Oanh!
Sức mạnh kinh khủng bị vọng lại, Vương Trọng lập tức bị một cỗ cự lực đánh trúng, thân thể hùng tráng không nhịn được mà bay ngược đi, hung hăng nện trên đại địa cách đó không xa.
Đồng thời, thân hình Diệp Phàm nhảy ra khỏi hố to, vũ dực chập chờn, cả người lơ lửng trên không.
Đạp đạp!
Một tiếng oanh minh kịch liệt, thân thể Vương Trọng từ dưới đất bỗng nhiên vọt lên, kích xạ về phía Diệp Phàm.
- Ha ha ha, có chút thú vị, nhưng vẫn quá yếu, Liệt Khung!
Phủ mang hiện lên, thân hình Diệp Phàm bay ngược, hai người đồng thời hóa thành quang ảnh, không ngừng va chạm, cương lực, nguyên lực giao hòa trên toàn bộ bầu trời, chỉ có kiếm ý và chiến phủ nóng rực.
Đương đương đương!
Vô số võ tu cảm giác tốc độ này thật siêu việt, lúc này đám người mới hiểu được đâu là cường đại, đây mới là thế hệ trẻ tuổi chân chính, tuyệt đỉnh thiên kiêu chiến đấu.
Lại một tiếng va chạm kịch liệt, thân hình hai người xuất hiện thành hai chỗ trên bầu trời, Vương Trọng gánh Phá Sơn Phủ trên vai, cao giọng nói:
- Làm nóng người đủ rồi, DIệp Phàm, nếu ngươi chỉ có ngần ấy thực lực, vậy ngươi chỉ có con đường chết.
Thanh âm bá đạo và tùy tiện vô cùng, đây chính là tự tin của thiên kiêu mạnh nhất.
Răng rắc, phảng bất có gì đó bể nát,t iếp theo, cả người Vương Trọng bắt đầu phát sinh cải biến, trên người hắn, bộ lông đang bắt đầu sinh trưởng, rất nhanh, một người gấu khủng bố thay thế bộ dáng Vương Trọng.
Vẫn chưa xong, sau lưng Ma Hùng, một đầu đuôi rồng không thể tưởng tượng nổi lại xuất hiện, tùy ý đập vào không gian đều kèm theo từng đợt tiếng nổ đùng đoàng, khí thế Vương Trọng trở nên ngày càng đáng sợ, một loại khí tức Hoang Cổ Thú rất điên cuồng.
Cường đại, hai mắt Diệp Phàm chậm rãi trở nên ngưng trọng, quả nhiên, có thể tiến vào vị trí thứ hai trong bảng Chí Tôn, Vương Trọng tuyệt đối không phải chỉ dựa vào tu vi, ở cấp bậc này của bọn họ, tu vi cũng không trọng yếu.
- Ha ha ha, dễ chịu, chính là loiạ cảm giác này, đã thật lâu không có người đồng lứa khiến ta sử dụng Thái Cổ Long Hùng chi thể, Diệp Phàm, ngươi có thể yên nghỉ, hiện tại, cho ngươi nhìn xem cái gì gọi là sức mạnh cực hạn.
Vương Trọng cười sang sảng nói, tiếp theo, thân hình lập tức biến mất.
Thật nhanh!
Vô số võ tu lập tức hiện lên một ý niệm trong đầu.
Sưu!
Thân ảnh Diệp Phàm lập tức hóa thành hai người, giữa thời khắc nghìn cân treo sợi tính, dùng Kính Chi Phản đỡ lấy một đòn của Vương Trọng.
Oanh!
Một quyền của Vương Trọng trực tiếp nện vào hộ trận võ trường, hộ trận thất giai giống như đất đá, trực tiếp vỡ vụn, không ít võ tu đứng gần diễn võ trường đều lộ ra một tia mồ hôi lạnh, cái này còn là người sao? Đây là hộ trận thất giai, có cần biến thái như vậy hay không.
Cũng may Học Phủ Chí Tôn bố trí không ít hộ trận thất giai, nếu không cũng khó mà bảo vệ võ tu ngoài sân an toàn.
- Tình cảnh của Diệp Phàm rất tồi tệ.
Lạc Phượng Vũ ngưng trọng nói, trong lòng có chút cảm kích cũng có chút bận tâm, Diệp Phàm vì nàng mà làm những chuyện này, nàng cực kỳ cảm động, thế nhưng nàng lại không hy vọng Diệp Phàm sẽ thụ thương vì nàng, sự khủng bố của Vương Trọng, nàng đã được chứng kiến, cùng là thiên kiêu như nàng, nhưng ngay cả tư cách đứng trước mặt Vương Trọng cũng không có.
- Tỷ tỷ, ngươi quá coi thường hắn.
Lạc Tố Tố nghe vậy lắc đầu.
Lúc này, Vương Trọng hoàn toàn không thấy tâm hơi, Diệp Phàm không ngừng tránh né, nhưng nhìn tình huống cũng có chút chật vật, đến đòn cuối cùng cũng không thể tránh kịp, bị một quyền của Vương Trọng đánh trúng, Diệp Phàm từ trên không trung trực tiếp rơi xuống, giống như thiên thạch đang đập trên mặt đất.
Oanh!
Toàn bộ diễn trường giống như bị phá vỡ, vô số nham thạch hình thành phong bạo nện chung quanh hộ trận.
Thân ảnh Vương Trọng ngưng giữa không trung, trên khóe miệng tràn đầy khinh thường:
- Không có gì hơn!
Võ tu Nam Linh cảnh lập tức reo hò, giống như Vương Trọng là vô địch, vô số võ tu Trung Linh cảnh chìm vào đáy sâu.
Bại sao? Quả nhiên vẫn là không đủ…
Thất vọng, kỳ vọng xen lẫn vào nhau, vào thời khắc này, một tiếng long ngâm thét dài, hư ảnh Thanh Long xuất hiện trên võ đài, tiếp theo long đầu khẽ nâng lên, đạm mạc nhìn về phía Vương Trọng trên cao.
Ngay sau đó, một tiếng kịch liệt nổ vang, một đạo thân ảnh từ trong đống nham thạch bay ra, hóa thành sấm chớp phóng tới Vương Trọng, lúc này Vương Trọng hơi sững sờ, tiếp theo nắm chặt bàn tay không lùi mà tiến tới, quát to:
- Chống cự ngoan cố mà thôi!
Oanh!
Nắm đấm song phương lập tức đụng vào nhau trong không trung, ánh sáng tan đi thân ảnh Diệp Phàm cũng dần lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người, đây là… Long nhân?
Phần bên trái của thân thể Diệp Phàm đã hóa rồng, màu xanh từ Long Lân tản ra tạo thành quang mang thân hàn, cái đuôi sau lưng lắc lư trên không trung, long trong cùng tay gấu của Vương Trọng đứng im trên không trung, hình ảnh vào giờ phút này giống như đã bị ngưng kết, tiếp theo, dưới ánh mắt không thể tin nổi của mọi người, cả người Vương Trọng bay ngược lên, hắn lại bị Diệp Phàm đánh bay.
Cái này sao có thể?
Sức mạnh này kinh khủng đến cỡ nào?
Vương Trọng bay lên, tốc độ Diệp Phàm càng nhanh hơn, long vĩ hung hăng vỗ xuống, thân hình Vương Trọng lập tức hóa thành thiên thạch rơi xuống, diễn võ trường lúc trước đã bị đánh nát nay thêm sức nặng của Vương Trọng, thoáng chốc đã trở thành phế tích.
Ngay cả hộ trận thất giai cũng không chịu nổi, hai người không ngừng đẩy cao thực lực của bản thân lên đỉnh điểm, đây đều là át chủ bài khủng bố của hai người.
Đốiv ới võ tu phổ thông mà nói, đây đã là võ đạo siêu việt nhất mà bọn họ có thể nhận thức, đây khẳng định không phải là cấp độ mà một phàm nhân có thể đạt được.
- Công kích của ngươi, không được tốt cho lắm, ngay cả tư cách gãi ngứa cho ta cũng không có.
Diệp Phàm đạm mạc nói, cả người lơ lửng trên không trung, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống phế tích:
- Xuất ra thực lực chân chính của ngươi đi, chơi đùa vô vị kết thúc rồi.
Thực lực chân chính?
Vô số võ tu nhao nhao im lặng, cái này vẫn chưa tính là thực lực chân chính? Ngươi còn muốn thế nào? Muốn xé nát nát Học Phủ Chí Tôn luôn sao.
- Khụ khụ, ha ha ha, thú vị, thú vị!
Thanh âm hô hành của Vương Trọng vang lên, tiếp theo bóng người to lớn chậm rãi đứng lên, dưới oanh kích khủng bố như thế, ngay cả một chút vết thương mà cũng khôgn thấy, không thể tượng tượng nổi, không thể tin, đông đảo võ tu hoàn toàn không thể tưởng được thân thể cỡ nào mới có thể chống đỡ được trùng kích kinh khủng như vậy.
Thái Cổ hung thú, đây chính là Thái Cổ hung thú.
Có không ít võ tu âm thầm tặc lưỡi, tiếp theo, là hưng phấn không nói nên lời, đây mới là trận chiến bọn họ mong chờ, nhiều võ tu đến đây xem chiến là vì cái gì? Bọn họ chính là vì muốn xem cường giả nghịch thiên.
Chiến phủ gào thét, hồn lực Vương Trọng đang bắt đầu thiên đột, vô tận ma viện ở bên cạnh hắn hóa thành phong bạo, thiêu đốt tất cả, mấy cái hộ trận thất giai đồng thời xuất hiện, khí tức Vương Trọng cuồng bạo lại lập tức nội liễm.
Diệp Phàm đứng trên hư không, vào giờ phút này,, vũ dực Thánh Ma chi lực đã hóa thành long dực cự đại, tay phải cầm Lăng Hư Kiếm, trên trán hắn, năm đạo thần văn xuất hiện, khí tức điên cuồng tăng lên, trong đôi mắt hắn, thần văn màu vàng xuất hiện, tiếp theo càng ngày càng trở nên sáng tỏ, thẳng đến khi hai mắt hắn hoàn toàn trở thành kim hoàng sắc.
- Đồng thuật?
Lập tức, vô số võ tu không khỏi kin hãi, sao Diệp Phàm lại có được đồng thuật, còn có hóa long chi thuật, đây mới là đòn sát thủ chân chính của hắn sao?
- Hắc hắc, Diệp Phàm, ta thừa nhận người xứng đáng làm đối thủ của ta, nhưng, một búa này, ngươi tiếp không nổi!
Vương Trọng mãnh liệt nổ bắn ra, ma viêm lập tức hóa thành vòi rồng hỏa diễm, theo VƯơng Trọng điên cuồng càn quấy về phía Diệp Phàm, cự phủ nâng ở sau lưng, hỏa diễm khủng bố không ngừng hội tụ trên chiến phủ.
- Liệt Thần Trảm!
Không gian bể tan tành, bầu trời bị nhuộm đỏ, một kích này của Vương Trọng, đủ để rung chuyển trời đất.
Vô số võ tu chăm chăm nhìn Vương Trọng, đây là quỷ thần sao? Cái màu đỏ hừng hực kia giống như lưỡi hái tử thần, tiếp cận về phía Diệp Phàm.
Kiếm khí bên người Diệp Phàm không ngừng lượn vòng, tiếp theo gió tiếp giáng lâm, lấy hắn làm trung tâm, vô số kiếm khí gió tuyết càn quấy, bao phủ phạm vi mười mét, tiếp theo, Phong Tuyết Kiếm Vực lấy tốc độ đáng sợ khuếch Trương.
- Là Linh Hóa Cấm Vực… Tốc độ mở rộng sao lại nhanh như vậy, điều đó không có khả năng, cái này cần nguyên lực dự trữ hùng hậu cỡ nào?
Thanh âm bối rối của Tôn Vũ làm cho tất cả mọi người đều lập tức chấn động.