Lúc này cả hai đều triển lộ thiên tư khác hẳn với người thường, võ kỹ ngụy Tiên cấp xuất hiện dẫn dắt trận đấu vào cấp độ gay cấn. Sở Phong Vân vô địch kiệt ngạo, Diệp Phàm toàn năng thần bí, lúc này giống như khắc hoạ ở cấp độ linh hồn, khắc thật sâu vào tâm thức vô số võ tu, dù tương lai bọn họ thành Tiên thành Thần cũng không thể quên trận chiến ngày hôm nay.
Có một loại thiên kiêu gọi thiên mệnh chi tử, có một loại thiên kiêu gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, khi bọn họ đối đầu nhau chính là chiến đấu mạnh nhất vượt khỏi thường nhân có thể lý giải.
Bản thể và phân thân của Diệp Phàm đổi vị trí, phân thân phật liên ngăn khuất lôi hải trước mặt, trường kích nhắm thẳng Vương Thể hóa thân, tiếp theo, thân hình Diệp Phàm lập tức phóng tới Vương Thể hóa thân.
Bản thể của Sở Phong Vân cũng mang theo vô tận Lôi Đình phóng tới hóa thân hoa sen của Diệp Phàm, đến giờ phút này, chỉ có đánh ra công kích mạnh nhất, nhất quyết thắng bại.
Diệt linh kích to lớn, lôi hải cuồng bạo hội tụ thành thương, phật liên vững như lạch trời, trong thời khắc này trở thành vĩnh hằng.
Sở Phong Vân hung hăng đánh trường thương tới phật liên của Diệp Phàm rồi trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.
- Dịch chuyển!
Có người kinh hô, Sở Phong Vân vậy mà trực tiếp vượt qua hóa thân của Diệp Phàm trực tiếp tấn công bản thể của Diệp Phàm, đặc sắc, quá đặc sắc.
Diệp Phàm không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, khóe miệng lộ ra một tia cười sang sảng:
- Sở huynh, xin lỗi!
Bên người Diệp Phàm, Thân Ngoại Hóa Thân đột ngột xuất hiện, tiếp theo trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, phật liên tự bạo, không đúng, ngay cả phân thân cũng đang tự bạo.
Đám người rất rõ ràng, phân thân này rõ ràng có thực lực không khác gì Diệp Phàm, tự bạo ở khoảng cách gần như vậy, dù Diệp Phàm cũng quả quyết không có khả năng toàn thân trở ra.
Điên cuồng, một võ tu phải tới tầng thứ gì mới có thể làm ra chiến đấu điên cuồng bậc này, Sở Phong Vân lập tức lộ ra một tia rung động, lôi hải lập tức bị hắn cưỡng ép giải trừ, lực phản phệ khiến hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, tiếp theo, sức mạnh không gian điên cuồng vận chuyển.
Diệp Phàm nhìn Sở Phong Vân, thần văn trong đôi mắt màu vàng lưu chuyển, cuối cùng không sử dụng đồng thuật, dưới sức tự bạo khủng bố như thế, một khi hắn nối tiếp thời gian đình chỉ, làm không tốt sẽ giết chết Sở Phong Vân.
Hắn rất thưởng thức Sở Phong Vân, nếu lỡ tay giết hắn không khỏi quá đáng tiếc, nhân sinh khó gặp được đối thủ có thực lực tương đương như vậy.
Phật liên xuất hiện hoàn toàn bảo vệ Sở Phong Vân, đồng thời, khóe miệng Sở Phong Vân lộ ra một tia máu tươi, sức mạnh không gian hóa thành lỗ đen hoàn toàn nuốt chửng mảnh không gian này.
Rầm rầm rầm!
Cơn bão năng lượng quét sạch tất cả, vòng bảo hộ nguyên lực mà mười mấy tên cường giả Thánh Hiền ngưng tụ lập tức nổ tung, vô tận chấn động quét sạch, lập tức dưới đài tiếng võ tu kêu than dậy khắp trời đất, không ít võ tu trực tiếp trọng thương, đây là kết quả mà Diệp Phàm và Sở Phong Vân giao chiến trên không trung.
Người nhà họ Sở và Sở Nguyệt Ly ủng hộ Sở Phong Vân, còn có đám người Diệp Quỷ ủng hộ Diệp Phàm ở gần diễn võ trường nhất, nhận trùng kích cũng là to lớn nhất, lập tức người trẻ tuổi của Sở gia bị chấn động đánh bay, vài người có thực lực mạnh mẽ hợp lực bảo vệ Sở Nguyệt Ly, trái lại đám người Diệp Quỷ, chỉ thấy Diệp Tàn bỗng nhiên rút ra Huyền Dương đao, sau đó trực tiếp cắm vào bên trong lòng đất.
Nguyên lực gào thét, một vòng bảo hộ vô cùng cường đại xuất hiện ngăn khuất tất cả sóng bão bên ngoài, phần thực lực này khiến Sở Nguyệt Ly trực tiếp biến sắc, thật mạnh!
Vô tận bạo phá nổ tung trên trời cao, bản thể của Diệp Phàm chém trường kích xuống, trực tiếp bổ ra phật liên, lại lập tức bị nguyên lực phong bạo nuốt chửng. Sức mạnh không gian xung quanh Sở Phong Vân hóa thành lỗ đen hấp thu tất cả phong bạo, vết máu trên khóe miệng càng ngày càng nồng đậm, hiển nhiên muốn cưỡng ép phòng ngự công kích hủy thiên diệt địa như vậy, dù là Sở Phong Vân cũng có chút quá sức.
Ầm!
Sức mạnh không gian nổ tan tành, lỗ đen biến mất, Vương Thể hóa thân rơi xuống phía trước Sở Phong Vân, khống nguyên đại pháp phát động, gầm lên một tiếng, phía trên khuôn mặt tuấn dật đẹp như yêu nghiệt của Sở Phong Vân mang theo vẻ điên cuồng, nguyên lực phong bạo điên cuồng hướng về hắn lại mạnh mẽ dừng lại phía trước bản thể hắn không quá một mét, sau đó chậm rãi biến mất.
- Cản . . . Chặn lại!
Trên người vô số võ tu đã bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp, dường như chính bọn họ đang đối mặt với sức mạnh này, nhất là võ tu ủng hộ Sở Phong Vân càng thở dài một hơi, phía dưới diễn võ trường, một mảnh hỗn độn, nhưng dù bản thân bị trọng thương, ánh mắt những võ tu này vẫn một mực hướng lên trời cao.
Nguyên lực vòng bảo hộ xuất hiện lần nữa, mấy chục cường giả Thánh Hiền cũng đưa mắt nhìn nhau, loại đẳng cấp chiến đấu này đã đạt đến tầng thứ Thánh Hiền, tự bạo, tiểu bối Diệp Phàm này thật đúng là điên cuồng đến đáng sợ.
Vô số võ tu mở to mắt nhìn cơn bão năng lượng chậm rãi tán đi, bọn họ nhìn Diệp Phàm bị phong bạo nuốt chửng, hắn sẽ không chết chứ?
Không ít võ tu đều nghi hoặc không thôi, một chiêu này của Diệp Phàm, xác thực quá điên cuồng.
Rất nhanh, phong bạo diệt hết, thân ảnh Diệp Phàm xuất hiện trong tầm mắt đám người, lập tức vô số võ tu ngạc nhiên không thôi, Diệp Phàm vậy mà không có chuyện gì, phía trên long dực sau lưng, thần văn màu đen lấp lánh chói mắt, dường như đang nói cho tất cả mọi người rằng hắn vô địch và bá đạo.
Mạnh, quá mạnh, dưới phong bạo như thế, Diệp Phàm vậy mà không có bất kỳ thương thế nào, có điều sắc mặt tái nhợt vẫn nói cho mọi người biết, nguyên lực trên người Diệp Phàm tiêu hao hầu như không còn.
Dựa vào sát mãng hộ thể dốc hết gần như tất cả nguyên lực, chặn lại 50% phong bạo trùng kích, còn lại 50% trực tiếp mạnh mẽ chống đỡ, cuối cùng Sinh Mệnh Kính Tượng phá toái, Diệp Phàm hoàn hảo không chút tổn hại gắng vượt qua.
Nhưng như đám người sở liệu, nguyên lực trên người hắn tiêu hao hầu như không còn, hơn nữa không có Sinh Mệnh Kính Tượng, hình thái Thánh Ma thứ hai của Diệp Phàm phản phệ lại hắn vẫn có chút nghiêm trọng, tăng thêm kích phát toàn bộ sức mạnh của chín đạo thần văn, có thể nói, trạng thái hiện giờ của Diệp Phàm cũng không tốt.
Nhưng trạng thái của Sở Phong Vân cũng rất tệ, cánh chim màu trắng sau lưng đã sắp biến mất, trạng thái của Vương Thể hóa thân cũng không tệ, loại hóa thân này cũng không tiêu hao nguyên lực của Sở Phong Vân, dù không có năng lực bất tử như hóa thân của Diệp Phàm nhưng vẫn không thể khinh thường.
Nguyên lực của Sở Phong Vân cũng tiêu hao hầu như không còn, miễn cưỡng đứng ở không trung, đây là lần đầu tiên từ khi hắn chào đời cho tới bây giờ bị một người đồng lứa bức đến mức này.
- Diệp huynh, ngươi thật đúng là điên cuồng.
Sở Phong Vân cười khổ nói, câu nói này gần như nói ra tiếng lòng của vô số người.
- Muốn thắng, không điên cuồng sao được.
Diệp Phàm nghe vậy không thèm để ý nói, nguyên lực trên người chậm rãi khôi phục, vậy mà lúc này bên Diệp Phàm chỉ có một người, Thân Ngoại Hóa Thân đã không thấy, trái lại Sở Phong Vân mặc dù trọng thương nhưng Vương Thể hóa thân vẫn hoàn hảo như cũ, đến cuối cùng, thua vẫn là Diệp Phàm sao?
Không ít người đều khẽ thở dài, một trận chiến đánh tới cấp độ này, kỳ thật Diệp Phàm đã chứng minh bản thân, dù là người ủng hộ Sở Phong Vân cũng cực kỳ bội phục Diệp Phàm, nhưng đối với người ủng hộ Diệp Phàm mà nói, bọn họ càng hy vọng một truyền kỳ quật khởi, càng hy vọng thần đàn thay đổi.
- Chỉ tiếc, Diệp huynh, thắng lợi lần này vẫn là ta.
Sở Phong Vân cao giọng nói, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, chiến đấu bình thường không cách nào kích thích hắn có cảm giác thành tựu, nhưng đánh với Diệp Phàm một trận, loại thắng lợi này đủ để dẫn ra cảm giác thành tựu trong lòng hắn.