Diệp Phàm không biết ý nghĩ của Sở Phong Vân, bằng không thì đoán chừng lại phải kêu oan, nhưng khí tức cuồng bạo không ngừng tới gần nói cho hắn biết, một khắc trước đó chính là tuyệt sát hủy thiên diệt địa.
- Sở huynh, võ kỹ mạnh mẽ như thế, nguyên lực của ngươi sợ là cũng không nhiều.
Diệp Phàm cao giọng nói.
- Diệp huynh quá lo lắng, một chiêu này chính là tuyệt sát!
Sở Phong Vân nghe vậy đàm tiếu tự nhiên nói, không ít võ tu bội phục nhìn hai người Diệp Phàm và Sở Phong Vân, có thể ở trong trận chiến cuồng bạo thờ ơ như thế, tâm tính và dũng khí này đủ để có một không hai trong đám người cùng tuổi.
- Để cho Sở huynh thất vọng rồi.
Giọng nói Diệp Phàm vang lên lần nữa, nhưng mọi người thấy Diệp Phàm lại lấy ra một thanh trường kích, căn bản không nói chuyện, như vậy người nào nói chuyện?
Tất cả ánh mắt lập tức nhìn về phía sau lưng Diệp Phàm, chỉ thấy sau lưng Diệp Phàm, một bóng người đi ra, xuyên qua, tướng mạo, tu vi không khác Diệp Phàm chút nào, ngoại trừ sau lưng không có trường kiếm, căn bản nhìn không ra hai người khác nhau.
Thân Ngoại Hóa Thân?
Đông đảo võ tu hoàn toàn ngơ ngẩn, thế mà là Thân Ngoại Hóa Thân, sao có thể? Diệp Phàm cũng có Thân Ngoại Hóa Thân?
Trầm mặc, hoàn toàn trầm mặc, ngay cả Tôn Vũ cũng hoàn toàn ngốc tại chỗ, chuyện này giải thích không có cách nào giải thích tiếp, Thân Ngoại Hóa Thân này làm sao xuất hiện? Sở Phong Vân là Vương Thể hóa thân, Diệp Phàm thì sao?
Không kể đến hóa thân bình thường đã là thần tiên khó cầu, trọng điểm là, ngươi từng gặp qua Thân Ngoại Hóa Thân bình thường có thể nói chuyện chưa? Hơn nữa khí thế và tu vi kia hoàn toàn không khác gì bản thể, Thân Ngoại Hóa Thân này tuyệt đối không đơn giản.
Sau khi trầm mặc, là đại bạo phát chấn thiên động địa, Toàn Năng Vương Tọa, chân chính toàn năng, không có gì hắn không biết, không có gì hắn không am hiểu, trên thế giới này tại sao có thể có võ tu đáng sợ như thế, mảnh thiên địa này sao lại có yêu nghiệt nghịch thiên như vậy?
Lúc này, thắng bại đã không quan trọng, dù Diệp Phàm bại, hắn vẫn là Vương Tọa trong lòng đám người, nhìn chung trong lịch sử không có bất kỳ người nào có thể so hơn Diệp Phàm, cùng giai ta vi tôn, chân chính vi tôn làm vương.
- Diệp huynh, ngươi thật là làm cho ta kinh hỉ!
Sở Phong Vân đột ngột cười sang sảng nói, chiến ý ngất trời vô cùng nồng đậm, vô số võ tu ngạc nhiên nhìn Sở Phong Vân, loại chiến ý này vượt xa khi hắn gặp tất cả đối thủ trước đây. Lúc này, Sở Phong Vân xem Diệp Phàm là đối thủ cùng cấp bậc với hắn.
Thiên uy giáng lâm, phía trên Vương Thể hóa thân, khí tức vượt xa Thánh Hiền Cảnh lập tức đè xuống Diệp Phàm, khí tức của Diệp Phàm liền bị áp chế, đây là năng lực biến thái thứ hai của Vương Thể hóa thân ngoại trừ khống nguyên đại pháp.
- Vương Thể hóa thân quả thực cường đại, dù Diệp Phàm cũng có hóa thân kỳ dị, nhưng bị loại khí thế này áp chế là không cách nào tránh khỏi.
Tôn Vũ cảm thán nói, ngay lúc đó, trên người Diệp Phàm, uy lực Tiên Đế bắn ra, dù chỉ dựa vào đế uy đạo đan phát ra, còn chưa đạt được cấp độ Tiên Đế chân chính, nhưng lại vượt xa khí tức của Vương Thể hóa thân.
Sắc mặt Sở Phong Vân lập tức trở nên cực kỳ ngưng trọng, khí tức của hắn vậy mà bị áp chế ngược lại, giờ phút này Diệp Phàm giống như Đế Vương chân chính, xem thường anh hào thiên hạ, uy lực mạnh mẽ hơn, hắn làm được.
Vô số võ tu hung hăng siết quả đấm, hận không thể hiện tại đứng lên reo hò, nhưng bọn họ nhất định phải chịu đựng, không đến một bước cuối cùng, ai cũng không biết ai thắng ai thua, nhưng Toàn Năng Vương Tọa đã cho mọi người biết, cái gì là toàn năng.
Toàn năng chính là ngươi có được đồ vật, hắn có, ngươi không có đồ vật, hắn cũng có, đây chính là toàn năng, đây chính là Diệp Phàm.
Trên đài cao, dù là lão tổ Sở gia cũng có chút ngốc trệ, hắn vẫn cho là cháu mình ưu tú nhất, Vương Thể hóa thân vừa ra, chính là tuyệt sát, nhưng vẫn còn có một người có thể làm đến bước này, đáng sợ, thật là đáng sợ.
Trong đôi mắt Tử Đông Cừu lộ ra kiêng kỵ sâu đậm, người trẻ tuổi này thật sự bắt đầu sinh ra uy hiếp đối với hắn.
Hai mắt Thu Nguyệt tràn đầy dị sắc, tiểu gia hỏa này, sắp khiến nàng triệt để luân hãm, nàng vẫn luôn tán thành Diệp Phàm vì sự lịch duyệt và trí thông minh của hắn, giờ phút này, về mặt thực lực nàng cũng có chút chống đỡ không được, thật đúng là oan gia.
Không chỉ thế, ngay sau lưng bản thể Diệp Phàm, một hư ảnh to lớn chậm rãi xuất hiện, hư ảnh trường kích quen thuộc kia giống như sấm sét giữa trời quang, hung hăng bổ vào tâm thần mọi người.
Ngụy Tiên cấp võ kỹ Thương Sinh Diệt Linh Kích . . .
- Không thể nào!
Lưu Chấn thốt ra, cũng là ý nghĩ của tất cả võ tu, đây là võ kỹ ngụy Tiên cấp, là đòn sát thủ của Lưu Chấn, Diệp Phàm làm sao cũng biết. Ai cũng biết loại võ kỹ truyền thừa này quý giá nhường nào, khan hiếm cỡ nào, nếu người khác có thể tuỳ tiện học được, vậy còn gọi là đòn sát thủ sao?
Thế nhưng . . . Hắn là Toàn Năng Vương Tọa?
Dù có rung động thì giờ khắc này cũng không mãnh liệt như vậy, bởi vì khi bốn chữ Toàn Năng Vương Tọa xuất hiện, vô số võ tu vậy mà cảm thấy hẳn là dạng này, Diệp Phàm chính là mạnh mẽ như vậy, toàn năng như vậy.
Nghĩ đến lời Lưu Chấn nói ngay từ đầu, Diệp Phàm toàn năng loè loẹt, chỉ cần nghiền ép hắn ở một phương diện, coi như am hiểu nhiều cũng vô dụng. Vấn đề là hiện tại người khác toàn năng đã siêu việt cái gọi là nghiền ép, hiện giờ toàn năng của hắn căn bản đã không tồn tại đạo lý nghiền ép, bởi vì ngươi có, người khác cũng có.
Vẫn chưa xong, hư ảnh sau lưng Diệp Phàm vậy mà bắt đầu chậm rãi ưỡn thẳng sống lưng, diệt linh kích to lớn sau lưng chậm rãi bị hư ảnh rút ra.
- Đây là tình huống gì? Thương Sinh Diệt Linh Kích của Lưu Chấn có thể làm đến bước này được không?
Lập tức, không ít võ tu nhao nhao nhìn về phía Lưu Chấn, trên mặt Lưu Chấn đã hoàn toàn ngốc trệ, bờ môi bất giác mấp máy nói:
- Đây là Thương Sinh Diệt Linh Kích ẩn tàng chiến kỹ, Hỗn Độn hoàng hôn!!
Hắn tu hành mười năm vẫn chưa từng đạt tới cảnh giới, Diệp Phàm vậy mà đạt được, võ kỹ ngụy Tiên cấp ẩn tàng chiến kỹ, đây tuyệt đối là cấp độ sức mạnh vượt khỏi tưởng tượng của mọi người.
Tay phải Diệp Phàm cầm trường kích, hư ảnh phía sau hắn hoàn toàn nhất trí tư thế với hắn, khí tức hủy thiên diệt địa tranh phong với lôi hải của Sở Phong Vân.
Nhưng Sở Phong Vân có hai võ kỹ ngụy Tiên cấp, Diệp Phàm chỉ có một cái, còn chưa đủ.
Nhưng rất nhanh, tất cả mọi người cũng không cách nào che giấu khiếp sợ và kích động của bản thân, một đạo Phật ảnh xuất hiện trên trời cao, tướng mạo không khác gì Diệp Phàm bình thường, át chủ bài của Diệp Phàm, Phật Ma chi chủng, Phật chi pháp thân.
Phật quang phổ chiếu, hóa thân của Diệp Phàm chậm rãi hướng đến Vương Thể hóa thân, tiếp theo, pháp thân Phật ngồi xếp bằng xuống, đánh ra thủ quyết không khác Vạn Phật ảnh chút nào, rất nhanh, một Phật ảnh to lớn hơn xuất hiện, Phật ảnh sinh sen, hoa sen hộ chủ, Vạn Phật ảnh ẩn tàng chiến kỹ Vạn Phật Triêu Tông.
Lại một cái võ kỹ ngụy Tiên cấp, hơn nữa còn không hề khác võ kỹ của Sở Phong Vân. Sở Phong Vân cũng rung động không kém những người khác. Hắn nghĩ tới ánh mắt trần trụi trước đó của Diệp Phàm, một ý nghĩ hoang đường xâm nhập đầu óc hắn, người này vừa mới học xong Vạn Phật ảnh.
- Là Vạn Phật ảnh, mẹ nó, vậy mà lại là Vạn Phật ảnh.
Vô số võ tu kích động văng tục, một màn này lại là một màn trùng kích hung hăng quất vào thần kinh yếu ớt của bọn họ, thiên uy trên trời cao giống như trận chiến của tiên nhân chân chính, loại mạnh mẽ và vô địch này vượt xa cấp độ bọn họ có thể tưởng tượng.