Vô Địch Thiên Đế

Chương 897: An bài đối chiến

Chương Trước Chương Tiếp

Bách Lý Vân Lạc bay đến trên đài, nhìn đám người phía dưới cao giọng nói:

- Lần hỗn chiến này nói về quy tắc, mong hai bên có thể khắc chế dưới tình huống không cần hạ sát thủ, mặt khác quy tắc hỗn chiến và quy tắc thi đấu thông thường có chút khác biệt, bởi vì trường diễn võ hỗn chiến quá lớn, cho nên tình huống thắng bại sẽ chia làm hai loại.

- Loại thứ nhất, khiến cho tất cả thành viên của đối thủ rơi xuống dưới đài thì coi như thắng cuộc, loại thứ hai làm cho toàn bộ thành viên của đối thủ mất đi chiến lực, hoặc từ bỏ chiến đấu cũng tính là thua cuộc.

- Các ngươi đã rõ chưa?

Diệp Phàm và Âu Dương tu nghe vậy đều gật nhẹ đầu, Bách Lý Vân Lạc thấy vậy liền để cả hai bên lên đài, hai bên trái phải của Diệp Phàm theo thứ tự là Lạc Tố Tố, Lạc Phượng Vũ, Lưu Chấn Hám và Bắc Cung Tuyết, mà Đại Lực, Diệp Tàn, Diệp Quỷ đứng ở ba nơi phân biệt cách Diệp Phàm một khoảng không nhỏ, loại trận hình này hiển nhiên khiến người ta có chút không hiểu cho lắm.

Chẳng lẽ Diệp Phàm có ý muốn để mấy người Lạc Tố Tố cũng hợp lại với nhau phòng ngừa đối phương tiêu diệt từng bộ phận, mà ba người Diệp Tàn phân tán ra xem như là mồi nhử, ít nhất có thể ngăn chặn được ba người, nếu như là vậy ngược lại có chút đáng chú ý, dù sao chỉ cần ba người Diệp Tàn có thể ngăn chặn ba người , như vậy chỉ cần chờ Diệp Phàm ở bên này đánh bại đám người Âu Dương Tu thì khi đó coi như thắng bại đã định.

Suy nghĩ một chút chiến thuật của Diệp Phàm có vẻ là như vậy, nhưng nếu như đám người Âu Dương Tu chủ yếu cuốn lấy đám người Diệp Phàm mà không sa vào chiến đấu kịch liệt, chờ đến khi ba người Diệp Tàn bị đánh bại liền vây công đám người Diệp Phàm, chẳng phải chắc chắn sẽ thua mà không nghi ngờ gì sao.

Đám người vẫn nghi hoặc không thôi, đám người Âu Dương Tu cũng cực kỳ nghi hoặc, một trận chiến này đối với Âu Dương Tu mà nói là cực kỳ quan trọng, tương tự lần này cánh cửa đột phá Trung Linh Cảnh nằm trên người ba người Diệp Tàn và trên người Lạc Tố Tố, dù sao tu vi Lạc Tố Tố là gần đây đề lên, tất nhiên không thể so với Lạc Phượng Vũ, mà ba người Diệp Phàm không nổi danh, mặc dù có chút thực lực cũng nhất định không bằng bọn họ.

Dù sao thực lực có thể bằng thiên tài của bọn họ thì không có khả năng một chút thanh danh cũng không có, bọn họ lại sơ suất thanh danh Diệp Phàm lúc trước cũng không tính là quá vang dội, cuối cùng vẫn đoạt được đệ nhất thi đấu như cũ.

- Phong Linh, ngươi ứng phó với Diệp Quỷ, người này thoạt nhìn cũng là một thích khách, nếu như là thích khách thì từ trước đến này chưa từng có người nào được coi là đối thủ của ngươi.

Âu Dương Tu bắt đầu an bài đối thủ:

- Lưu huynh, ngươi ứng phó người to con kia, thế nào?

- Không quá thích hợp, nếu như ta đối phó Đại Lực kia, mặc dù có thể trong khoàng thời gian ngắn đánh bại hắn nhưng phân thân của Diệp Phàm ở trạng thái toàn thịnh, nếu có thêm bản thể của hắn thì một khi phong ấn ngươi, có Lưu Chấn Hám, Bắc Cung Tuyết và Lạc Phượng Vũ toàn lực thủ hộ, những người khác rất khó để giải cứu được ngươi, có chút mạo hiểm.

Lưu Chấn nghe vậy lắc đầu nói, Âu Dương Tu đánh giá thấp thực lực của Diệp Phàm, chỉ có sau khi tác chiến cùng với Sở Phong Vân mới hiểu được người có thể đánh bại Sở Phong Vân rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Âu Dương Tu cùng với Diệp Phàm chiến đấu, Diệp Phàm kỳ thật chưa từng để lộ ra quân bài tẩy nào.

Âu Dương Tu nghe vậy lắc đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười:

- Lưu huynh đã quá lo lắng rồi, có phải ngươi đang lo lắng ta đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Phàm hay không? Sai, ta căn bản không chuẩn bị đánh với Diệp Phàm, ta chỉ cần ra tay với Lạc Tố Tố, Diệp Phàm nhất định sẽ phải phân tâm để bảo vệ nàng, không nói tới những cái khác, cuốn lấy Diệp Phàm không có vấn đề gì, mà ngươi ở bên này có thể kết thúc được rất nhanh.

- Được!

Lưu Chấn nghe vậy gật đầu.

- Ngay cả Diệp Tàn, ánh mắt hắn cực kỳ kỳ lạ, có khả năng hắn có đồng thuật, Trương Hoành đi đối phó với hắn, lấy tu vi luyện thể của Trương Hoành thì cho dù hắn có thủ đoạn gì cũng khó có thể đánh bại Trương Hoành chỉ trong thời gian ngắn, sau đó Lưu huynh và Phong Linh chiến thắng đối thủ sẽ trực tiếp trợ giúp cho Trương Hoành, sau đó chúng ta vây kín Diệp Phàm, nhớ kỹ chỉ cần ứng phó Bắc Cung Tuyết, Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ, tránh cứng đối cứng với bản thể và hóa thân của Diệp Phàm.

Âu Dương Tu nói tiếp:

- Y Linh Lung, ngươi nhất định phải cuốn lấy Bắc Cung Tuyết, một khi Thánh Nguyên hàn băng bộc phát, chúng ta sẽ rất khó đối phó được.

- Yên tâm.

Y Linh Lung nghe vậy khẽ gật đầu một cái, nhưng trong lòng có chút hiếu kỳ, Y gia đã thuộc về Diệp Phàm, thế nhưng Diệp Phàm chưa bao giờ để cho nàng phản bội chỉ thị ở trận chiến ngày hôm nay, đến cùng người này đang có ý gì? Chẳng lẽ ba người Diệp Tàn kia có cái gì mờ ám?

Cho dù ba người kia rất mạnh nhưng lại đều không bằng Âu Dương Tu, Lưu Chấn gần như có thể đánh bại Đại Lục chỉ trong tích tắc, hắn vẫn không có phần thắng a.

Nhân mã hai bên chậm rãi đi vào chính giữa trường diễn võ, vô số võ tu nhìn chằm chằm vào nhân mã hai bên nhưng rất nhanh không ít người xôn xao, Lưu Chấn vậy mà đột ngột rời khỏi đội ngũ tiến thẳng về phía Đại Lực, mạo hiểm như vậy sao?

Bọn họ đây là đối mặt với Diệp Phàm a!

Diệp Phàm thấy vậy cũng không chút nào để ý mà nói khẽ:

- Các ngươi đứng ở bên cạnh ta, bảo vệ tốt bản thân là được, chờ!

- Chờ?

Lưu Chấn Hám nghe vậy có chút ngạc nhiên, sau đó khó hiểu nói:

- Diệp huynh, nếu nói như vậy chúng ta tất sẽ thua cuộc, chúng ta nên kết thúc trận chiến này trước khi ba người Diệp Tàn bị đánh bại.

- Không sao!

Diệp Phàm lắc đầu, Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ tất nhiên không có ý kiến, Bắc Cung Tuyết cũng hiểu rõ đám người Diệp Tàn cường hoành thế nào, có thể nói ngay từ đầu thời điểm Diệp Phàm để cho ba nguòi Diệp Tàn ra sân Bắc Cung Tuyết liền biết, Trung Linh Cảnh thắng rồi.

Nàng đứng bên người Diệp Phàm, khí tức của Diệp Phàm quanh quẩn ở chóp mũi, cả người nàng có chút loạn, cảm giác quen thuộc không ngừng kích thích Bắc Cung Tuyết, khiến cho nàng có chút hoài niệm, cũng có chút sợ hãi, năm đó Bắc Cung Tuyết tuổi trẻ vô tri, đối với tình yêu cũng tỉnh tỉnh mê mê, đơn thuần mà hồn nhiên, hoặc có lẽ là mang theo một tia ngu xuẩn, khiến cho nàng cùng với nam nhân này lướt qua nhau, nàng thật muốn quay lại thời gian lúc trước.

Nếu như có thể làm lại, nàng nhất định sẽ không tùy hứng, nàng sẽ một mực hầu hạ bên người Diệp Phàm, cho dù là bất cứ chuyện gì phát sinh cũng sẽ tin tưởng Diệp Phàm vô điều kiện.

Thế nhưng không có nếu như, cho dù Diệp Phàm một mực chưa từng trách cứ nàng, thế nhưng sự tình đã xảy ra chính là đã xảy ra, Diệp Phàm không có khả năng trở về cảm xúc như đã từng có, mở rộng lòng toàn tâm toàn ý đối tốt với nàng, nàng cũng không thể giống như lúc trước coi như cái gì cũng chưa từng phát sinh mà làm đồ nhi ngoan của Diệp Phàm.

Có lẽ là vô tình đạo sụp đổ khiến cho tình cảm Bắc Cung Tuyết trở nên cố chút yếu ớt, thậm chí bên trong sự yếu ớt này còn có vỏ bọc băng lãnh, cho dù thời điểm đối mặt với Diệp Phàm nàng cũng một mực chưa từng biểu lộ qua tia hiền lành phải có, nàng chỉ muốn yên lặng trợ giúp Diệp Phàm trong bóng tối, bù đắp những gì nàng đã làm.

Nàng không muốn đối mặt với việc sau khi bỏ đi lớp ngụy trang của chính mình lại không biết làm sao để đối mặt với Diệp Phàm, càng không muốn đi theo Diệp Phàm mà từ bỏ Băng Thần Điện, không phải bởi vì nàng tham luyến tất cả Băng Thần Điện mà bởi vì nàng hiểu rõ nếu không có thực lực, nàng sẽ không có cách nào giúp Diệp Phàm củng cố đại bang.

Cho nên cái mặt nạ nàng nàng nhất định phải mang, dù là vô tình đạo của nàng vỡ vụn, Băng Thần Điện cũng tuyệt đối không cho phép Thánh nữ phát sinh tình ý cùng với nam nhân, đây là bất kính to lớn đối với Băng Thần Điện.

Diệp Phàm lúc này cũng âm thầm thưởng thức mùi hương thơm ngát quanh chóp mũi, vị đạo quen thuộc khiến cho lòng hắn có chút do dự, hắn nhìn Bắc Cung Tuyết, trận chiến lúc trước hắn rõ ràng có thể cảm giác được vô tình đạo của Bắc Cung Tuyết đã bị băng liệt, nhưng vì sao những ngày gần đây nàng vẫn lạnh lùng giống như trước đây?

- Tuyết nhi, Hàn thúc rất nhớ ngươi!

Diệp Phàm giống như quên đi nguy hiểm trước mắt, ngược lại trò chuyện cùng với Bắc Cung Tuyết.

- Ta sẽ tìm thời gian quay lại thăm bọn họ một chút, Diệp Phàm, vô tình đạo của ta đã vỡ vụn, nhưng ta cũng đã trưởng thành, không còn là Bắc Cung Tuyết trước kia nữa, ngươi cũng không cần áy náy, ngày sau chúng ta vẫn là người xa lạ.

Bắc Cung Tuyết cắn răng nói khẽ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)