Vô Địch Thiên Đế

Chương 904: Trận pháp thời gian

Chương Trước Chương Tiếp

Ba người kỳ thật cũng rất tò mò, tại sao phải tôn kính đối với Diệp Phàm như vậy, mặc dù thực lực Diệp Phàm mạnh mẽ, tư chất nghịch thiên, nhưng dù sao cũng là đệ tử Vạn Đạo học phủ, thẳng đến Tư Mã Thiên Khung nói Vạn Đạo học phủ tổ huấn.

Phàm là người có thể thu hoạch được truyền thừa Vạn Đạo học phủ cuối cùng, thì chính là chi chủ của Vạn Đạo học phủ, nhưng bởi vì vấn đề phương diện cừu hận của Diệp Phàm nên Vạn Đạo học phủ một mực không dám mang tất cả toàn bộ đặt trên người Diệp Phàm, điểm này đã khiến bọn họ có cảm giác phi thường áy náy với Diệp Phàm, cho nên Tư Mã Thiên Khung yêu cầu ba người này tự cho mình là thủ hạ đi theo Diệp Phàm.

- Diệp công tử, chúng ta đi đến nơi nào?

Hi Vân dịu dàng nói, thanh âm uyển chuyển dễ nghe.

- Ba vị tiền bối, gọi ta là Diệp Phàm là được, các người là trưởng lão Vạn Đạo học phủ, không cần đối với một đệ tử như ta như vậy.

Diệp phàm nghe vậy liền nói ngay, sự tình hắn với Thu Nguyệt là một chuyện, hắn tự biết mình là đệ tử Vạn Đạo học phủ, hắn cũng không hy vọng thông qua một chút đồ vật để lấy được loại tôn trọng dị dạng như thế này.

- Diệp công tử, sư phụ ta nói lần này ba người chúng ta ra ngoài chính là lấy mình tự làm thủ hạ cho công tử, sư mệnh có vi phạm, mời Diệp công tử hiểu cho, huống hồ Thiên Vũ đại lục là cường giả vi tôn, Diệp công tử có thể khiêm tốn như thế đã rất đáng quý, nhưng không có quy củ thì không thành tiêu chuẩn, từ hiện tại đến khi kết thúc Phiêu Miểu Tiên Cung, chúng ta chính là thủ hạ của công tử.

Triệu Sơn chắp tay nghiêm túc nói, Diệp Phàm nghe vậy lập tức bất đắc dĩ. Trong ba người này Triệu Sơn có tuổi tác cao nhất, cũng là người chững chạc nhất, làm việc lại có chút lý lẽ cứng nhắc, hắn đã nói ra những lời như vậy thì dù Diệp Phàm không đồng ý cũng phải đồng ý.

- Được rồi, nếu như thế ta tiếp tục từ chối thì là bất kính, ngày sau các ngài cứ xưng hô với ta là Triệu công tử đi, gọi họ Diệp dễ gây chú ý với người khác.

- Được, Triệu công tử.

Lúc này ba người chắp tay nói.

- Phía trước chúng ta đi Đông Hoàng thần thành. Ta muốn đi Phong Lâm thương hội làm ít chuyện.

Diệp Phàm nói tiếp, ba người lúc này gật đầu, bốn người rất nhanh tiến về truyền tống trận, bắt đầu truyền tống đến Đông Hoàng thần thành.

Ba ngày sau.

Lâm gia ở Đông Hoàng thần thành.

Sau khi an bài tốt cho ba người Triệu Sơn, Diệp Phàm trực tiếp tiến vào chủ diện Lâm gia, một đoàn người Lâm gia cùng đám người Phong Vân đều cung kính nửa quỳ ở phía dưới.

- Đều đứng lên đi.

- Tạ ơn công tử!

Mấy người Diệp Phàm chắp tay đứng lên, sau khi Diệp Phàm ra hiệu mời ngồi sau đó Diệp Phàm bắt đầu nói chuyện.

- Lâm Sơn.

- Dạ có!

- Ngươi phái người đi liên hệ với Huân Y, nói với nàng Si Tình Cốc có thể sẽ ứng phó nàng, nhắc nàng vạn sự phải cẩn thận, mặt khác nàng có khả năng không có danh ngạch tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung, có thể an bài nàng ở một nơi, tận lực bí mật đưa nàng về Đông Hoàng thần thành.

- Tuân mệnh!

- Phái người khác tiến về Thương Thần Lăng và cấm địa Linh Thương, phụ trách tiếp dẫn sau khi Vệ Linh và Đao Phỉ xuất quan, Ma Sinh, chờ sau khị bọn họ ra ngoài trực tiếp dẫn bọn họ tiến về Lạc gia.

- Đã rõ!

- Phong Vân!

- Có!

- Ngươi phái người đi Đông Linh Cảnh và Tây Linh Cảnh, mời Phương Tử Đạo tới cùng ta đi Phiêu Miểu Tiên Cung, mặt khác toàn bộ hai mươi sáu người Phong Vân thả sự việc trong tay ra, trong vòng ba ngày toàn bộ đi tới Lâm gia, có khả năng trong vòng hai năm các ngươi sẽ bế quan bên trong, cho nên toàn bộ sự tình trên tay tìm tâm phúc thế thân, Đông Linh Cảnh phái vài Chí Tôn đi qua, nhất định phải bảo vệ tốt Hàn thúc.

- Mặt khác, ngoại trừ Y Phong và Y Hâm có danh ngạch Tây Linh Cảnh, cùng với ba tên Chí Tôn bên ngoài, lưu lại một tên Thánh Hiền trấn thủ Y gia, toàn bộ Chí Tôn và Thánh Hiền còn lại tới đây.

- Tuân mệnh.

- Ân, còn có Chí Tôn bên trong Phong Lâm thương hội chúng ta, có tán tu nào có phẩm hạnh hay không?

- Bẩm báo công tử, trước mắt Phong Linh thương hội dựa vào Phá Tôn Đan và Thối Thể Đan cùng Thanh Linh Hy Thủy hấp dẫn ba mươi tên cường giả Chí Tôn, đều là ký kết khế ước Thiên Đạo đẳng cấp cao nhất, vô luận là phẩm hạnh như thế nào đều sẽ không làm ra sự tình tổn hại đến Thiên Đế Môn, trong đó có năm tên cường giả Chí Tôn phẩm hạnh cực giai.

Phong Vân cung kính nói.

- Ba mươi tên Chí Tôn, cũng chỉ là giao dịch ngắn ngủi mà thôi, nếu thật sự nguy hiểm đến tính mạng những người này đều không đáng tin cậy, dù sao khế ước Thiên Đạo cũng nói, biết rõ thời điểm hắn phải chết thì bọn họ có thể lựa chọn giúp Thiên Đế Môn hay không, nhưng năm tên cường giả Chí Tôn kia có thể cân nhắc hoàn toàn biến họ trở thành người của chúng ta, đến lúc đó dẫn bọn họ cùng tới Lâm gia.

Diệp Phàm nghe vậy lắc đầu nói:

- Chúng ta cần người chân chính thuộc về mình, ta cấp cho các ngươi Thanh Linh Hy Thủy, Phá Tôn Đan, Vạn Niên Khổ Tủy, Thối Thể Đan, đối với bất kỳ võ tu nào mà nói cũng là cơ duyên nghịch thiên, các ngươi chớ khiến ta thất vọng. Lần này ta tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung cần thời gian ít nhất là một năm, thậm chí là hai năm.

- Tu vi các ngươi trước mắt đã tiếp cận đến Hư Cương Cảnh, nhưng cái này không đủ, còn thiếu rất nhiều. Lạc Thủy thần trì chính là kỳ địa Thượng Cổ, ngàn năm trước Lạc gia cũng từng dựa vào thần trì này gần như đạt tới thế lực Chúa tể Cấp, bởi vì Lạc Thủy thần trì có một trận pháp rất cường đại.

Diệp Phàm nói đến đây có chút ngừng lại:

- Trận pháp Thời Gian, hai năm bên ngoài tương đương với thời gian tu hành tám năm bên trong, thời gian tám năm ta muốn toàn bộ các ngươi đạt cới Chí Tôn Cảnh.

- Vâng!

Phong Vân nghe vậy cung kính nói, trong lòng vô cùng kích động, kỳ địa bậc này công tử lại có thể tranh thủ được vì bọn họ, nếu bọn họ ngay cả Chí Tôn Cảnh cũng không thể đạt tới được thì quả thực có lỗi với Diệp Phàm.

Lâm Sơn ở một bên không ngừng hâm mộ, mặc dù tư chất hắn kém cỏi, nhưng ai mà không muốn mình mạnh lên chứ.

- Lâm Sơn!

- Có!

Lúc này Lâm Sơn lấy lại tinh thần vội vàng đáp.

- Trận pháp Thời Gian ở Lạc Thủy thần trì cần tiêu hao lượng lớn Thanh Linh Hy Thủy, Thanh Linh Hy Thủy trân quý đến mức nào, ta lại không có bao nhiêu cũng vô pháp chèo chống quá nhiều tiêu hao, thậm chí về sau bọn họ tu hành cơ hồ lại tiếp tục cần dùng Thanh Linh Hy Thủy.

Diệp Phàm nói đến đây có chút trầm mặc, lúc này Lâm Sơn cung kính nói:

- Công tử không cần vì ta mà cân nhắc, ta tự biết tư chất bản thân mình, cho dù đi Lạc Thủy thần trì cũng là lãng phí tài nguyên, Thanh Linh Hy Thủy là thần vật bực nào, công tử có thể làm như vậy vì thuộc hạ đã là phúc phận của chúng ta, công tử nguyện ý giải thích cho ta đã là vinh hạnh lớn lao của thuộc hạ.

Đám người Phong Vân trực tiếp ngây tại chỗ, trong lòng vô cùng cảm động, đối với bọn họ mà nói thì siêu việt là tất cả, bọn họ đều xuất phát từ nội tâm cảm kích Diệp Phàm đã làm tất cả vì bọn họ, hai năm qua liên tục không ngừng thôi động trận pháp Thời Gian, tiêu hao Thanh Linh Hy Thủy to lớn đến mức nào.

Lại vì muốn tăng thêm tu hành cho bọn họ mà tiêu hao không nhỏ, công tử có bao nhiêu Thanh Linh hy Thủy? Đây là thần vật, chứ không phải đồ vật bày bán đầy trên đường, đều đã làm đến mức này nếu bọn họ còn không làm được mục tiêu của công tử thì nên chết đi cho rồi.

Những lời này của Diệp Phàm cũng là nửa thật nửa giả, trận pháp Thời Gian ở Lạc Thủy thần trì là nơi điển tịch hy hữu mà kiếp trước Diệp Phàm may mắn biết được, trận pháp Thời Gian này cũng không phải người bố trí mà là cùng Lạc Thủy thần trì cùng nhau thai nghén, muốn thôi động loại trận pháp tự nhiên này cần tiêu hao nguyên lực cực kỳ khủng bố.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)