Vô Địch Thiên Đế

Chương 90: Nhiệm vụ

Chương Trước Chương Tiếp

Việc tu luyện rất thuận lợi nhưng Diệp Phàm cũng gặp phải rắc rối. Dĩ nhiên đó không phải là rắc rối từ Vệ gia. Từ hôm qua, sau khi Vệ Lâm trở về, hôm nay đã trưa, hắn vẫn không chờ được Vệ Đông tới, điều này khiến hắn hơi thất vọng.

Nhưng thức ăn cho thiên hạc cũng là cả một vấn đề. Mỗi tháng hắn chỉ có cố định một trăm điểm, dùng hết để mua đồ ăn cho thiên hạc vẫn không đủ, không thể không nói, người bình thường thật sự không nuôi nổi loại vật cưỡi này.

Hắn hết cách, chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ. Vừa đóng cửa tu luyện một tháng, hắn cũng nên ra ngoài đi dạo một lát. Diệp Phàm vỗ nhẹ vào thiên hạc:

- Ngươi không thể ăn ít một chút sao?

- Khanh khách! Khanh khách!

Thiên hạc lười biếng kêu lên, dường như đang biểu đạt sự bất mãn của mình vậy. Nó ở chỗ Diệp Phàm ăn không mấy đắt đỏ.

Diệp Phàm xoay người nhảy lên, thiên hạc cất cánh, rất nhanh đã rời khỏi Tiềm Long Phong, đi tới Võ Các Phong. Trước mắt tình hình eo hẹp, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ để tiếp tế một chút.

Thiên hạc đương nhiên đặc biệt phong cách. Khi Diệp Phàm đến xác suất quay đầu cực cao. Nhưng lúc mọi người nhìn thấy trang phục trên người hắn, ai nấy đều xem thường.

Một vài nữ võ tu vốn kéo áo để lộ chút cảnh xuân, lúc này đều kéo áo che kín người, giống như bị Diệp Phàm liếc mắt nhìn qua là bị thiệt hại lớn vậy. Có vài người còn khẽ chửi, cứ tưởng là sư huynh thiên tài nào.

- Đây không phải là cường hào trong học viên mới sao? Hắn một vạn điểm dùng hết, nên bây giờ chạy đến Nhiệm Vụ Điện sao?

Có người kinh ngạc nói.

- Ha ha, ngươi không nhìn xem hắn mua gì. Thiên hạc đấy. Ngươi có biết đồ ăn cần thiết cho thiên hạc trong một tháng cần bao nhiêu điểm không? Cho dù tệ nhất cũng phải hai trăm điểm, tài nguyên cố định của Tiềm Long Phong chẳng qua là một trăm điểm, các ngươi hiểu đấy!

- Thú vị thú vị, ta dám đánh cược trong vòng một tháng, Diệp Phàm nhất định sẽ bán thiên hạc đi. Người này ban đầu kiếm được không ít điểm, tưởng điểm dễ kiếm, mới một tháng đã dùng hết hơn một vạn điểm. Thật không biết hắn tiêu vào đâu.

- Tiêu vào đâu à? Ha ha ha, trong Thiên Phủ chúng ta có không ít sư muội xinh xăn đưa giá công khai, còn cần phải nói tiêu vào đâu nữa sao?

- Vị sư huynh này có cách à? Nói chuyện riêng một chút đi!

- Sư huynh sư huynh, ta sớm đã phát hiện ra ngươi không giống với người khác. Ngươi có thứ tốt cùng chia xẻ đi!

...

Diệp Phàm nghe mọi người xung quanh thảo luận, xoa mũi, trong lòng thầm nghĩ:

- Thiên Phủ này còn có địa phương tốt như vậy sao?

Tội lỗi tội lỗi, nghĩ lệch hướng rồi!

Để thiên hạc ở một bên, Diệp Phàm đi vào Nhiệm Vụ Điện, các võ tu khác cũng chỉ buồn chán tùy tiện nói một câu, không quá chú ý tới Diệp Phàm. Sau khi nhìn thấy hắn bước vào Nhiệm Vụ Điện, bọn họ cũng không nói nhiều.

Chẳng qua loại thiên hạc này ở đâu cũng cực kỳ bắt mắt.

Mấy người đi tới, liếc mắt đã nhìn thấy con thiên hạc, một nữ tử không khỏi kinh ngạc kêu lên:

- Thiên hạc này thật đẹp! Thiến Vân tỷ tỷ, còn này còn đẹp hơn con tỷ tỷ mua cho ta nữa.

Giọng nói uyển chuyển êm tai vang lên, khiến người ta cảm thấy thư thái.

Lập tức có không ít nam tử quay đầu nhìn về phía người mới tới. Đồng tử của mỗi người co lại, bàn tán xôn xao:

- Là Đệ Ngũ Thiến Vân!

Đệ Ngũ Thiến Vân cùng Vương Văn Phượng, Tôn Nhã Vận, Tiêu Sanh Vũ được gọi là bốn đại mỹ nhân ở Phượng Minh Phong, trong đó Đệ Ngũ Thiến Vân là đệ tử tứ tinh, Vương Văn Phượng và Tôn Nhã Vận theo thứ tự là đệ tử nhị tinh và đệ tử tam tinh, Tiêu Sanh Vũ là đệ tử lục tinh.

- Còn nữa, Sở Luyến Nguyệt, có người nói gia tộc Đệ Ngũ và Sở gia là thế giao, bây giờ xem ra quả nhiên không giả.

- Đệ Ngũ Thiến Vân có dáng người thật đẹp, nếu có thể kiểm tra... Hì hì hì...

- Xuỵt, Đệ Ngũ Thiến Vân này không phải là nhân vật tầm thường đâu. Ở trong học phủ, cho dù Ninh Hồng Trần nhìn thấy nàng, cũng muốn nể mặt vài phần. Ngươi...

Người còn lại chưa kịp ngăn cản, nam tử vừa mở miệng nói những lời hạ lưu đã phun ra một ngụm máu. Đệ Ngũ Thiến Vân vẫy tay phải một cái, vỏ kiếm vừa đánh người chợt bắn trở lại.

- Giữ mồm miệng sạch sẽ cho bản cô nương!

Đệ Ngũ Thiến Vân cao giọng nói. Đệ tử vừa ngã đứng lên, cúi đầu đáp:

- Cảm ơn sư tỷ giáo huấn!

Đệ Ngũ Thiến Vân không để ý đến người này, nhìn về phía Sở Luyến Nguyệt, thản nhiên cười:

- Sư muội thích, vậy ta sẽ mua con thiên hạc này tặng lại đưa sư muội là được rồi.

- Thật sao sư tỷ?

Gương mặt xinh xăn của Sở Luyến Nguyệt đỏ bừng, vui vẻ nói.

Đệ Ngũ Thiến Vân nhìn gương mặt Sở Luyến Nguyệt với ánh mắt cưng chiều, nắm bàn tay nhỏ bé của Sở Luyến Nguyệt bắt đầu vuốt ve.

Mọi người xung quanh lập tức trợn mắt há hốc mồm. Nghe đồn Đệ Ngũ Thiến Vân là nữ tử nhưng không thích nam chỉ thích nữ, bây giờ xem ra, quả nhiên không sai.

Mặt Sở Luyến Nguyệt đỏ lên, mặc cho Đệ Ngũ Thiến Vân nắm lấy tay nàng, mềm giọng nói:

- Vậy ngươi nói phải giữ lời đấy.

- Tất nhiên!

Đệ Ngũ Thiến Vân gật đầu nói, sau đó xoay người nhìn về phía những người khác, hỏi:

- Chủ nhân con thiên hạc này là ai?

- Là Diệp Phàm, hắn đã đi vào Nhiệm Vụ Điện.

Có người đáp.

Lúc này, Đệ Ngũ Thiến Vân dẫn theo Sở Luyến Nguyệt và các nữ tử khác bước nhanh về phía Nhiệm Vụ Điện.

Chẳng mấy chốc, mấy bóng dáng thướt tha đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

- Nữ nhân xinh đẹp vốn không nhiều, xinh đẹp như vậy lại càng ít, còn tiêu thụ nội bộ, còn cho người ta chơi nữa không?

- Cho dù không tiêu thụ nội bộ, với tính tình của nàng, ai tỏng các ngươi có thể quản được chứ? Nhưng Diệp Phàm sắp xong đời.

- Đâu có gì mà xong đời, hắn vốn nuôi không nổi thiên hạc. Các ngươi đừng thấy Đệ Ngũ Thiến Vân rất bá đạo, thật ra lúc ra giá sẽ cao hơn giá thiên hạc gốc. Đi thôi, chúng ta cũng đi xem!

- Đi thôi...

Nhiệm Vụ Điện.

Diệp Phàm quan sát tấm vải đỏ rất lớn trước mặt. Trên đó là những hàng chữ được viết bằng nguyên lực, nhiệm vụ và thù lao đều rõ ràng.

Săn giết linh thú tam phẩm thượng cấp Nguyên Hải Kình, thù lao ba nghìn điểm, yêu cầu: đệ tử lục tinh trở lên, nhận điểm ở Nhiệm Vụ Điện.

Thăm dò bí cảnh nhị tinh, không có thù lao, nộp lại 10% những gì thu được. yêu cầu đệ tử nhị tinh trở lên, người tuyên bố nhiệm vụ sẽ trả công.

Nhiệm vụ tổ đội: Truy sát Hồ Sinh tội phạm bị truy nã đang lẩn trốn, thù lao là năm nghìn điểm, yêu cầu đệ tử thất tinh, nhận điểm ở Nhiệm Vụ Điện.

Diệp Phàm nhìn lướt qua rất nhiều nhiệm vụ. Nhiệm vụ tệ nhất cũng cần đệ tử nhị tinh, gần như không có nhiệm vụ cho đệ tử nhất tinh, đương nhiên có một số nhiệm vụ tổ đội không yêu cầu đẳng cấp của đệ tử, nhưng chắc hẳn đệ tử nhất tinh qua sẽ bị sỉ nhục.

Đây là chuyện bình thường, dù sao bản thân Thiên Phủ không đề nghị đệ tử nhất tinh làm nhiệm vụ, mục đích chủ yếu của bọn họ là tu luyện, phần lớn nhiệm vụ đều do tứ tinh trở lên thực hiện. Những người này chỉ dựa vào bế quan tu luyện sẽ không có ý nghĩa lớn nữa. Bọn họ cần phải đột phá giữa sự sống và cái chết.

Cuối cùng, lúc Diệp Phàm sắp bỏ cuộc, một nhiệm vụ đệ tử nhất tinh chợt lọt vào mắt hắn.

Tặng hoa, tặng hoa cho Tiêu Sanh Vũ của Phượng Minh Phong, thù lao một nghìn điểm, không yêu cầu đẳng cấp, người tuyên bố sẽ trả công.

Diệp Phàm không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đi qua tiếp nhận nhiệm vụ.

Ngay lập tức, một tiến kêu kinh ngạc vang lên:

- Ơ, không ngờ có người nhận nhiệm vụ của Thẩm Vân Hạo.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)