Vô Địch Thiên Đế

Chương 85: Mắt thấy chưa chắc đã là thật

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu Bắc Cung Tuyết có thể tin tưởng hắn vô điều kiện, có thể vì hắn từ bỏ sự kiên trì của mình, hắn bằng lòng thử che chở cho nữ nhân như vậy suốt đời. Nếu đối phương có sự kiên trì của mình, vào lúc này lựa chọn rời xa hắn, vậy chỉ có thể nói nàng không quá yêu mình.

Diệp Phàm vẫn sẽ cố gắng bảo vệ nàng, nhưng quan điểm về tình yêu giữa hai người có sự khác biệt, chung quy không thể tiến tới với nhau. Hơn nữa, bản thân Diệp Phàm không đặc biệt tán thành tình yêu.

Thứ tình yêu này, có vài người cho là mù quáng, chỉ cần là chuyện người yêu làm, cho dù là sai, bọn họ cũng sẽ ủng hộ, bởi vì thương hắn, sẽ kiên định đứng ở bên phía hắn, cho dù phải đối địch với cả thế giới.

Có vài người cho rằng yêu là lý trí, yêu là phải đưa đối phương vào con đường đúng đắn, chứ không phải mù quáng đi theo, yêu cũng cần phải có tôn nghiêm, cần hai bên hiểu nhau, nhưng người như vậy mới là buồn cười nhất, bởi vì tất cả sự chính xác đó chỉ là quan điểm của một người mà thôi.

Cũng có vài người cho rằng yêu thật ra chính là ba phút điên cuồng, lúc yêu cuồng nhiệt có thể vì hắn mà tìm chết, khi đam mê qua đi, yêu chẳng qua là một sự ràng buộc.

Diệp Phàm cho rằng yêu thật ra là một nhu cầu của con người, nó là hoàn mỹ trong miệng, hy vọng thần thánh trong lòng, nhưng ở trước mặt hiện thực lại không chịu nổi một đòn.

Khi tình yêu và các loại tình lý, tình bạn xung khắc, bình thường đều là tình yêu phải nhượng bộ. Khi yêu cầu đối phương phải bỏ ra, tình yêu thường trở nên cao quý nhất.

Hắn không tin vào tình yêu, hắn chỉ tin tưởng vào sự mạnh mẽ, chỉ cần ngươi mạnh mẽ, ngươi có thể tùy ý có được bất kỳ loại nữ nhân nào trên thế giới này, cần gì phải phiền lòng cố sức nói tới tình yêu?

Diệp Phàm có đạo lý rõ ràng, hắn không quan tâm người khác nghĩ thế nào, hắn chỉ quan tâm người mình yêu nghĩ thế nào. Bắc Cung Tuyết, ngươi có phải cũng giống ta không? Ở đây, nếu ngươi thật sự thích ta, vậy nên hiểu rõ ai là người quan trọng.

Ngươi bằng lòng vì tình yêu của ngươi mà từ bỏ sự kiên trì của ngươi, không để ý ánh mắt của người khác sao? Nếu ngươi làm được, Diệp Phàm ta tin tình yêu một lần thì sao chứ?

Bắc Cung Tuyết im lặng. Tất cả mọi người nhìn về phía Bắc Cung Tuyết. Vấn đề này có vẻ ấu trĩ nhưng khó lựa chọn tới mức nào.

- Ha ha, Diệp Phàm, ngươi đúng là càng lúc càng tệ, lúc này mới là ngày đầu tiên tới Thiên Phủ, tự ti của ngươi đã chiến thắng ngươi sao? Cho dù ngươi thông qua cách này dẫn Tuyết Nhi muội muội đi thì sao chứ? Ngươi yếu như vậy, ngươi có thể bảo vệ đượcnàng sao?

Triệu Linh Nhiên với cặp đùi đẹp mê người bước tới và cao giọng nói, đồng thời hữu ý vô ý đi tới bên cạnh Ninh Hồng Trần, dáng người nóng bỏng lộ rõ không thể nghi ngờ:

- Hồng Trần sư huynh!

Ninh Hồng Trần liếc mắt đã nhìn thấy dáng vẻ nóng bỏng của Triệu Linh Nhiên, trong mắt ánh lên ham muốn. Đúng là một cực phẩm.

Ninh Hồng Trần cười tao nhã, nhìn Triệu Linh Nhiên khẽ gật đầu:

- Linh Nhiên sư muội quả nhiên là sát thủ của nam nhân, ngược làm cho ta cũng không kìm được kích động trong lòng.

Không thể không nói, Ninh Hồng Trần khiến người ta có cảm giác là một quân tử thẳng thắn không giả vờ.

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi liếc nhìn Triệu Linh Nhiên, hờ hững nói:

- Chuyện này không liên quan tới ngươi, sự tha thứ của ta dành cho ngươi có hạn, đừng nhiều lần khiêu khích ta.

Chuyện khác, hắn không so đo với Triệu Linh Nhiên. Dù sao mỗi người đều có sự lựa chọn của mình, hắn không quản được. Hắn chưa từng để ý tới một vài biểu hiện khinh thường của Triệu Linh Nhiên. Nhưng chuyện hôm nay có liên quan đến an nguy của Bắc Cung Tuyết, trừ khi Bắc Cung Tuyết tự mình lựa chọn, bằng không bất kỳ kẻ nào cũng không có tư cách nhúng tay.

- Hừ!

Triệu Linh Nhiên hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Bắc Cung Tuyết, dịu dàng nói:

- Tuyết Nhi muội muội, ta đã nói rồi, khi ngươi đến Thiên Phủ, các ngươi đã không cùng một thế giới, cho dù ngươi vẫn duy trì tâm tư ban đầu, nhưng hắn đã thay đổi, lẽ nào ngươi thật sự muốn đáp ứng yêu cầu vô lễ này của hắn sao.

- Ta...

Bắc Cung Tuyết nghe vậy thoáng ngây người, đau lòng liếc nhìn Diệp Phàm, khẽ nói:

- Diệp ca ca, xin lỗi. Tuyết Nhi không thể đáp ứng ngươi về chuyện này, Tuyết Nhi có phán đoán của mình, xin lỗi!

Diệp Phàm nghe vậy, trên mặt không hề có bất kỳ vẻ gì chán nản, cũng không đau lòng, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt của Bắc Cung Tuyết một lúc, giọng điệu trở nên thản nhiên:

- Nếu ngươi đã lựa chọn, vậy phải chuẩn bị tâm lý chấp nhận hậu quả của sự lựa chọn này!

Diệp Phàm nói xong, xoay người, dẫn theo Diệp Quỷ và Diệp Tàn đi về phía chỗ hoán đổi. Diệp Quỷ và Diệp Tàn lạnh lùng liếc nhìn Bắc Cung Tuyết. Đối với bọn họ, Bắc Cung Tuyết đã là người xa lạ, bọn họ hận nhất chính là người không phân biệt nổi người thân với kẻ lạ.

Diệp Phàm đối xử với Bắc Cung Tuyết đã xem như không hề giữ lại, hai mươi bốn nghìn điểm, trực tiếp cho nàng mười nghìn điểm. Lúc hắn ở Sở Quốc Hoàng Đô làm sư phụ nàng, còn dốc túi truyền thụ, có thể nói đã giúp lại hoàn thiện công pháp Thiên Giai. Nhưng do vấn đề hoàn cảnh sinh sống của Bắc Cung Tuyết, nàng căn bản không biết thứ nàng nhận được, bao nhiêu người cầu cả đời cũng không có.

Hôm nay, cho dù đại ca của bọn họ đưa ra yêu cầu vô lễ, bảo nàng đưa ra một lựa chọn, rời xa hắn hay rời xa Ninh Hồng Trần, không ngờ nàng lựa chọn Ninh Hồng Trần. Điều này làm cho Diệp Tàn và Diệp Quỷ đều thấy không phục thay cho Diệp Phàm.

Nhưng Diệp Phàm không nhiều lời, bọn họ cũng sẽ không lắm miệng, nhưng khi bọn họ đối mặt với Bắc Cung Tuyết sẽ không còn ôn hòa như trước nữa. Diệp Tàn và Diệp Quỷ thường thấy rõ bản tính của nhân tính, cảm giác ở chung với người khác cũng càng thêm mẫn cảm.

Cho dù Bắc Cung Hàn Tiêu đối với Diệp Phàm thật sự không tệ, nhưng Diệp Phàm cũng không nợ gì Bắc Cung Hàn Tiêu. Chỉ dựa vào khôi phục công pháp Thiên Giai, đã đủ để vượt qua Sở Quốc, không, chắc hẳn là hơn nhiều.

Càng chưa nói tới chuyện khác. Bắc Cung Hàn Tiêu hiểu rõ, Diệp Phàm cũng hiểu rõ, chẳng qua với quan hệ giữa hai người bọn họ cũng không thể sử dụng lợi ích đơn giản để so sánh. Diệp Phàm nhớ Bắc Cung Hàn Tiêu hoàn toàn tin tưởng hắn. Bắc Cung Hàn Tiêu hoàn toàn xem Diệp Phàm trở thành hậu bối của mình.

Diệp Phàm lạnh lùng xoay người. Bắc Cung Tuyết đột nhiên hoảng hốt, nàng cảm thấy mình dường như đã làm sai một việc, nhất thời không biết phải làm sao. Nhất là ánh mắt thất vọng và chê cười của Diệp Quỷ và Diệp Tàn giống như một con dao cắm mạnh vào tim nàng.

Không ít người nhìn bóng lưng của ba người Diệp Phàm chê cười. Có người còn nói thẳng:

- Đúng là nực cười, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không xem thử mình thế nào.

- Không phải tự rước lấy nhục sao? Người sáng suốt liếc mắt đều có thể nhìn ra Ninh Hồng Trần tốt hơn Diệp Phàm nhiều, nếu ta là Bắc Cung Tuyết, ta cũng sẽ lựa chọn Ninh Hồng Trần.

- Không thể nói như vậy được. Chủ yếu là vấn đề của Diệp Phàm quá mức vô lễ, Bắc Cung Tuyết chưa chắc đã thích Hồng Trần sư huynh?

- Nếu ngươi có một người bằng hữu quen biết nhiều năm bảo ngươi rời xa một người bạn mới quen mấy ngày, nếu không hắn sẽ rời khỏi ngươi, ngươi cảm thấy ngươi sẽ lựa chọn thế nào. Ha ha, trong lòng mọi người đều sáng suốt!

- Chó má, theo lão tử thấy, Bắc Cung Tuyết cũng không được tốt lắm, leo lên cường giả, vừa tới đã đá văng nam nhân trước đây, mỗi người còn ở đây chỉ trích Diệp Phàm, một đám dối trá.

Một giọng nói ngang ngược vang lên, đám người không khỏi nhìn về phía người mới tới. Chỉ thấy một người đầu trọc vác đao lớn đi đến, liếc nhìn Bắc Cung Tuyết với vẻ xem thường, sau đó đi thẳng vào bên trong Hoán Đổi Đại Điện.

...

Bắc Cung Tuyết nghe thấy không ít người khẽ bàn luận, sắc mặt lập tức tái nhợt, nàng nhìn theo bóng lưng ba người Diệp Phàm, đột nhiên đau lòng, nàng thật sự không phải vì Ninh Hồng Trần mới lựa chọn rời xa Diệp Phàm, nàng chẳng qua cảm thấy cách làm Diệp Phàm không đúng thôi.

Nhưng vì sao tất cả mọi người đều cho rằng nàng thích Ninh Hồng Trần nên đá Diệp Phàm? Bây giờ cẩn thận nghĩ lại, chẳng lẽ nàng làm như vậy thật sự sai rồi. Nhưng… đó không phải là ý định ban đầu của nàng. Rõ ràng là những người này hiểu nhầm nàng.

Có một số việc thoạt nhìn là vậy, trên thực tế là khác.

Như vậy, Diệp ca ca thì sao? Điều ta nhìn thấy được và những gì hắn biểu hiện là giống nhau sao?

Trong lòng Bắc Cung Tuyết dao động, lúc này muốn đi tìm Diệp Phàm. Nhưng bóng dáng ba người Diệp Phàm đã biến mất. Hoán Đổi Đại Điện có gần nghìn phòng hoán đổi, nàng căn bản không biết Diệp Phàm đi đâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)