Vô Địch Thiên Đế

Chương 878: Vạn phật ảnh

Chương Trước Chương Tiếp

Vẫn chưa xong, tay phải Diệp Phàm nắm chặt chuôi Lăng Hư Kiếm cắm trên mặt đất, tiếp theo, hàn băng nổ tung quét sạch tất cả Linh Hoa Cấm Vực!

- Sức mạnh biến hóa của ngũ hành mạch lạc như vậy, Đạo Nhiên Thể quả nhiên danh bất hư truyền!!

Tôn Vũ cảm thán nói, Y Linh Lung dưới đài lẳng lặng nhìn Diệp Phàm chiến đấu, trong đôi mắt đẹp biến hóa liên tục. Đây chính là sức mạnh nguyên tố nàng vẫn luôn tìm kiếm, vậy mà Diệp Phàm lại có thể chuyển đổi sức mạnh nguyên tố tự nhiên như thế, giờ phút này nàng chân chính hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và Diệp Phàm.

- Ngũ hành võ kỹ, từng võ kỹ đều phải tiêu hao rất nhiều nguyên lực, Diệp Phàm làm thế nào làm được liền mạch? Còn nữa, tại sao nguyên lực của hắn lại kinh khủng như vậy?

Có võ tu sợ hãi thán phục, vô số võ tu hoảng sợ, cuộc chiến giữa các thiên kiêu mạnh nhất, trình độ này vượt xa những người trước đó.

- Diệp huynh, ngươi thật đúng là không khách khí chút nào!

Một giọng nói vang lên, sau đó vô số Sở Phong Vân xuất hiện, quang ảnh di động trên không trung, mấy trăm thân ảnh hư huyễn không ngừng lao nhanh vào biển lửa, dây leo và cự mộc không ngừng bật nát, biển lửa không ngừng tan rã.

- Là Sở Phong Vân, hắn vậy mà đang phá hư Liệt Diễm Tỏa Hồn kiến tạo biển lửa, thật là đáng sợ.

Có hai cách ứng phó Liệt Diễm Tỏa Hồn, một là lập tức thoát khỏi biển lửa, phát động công kích đối với bản thể người sử dụng để biển lửa của hắn tự động tan rã, còn cách kia là khả năng chống lại biển lửa và hấp thụ nguyên lực. Từ bên trong, sử dụng nguyên lực hòa tan biển lửa, cách này đòi hỏi nguyên lực của võ tu phải cực cao, hơn nữa am hiểu đối với cấp độ sức mạnh ít nhất cũng là trình độ phản phác quy chân.

- Đánh xong trận này, nếu Sở huynh muốn đến chỗ ta làm khách, ta nhất định khách khí, hiện tại cũng không phải thời điểm khách khí.

Diệp Phàm nghe vậy cao giọng nói, không hề vì sử dụng nhiều võ kỹ đáng sợ như vậy mà cảm thấy thoát lực, hai người, một người vừa nói chuyện trong biển lửa Liệt Diễm Tỏa Hồn, một bên khống chế biển lửa, nham thạch, thụ mộc, còn một bên sử dụng hàn băng Kiếm vực điên cuồng khuếch trương trong lúc nói chuyện, đây là võ tu sao? Hai người các ngươi chỉ sợ là quái vật thì có.

Quả nhiên, muốn đối phó yêu nghiệt, chỉ có yêu nghiệt.

Biển lửa rất nhanh bị Sở Phong Vân tan rã hoàn toàn, hàn băng Kiếm vực đã hoàn toàn bao phủ toàn bộ diễn võ trường, Sở Phong Vân không lùi mà tiến tới, vọt thẳng vào trong hàn băng Kiếm vực, lao về phía bản thể Diệp Phàm.

Thân hình lấp lóe, khi còn cách trăm mét, thân ảnh Sở Phong Vân lại đột nhiên xuất hiện đằng sau Diệp Phàm, trường thương đâm tới trái tim Diệp Phàm.

- Không thể nào!

Vô số võ tu lập tức cuồng hô, cho dù có chạy nhanh cỡ nào cũng không thể vượt qua trong vòng 100 mét, cái này căn bản là dịch chuyển tức thời.

- Là dịch chuyển, là sức mạnh không gian. . .

Tôn Vũ hoảng sợ nói, truyền nhân thánh địa võ kỹ giờ phút này cũng hoàn toàn kinh hãi không nói nên lời. sức mạnh thuộc về thần linh, thật sự có dịch chuyển trong thế giới này.

Tất cả mọi người lập tức hít sâu một hơi.

- Thời gian, đứng im!

Diệp Phàm thở nhẹ, thần văn màu vàng trong đôi mắt bộc phát ra tia sáng vô cùng chói mắt, sau đó chiến kỹ ẩn tàng Tuyết Táng Nhân Gian bộc phát, lấy Diệp Phàm làm trung tâm, sức mạnh vô tận của gió tuyết và sức mạnh kiếm đạo điên cuồng quét qua mọi thứ, toàn bộ diễn võ trường bị cơn bão hàn băng che lấp hoàn toàn.

Sức mạnh không gian chống lại sức mạnh thời gian, dịch chuyển chống lại thời gian đình chỉ, Diệp Phàm và Sở Phong Vân đã cho tất cả mọi người thấy thế nào là một trận chiến đỉnh cao.

Ầm!

Những làn sóng năng lực vô tận điên cuồng ập tới vòng bảo hộ nguyên lực của mười tên cường giả Thánh Hiền đang duy trì, trên mặt đám người Tử Đông Cừu nhao nhao lộ ra một tia kinh hãi, ai có thể nghĩ tới thi đấu của thế hệ trẻ tuổi vậy mà đánh ra quy cách chiến đấu của Chí Tôn tầng năm trở lên?

- Không Gian Hắc Động!

Lấy Sở Phong Vân làm trung tâm, toàn bộ không gian bắt đầu sụp đổ, cơn bão nguyên lực của Diệp Phàm bị dị không gian nuốt chửng, đồng thời chung quanh Diệp Phàm, không gian sụp đổ, sức mạnh cắt đứt quay chung quanh Diệp Phàm.

Tiếng rồng ngâm rung trời, thân hình Diệp Phàm hoàn toàn hóa thành rồng, một đầu rồng khổng lồ trực tiếp thay thế Diệp Phàm, móng rồng rít lên, trực tiếp nứt vỡ không gian, sau đó con rồng khổng lồ cất cánh đáp xuống phía bên kia của diễn võ trường và hóa thành Diệp Phàm một lần nữa.

Dưới sự thay đổi của Thanh Long, sức mạnh cắt không gian thậm chí không thể phá vỡ phòng ngự, phòng ngự là vô song, uy lực không gì có thể phá giải được.

Lỗ đen không gian xung quanh Sở Phong Vân biến mất, sau lưng hắn, đôi cánh vô cùng sáng chói, trên trán còn có một loại dấu ấn bí ẩn chiếu lấp lánh, hiển nhiên vì ngăn cản liên chiêu tuyệt sát của Diệp Phàm, hắn cũng không nghĩ sẽ dễ dàng như vậy, ắc mặt của hai người đều tái nhợt, chiến đấu cường độ cao như vậy hiển nhiên hai người đều tiêu hao nguyên lực cực kỳ khủng bố.

- Diệp huynh, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng.

Sở Phong Vân cười sang sảng nói, bộ dáng nho nhã biến mất, chiến ý xông phá chân trời, giờ phút này Sở Phong Vân không còn là một Ngọc công tử nhẹ nhàng mà là một Chiến Thần chính cống.

Không ít võ tu đột nhiên phát hiện, Sở Phong Vân vốn áo trắng như tuyết không nhiễm bụi trần, chẳng biết lúc nào trên mặt quần áo đã có hỏa diễm thiêu đốt, dấu vết hàn băng đông kết, có thể thấy được dưới sự công kích liên tiếp, chiến lực của Diệp Phàm đã hoàn toàn vượt xa Lưu Chấn.

- Sở huynh, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta chỉ có chừng ấy thủ đoạn sao?

Diệp Phàm nghe vậy đột ngột cao giọng nói, sau đó hai tay chậm rãi nâng lên, vô số lá cây chậm rãi bay lên, đây là . . .

Vô số võ tu đột nhiên phát hiện, chẳng biết lúc nào, toàn bộ diễn võ trường này đã bị lá cây phủ kín, là khi Liệt Diễm Tỏa Hồn?

- Trích Diệp Phi Hoa, được vinh dự võ kỹ Thánh giai mạnh nhất cũng là yếu nhất, nếu trong hoàn cảnh thích hợp, Trích Diệp Phi Hoa là vô địch, Diệp Phàm dùng năng lượng thuộc tính Mộc cấp độ Thiên Nguyên tạo nên biển lá cây như vậy, đáng sợ, người trẻ tuổi này trong lúc đang chiến đấu kịch liệt mà vẫn tính kế Sở Phong Vân.

Tôn Vũ cao giọng nói, trong lời nói tràn đầy bội phục và thưởng thức, lập tức, vô số võ tu nhao nhao nhìn lên phía trên diễn võ trường, lá cây bay đầy trời, mỗi một mảnh lá cây đều ẩn chứa công kích kinh khủng nhất.

Tuyệt sát?

Trong lòng vô số võ tu âm thầm trì trệ, chẳng ai ngờ rằng Diệp Phàm vậy mà áp chế Sở Phong Vân.

Sở Phong Vân cũng không phải không có năng lực ngăn cản Diệp Phàm công kích. Trích Diệp Phi Hoa đáng sợ nhất ở chỗ mỗi một phiến trên lá cây đều có thể có sức tấn công gần bằng 80% sức tấn công của người dùng, mà với số lượng khủng khiếp, cho dù có thể ngăn cản được, nguyên lực của đối thủ cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn.

Dị không gian của Sở Phong Vân có thể thôn phệ tất cả công kích nhưng Trích Diệp Phi Hoa hoàn toàn có thể công kích liên tục không ngừng, Diệp Phàm tiêu hao nguyên lực cũng không nhiều, nhưng Sở Phong Vân phải tiêu hao rất nhiều nguyên lực.

- Đi!

Diệp Phàm chỉ tay phải, những chiếc lá vô tận điên cuồng bắn về phía Sở Phong Vân, điên cuồng kích xạ 360 độ không góc chết, thân pháp gì dưới sự công kích dày đặc này cũng là trò cười.

Hai mắt Sở Phong Vân có chút ngưng tụ, sau đó cầm ngang trường thương, ấn ký sáng ngời trên trán phát ra ánh sáng quái dị, tiếp theo, Sở Phong Vân ngồi xếp bằng, phía sau hắn, một thân Phật xuất hiện, hai tay khép lại, bất động như ve.

- Ngụy tiên kỹ Vạn Phật ảnh!

Sở Phong Vân quát to một tiếng, ngay sau đó, vô số Phật chưởng to lớn bắn ra, cả bầu trời lập tức bị Phật quang bao phủ, vô cùng vô tận lá cây không ngừng bị chưởng ấn ngăn cản.

Phật pháp võ kỹ Ngụy Tiên cấp Vạn Phật ảnh, câu thông sức mạnh ánh sáng hoặc là Phật lực, ngưng tụ Phật tượng to lớn thủ hộ bản thân, đồng thời ngưng tụ ngàn vạn tay Phật tấn công địch nhân như vũ bão.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)