Vô Địch Thiên Đế

Chương 86: Người mới đến muộn

Chương Trước Chương Tiếp

- Này, chỉ là lời nói của một tên thổ phỉ thôi, sư muội không cần để ý. Đi thôi, chúng ta đi vào phòng hoán đổi, phải nhanh chóng đổi mười nghìn điểm của muội thành thực lực.

Ninh Hồng Trần ôn hòa nói:

- Xem ra bởi vì chuyện của ta, đã khiến cho sư muội phải khó xử rồi.

- Không, không có chuyện gì, sư huynh không cần lo lắng!

Bắc Cung Tuyết lắc đầu nói, hai mắt hơi đỏ, dáng vẻ chực khóc như vậy càng có vẻ điềm đạm đáng yêu.

- Ôi, Tuyết Nhi muội muội, hôm nay muội nhìn thấy rõ bản mặt của Diệp Phàm cũng là chuyện tốt. Ta đã sớm nói với ngươi rồi, các ngươi không phải cùng một thế giới, Hồng Trần sư huynh bỏ thời gian tu luyện quý báu tới đổi vật với ngươi, cũng không thể để cho hắn làm không công, đó là không lễ phép.

Triệu Linh Nhiên khẽ nói. Bắc Cung Tuyết nghe vậy khẽ gật đầu. Lúc này, mấy người đi về phía phòng hoán đổi của Hoán Đổi Đại Điện.

Hoán Đổi Đại Điện có gần nghìn phòng hoán đổi, tất nhiên mục đích là để cho mỗi đệ tử tới đều có thể bí mật đổi được đồ mình muốn. Dù sao tiền tài không thể để lộ cũng được áp dụng trong Thiên Phủ. Làm vậy cũng là đề phòng tình huống một số đệ tử trong Thiên Phủ vì bảo vật mà bí quá hoá liều, tàn sát đồng môn.

Thứ hai, rất nhiều người đổi đồ đều là đòn sát thủ của mình, cũng không thích đồng môn khác nhìn thấy, vì vậy rất cần phòng hoán đổi tồn tại.

Diệp Phàm dẫn theo Diệp Quỷ và Diệp Tàn bước vào một phòng hoán đổi bên phải. Tiếp đón bọn họ là một nữ tử. Diệp Phàm không ngờ mình biết nữ tử này.

Đó là Lý Dĩnh Huyên, nữ tử lạnh lùng cao ngạo, thực lực Nhập Cương cảnh tam trọng, lực chiến đấu mạnh mẽ. Tuy trước đây nàng bị Diệp Phàm đánh bại trong một chiêu, nhưng phần lớn nguyên nhân trong đó là do tốc độ Diệp Phàm quá nhanh, đánh cho Lý Dĩnh Huyên trở tay không kịp thôi.

- Là các ngươi?

Lý Dĩnh Huyên cũng kinh ngạc. Bình thường, chỉ có một vài đệ tử có phẩm hạnh đoan chính mới được nhận vào làm việc trong phòng hoán đổi của Thiên Phủ. Chỉ cần là đệ tử làm việc trong phòng hoán đổi tiết lộ đồ đệ tử khác đổi, đều sẽ bị xử phạt không nhẹ.

- Lý sư tỷ!

Diệp Phàm chắp tay nói.

- Trong buổi tiếp đón học viên mới, ba người các ngươi cũng được xem là nhân vật phong vân, đáng tiếc...

Lý Dĩnh Huyên thở dài nói. Nàng vẫn rất tán thưởng ba người Diệp Phàm. Lúc đó chiến đấu với Diệp Phàm, một phần nguyên nhân là do nàng khinh địch, nhưng nàng cũng biết, cho dù đánh nhau thật, nàng cũng chưa chắc có thể thắng được Diệp Phàm.

- Các ngươi muốn đổi gì?

- Tạm thời đổi chiếc nhẫn chứa vật có không gian ba mười mét. Ngươi xem những thứ ghi trên danh sách này, có thể đổi bao nhiêu phần.

Diệp Phàm chuyển một tờ giấy cho Lý Dĩnh Huyên, hầu hết những thứ ghi lại trên đó đều là dược liệu, trong đó có cả đan dược trợ giúp cho kế hoạch tu luyện của Diệp Phàm trong một năm tới.

Sau khi Lý Dĩnh Huyên nhận lấy, khẽ nhíu mày. Trên đó có không ít dược liệu là bảo bối có giá cao tới hơn một nghìn điểm, thậm chí còn là vật kịch độc. Diệp Phàm là một võ giả tu vi Nhập Cương cảnh mua mấy thứ này làm gì.

- Điểm của học phủ đặc biệt quý báu, mỗi tháng đệ tử Tiềm Long Phong chỉ có một trăm điểm cố định. Bây giờ ngươi có hơn mười nghìn, ngươi thật sự muốn mua mấy thứ này sao? Mười nghìn điểm đủ để mua võ kỹ Địa giai trung cấp.

Lý Dĩnh Huyên có ý tốt nhắc nhở.

- Cảm ơn Lý sư tỷ nhắc nhở, nhưng ta chỉ cần những thứ này.

Diệp Phàm ôn hòa nói. Lý Dĩnh Huyên thấy thế không nhiều lời, lấy ra ba chiếc nhẫn trữ vật, bỏ những thứ Diệp Phàm cần vào trong một cái nhẫn trong đó, sau đó đưa cho Diệp Phàm, đồng thời lấy ra ngọc bội thân phận của hắn, chuyển tất cả điểm qua.

Diệp Phàm nhận lấy ngọc bội và chiếc nhẫn, đưa hai cái trong đó cho Diệp Tàn và Diệp Quỷ.

- Mặt khác, ngươi cần cầm chứng nhận này tới Linh Thú Các mới có thể nhận được thiên hạc ngươi cần.

Lý Dĩnh Huyên lại đưa tới một ngọc giản, khẽ nói.

- Được, cảm ơn Lý sư tỷ!

Diệp Phàm gật đầu nói và chắp tay chào, sau đó dẫn theo Diệp Tàn và Diệp Quỷ rời đi.

Vào lúc ba người sắp ra ngoài, giọng nói Lý Dĩnh Huyên lại vang lên:

- Chuyện bên ngoài vừa rồi, ta có nhìn qua khe cửa thấy được, cũng không phải coi thường ngươi, nhưng ngươi và Bắc Cung Tuyết đúng là người của hai thế giới, có đôi khi sớm từ bỏ chưa chắc đã là chuyện xấu.

- Cảm ơn đã lo lắng, nhưng chỉ cần ta muốn, ta có thể cùng thế giới với bất kỳ kẻ nào!

Diệp Phàm nói xong liền rời đi. Lý Dĩnh Huyên nhìn theo bóng dáng Diệp Phàm biến mất, lắc đầu. Tự tin là chuyện tốt, nhưng có một số việc không phải cứ có tự tin là có thể giải quyết được. Một thiên chi kiêu nữ của Thần Vũ Phong, một võ tu vô dụng của Tiềm Long Phong, một trên trời, một dưới đất.

Một đường đi tới Linh Thú Các, Diệp Phàm thuận lợi lấy ra thiên hạc. Con thiên hạc này cực lớn xinh đẹp, lập tức thu hút sự chú ý của không ít đệ tử.

- Nghe nói trong học viên mới năm nay có ba tu sĩ Tiềm Long Phong thu được trên trăm huy hiệu, chính là ba người này.

- Đúng vậy. Ôi, cũng không biết bọn họ đạp phải vận cứt chó gì. Có người nói bọn họ đi đường lớn, dọc đường đi đều không có người nào ngăn cản. Đúng là may mắn nghịch thiên, sau đó giở thủ đoạn tránh thoát được sự truy kích cảu Kiếm Tiên Khách.

- Có điểm lại tiêu như vậy, mua một thiên hạc chỉ để làm cảnh, đồ ăn mỗi ngày đút cho thiên hạc cũng tốn không ít điểm đâu. Cứ chờ xem bọn họ khóc đi.

Không ít người ghen tỵ nói. Thiên hạc là đồ tốt trong học phủ, ít nhất cũng phải một nghìn điểm mới có khả năng đổi được. Bình thường mọi người có điểm, ai mà không muốn đổi lấy công pháp, đan dược, vũ khí, còn có điểm đổi lấy thiên hạc sao?

Đây rõ ràng là đồ xa xỉ, bình thường chỉ có thiên tài siêu cấp như Ninh Hồng Trần mới có tài lực này, đệ tử tứ tinh trở xuống đều không dám nghĩ tới.

Không thể không nói, thiên hạc vẫn vô cùng phong cách, ba người Diệp Phàm ngồi lên, thiên hạc giang cánh lập tức bay lên không trung, khiến không ít đệ tử phía dưới hâm mộ.

Trên lưng Thiên hạc.

- Đại ca, chúng ta mua con thiên hạc này làm gì?

Diệp Quỷ hơi tò mò nói.

- Bởi vì có điểm.

Diệp Phàm nghe vậy, không khỏi mỉm cười:

- Tùy hứng!

Diệp Quỷ và Diệp Tàn nghe vậy không khỏi sửng sốt, đen mặt. Tính cách của đại ca bọn họ có đôi khi thật sư không thể đoán được.

...

Đêm đó, Diệp Phàm luyện đan dược cần thiết cho giai đoạn hiện tại tới tận khi trời sáng.

Sau khi phủi hết bụi bặm trên người, Diệp Phàm lại trở lại gian phòng của mình, chuẩn bị nước tắm và ngâm người.

Lần này, Diệp Phàm chế luyện đan dược tên là Tuần Sinh Đan. Đây là một loại đan dược trợ giúp luyện thể. Sau khi dùng viên đan dược này, lực lượng máu thịt trên toàn thân sẽ được hoàn toàn kích phát, tiến hành luyện thể chính là làm ít công to.

Với thực lực của hắn trong giai đoạn hiện nay, chế luyện ra hơi khó, một đêm này gần như đã tiêu hao hết nguyên lực của hắn. Đến rạng sáng, hắn gần như mê man.

Hắn phải thật sự lên tinh thần để luyện ba Trọng Thạch Giáp.

Trọng Thạch Giáp này chỉ có một tác dụng, đó là tự do điều chỉnh trọng lượng, thấp nhất là ba trăm cân, cao nhất là ba nghìn cân.

Trọng Thạch Giáp phối hợp với Tuần Sinh Đan, Diệp Phàm có lòng tin làm cho Mệnh Thần Thuật đột phá tầng thứ tư trong vòng nửa năm.

Cả đêm không ngừng luyện đan luyện khí, bây giờ nằm trong thùng tắm lớn trấn tĩnh lại, hắn bất giác ngủ mất.

Truyền Công Trận.

Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Huân Y, Đại Lực đứng nghiêm thành một hàng. Bạch Khinh Ngữ đứng trước mặt đám người, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại. Hôm nay là ngày thứ nhất nàng dạy võ kỹ cho người mới, không ngờ có một người mới đến muộn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)