Vô Địch Thiên Đế

Chương 851: Hồn phi phách tán

Chương Trước Chương Tiếp

- Bởi vì ta vẫn cho rằng, bên trên đại lục Thiên Vũ, vẫn tồn lại Ma Linh, cho nên, ta từng nói cho một đôi nhi nữ nhi tử của ta, một khi gặp được người có thể sử dụng Thánh Ma chi lực hình thái thứ hai, lập tức hỏi ra một câu như vậy, nếu đổi phương thuận theo, như vậy đối phương chính là Ma Linh hoàng tộc, đây là cách bọn ta dẫn dụ ra chân tướng của Ma Linh hoàng tộc.

Tử Đông Cừu nói tiếp:

- Nếu ngươi không phải là Ma Linh hoàng tộc, ngươi lại công khai nói ra chuyện àny trên thịnh hội, bây giờ bỏi vì có ngươi chỉ trích, để cho toàn bộ Ma Linh hoàng tộc trên Thiên Vũ đại lục đều biết thủ đoạn của chúng ta, muốn dẫn dụ bọn hắn ra ngoài ánh sáng, đã khó lại càng thêm khó, Diệp Phàm, ngươi cũng biết, bởi vì sự vô tri của ngươi, đã phá hủy kế hoạch của chúng ta như thế nào?

Vừa nói xong, Tử Đông Cừu lại trực tiếp chất vấn Diệp Phàm, Tử Mặc cũng đồng dạng vội vàng đáp lời, trong lúc nhất thời, ngược lại để cho không ít người có chút mê hoặc, đương nhiên, phần đông võ tu vẫn tương đối tán thành lời nói của Tử Đông Cừu, bởi vì nhân loại chính là như thế, bọn họ không thể nào tiếp thu được Ma Linh hoàng tộc lại trở thành nhân lực tối cường của Nhân tộc, thậm chí bọn họ còn tôn sùng ủng hộ thế lực này nhiều năm như vậy.

Bọn họ càng muốn tin tưởng, người bọn họ ủng hộ là một ánh hùng chiến đấu với Ma Linh.

Diệp Phàm nghe vậy lộ ra một tia cười lạnh, nhưng có nói nhiều lời, loại kết cục này là tất nhiên, thanh danh của Tử Đông Cừu ở Trung Linh cảnh đã là mấy trăm năm, há chỉ vì một câu nói của Diệp Phàm có thể xoay chuyển được, cho dù hiện tại hắn nói ra sự tình của Tiên Tử Lâm, cuối cùng cũng sẽ bị Tử Đông Cừu lấp liếm cho qua, thậm chí cuối cùng còn muốn hỏi tội của hắn khi tiến vào Tiên Lâm Tử.

- Đã như vậy, thật sự là ta nghĩ nhiều rồi, nhưng thân là Nhân tộc, ta gặp được loại tình huống này, đương nhiên muốn làm rõ cho đến cùng, nếu như vậy đã làm rối loạn kế hoạch của Tử viện trưởng, đó cũng là không biết không có tội.

Diệp Phàm đạm mạc nói, ngược lại nhìn về phía Tử Mặc, tay phải giữ trên chuôi kiếm của Lăng Hư Kiếm:

- Tử viện trưởng đối mặt với sự tình của Ma Linh khiến ta vô cùng bội phục, hôm nay nếu chém giết Tử Mặc, bản thân ta cực kỳ cảm thấy hổ thẹn, nếu như cso thể, ta tình nguyện người chết hôm nay là ta, chỉ là, nếu đã thi đấu, vậy lập tức dựa theo quy tắc, ta cũng không có cách nào.

Câu nói này là muốn chọc giận Tử Đông Cừu.

Thoại âm rơi xuống, trường kiếm của Diệp Phàm lập tức xuất ra khỏi vỏ, Thánh Ma chi lực quán chú trên trường kiếm, tiếp theo kiếm quang xẹt qua.

Đương!

Tử Mặc ngăn cản!

Nhưng kiếm quang của Diệp Phàm lập tức nổ tung, hình thánh thứ hai của Diệp Phàm có tộc độ nhanh đến nhường nào, trong nháy mắt, cũng đã chém ra mười mấy đạo kiếm quang.

Tốc độ của Tử Mặc cũng không hề chậm, chỉ là trong lòng của Diệp Phàm có sát ý, trường kiếm liên tục nhảy múa, chung quy Tử Mặc lại tính sai một bước, bị Diệp Phàm phá phòng, tiếp theo trường kiếm rít lên, kiếm ảnh rơi xuống.

Thân thể Tử mặc lập tức bị trường kiếm của Diệp Phàm xuyên qua, hai ngươi từ trời cao rơi xuống, tất cả hết thảy đều kết thúc.

Vô số võ tu phức tạp nhìn một màn trước mắt, thiên kiêu vẫn lạc, truyền kỳ quật khởi.

Khí tức Tử Mặc trở nên vô cùng suy yếu, một kiếm này của Diệp Phàm đã trực tiếp đâm xuyên đan điền của hắn, phế đi tu vi của hắn.

Tử Đông Cừu càng nhìn cành nắm chặt song quyền, trước đó vì giết Diệp Phàm, hắn đã nói lắm lời, quá tuyệt, bây giờ thì là dời đá kê lên chân mình, muốn ngăn cản đã không có bất kỳ lý do gì.

Diệp Phàm rút trường kiếm ra, chân phải giẫm trên ngực Tử Mặc, đồng thời hướng trường kiếm về phía cổ họng của hắn, khắp khuôn mặt của Tử Mặc là vẻ tuyệt vọng, hắn cắn rằng nhìn xem Diệp Phàm, giọng căm hận nói:

- Diệp Phàm, ta chờ ngươi ở Hoàng Tuyền chờ ngươi!

- Xin lỗi, ta căn bản không có ý định cho ngươi xuống đó!

Nói xong, Thánh Ma chi lực gòa thét, trường kiếm Diệp Phàm bỗng nhiên chém xuống, đâm xuyên qua cổ họng Tử Mặc.

Ngay sau đó, hồn lực bộc phát, lập tức bắt lấy linh hồn của Tử Mặc, ngươi sau khi chết, sẽ có luân hồi, nhưng một khi tu vi đạt tới trình độ nhất định, linh hồn sẽ cường đại hơn phàm nhân rất nhiều, sẽ sinh ra hồn lực.

Chí Tôn cảnh có thể lợi dụng hồn lực, nhưng Tử Mặc còn kém hơn một chút, Diệp Phàm đã trảm nhục thể của hắn, đợi linh hồn của hắn vừa xuất hiện đã dùng hồn lực cưỡng ép ngựng tụ thành linh hồn hoàn chỉnh, ngăn cách lời gọi luân hồi.

Loại thuật pháp lấy hồn lực cưỡng ép ngưng tụ linh hồn này, cho dù là cường giả Chí Tôn đồng cấp cũng chưa chắc có thể nắm vững, đây là Diệp Phàm có am hiểu cực kỳ đáng sợ về hồn lực mới có thể vận dụng được, Diệp Phàm là cường giả Chí Tôn cảnh cửu trọng, phương diện này dĩ nhiên không thành vấn đề.

Tử Đông Cừu đứng lên, thanh âm mãnh liệt phẫn nộ quát:

- Diệp Phàm, ngươi dám!

- Diệt!

Diệp Phàm căn bản không để ý tới, hồn lực bộc phát, linh hồn của Tử Mặc tuyệt vọng rên rỉ, hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội tiến vào luân hồi cũng không có, càng không có khả năng bị Tử Đông Cừu dùng cách khác để phục sinh.

- Tiểu bối muốn chết!

- Tử Đông Cừu lập tức giận dữ, trước đó hắn có thê rnhịn xuống lửa giận, là vì hắn có biện pháp ngưng tụ được linh hồn của Tử Mặc, đoạt xá trùng sinh, cho nên dù hôm nay Diệp Phàm có giết Tử mặc, đối với Tử Đông Cừu mà nói, cũng chỉ là hao tốn một khoảng tài nguyên kết xù mà thôi.

Nhưng khi Diệp Phàm bắt lấy linh hồn của Tử Mặc, hắn triệt để hoảng sợ, mặc dù Tử Đông Cừu rất tàn nhẫn, hơn nữa là một Ma Linh có tư tưởng vi tôn, nhưng đối với một đôi nhi nữ nhi tử, hắn đã trích xuất toàn bộ tâm tư tình cảm cho chúng, điểm nay có thể thấy rõ qua cách Tử Đông Cừu sủng ái Tử Nhứ Ngưng.

Mà khi Tử Đông Cừu phát hiện nhi tử mình bị giết chết triệt để, loại đau đớn này, loại phẫn nộ này, loại sát ý này để cho hắn không có cách nào giữ nổi bình tĩnh.

Ứng phó DIệp Phàm, hắn tính sai toàn bộ, mỗi một lần hắn đều cho rằng tất cả mọi thứ đã nằm trong tay, đều bị Diệp Phàm tùy tiện hóa giải, trận chiến này hẳn là Diệp Phàm phải chịu chết, cuối cùng người chết lại là con trai hắn, mà hắn thấy, nhi tử mình có thể phục sinh, lại bị Diệp Phàm trảm đi hi vọng cuối cùng.

Loại đả kích liên tục này, quả thực để cho hắn phát cuồng, Diệp Phàm này, hắn rốt cuộc làm sao làm được mọi chuyện, không có khả năng hắn có được Thánh Ma chi lực, ở cái tuổi này không có khả năng tiếp xúc bí pháp hồn thuật, vậy mà hắn vẫn có.

- Tử Đông Cừu, ngươi muốn làm gì?

Thu Nguyệt quát to một tiếng, khí tức Thánh Hiền lập tức bộc phát, đồng thời, từng Thánh Hiền cấp thế lực chúa tể cũng đồng thời đứng lên, không ít người đều lạnh mặt nhìn Tử Đông Cừu, nếu ra tay trên đấu trường thiên hạ, vậy xem như Tử Đông Cừu đã phá hủy toàn bộ quy tắc trước mặt tất cả mọi người, vậy sẽ có chuyện lớn xảy ra.

- Ta làm gì? Con ta chưa bao giờ nắm vững hồn lực, tiểu bối Diệp Phàm lại sử dụng hồn lực, đã bi phạm quy tắc, nên giết.

Tử Đông Cừu cảm thụ được khí tức của các Thánh Hiền chung quanh, cố nén sát ý mà nói.

- Dưới ánh nhìn của vạn chúng, Tử Mặc đã sử dụng ra hồn lực, sao gọi là vi phàm quy tắc?

Thu Nguyệt lúc này quát to.

- Đó là linh hồn của hắn bị cưỡng ép xuất ra…

- Thì thế nào? Dùng chính là dùng, chết cũng đã chết rồi, Tử Đông Cừu, đây chính là thi đấu, đây chính là quy tắc, đây chính cục diện do ngươi tạo ra, Diệp Phàm giết Tử Mặc, hắn thắng, nếu ngươi dám động thủ, Học Phủ Vạn Đạo ta cũng không sợ.

Thu Nguyệt không khách khí chút nào nói.

Lập tức, toàn bộ không khí trên đài cao trở nên vô cùng nghiêm trọng, Thánh Hiền chi uy bao phủ toàn bộ vùng trời, một trận ác chiến, hết sức căng thẳng, vô số võ tu đều lẳng lặng nhìn một màn trước mắt sẽ có kết cục như thế nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)