Chuyện này...
Lực phòng ngự đến cỡ nào mới làm được như thế này chứ?
Sai rồi, làm gì có ai tràn trề nguyên lực, tài năng đầy mình lại không nhiễm một hạt bụi trong trường hợp như thế này chứ, sao có thể mạnh như vậy?
Con ngươi của Lưu Chấn hơi co rút lại, sự mạnh mẽ của Sở Phong Vân khiến hắn thay đổi sắc mặt, trong những người cùng giai, kẻ nào có thể làm đến mức này chứ, đây chính là Vương Thể ư?
Vô Sông Thiên Kích vắt ngang, Sát Ma Chi Lực điên cuồng di chuyển trong thân thể Lưu Chấn, sau đó thân thể hắn liền hóa thành tia chớp, giữa tiếng gào thét của ma cương lực, khuấy động trời mây gió lốc, hóa thành đầu trâu đổ ập xuống.
- Sức mạnh của mười vạn quân, có thể dời núi lấp biển, để xem ngươi cản làm sao!
Lưu Chấn gào thét, trường kích đột nhiên vung xuống.
- Mười vạn quân?
Sở Phong Vân nghe vậy, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười hờ hững, sau đó tay phải siết lại, tùy ý vung một quyền, đơn giản đến nỗi khiến người khác giận run.
Đùng!
Cương lực bùng nổ, Sở Phong Vân không hề nhúc nhích tí nào, thân thể Lưu Chấn lập tức bị cương lực vây quanh, nổ tung rồi biến mất.
Chết rồi?
Đơn giản như thế?
Không đến nỗi vậy chứ?
Tất cả mọi người đều sửng sốt, mặc dù Sở Phong Vân rất mạnh, nhưng sao Lưu Chấn có thể yếu như vậy được?
Đùng!
Thân hình của Lưu Chấn lập tức xuất hiện sau lưng Sở Phong Vân, trường kích quét ngang, tốc độ phản ứng của Sở Phong Vân cực kỳ nhanh, trường thương ngăn cản, cả người bay ngược một cái, trong đôi mắt mang theo vẻ nghiêm trọng.
- Chẳng lẽ đây chính là Linh Cương mạnh nhất trong truyền thuyết Thiên Vũ... Linh Cương Tiên giai Cửu Tử Bất Diệt?
Giọng nói hoảng sợ của Tôn Vũ vang lên, lập tức có không ít Võ tu sửng sốt, sau đó rung động, Linh Cương mạnh nhất, Cửu Tử Bất Diệt, Thiên Cương này cần huyết mạch cực kỳ đặc thù để tạo nên, bên trên sách sử từng có ghi chép, nhưng đã xa xưa đến nỗi người khác sắp quên mất rồi.
Vậy mà hôm nay lại xuất hiện một lần nữa, Linh Cương Tiên giai đấy, cho dù là thần tiên, cũng chưa chắc có được loại Linh Cương này, thật đáng sợ.
- Cửu Tử Bất Diệt, mỗi một tháng có thể ngăn cản được chín lần công kích trí mạng, mỗi lần sống lại sau khi tử vong, thực lực cũng sẽ tạm thời thăng cấp, sau khi chết chín lần, thực lực cao nhất có thể đạt đến mức gấp năm lần thực lực ban đầu, cho dù chỉ là tạm thời, cũng vô cùng đáng sợ.
Tôn Vũ nói tiếp, lập tức khiến mọi người ngây ngốc tại chỗ, toàn bộ quãng trường hoàn toàn rơi vào yên tĩnh, chỉ vang lên vào tiếng nuốt nước miếng, thế thì còn đánh làm sao? Gấp năm lần thực lực được nâng cao? Sở Phong Vân có thể chiến thắng không?
Trừ phi Sở Phong Vân có thể đánh Lưu Chấn rớt xuống đài trước khi hắn chết chín lần, nếu không, trận chiến này sẽ rất khó khăn.
Diệp Phàm cũng hơi kinh ngạc, Linh Cương Thánh giai của Huân Y mười năm mới Niết Bàn một lần, thực lực sau khi Niết Bàn sẽ tăng trưởng vĩnh viễn, mà Tôn Vũ lại có thể chết liên tục chín lần trong một tháng, mỗi lần tử vong đều có thời gian ngắn tăng cao thực lực, may mắn chỉ là tạm thời, nếu không Linh Cương này ít nhất cũng thuộc Thần giai.
Sở Phong Vân cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của Lưu Chấn, cương lực mạnh mẽ hơn, nguyên lực hùng hậu hơn, đấu pháp hung hãn không sợ chết, quả nhiên người có thể trở thành đệ nhất của Linh Cảnh, đều có điểm khác với người bình thường.
Nhưng, bây giờ mới thú vị.
Trường thương trong tay Sở Phong Vân đột nhiên xoay tròn, cương lực không ngừng hội tụ, khóe miệng lộ ra ý cười, một tầng chiến ý xuất hiện, dường như trận chiến lúc nãy hoàn toàn không khiến hắn nổi hứng thú, hiện tại mới bắt đầu thay đổi.
Đùng!
Trường thương rời khỏi tay, hóa thành ngọn giáo của thiên thần, lập tức xuyên qua người Lưu Chấn, thân thể Thể tu mạnh mẽ hoàn toàn không mang đến cho Lưu Chấn một chút cơ hội phản kháng nào.
Lần thứ hai sống lại, hơi thở của Lưu Chấn càng trở nên mạnh mẽ hơn, vị trí sống lại cũng không phải chỗ cũ, mà là bên cạnh Sở Phong Vân, trường thương của Sở Phong Vân vẫn còn bay lượn trên không trung, trong tay hắn không có bất cứ vũ khí gì.
Vô Song Thiên Kích nện xuống, Sở Phong Vân đưa tay phải ra, tùy tiện bắt lấy.
Rầm!
Sau khi diễn võ trường phát ra một tiếng động thật lớn, tất cả Võ tu đều mở to hai mắt, không thể tin được một màn trước mắt, vậy mà Sở Phong Vân lại dùng tay không thờ ơ bắt lấy Vô Song Thiên Kích, nên biết, Vô Song Thiên Kích chính là đạo khí cực phẩm, ánh sáng bên trên hoàn toàn có thể chém đứt vật liệu kiên cố nhất, hơn nữa bản thân Vô Song Thiên Kích có mang theo Sát Ma Chi Lực đáng sợ, đừng nói đưa tay bắt lấy, cho dù dùng vũ khí ngăn cản, cũng phải chịu Sát Ma Chi Lực ăn mòn.
Vậy mà...
Mạnh, quá mạnh, nếu Diệp Phàm toàn năng khiến người khác tuyệt vọng, vậy Sở Phong Vân mang đến sự thần bí khiến người ta tuyệt vọng, không ai biết hắn sâu cạn ra sao, sự công kích không thể ngăn cản đối với người khác, hắn không chỉ cản mà còn tùy tiện như thế nữa.
Tay phải nắm chặt Vô Song Thiên Kích, ý cười trên khóe miệng Sở Phong Vân càng thêm sâu sắc:
- Để ta nhìn xem sau khi ngươi chết chín lần sẽ mạnh đến cỡ nào.
Đùng!
Bên trong ánh mắt rung động của những người xung quanh, một tay Sở Phong Vân buông Vô Song Thiên Kích ra, một quyền trực tiếp đâm xuyên Lưu Chấn, mạnh mẽ khiến người ta tuyệt vọng.
Thân hình Lưu Chấn xuất hiện thêm lần nữa, tay trái của Sở Phong Vân tiếp nhận trường thương quay trở về, tùy ý đâm ra, Lưu Chấn lại bị chém chết một lần nữa, quá trình dứt khoát khiến người khác giận run, tên tuổi của Sở Phong Vân rất cao, nhưng trong khoảng thời gian thi đấu này, Diệp Phàm chiến đấu rất nhiều, mỗi một lần đều chiến thắng nên đã tạo ra hình tượng vô địch, thậm chí còn có người nghĩ rằng thực lực của Sở Phong Vân chỉ có tiếng mà không có miếng.
Dù sao cũng không nhìn thấy Sở Phong Vân ra tay, lần duy nhất có thể nhìn thấy chính là khi hắn chiến đấu với Lạc Bắc Linh và Nghịch Hoang Thiên, nhưng cấp bậc của hai người cũng không cao lắm.
Mà một trận chiến này, Sở Phong Vân đã thể hiện cho tất cả mọi người biết cái gì gọi là mạnh mẽ không thể chống cự.
Mặc kệ Lưu Chấn hồi sinh thế nào, mặc kệ thực lực của Lưu Chấn tăng mạnh ra sao, đều không thể ngăn cản một chiêu của Sở Phong Vân, Sở Phong Vân dường như đã mở ra một phong ấn nào đó, lập tức khiến mọi người cảm nhận được thực lực tuyệt vọng, vô địch, mạnh mẽ và thần bí.
Rầm rầm rầm!
Lưu Chấn bị chém giết không ngừng, lại liên tiếp xuất hiện, sau khi tử vong lần thứ chín, lúc Lưu Chấn xuất hiện lại một lần nữa, thực lực đã tăng cao một cách đáng sợ so với thực lực ban đầu, Sát Ma Chi Lực ngập trời khống chế trời cao, một kích nện xuống, lần này Sở Phong Vân không thể thong thả ung dung như trước đó, mặt đất dưới chân hắn nhanh chóng vỡ nát, cả người đột nhiên bay ngược, đôi mắt lại lộ ra ánh sáng chói lóa.
Loại cảm giác này giống như một kẻ đang nhàm chán lại nổi lên hứng thú vậy.
Gia giáo của Sở Phong Vân cực kỳ tốt, đối xử với mọi người ôn hòa lễ phép, nhưng với thân phận là kẻ mạnh, kiêu ngạo của hắn vượt xa mấy người Lưu Chấn, chiến đấu lúc nãy cũng chỉ là ứng đối lễ phép, thật ra mặc kệ là Lưu Chấn hay Âu Dương Tu, hắn cũng chưa bao giờ để vào mắt, nếu thật sự có thứ gì đó đáng để hắn chờ mong, có lẽ cũng chỉ có Diệp Phàm.
Nhưng hắn chưa bao giờ cảm thấy mình thất bại, cho dù Diệp Phàm đã thể hiện được thực lực mạnh mẽ, hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc này, đây chính là Sở Phong Vân, cho tất cả đối thủ sự tôn trọng phải có, nhưng lại chưa từng chân chính xem những người này là đối thủ, bởi vì sự mạnh mẽ của hắn đã nghiền ép những người cùng giai.
Nếu không phải bởi vì Diệp Phàm có tu vi thấp nhưng lại có được chiến lực đáng sợ, vậy Diệp Phàm cũng sẽ không được Sở Phong Vân để mắt đến, có một loại cô độc, gọi là vô địch, những thiên kiêu này hoàn toàn không hiểu, vô địch là gì, mạnh mẽ là gì, không thú vị là gì.
Trận chiến mạnh nhất đối với người khác, đối với Sở Phong Vân mà nói, chỉ có không thú vị.
- Sở Phong Vân, nếu ngươi đã muốn xem thử thực lực mạnh nhất của ta, vậy, ta sẽ cho ngươi hiểu, cái gì gọi là tuyệt vọng!
Lưu Chấn quát to một tiếng, Sát Ma Chi Lực vô cùng vô tận mãnh liệt bộc phát ra từ người hắn, cương lực quét ngang, nham thạch trên toàn bộ diễn võ trường đều vỡ nát, mặt đất nứt ra, trường kích biến thành màu máu thuần túy, sau đó, sau lưng hắn xuất hiện một ảo ảnh to lớn, ảo ảnh khom người, sau lưng mang theo một thanh trường kích vô cùng khổng lồ, dường như vì không chịu nổi gánh nặng nên mới bị trường kích ép cong lưng.
- Võ kỹ Ngụy Tiên giai, Thương Sinh Diệt Linh Kích, Sở Phong Vân, xuất ra thực lực mạnh nhất của ngươi đi, nếu không, ngươi sẽ không có cơ hội!
Võ kỹ Ngụy Tiên giai? Tất cả các Võ tu lập tức rung động không nói thành lời.
Hai mắt Diệp Phàm đột nhiên lóe lên tia sáng chói mắt, cái này... Là đồ tốt đó!