- Thế lực của Diệp Phàm?
Mấy người Y Liên nghe vậy lập tức hơi sửng sờ, người này có khả năng đến thế ư?
- Tiểu cữu, ngươi có thể tra được thế lực đặt cược mấy triệu Nguyên Thạch cực phẩm này không?
- Ta tra rồi, là Phong Lâm thương hội của Trung Linh Cảnh, là thế lực mới phát triển mấy năm gần đây, đối chọi gây gắt với Thiên Hạ thương hội trên thị trường, nghe nói có cường giả chí tôn tọa trấn, được xem là một thế lực nhất đẳng, ngươi nói tên Diệp Phàm, ta còn thật sự tra được vài chuyện, hội trưởng của Phong Lâm thương hội dường như thật sự có quan hệ không tệ với Diệp Phàm.
- Quả nhiên, xem ra Diệp Phàm đã chú ý đến toàn bộ tài sản của Y gia.
Y Lung Linh nghe vậy nói khẽ.
- Ha ha, tiểu bối này có lòng tham không nhỏ, nhưng hắn có lòng tin đánh bại Sở Phong Vân như vậy, nếu hắn thua, ngay cả danh lợi đều thua, mấy triệu Nguyên Thạch cực phẩm cũng không phải nói đùa, có lẽ đây chính là tất cả tài sản của Phong Lâm thương hội, đây là một trận đánh cược.
Y Phong nghe thế liền phân tích nói.
- Các ngươi thấy tên này thiếu quyết đoán ư? Linh Lung phân tích như thế, ta thật sự cảm thấy đã đúng tám chín phần mười.
Y Liên nói, nhưng vẫn đồng ý quan điểm của Y Phong:
- Vương Thể Hóa Thân của Sở Phong Vân không thể đơn giản đến như vậy được, tiểu bối Diệp Phàm mặc dù có tư chất nghịch thiên, chiến lực vô địch, hơn nữa còn vô cùng quyết đoán, nhưng vẫn không thể thoái khỏi sự tự tin mù quáng của người trẻ tuổi, hắn không thắng nổi Sở Phong Vân, mấy triệu Nguyên Thạch cực phẩm này có thể xem là cho không Y gia ta.
Những trưởng lão Y gia khác nghe vậy đều mỉm cười, thật ra các nàng điều các nàng lo lắng nhất chính là sau này Diệp Phàm có thể gây chuyện hay không, nhưng trải qua phân tích vừa rồi của Y Linh Lung, bọn họ lại yên tâm không ít, dù sao bọn họ cũng hiểu rất rõ năng lực nhìn người của Đạo Nhiên Thể.
- Tam tỷ, ngươi nói như thế là sai rồi.
Y Phong nghe vậy đột nhiên nói, sau đó khóe môi liền lộ ra ý cười thoải mái:
- Vừa mới có tin tức truyền đến, Phong Lâm thương hội tăng thêm Chú Mã, một bình Phá Tôn Đan cực phẩm có thể tăng thêm tỷ lệ tám phần thành tựu Chí Tôn, một bình Thanh Linh Hy Thủy.
- Phá Tôn Đan? Thanh Linh Hy Thủy?
Lập tức, trên mặt các vị trưởng lão Y gia đều lộ ra vẻ hưng phấn cực kỳ, đây chính là đồ tốt đó, những người đang ngồi nơi đây mặc dù đều là cường giả Chí Tôn trở lên, nhưng có ai mà chẳng có hậu bối vừa lòng, mà đây chính là tỷ lệ tám phần, nhất định sẽ thành Chí Tôn, loại bảo bối có thể xem là tặng không đấy.
Nhưng vẻ mặt của Y Liên lại từ từ trầm trọng hơn, nàng khoát tay áo, ngăn cản sự kích động của mọi người, nghiêm túc nói:
- Mấy triệu Nguyên Thạch cực phẩm lúc trước Y gia ta phải bồi thường một nghìn lần, Võ tu Chú Mã ép Sở Phong Vân thắng lợi cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng cộng với hai thứ sau này, chúng ta hoàn toàn không có thứ để bồi thường, đến lúc đó các ngươi có biết kết quả sẽ ra sao không?
- ...
Mọi người nghe vậy lập tức sững sờ, kết quả ra sao, bên dưới khế ước của Thiên Đạo, bọn họ chỉ có một con đường chết, vậy mà Diệp Phàm lại ngoan độc đến vậy?
Có thể thấy cách làm của Y Phong đã chọc giận người này, hắn đang lấy tính mạng của tất cả mọi người trong thế lực cấp Chúa Tể Y gia ra để làm tiền đặt cược, đây chính là thủ đoạn cắt đứt đường lui đấy.
- Tiểu bối đáng giận, vậy mà lại tàn nhẫn đến thế, chúng ta không thể nhận tiền đặt cược này.
Có trưởng lão ổn trọng nói thẳng, những trưởng lão khác thì do dự, Phá Tôn Đan, Thanh Linh Hy Thủy đấy, chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn bọn chúng chạy khỏi tay mình?
Thế nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu Diệp Phàm thật sự chiến thắng...
- Tam tỷ, hội trưởng Lâm Sơn của Phong Lâm thương hội yêu cầu nói chuyện thông qua hình chiếu với ngài.
Y Phong nói tiếp, những người khác nghe vậy liền đưa mắt nhìn nhau, có lẽ tiếp theo mới chính là mục tiêu thật sự của Phong Lâm thương hội.
Y Liên nhẹ nhàng gật đầu, rất nhanh, hình chiếu của Lâm Sơn liền xuất hiện, hắn nhìn những hình chiếu đông đúc xung quanh, chắp tay cười nói:
- Không ngờ chư vị đang hội nghị gia tộc, có vẻ ta đã quấy rầy rồi, hi vọng Y gia chủ chớ trách.
- Không sao, Lâm hội trưởng yêu cầu nói chuyện thông qua hình chiếu với ta, dù sao không có việc sẽ không đến nhà, có chuyện xin mời nói thẳng.
- Y gia chủ là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, có lẽ sau khi Phong Lâm thương hội chúng ta tập trung thì các ngươi cũng đã điều tra chúng ta, thậm chí còn đoán được vài thứ, nhưng cũng không sao, công tử chúng ta nói, Phong Lâm thương hội cũng nên tiến vào tầm mắt của các đại thế lực, giống như các ngươi suy đoán, Phong Lâm thương hội chúng ta chính là sản nghiệp của công tử.
Lâm Sơn cao giọng nói, trong lòng lại có một cơn kích động khó diễn tả, hắn đã từng là người ngay cả tư cách xách giày cho những gia chủ của các thế lực cấp Chúa tể cũng không có, sao lại có tư cách mặt đối mặt thương lượng với bọn họ? Y gia, chính là thương hội đứng đầu một phương, cho dù là Thiên Hạ thương hội, đứng trước mặt Y gia cũng phải ra vẻ đáng thương, sản nghiệp của Y gia trải rộng khắp toàn bộ Thiên Vũ, đây chính là gia tộc Chúa Tể chân chính của Bắc Linh Cảnh.
- Lần này Y gia định ra tỉ lệ thắng bại cho công tử chúng ta, công tử chúng ta biểu thị vô cùng hài lòng, thế nên cố ý cho ta nhiều Chú Mã như vậy, nếu công tử chúng ta thua cuộc bởi Sở Phong Vân, có thể chứng minh rằng ánh mắt Y gia rất tốt, đây chính là thứ Y gia nên nhận được, còn nếu công tử chúng ta không cẩn thận chiến thắng, vậy chứng minh rằng ánh mắt của Y gia vẫn chưa tới nơi tới chốn, không cần tiếp tục làm một thế lực độc lập nữa.
Lâm Sơn nói tiếp:
- Đương nhiên, công tử chúng ta cũng đã nói, so với Y gia, thật ra chúng ta chẳng có ý nghĩa gì, những câu nói vừa rồi, công tử chúng ta cũng chưa có tư cách nói ra, nhưng lần bàn cược này chính là một cơ hội cực kỳ tốt, khế ước Thiên Đạo đã hình thành, cho dù các ngươi đổi ý cũng không kịp.
- Thế nên, Diệp công tử bảo ngươi đến đây, mục đích chính là để nói rằng hắn cảm thấy khó chịu đúng không?
Y Liên nghe vậy thì hừ lạnh một tiến, loại khế ước Thiên Đạo như thế này sau khi hình thành, trừ phi hai bên đều lựa chọn giải trừ khế ước, nếu không cho dù Y Liên đơn phương giải trừ cũng vô ích, mà Diệp Phàm đã bày tỏ chắc chắn sẽ không đồng ý giải trừ khế ước, nói một cách khác, nếu Diệp Phàm thua trận này, mất cả chì lẫn chài, còn nếu Diệp Phàm thắng, phải dùng toàn bộ tài sản của Y gia trao đổi, thuận tiện còn có cả tính mạng mấy ngàn người trong gia tộc Y gia.
- Tất nhiên không phải, Y gia chủ hiểu lầm, công tử chúng ta cũng không phải là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy, ý của công tử chúng ta là, nếu hắn thua, ngoài những thứ thua bởi Y gia, hắn còn xuất ra thêm một bình Phá Tôn Đan cực phẩm giao cho Y gia, nhưng nếu hắn thắng, vậy toàn bộ Y gia nhất định phải quy thuận công tử chúng ta, sau này Y gia sẽ được xem là thế lực thuộc sở hữu của Thiên Đế Môn, Y gia chủ được xem là trưởng lão của Thiên Đế Môn.
Lâm Sơn cao giọng nói:
- Còn nữa, công tử chúng ta nói Y gia chính là thế lực cấp Chúa Tể, loại tiền đặt cược này chắc chắn Y gia sẽ rất khó chấp nhận, thế nên để bày tỏ thành ý, nếu công tử thắng, sau khi các ngươi quy thuận, ngoại trừ Thanh Linh Hy Thủy và Phá Tôn Đan thuộc về Y gia này, công tử chúng ta sẽ còn tặng Y gia 50 viên Phá Tôn Đan.
- Nếu chúng ta không đồng ý thì sao?
Y Phong nghe vậy thì cất giọng lạnh lùng nói, bọn họ đường đường là Y gia, chính là thế lực cấp Chúa Tể, là sự tồn tại đứng đầu Thiên Vũ, sao có thể khuất phục một tên tiểu bối chứ.
- Nếu không đồng ý, vậy cứ tuân theo quy tắc bàn cược đi, tất nhiên đã mở bàn cược này rồi, vậy phải có chơi có chịu, nếu các ngươi thắng thì tất nhiên chẳng có gì, còn nếu thua, Phong Lâm thương hội chúng ta sẽ tiếp nhận tất cả tài sản của Y gia, còn các ngươi, hồn phi phách tán dưới lực lượng của Thiên Đạo thôi.
Lâm Sơn nghe vậy thì hờ hững nhìn Y Phong một cái, cao giọng nói.