Vô Địch Thiên Đế

Chương 826: Tỷ muội song sinh khó phân biệt

Chương Trước Chương Tiếp

Trận thi đấu kết thúc, cuộc so tài hôm nay kết thúc, cuộc so tài tiếp theo sẽ diễn ra vào ba ngày sau. Cùng lúc đó, những võ tu liên tục thi đấu cũng thấy mệt nhọc, cần phải cho bọn họ chút thời gian nghỉ ngơi. Mặt khác, lần này Tử Mặc bị mắng thảm như vậy, Tử Đông Cừu đương nhiên muốn tìm chút thời gian để chuyện này lắng xuống.

Đương nhiên, Tử Đông Cừu không có khả năng nói ra lý do thứ hai này, một lý do là đủ rồi.

Ba ngày, Diệp Phàm trở lại chỗ ở của mình. Hắn không ngờ Lạc Phượng Vũ cũng đi theo Lạc Tố Tố đến tiểu viện của hắn. Hắn vốn tưởng Lạc Phượng Vũ tới gọi Lạc Tố Tố trở lại chỗ dừng chân của Lạc gia. Dù sao quan hệ giữa hắn và Lạc Tố Tố còn chưa nói rõ ra. Lạc Tố Tố là một cô nương ở trong tiểu viện của hắn chung quy sẽ bị người ta nói xấu.

Hắn không ngờ Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố tự nhiên cùng ở trong viện của hắn. Điều này làm Diệp Phàm trở tay không kịp. Mặc dù xét về quan hệ, hắn và Lạc Phượng Vũ đã mây mưa với nhau, nhưng người ngoài không biết. Ngược lại có không ít người biết Lạc Tố Tố và Diệp Phàm có quan hệ thân thiết. Lạc Tố Tố ở đây không tránh được bị người ta nói xấu, nhưng cũng không phải là vấn đề lớn.

Nhưng Lạc Phượng Vũ lại khác. Ngoài Lâm gia, những người khác căn bản không biết về quan hệ giữa nàng và Diệp Phàm. Nàng vừa vào ở, Diệp Phàm sẽ trở thành đối tượng bị không ít người bàn luận.

Ba ngày sau chính là ngày Diệp Phàm một mình liên tục đấu với năm đại thiên kiêu. Ba ngày này, hắn không nghỉ ngơi tốt, còn cùng tỷ muội Lạc gia ở trong viện, đối mặt với tỷ muội tuyệt sắc như vậy, có nam nhân nào có thể nhịn được? Không ít người đã nghĩ Diệp Phàm hàng đêm đều sênh ca.

Diệp Phàm quả thật rất khó chịu. Đầu tiên là sở thích xấu xa của Lạc Phượng Vũ, Lạc Phượng Vũ nhiều lần giả trang thành Lạc Tố Tố làm nũng trước mặt Diệp Phàm, thật sự làm Diệp Phàm nửa ngày không nhận ra, không chỉ có vậy, Lạc Phượng Vũ còn khuyến khích Lạc Tố Tố tranh cãi thành nàng.

Nếu không phải Diệp Phàm tinh mắt, không chừng đã tưởng Lạc Tố Tố là Lạc Phượng Vũ, vậy nói không chừng sẽ không nhịn được lại táy máy tay chân.

Cuộc sống như thế chỉ có thể nói là đau cũng sướng. Đương nhiên, Diệp Phàm không có quá nhiều tâm tình ve vãn chơi đùa với hai tỷ muội. Một mặt là hắn cần phải chú trọng vào cuộc so tài tiếp theo. Dù sao liên tục đối chiến với năm thiên tài lớn, nhất là trong đó còn có Vương Trọng, cho dù Diệp Phàm muốn thắng cũng cần phải nghiêm túc đối mặt.

Mặt khác, Huân Y rời đi làm hắn lo lắng, cũng may thông qua Phong Nhất điều tra, hắn biết Huân Y chỉ trở lại Si Tình Cốc, trước mắt không có gì bất ổn.

Cốc cốc!

Những tiếng gõ cửa vang lên, Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố đang trêu đùa Đại Đế chợt nghi ngờ nhìn về phía Diệp Phàm. Diệp Phàm cũng nghi ngờ. Ai sẽ tới tìm hắn vào lúc này? Hơn nữa còn lịch sự gõ cửa. Nếu là Thu Nguyệt, vậy nàng sẽ trực tiếp bay vào. Lần trước Diệp Phàm đang tắm, Thu Nguyệt cũng chưa từng khách sáo gõ cửa.

Diệp Phàm đi tới mở cửa viện ra, nhìn thấy một nam tử khá đẹp trai đứng ở bên ngoài. Hắn nhìn thấy Diệp Phàm, lúc này chắp tay:

- Diệp công tử, chào ngươi, thiếu chủ Âu Dương Tu của chúng ta hi vọng Diệp công tử có thể tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của hắn vào giờ Tuất tối nay, đây là thiệp mời!

- Âu Dương Tu?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nghi ngờ, trong đầu hiện lên gương mặt tuấn tú của Âu Dương Tu. Từ khi chiến đấu đến bây giờ, người này vẫn không lộ rõ tài năng, gương mặt hiền lành, trong tay phe phẩy một cái quạt giấy, có cảm giác giống như Khổng Minh cầm quạt lông chít khăn trên đầu.

Tuy hắn thỉnh thoảng nhìn lén bị Diệp Phàm phát hiện, nhưng nhắc tới các tuyển thủ dự thi, ngoại trừ Diệp Phàm, người mạnh nhất là Sở Phong Vân, vậy người che giấu sâu nhất chính là Âu Dương Tu. Người này bề ngoài ôn hòa như ngọc nhưng bên trong có vẻ hung bạo khó lường.

- Được, ta đã nhận được. Ngươi thay ta cảm ơn Âu Dương Tu công tử.

Diệp Phàm gật đầu nói. Bất kể thế nào, người khác đã đưa thiệp mời tới cửa, đi hay không đều không sao. Hơn nữa, hắn và Âu Dương Tu này không có thù hận gì, quen biết một chút cũng không tệ.

Nam tử kia chắp tay xin cáo lui, Diệp Phàm đóng cửa viện lại, xoay người, nhíu mày. Âu Dương Tu rốt cuộc muốn diễn vai gì?

- Sao vậy Diệp Phàm?

Lạc Tố Tố hoặc… Lạc Phượng Vũ hỏi, Diệp Phàm vừa xoay người đã lẫn lộn. Hai tỷ muộ n ày không thể mặc trang phục khác, đổi kiểu tóc khác à? Cho dù chỉ thay đổi khí chất một chút cũng được? Nếu không được, có thể đổi vũ khí đừng giống như nhau như đúc được không?

- Âu Dương Tu tổ chức bữa tiệc sinh nhật, mời ta tới tham dự. Nếu ta đoán không sai, thiên kiêu trên Chí Tôn Bảng và những thiên kiêu đã bị loại chắc hẳn đều ở trong danh sách mời của hắn. Theo lý, hắn đại biểu cho cường giả Tây Linh Cảnh, không có quan hệ với võ tu Trung Linh Cảnh chúng ta. Hắn nhân cơ hội này tổ chức một bữa tiệc là có mục đích gì?

- Cần gì quan tâm hắn có mục đích gì, cứ đi chẳng phải sẽ biết sao? Tỷ muội chúng ta đi cùng với ngươi được không?

Lạc Phượng Vũ hoặc Lạc Tố Tố dịu dàng nói.

Diệp Phàm lập tức cười gượng nhìn hai người nói:

- Có thể, nhưng Phượng Vũ phải mặc trang phục hoa sen màu trắng, Tố Tố phải mặc trang phục trúc xanh, bằng không đến lúc đó bọn họ bảo ta lúc giới thiệu, ta giới thiệu nhầm thì xấu hổ lắm. Đúng rồi, bây giờ các ngươi ai là Tố Tố, ai là Phượng Vũ?

- Hừ, muội muội ta thích đỏ mặt, nhìn thấy ngươi nhu tình như nước, ngươi thậm chí còn không nhận ra hai người chúng ta.

Lạc Phượng Vũ bên trái dịu dàng nói.

Diệp Phàm nghe vậy lập tức nghẹn lời, liếc mắt nhìn nàng:

- Nếu ngươi cứ thích đóng giả thành nàng, Tố Tố lại phối hợp với ngươi, ta làm sao phân biệt được.

Những lời này thật ra không sai. Lạc Phượng Vũ và Lạc Tố Tố tâm ý tương thông, Lạc Tố Tố cũng có thể cảm nhận được tình nghĩa của Lạc Phượng Vũ đối với Diệp Phàm, cộng thêm chuyện Vương Trọng, cảm nhận của Lạc Phượng Vũ về Diệp Phàm rất tốt, mặt khác nàng muốn trêu đùa Diệp Phàm, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm cũng đầy vẻ thâm tình, nói chung không khác gì Lạc Tố Tố.

Lạc Tố Tố vì phối hợp với Lạc Phượng Vũ, có đôi khi tỏ ra quyến rũ, làm Diệp Phàm cảm giác không thích ứng được, nhiều lần nhận nhầm Lạc Tố Tố.

- Vậy chúng ta trở lại thay trang phục, ngươi chờ chúng ta một lát.

- Không kịp rồi. Còn một canh giờ nữa là tới giờ Tuất, địa điểm là ở Thiên Linh Cư trong Chí Tôn Thần Thành, các ngươi có nửa canh giờ để thay trang phục.

Diệp Phàm khẽ nói.

Hai tỷ muội nghe vậy khẽ gật đầu, sau đó trở lại gian phòng của mình, thậm chí ngay cả cách bước đi cũng giống hệt nhau.

Cửa phòng đóng lại, 'Lạc Phượng Vũ' bên trái lè lưỡi cười nói:

- Tỷ tỷ, vừa rồi ta đóng giả có giống không?

- Hì hì, đặc biệt giống. Muội muội càng lúc càng có tài biểu diễn. Từ giờ trở đi, ngươi là Lạc Phượng Vũ, ta là Lạc Tố Tố, không thể để lộ ra, làm cho tên ngốc kia không phân biệt được.

Đôi mắt to mê người của Lạc Phượng Vũ chớp chớp, đôi môi đỏ mọng đáng yêu hơi cong lên, vô cùng cám dỗ.

- Nhưng tỷ tỷ, ngươi, ngươi thật sự muốn ở cùng hắn sao?

- Ừ, trước đó ta không phải trúng độc sao? Thật ra ta trúng loại độc này, cho nên...

Nói đến đây, gương mặt Lạc Phượng Vũ hơi đỏ lên:

- Tình lang của ngươi là một người tu hành có ý chí mạnh mẽ khác thường, nếu không sử dụng thủ đoạn đặc biệt, sợ rằng sau này thế giới của ngươi sẽ cách hắn càng lúc càng xa, ngươi giả thành ta, đợi thời cơ thành thục lại cùng hắn âm dương giao hòa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)