Vô Địch Thiên Đế

Chương 905: Cự thạch

Chương Trước Chương Tiếp

Một vạn miếng Nguyên Thạch cực phẩm tối đa cũng chỉ đủ để thôi động trận pháp Thời Gian trong vòng một phút đồng hồ, người bình thường dù cho biết được sự đáng sợ của trận pháp Thời Gian thì cũng không có bất kỳ biện pháp thôi động nó.

Diệp Phàm cũng không có giàu có như vậy, nhưng Thanh Linh Hy Thủy chính là đồ vật chí cương chí dương, trong đó có năng lượng thiên địa vô cùng bạo liệt hùng hậu, dùng để thôi động trận pháp Thời Gian không có gì tốt hơn, lại kết hợp với nguyên khí Lạc Thủy thần trì nồng đậm đến cực hạn, đủ loại đan dược, Thanh Linh Hy Thủy luyện thể, tin tưởng sau khi Diệp Phàm từ Phiêu Miểu Tiên Cung trở về, đám người Phong Vân sẽ cho Diệp Phàm kinh hỷ.

Hai mươi sáu tổ Phong Vân từ sau khi bắt đầu đi theo Diệp Phàm, Diệp Phàm liền muốn để bọn họ tu luyện ở cấm địa sinh tử, không ngừng tiến vào đủ loại truyền thừa bên trong Đông Linh Cảnh để thu hoạch truyền thừa, càng dốc hết lòng bồi dưỡng bọn họ, vì bọn họ mà mua sắm võ kỹ, hai mươi sáu người này không những tu vi tăng lên cực nhanh, tâm chí, trung tâm, thực lực cũng đều vượt xa so với người khác.

Có thể nói hai mươi sáu người Phong Vân dù không thể so với cấp độ siêu cấp thiên tài của Lạc Phượng Vũ, nhưng so với bất kỳ người đồng giai nào cũng tuyệt đối cường hoành hơn.

Mà hai mươi sáu người còn có hợp kích chi thuật, trong tương lai những người này đều là lưỡi dao sắc bén trong tay Diệp Phàm.

Hạo kiếp Ma Linh sắp đến, Diệp Phàm cực kỳ rõ ràng thời gian của bản thân không còn nhiều, lấy hiệu quả khủng bố của Phá Tôn Đan, hai mươi sáu người Phong Vân đến Chí Tôn bình cảnh cũng không tồn tại, bọn họ chỉ cần ở Lạc Thủy thần trì điên cuồng hấp thụ tài nguyên, luyện thể, bên ngoài hai năm, bọn họ lại có đến tám năm. Thời gian tám năm Diệp Phàm tin tưởng vững chắc bọn họ dù kém cỏi nhất cũng có thể đạt tới Chí Tôn thất trọng, bát trọng.

Mà lấy chiến lực của bọn họ thì Chí Tôn bát trọng cũng đủ để đối phó đại đa số cường giả Thánh Hiền.

Đương nhiên dù thôi động trận pháp Thời Gian khiến tiêu hao lượng lớn Thanh Linh Hy Thủy của Diệp Phàm, nhưng có được Thanh Linh Hy Thủy đối với Diệp Phàm mà nói cũng không tính là quá khó khăn. Sở dĩ hắn nói như vậy đơn giản là muốn thu phục lòng người, coi như là một thượng vị giả mà không hiểu cách ngự người mà chỉ đơn thuần trông mong dùng một mảnh thẳng thắn chân tình của chính mình để đổi lấy lời nói muôn lần chết của thủ hạ thì quá ngu ngốc rồi.

Nhìn Diệp Phàm như vậy, hắn không thẳng thắn, nhưng đám người Phong Vân cho rằng hắn thẳng thắn, hắn không cần bỏ ra tất cả cũng tương tự có thể khiến cho thủ hạ của hắn bỏ ra tất cả.

- Lâm Sơn, thời gian ngươi đi theo ta cũng không ngắn, trước đó khi phản đồ Lâm gia xuất hiện ta cũng đã từng thấy thất vọng đối với ngươi, nhưng người cũng không phải Thánh Hiền, làm sao có thể không bao giờ làm sai, đằng sau ngươi cẩn trọng, có lòng trung thành ta cũng tự mình nhìn thấy được, ta cho ngươi ba cái danh ngạch, là ba cái danh ngạch có thể tiến vào Lạc Thủy thần trì, còn người nào có thể tiến vào đều do ngươi quyết định.

Diệp Phàm nói tiếp.

Lâm Sơn nghe vậy lúc này mới sửng sốt, sau đó kích động toàn thân run rẩy, chắp tay nói;

- Công tử đại ân, Lâm Sơn ta không thể báo đáp!

Vừa nói Lâm Sơn vừa trực tiếp quỳ xuống vô cùng tôn kính cúi đầu về phía Diệp Phàm.

- Lâm Sơn không cần đa lễ, các ngươi tất nhiên đã lựa chọn theo ta, giao mệnh của bản thân cho ta, Diệp Phàm ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, ta sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào phản bội thì ta cũng sẽ không cô phụ bất cứ thủ hạ nào của mình.

- Công tử anh minh!

Đám người Phong Vân cũng giống vậy quỳ xuống, xuất phát từ nội tâm cao giọng nói:

- Tốt, các ngươi nếu đều muốn báo đáp ta thì phải cố gắng tu hành, đi làm việc đi, ba ngày sau theo ta tiến về Lạc gia.

- Tuân mệnh!



Đợi sau khi tất cả mọi người rời đi, Đại Đế vô cùng khinh bỉ vỗ cánh bay đến đứng trên vai Diệp Phàm, hắn nhìn những thuộc hạ của Diệp Phàm trước mắt liền nghĩ ngay đến lúc trước, nó thật sự cho rằng Diệp Phàm chỉ có một lượng Thanh Linh Hy Thủy như vậy, nhưng đến một ngày hắn bắt quả thang thấy Diệp Phàm dùng Thanh Linh Hy Thủy tắm.

Diệp Phàm có chút xấu hổ ho nhẹ hai tiểng, nhưng ánh mắt khinh bỉ của Đại Đế vẫn như cũ, lúc này Diệp Phàm đành lấy ra một bình trữ vật dung lượng lớn nói:

- Bằng này Thanh Linh Hy Thủy có đủ hay không?

Lúc này Đại Đế mới thu hồi ánh mắt ôm lấy bình trữ vật giới, sau đó đắc ý phóng tới bên trong trữ vật giới chỉ, bộ dáng vừa lòng thỏa ý khiến cho Diệp Phàm nín lặng đến cực điểm, con hàng này quả nhiên là không có chút tiết tháo nào.

- Hồn Hương Quả còn bao nhiêu miếng?

Diệp Phàm lặng lẽ nói.

- Không có.

Lúc này Đại Đế vừa lấy một miếng Hồn Hương Quả ra nhấm nháp, nghe Diệp Phàm hỏi xong nhanh chóng thu vào, bộ dáng oanh liệt cao giọng nói, sau ót Diệp Phàm lập tức bốc lên hắc tuyến, loại vẻ mặt này….

- Một bình Thanh Linh Hy Thủy đổi một khỏa Hồn Hương Quả.

Diệp Phàm cũng lười dài dòng liền nói thẳng.

- Còn có năm mươi miếng!

Đại Đế trực tiếp nói, bộ dáng oanh liệt vừa rồi lập tức biến thành hèn mọn, Diệp Phàm mang theo ánh mắt khi dễ cùng hắn trao đổi, Phá Tôn Đan tiêu hao khá nhiều, hắn còn cần rất nhiều Phá Tôn Đan, Hồn Hương Quả nhất định phải có, dù sao Thanh Linh Hy Thủy vẫn còn rất nhiều, dùng để trao đổi với Đại Đế vẫn được.

Đương nhiên để nói Thanh Linh Hy Thủy còn bao nhiêu thì không chắc chắn, loại vật này là đồ tốt thành tựu của Bất Tử Thần Thể, chỉ cần luyện hóa Thanh Linh Hy Thủy lâu dài thì một ngày nào đó hắn có thể đủ để tiếp xúc được với cảnh giới của Bất Tử Thần Thể.

Mà dự định của Diệp Phàm đó là để cho Diệp Tàn, Diệp Quỷ và Đại Lực đều đạt được Bất Tử Thần Thể, điều này đồng nghĩa với tiêu hao số lượng Thanh Linh Hy Thủy không nhỏ, cho nên hắn thật sự không thể tùy tiện dùng linh tinh. Lại nói thứ này là bảo bối không tầm thường tại Tiên giới, không thể nói trước được đến lúc đó có thể ở Tiên giới dùng để đổi chút tài nguyên.

Thanh Linh Hy Thủy là vật chí cương chí dương, nữ nhân không thể chạm phải, cho nên cơ duyên để cho Huân Y dùng thứ này đạt được sự bất tử là không có khả năng.

Sau khi xử lý tốt sự tình, Diệp Phàm liền rơi vào trầm tư, kỳ thật Diệp Phàm nắm giữ phương pháp mở ra Lạc Thủy thần trì cũng không phải là hoàn chỉnh, hắn chỉ có thể sơ bộ mở nó ra, còn không gian chân chính bên trong giấu ở trong Lạc Thủy thần trì thì cần phải có vật truyền thừa Lạc gia mới có thể kích phát.

Mà vật truyền thừa của Lạc gia nghe nói đã bị lão tổ Lạc gia làm thất lạc ở trong Phiêu Miểu Tiên Cung, lần này tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung có thể chú ý một chút, trước mắt hắn cũng chỉ có thể lợi dụng Thiên Địa linh lộ và trận pháp Thời Gian của Lạc Thủy thần trì để cung cấp hoàn cảnh tu hành cho đám người Phong Vân, còn nếu thu được vật truyền thừa có lẽ hắn sẽ có thể tìm kiếm bí mật chân chính của Lạc Thủy thần trì.

Lẫn nữa đi tới hậu viện của Lâm gia, toàn bộ hành trình Lâm Sơn cùng đi.

- Ba người Chu Nhất Tinh đã thu xếp ổn thỏa?

- Công tử yên tâm, không chậm trễ chút nào.

- Ân, vậy là tốt rồi. Đúng rồi, ta còn một việc muốn nói với ngươi, đại hội Tiên Trì chi hồn còn hơn một năm nữa sẽ mở ra, đến lúc đó sự tình Hoa Vũ Vân ngươi nhớ kỹ phải chú ý, Vạn Đạo học phủ, Lý gia và Phong Lâm thương hội đều muốn ủng hộ nàng thu hoạch được tư cách nhận chủ.

- Tuân mệnh!

- Ân!

Diệp Phàm gật đầu, đồng thời huy động tay phải, phương pháp nhận chủ Tiên Trì chi hồn liền thông qua truyền tống trận trực tiếp truyền đến bên trong huy chương Hoa Vũ Vân, sau đó Diệp Phàm đứng trước giếng cạn ở hậu viện Lâm gia.

Thạch Đầu to lớn vẫn lẳng lặng che miệng giếng lại như cũ, giống như một thạch đồng bình thường, lúc trước dựa vào Thái Sơ Hóa Vật Quyết mô phỏng đạo vận cự thạch này nhưng hắn vẫn không có biện pháp thu lấy cự thạch này, hôm nay không giống như xưa, thực lực Diệp Phàm đã tăng lên đến gấp một trăm lần không ngừng, nghĩ đến hẳn cũng không phải vấn đề quá lớn.

Đi đến phía trước cự thạch, Thái Sơ Hóa Vật Quyết vận chuyển, rất nhanh hắn đã tiếp xúc đến hạch tâm cự thạch, một loại Trấn Áp Chi Lực khủng bố biến mất không dấu vết, sau đó nguyên lực nổ tung, cương lực gào thét, tay trái Diệp Phàm hóa thành long trảo, hai tay một mực bắt lấy cự thạch ôm vào.

Rầm rầm rầm!

Cả vùng đất bắt đầu chấn động, giống như một lực thần bí lôi kéo cự thạch bị Diệp Phàm cưỡng ép kéo đứt, sau đó cự thạch chậm rãi thoát ly khỏi mặt đất.

Trên khuôn mặt tuấn dật của Diệp Phàm còn đọng lại vẻ dữ tợn, cả người giống như đã dùng hết toàn lực, dù vậy nhưng tốc độ dâng lên của cự thạch vẫn cực kỳ chậm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)