Vô Địch Thiên Đế

Chương 829: Thiên đạo mệnh bàn

Chương Trước Chương Tiếp

- Nhưng… bây giờ ngươi có tư cách gì quản ta?

Bắc Cung Tuyết khẽ nói, đám người Âu Dương Tu lập tức kinh ngạc, Không ngờ thánh nữ cao quý nhất Băng Thần Điện cũng có quan hệ với Diệp Phàm? Hơn nữa nhìn tình hình này còn là quan hệ đặc biệt.

- Ta không có tư cách quản ngươi, ta chỉ nói ra suy nghĩ của mình mà thôi.

Diệp Phàm khẽ nói, hắn không có cách nào bá đạo can thiệp vào cuộc sống của người khác, hắn không quản được Bắc Cung Tuyết lựa chọn trở thành người thế nào. Nhưng nếu Bắc Cung Tuyết hỏi hắn, hắn sẽ nói ra suy nghĩ của mình, nghe hay không là chuyện của Bắc Cung Tuyết.

Bắc Cung Tuyết mím môi, lạnh lùng nhìn về phía hai nam tử đẹp trai đang chậm rãi đi tới, tiếp đó khẽ nói:

- Cảm ơn lòng tốt của Âu Dương công tử, ta không cần.

Âu Dương Tu nghe vậy thì vung tay lên, hai nam tử lập tức lộ vẻ vô cùng thất vọng, bọn họ suýt nữa đã có thể tiếp xúc với Vô Tình Thánh Nữ Bắc Cung Tuyết, nhưng không ngờ cuối cùng bị người ta tùy tiện từ chối.

Ở chỗ khác, Y Linh Lung cười ôn hòa lắc đầu, nàng là Đạo Nhiên Thể, tương đối phản cảm với việc này.

Đám người không ngờ là Lạc Bắc Linh trông giống như thiếu nữ trong sáng thuần khiết kia lại tiếp nhận lòng tốt của Âu Dương Tu, hưởng thụ sự hầu hạ của hai nam tử này. Nhưng suy nghĩ lại cũng thấy bình thường. Tình hình ở Bắc Linh Cảnh là nam ti nữ tôn, một nữ tử có rất nhiều bạn nam là chuyện cực kỳ bình thường.

Lạc Bắc Linh tất nhiên là người của Bắc Linh Cảnh chính cống, rất mong chờ loại chuyện này. Hơn nữa nam tử do Âu Dương Tu tìm tới xét về cả gương mặt lẫn dáng người, quả thật đều thuộc hàng đầu.

- Cảm ơn các vị đã hạ cố tới tham gia bữa tiệc của ta, một chén rượu này, ta mời các vị đang ngồi đây.

Âu Dương Tu cười sang sảng nói.

Đám người nghe vậy đều nâng chén. Bữa tiệc này cũng chính thức bắt đầu.

Rất nhanh, vũ nữ lên sân khấu múa hát cũng tận hứng.

Âu Dương Tu không nói tới mục đích lần này là gì, dường như thật sự chỉ là một bữa tiệc đơn thuần, rượu qua ba vòng, Vương Trọng đứng lên, nhìn Diệp Phàm cười nói:

- Không biết hai vị thiếu nữ khuynh thành này, vị nào là Lạc Phượng Vũ bị ta tùy tiện chà đạp hôm qua?

Một câu nói ba phải, bốn chữ tùy tiện chà đạp khiến người ta nghe cảm giác rất kỳ lạ, khiến người ta rất dễ liên tưởng đến phương diện kia.

Diệp Phàm nghe vậy vẻ mặt hơi thâm trầm, khẽ nói:

- Chẳng qua là sử dụng tu vi Chí Tôn cảnh bắt nạt Phượng Vũ Hư Cương cảnh mà thôi. Chí Tôn nhị trọng chỉ có chút tiêu chuẩn như vậy, đơn giản là kẻ vô dụng.

- Ha ha, mồm mép lợi hại, sợ rằng cả đời này ngươi cũng không thể bước vào Chí Tôn cảnh.

Vương Trọng nghe vậy cười sang sảng nói, hai mắt liếc nhìn về phía Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố không hề kiêng nể, ánh mắt đầy dâm tà, cười nói:

- Tỷ muội à, thật sự không tệ, ta rất vừa ý.

- Ngươi vừa ý chúng ta sao? Nhưng chúng ta chỉ vừa ý Diệp Phàm, ngươi kém hắn quá xa.

Lạc Phượng Vũ giả vờ Lạc Tố Tố dịu dàng nói, đồng thời ôm lấy cánh tay của Diệp Phàm giống như muốn dựa vào trong ngực hắn, dịu dàng nói:

- Ngươi cũng chỉ xứng để hy vọng thôi.

Lạc Phượng Vũ không có khả năng là kẻ bị người ta bắt nạt còn nén giận. Ngày hôm nay nàng tới là để khiến Vương Trọng khó chịu. Nếu hắn chủ động đề nghị, vậy nàng còn có thể khách sáo sao?

Lạc Tố Tố vẫn còn khó chịu vì chuyện tỷ tỷ suýt nữa mất mạng, lúc này lấy thân phận của Lạc Phượng Vũ nói với vẻ quyến rũ:

- Diệp Phàm ca ca, Vương Trọng này còn muốn bắt nạt người ta. Hì hì, Diệp Phàm ca ca, ngươi nói cho hắn biết cơ thể người ta có thoải mái hay không đi.

Diệp Phàm nghe vậy, cơ mặt bất giác giật giật. Yêu tinh này chơi có hơi lớn rồi.

- Đúng rồi Diệp Phàm ca ca, có phải cơ thể của người ta và tỷ tỷ rất thoải mái không.

Lạc Phượng Vũ giả làm Lạc Tố Tố sao có thể tụt lại phía sau, lúc này bĩu môi làm nũng nói. Diệp Phàm lập tức cảm tahasy đau đầu, Phượng Vũ nói cơ thể nàng thế nào, ta có thể hiểu được, dù sao ta quả thật từng hưởng thụ qua. Nhưng vấn đề là Tố Tố, chúng ta chắc chắn thuần khiết, ngươi hỏi ta thì ta làm sao biết được? Ta cũng muốn thử xem cơ thể của ngươi có thoải mái không.

Nhưng Diệp Phàm biết rất rõ hai tỷ muội bọn họ làm vậy là cố ý khiến Vương Trọng chịu thiệt, lúc này mỉm cười khẽ nói:

- Cảm giác trong đó không sao tả xiết. Nhưng có vài người cả đời cũng không có khả năng hưởng thụ, cho dù đạt tới cảnh giới Chí Tôn vẫn không bằng ta.

Vương Trọng nghe vậy, trong lòng tức giận khó nhịn được. Đừng nói là Vương Trọng, đám người Âu Dương Tu nhìn dáng vẻ mê người của hai tỷ muội này, cũng không khỏi hâm mộ Diệp Phàm. Tưởng tượng tới cảm giác cùng ngủ với cả hai tỷ muội này đã đủ khiến cho vô số nam tu điên cuồng. Ngược lại Bắc Cung Tuyết ở bên cạnh không vui, hừ lạnh một tiếng.

Mặt Y Linh Lung đỏ bừng, rõ ràng trọng tâm câu chuyện của hai nàng Lạc Tố Tố vô cùng rõ ràng.

- Hưởng thụ, chỉ sợ ngày kia đánh một trận, ngươi sẽ không có cơ hội hưởng thụ nữa đâu. Ngươi yên tâm, chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ nghĩ cách thay thế ngươi.

Vương Trọng cười lạnh nói.

- Ha ha, ngươi xứng sao?

Diệp Phàm nghe vậy giễu cợt nói.

- Diệp Phàm, ngươi đã sắp chết đến nơi rồi còn lớn lối như thế, ta thật sự không biết ngươi lấy đâu ra tự tin như vậy.

Tử Mặc cười lạnh nói chen vào.

- Bại tướng dưới tay cũng xứng kêu gào ở trước mặt ta sao?

Diệp Phàm nghe vậy không khách sáo chế nhạo nhược lại.

Đám người Âu Dương Tu lập tức sửng sốt. Bại tướng dưới tay, hóa ra Tử Mặc đã từng thua Diệp Phàm? Chuyện khi nào vậy?

Đám người Y Linh Lung, Lạc Bắc Linh đều kinh ngạc nhìn Diệp Phàm. Đám người Trần Kình, Chu Phù hoàn toàn sửng sốt. Bọn họ vẫn tưởng mình và Diệp Phàm cùng một cấp, không ngờ hắn đã đánh bại Tử Mặc?

Tử Mặc nghe vậy hừ khẽ một tiếng, lạnh lùng nói:

- Chẳng qua là ta tu hành đến thời kỳ quan trọng, thực lực bị giảm mạnh, bằng không ngày đó ta đã chém chết ngươi rồi.

Diệp Phàm cười xem thường. Nhưng vào lúc này, giọng nói của Âu Dương Tu vang lên:

- Lần này ta mời mọi người tới đây chủ yếu là giao lưu tình cảm, không cần phải tổn thương hòa khí. Đương nhiên, bữa tiệc lần này còn có một mục đích nữa. Các vị đều thiên tài đứng đầu trong các thế lực lớn, lần này Phiếu Miểu Tiên Cung mở ra, không biết các vị có trong danh sách bước vào không?

Vấn đề chính được đưa ra, tất cả mọi người đều không còn chú ý tới Diệp Phàm và Tử Mặc nữa. Bọn họ không phải người ngu, nếu Âu Dương Tu không có mục đích, hoàn toàn không cần phải tổ chức bữa tiệc này.

- Tất nhiên là có trong danh sách.

Sở Phong Vân nói trước, cũng không che giấu, Phiếu Miểu Tiên Cung không chỉ là bí cảnh cao nhất đối với cường giả Thánh Hiền, cũng là cơ duyên nghịch thiên đối với các nhiều thiên tài bọn họ. Bọn họ không có khả năng từ bỏ cơ duyên này, tin tưởng tất cả mọi người ở đây đều có tên trong danh sách bước vào Phiếu Miểu Tiên Cung.

Những người khác cũng gật đầu ngầm thừa nhận.

- Phiếu Miểu Tiên Cung này nằm ở Trung Linh Cảnh, ta tin tưởng các vị thiên kiêu Trung Linh Cảnh nắm bắt được càng nhiều tin tức về Phiếu Miểu Tiên Cung hơn ta. Bản thân ta cũng muốn mượn cơ hội lần này kết thành đồng minh với các vị, sau khi bước vào Phiếu Miểu Tiên Cung có thể tiến vào nơi truyền thừa, trên tay các vị có tin tức, trên tay ta có Thiên Đạo Mệnh Bàn.

Âu Dương Tu nói tiếp.

- Thiên Đạo Mệnh Bàn!

Đám người chợt kinh ngạc, trong lòng Diệp Phàm cũng thầm chấn động, thứ này chính là đồ tốt có thể thu được truyền thừa nghịch thiên trong bí cảnh, mình có nên giết tên này trên đấu pháp trường để cướp chiếc nhẫn chứa vật của hắn?

Không thể không nói, lúc bụng dạ Diệp Phàm thâm hiểm cũng cực kỳ vô liêm sỉ.

Cũng may ý nghĩ này vừa lóe lên đã biến mất. Thiên Đạo Mệnh Bàn này chưa chắc đã ở trong chiếc nhẫn chứa vật của Âu Dương Tu. Hắn dám nói ra, tất nhiên đã cân nhắc đến vấn đề này. Xem tình hình như vậy, sau này đến Phiếu Miểu Tiên Cung, ngược lại cũng không phải không thể hợp tác với người này một lúc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)