trên ống tay áo có điêu văn Thương Long màu vàng. Trước mắt mà nói, một nhóm người này cũng là thân tín của Diệp Phàm, hai mươi sáu người Phong Vân.
Mà mặt khác hai mươi sáu người Phong Vân này còn thuộc về thân vệ của Diệp Phàm, chỉ nghe lệnh điều khiển của ba người Diệp Phàm, Diệp Tàn, Diệp Quỷ.
Trưởng lão mặc trang phục màu trắng, phía trên ống tay áo cũng có điêu văn Kim Long, trưởng lão phổ thông chỉ có điêu văn một đầu Kim Long, trưởng lão có thân phận đặc thù sẽ có điêu văn hai đầu Kim Long để phân biệt, những trưởng lão này ngày sau có thể trở thành điện chủ hoặc chức vị quan trọng khác.
Trước mắt mà nói có loại trang phục này chỉ có Lâm Sơn, Y Liên, Hoa Vũ Vân và Lý Tuyền Tố.
Các đệ tử khác đều mặc trang phục màu lam, Lâm Viện Viện trước mắt mặc loại trang phục này. Hiện tại các đệ tử vẫn chưa được cẩn thận phân tầng.
Ngoại trừ cái đó ra còn có tả hữu hộ pháp, tả hộ pháp là Tô Trọng, hữu hộ pháp là Đại Lực. Hộ pháp sẽ mặc trang phục là Hắc Kim Sắc, sau lưng bên trên ký hiệu chữ Đế có điêu văn Kim Long huyền diệu.
Lâm Sơn kích động như thế không chỉ bởi thái độ của Diệp Phàm đối với hắn mà còn có trang phục điêu văn hai đầu Kim Long trong tay, cái này giống như tiếng sét đánh khiến lòng hắn nổ tung, để cho hắn có sự cảm kích vô tân và kích động không thể diễn tả được.
Hiện tại nếu Diệp Phàm muốn hắn đi chết hắn nhất định không chút do dự mà đi chết.
Sau khi cẩn thận mặc xong trang phục giống như sợ quần áo sẽ xuất hiện nếp nhăn nào, Lâm Viện Viện ở một bên có chút bất đắc dĩ, thân ảnh đám người Diệp Phàm đã không còn thấy dấu vết gì nữa rồi mà phụ thân mình vẫn còn ở chỗ này chậm chạp cẩn thận mặc quần áo, thật không hiểu rõ phụ thân rốt cuộc đang nghĩ thế nào.
…
Diệp Phàm sau khi rời đi cũng không thông tri cho ba người Triệu Sơn, có một số việc tốt nhất nên giữ bí mật, nơi này cơ hồ chín mươi phần trăm là nhân vật trọng yếu của Thiên Đế Môn.
Người của Lâm gia cho Triệu Sơn lý do thoái thác đó là Diệp Phàm đang bế quan, sau mấy ngày nữa mới xuất quan, để cho bọn họ ở Lâm gia kiên nhẫn chờ đợi.
Một đoàn người đầu đội mũ rộng vành thân mặc cùng loại trang phục hiển nhiên mọi người đều biết là đại thế lực, trên đường đi có không ít võ tu liên tiếp quăng tới ánh mắt tò mò, nhưng không có ai có can đảm ra cản đường.
Mãi cho đến khi đến truyền tống trận, một đám người bắt đầu xếp hàng.
Cùng lúc đó có một đám người từ phương hướng khác đi ra, nhân số không ít, ước chừng khoảng hai mươi ba mươi người, lấy nhãn lực của Diệp Phàm rất dễ dàng nhìn thấy ở đây có không ít võ tu thực lực đáng sợ.
Đương nhiên cường giả từ Chí Tôn trở lên có thể dùng hồn lực để ngăn cản thăm dò của người khác, người có tu vi thấp hiển nhiên không thể nhìn ra tu vi đối phương, cường giả đối phương hiển nhiên lựa chọn dùng hồn lực để ngăn cản cảm giác của người khác.
Đoàn người này có vẻ đang rất gấp gáp, trên đường đi hoàn toàn giống như chạy như bay đến, không ít tán tu không cẩn thận đứng chắn đường đều bị họ dùng nguyên lực cưỡng ép lui sang một bên.
Đội hình xếp hàng rất nhanh bị một đám người làm cho tán loạn không chịu nổi, đám người sau lưng Diệp Phàm nhao nhao bị đẩy sang một bên, rất nhanh bọn họ đã tới sau lưng đám người Diệp Phàm, thật không may lúc này truyền tống trận vừa vặn cũng đến nhóm người Diệp Phàm.
Loại xa hình truyền tống trận cũng không phải mỗi thời mỗi khắc đều có thể mở ra, dưới tình huống bình thường cũng phải hai canh giờ mới mở ra một lần, mỗi một lần mở ra có thể đồng thời truyền tống mấy trăm người, mà vừa vặn tăng thêm đám người Diệp Phàm nữa thì cũng đạt đến số lượng tối đa, người phía sau phải chờ thêm hai canh giờ nữa.