Vô Địch Thiên Đế

Chương 879: Uy lực võ kỹ ngụy tiên cấp

Chương Trước Chương Tiếp

Ẩn tàng chiến kỹ Vạn Phật Triêu Tông, câu thông thiên địa Phật đạo, hình thành Phật chưởng che khuất bầu trời, Phật chưởng sinh sen, hoa sen sẽ thủ hộ người sử dụng, ngăn cản và bắn ngược tất cả công kích.

Chiêu này cũng không phải là vô địch, cụ thể dung lượng công kích, cường độ bắn ngược và ngăn cản có quan hệ với nguyên lực bản thân và đối thủ.

Võ kỹ Ngụy Tiên cấp?

Lại một võ kỹ ngụy Tiên cấp?

Đây chính là vốn liếng của thế lực Chúa Tể Cấp, đây chính là kỳ ngộ của tuyệt thế thiên kiêu, trong khi 90% võ tu còn đang nhiệt huyết tranh giành vì một võ kỹ Thánh cấp cấp thấp thì những thiên kiêu này đã có thể sử dụng ngụy Tiên cấp, đây chính là chênh lệch.

Diệp Phàm nhìn Phật chưởng che khuất bầu trời, trong đôi mắt tràn đầy ánh sáng khác thường, loại ánh sáng này giống như ánh mắt một hán tử đói khát thấy được mỹ nhân tuyệt thế vậy.

Sở Phong Vân ngồi bên trong Phật tượng, trong lòng có chút quái dị, hắn đoán được một chiêu này tất nhiên không cách nào đánh bại Diệp Phàm, nhưng ánh mắt ngươi đây là sao? Bị tổn thương tự tôn quá, đây là ngụy Tiên cấp, làm phiền ngươi coi trọng một chút được hay không?

Coi trọng đương nhiên phải có, Sở Phong Vân đánh ra ngụy tiên kỹ, uy lực há có thể khinh nhờn, sơ ý một chút coi như thật lật thuyền trong mương, nhưng không duyên cớ chiếm được một võ kỹ tính phòng thủ ngụy Tiên cấp, đổi lại là ngươi, ngươi cao hứng không? Mặc dù một chiêu này hạn chế sức mạnh Quang Minh và Phật lực, nhưng Diệp Phàm chỉ cần mở ra Phật thân, căn bản không sợ.

Sau lưng Diệp Phàm, năm hư ảnh Thương Long lập tức xuất hiện, tiếp theo năm loại sức mạnh nguyên tố điên cuồng hội tụ, cánh rồng mở ra, Diệp Phàm bay lên trời cao, đối đầu với Phật ảnh to lớn xa xa, một Trích Diệp Phi Hoa đấu không lại Vạn Phật ảnh, như vậy thêm một Ngũ Linh Thương Long Pháo thì sao?

Bởi vì không có vũ khí đặc biệt như Y Linh Lung, hơn nữa Diệp Phàm có được long ấn và đạo đan, tốc độ hội tụ và uy lực nguyên tố pháo vượt xa Y Linh Lung, cho nên Diệp Phàm dứt khoát gọi một chiêu này là Ngũ Linh Thương Long Pháo.

Nguyên tố pháo lập tức hội tụ, sau đó Diệp Phàm đánh ra ấn quyết cuối cùng, lập tức, năm đạo nguyên tố pháo vô cùng to lớn lập tức bắn ra, trên không trung giao hòa thành nguyên tố ngũ hành hung hăng vọt tới Phật thân to lớn.

Khóe miệng Sở Phong Vân đột ngột mỉm cười, hắn chờ chính là thời điểm này, đột ngột, tất cả Phật chưởng biến mất, tiếp theo, trên trời cao, Phật âm rung trời, Phật tượng sau lưng Sở Phong Vân lấy tốc độ kinh khủng biến lớn, một đóa hoa sen từ trong lòng bàn tay Phật bay ra bao trùm Sở Phong Vân.

Vô số lá cây điên cuồng oanh kích hoa sen, nguyên tố đạn pháo hung hăng đánh vào phía trên, Diệp Phàm lập tức biến sắc. Sau khi Thiên Đế Đồ Lục khắc hoạ hoàn tất công pháp Vạn Phật ảnh, hắn đã biết hiệu quả khủng bố của ẩn tàng chiến kỹ, Sở Phong Vân đây là muốn bắn trở về toàn bộ công kích của hắn.

Không hề nghĩ ngợi, Phong Tuyết Kiếm Vực xuất hiện bên người Diệp Phàm, một màn này khiến đám người khó hiểu, vì sao Diệp Phàm đột nhiên sử dụng Linh Hoa Cấm Vực? Ra hết thủ đoạn rồi? Không có võ kỹ mạnh hơn sao?

Số lượng võ tu có suy nghĩ này cũng không ít, nếu là võ tu khác chiến đấu, dù chỉ có một Linh Hoa Cấm Vực, đám người cũng sẽ cảm thấy rất đáng gờm, nhưng Diệp Phàm không giống, hắn cho người ta cảm giác chính là thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, hắn là Toàn Năng Vương Tọa, võ kỹ hắn nắm giữ tuyệt đối không có khả năng chỉ có ngần ấy.

Có một cảm giác thất vọng và ảo não, kỳ thật Diệp Phàm đánh tới cấp độ này đã vượt rất xa đám người Lưu Chấn, nắm giữ nhiều võ kỹ như vậy cũng gần đạt đến cảnh giới truyền kỳ, nhưng chính vì Diệp Phàm mạnh mẽ như vậy nên bọn họ yêu cầu đối với Diệp Phàm càng cao, bọn họ càng hi vọng Diệp Phàm có thể đánh ra công kích càng mạnh mẽ hơn.

Dù sao cho đến giờ, Vương Thể hóa thân của Sở Phong Vân còn chưa xuất hiện, đương nhiên, Vương Thể hóa thân không xuất hiện cũng không phải là nói Diệp Phàm kém hơn Lưu Chấn, Sở Phong Vân hiện tại biểu hiện sức mạnh không gian và võ kỹ ngụy Tiên cấp chưa từng xuất hiện lúc chiến đấu với Lưu Chấn.

Nhưng rất nhanh, tất cả võ tu vô cùng kinh ngạc, chỉ thấy nguyên tố pháo vốn nên phát sinh đại bạo phá vậy mà phía dưới thần văn hoa sen bắt đầu thay đổi phương hướng, mà tất cả lá cây cũng ồ ạt mang theo thần văn Phật pháp chỉ đầu mâu hướng về Diệp Phàm.

Tiếp theo, tất cả cuồng bạo công kích bắn về phía Diệp Phàm, cái này . . .

Tất cả võ tu trợn mắt hốc mồm nhìn một màn này, đây là võ kỹ gì? Bắn ngược công kích trở về, thế thì còn đánh như thế nào?

Mà đồng thời, hàn băng Kiếm vực của Diệp Phàm lập tức thu nhỏ, vòng bảo hộ hàn băng sáng tỏ trong suốt xuất hiện, Băng Sương Thiên Giáp!

Diệp Phàm vậy mà đã sớm dự liệu được kết quả này, cái này, đều mẹ nó là ai?

Vô số võ tu đã bất lực nhổ nước bọt, bọn họ lấy ánh mắt buồn cười để nhìn Diệp Phàm và Sở Phong Vân chiến đấu, đến cuối cùng, trừ bỏ điên cuồng hò hét, còn có thể làm gì?

Ầm!

Sức mạnh nguyên tố ngũ hành nổ tung, lấy Diệp Phàm làm trung tâm, cơn bão năng lượng che đậy tầm mắt tất cả mọi người, đồng thời, hoa sen nở rộ, thân ảnh Sở Phong Vân xuất hiện, Phật tượng cường đại lần nữa chắp tay trước ngực, vô tận Phật chưởng lần nữa điên cuồng đánh về hướng Diệp Phàm.

Đến cấp độ của bọn Diệp Phàm, có thể không tồn tại kiểu đánh ngươi một bộ sau đó chờ ngươi tỉnh táo lại.

Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi, phàm là chiếm cứ ưu thế thì liên tiếp cuồng bạo công kích.

Nếu không phải Diệp Phàm và Sở Phong Vân cũng không có tin đồn ân oán gì, đám người sợ là cho rằng hai người có thâm cừu đại hận, vừa ra tay chính là tuyệt sát.

Kì thực nếu không ra tuyệt sát, căn bản cũng không có khả năng triệt để đánh bại đối phương, bởi vì hai người đều hiểu, đối thủ rất cường đại.

Chung quanh khán đài phía trên diễn võ trường, Sở Nguyệt Ly hưng phấn nắm nắm đấm trắng nhỏ nhắn, kiêu ngạo nói trước mặt đám người Diệp Tàn và Diệp Quỷ:

- Đại ca các ngươi sắp thua rồi, từ trước đến nay không ai phá được Vạn Phật ảnh của đại ca ta, phía dưới nguyên lực Thương Linh Thể, hắn đều có thể bắn ngược trở về tất cả công kích cùng giai, công kích cuồng bạo không cho đối thủ cả cơ hội xoay người, đây mới thực là tuyệt sát.

- Tiểu cô nương, ngươi chẳng lẽ cho là đại ca ta Diệp Phàm chỉ có ngần ấy thủ đoạn sao?

Diệp Tàn nghe vậy lập tức cười nói, nữ hài này ngược lại có chút đáng yêu, Diệp Tàn không có quá nhiều ác cảm đối với nàng, muội muội ủng hộ ca ca, kiêu ngạo vì ca ca là rất bình thường.

- Cái gì tiểu cô nương, người ta đã trưởng thành, không nên nhìn ta đáng yêu ngươi liền cho rằng ta là tiểu hài, ta mới không tin đại ca các ngươi còn có thủ đoạn khác, cho dù có, chỉ cần Vương Thể hóa thân của đại ca ta vừa ra, hắn vẫn không cách nào ngăn cản, nhìn hiện tại, thực lực đại ca các ngươi tối đa chỉ ngang hàng với thực lực của ca ta, mà Vương Thể hóa thân thì tương đương với ca ca thứ hai của ta.

- Hai đánh một, đại ca các ngươi tất bại.

Sở Nguyệt Ly kiên quyết nói, trong đó có sùng bái tự hào nhất đối với đại ca Sở Phong Vân của mình.

Diệp Tàn nghe vậy chỉ cười cười, sùng bái, Diệp Tàn và Diệp Quỷ sao lại không phải sùng bái mù quáng đối với đại ca của mình?

Phía dưới vô tận công kích, đột ngột hư ảnh một tia chớp xuất hiện ở trên trời cao, đồng thời một bóng người hóa thành quang ảnh không ngừng xuyên qua lòng bàn tay Phật.

Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm!!

Tốc độ Diệp Phàm nhanh như chớp, đồng thời Long Lân hộ thể không tránh thoát Phật chưởng trực tiếp dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ, tiếp theo, kiếm khí xé nát bầu trời, Lôi Đình thành biển, diệt sát tất cả.

Một kiếm, hai kiếm, mười kiếm, hai mươi kiếm.

Ngay từ đầu, Diệp Phàm không ngừng bị Phật chưởng công kích, mà Sở Phong Vân lại ổn thỏa bên trong Phật ảnh, tất cả ánh mắt võ tu không ngừng di động theo thân ảnh Diệp Phàm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)