Vô Địch Thiên Đế

Chương 823: Gậy ông đập lưng ông

Chương Trước Chương Tiếp

Trên Chí Tôn Bảng, thứ hạng của Tử Mặc cao hơn Lưu Chấn. Nếu Lưu Chấn không ra đánh, vậy Tử Mặc cũng không có lý nào xuất chiến, bằng không chính là đánh vào mặt Chí Tôn học phủ.

Kể từ đó, những người còn lại căn bản không đến bốn người. Thu Nguyệt gài bẫy ngược lại khiến Đường Vô Úy hơi khó xử.

- Phong Linh, Bắc Cung Tuyết, Y Linh Lung, Lưu Chấn Hám, vừa đúng bốn người.

Đường Vô Úy cao giọng nói.

- Cuộc chiến kế tiếp chính là Phong Linh đối chiến với Bắc Cung Tuyết, tất nhiên sẽ có một người sẽ loại. Cuộc thi đấu quy định, bị loại chính là bị loại, sao có tư cách chiến đấu nữa? Chúng ta tôn trọng phong tục của Nam Linh Cảnh, nhưng điều này không có nghĩa là cuộc thi đấu sẽ phải đón ý nói hùa, thay đổi quy định theo phong tục của các ngươi.

Thu Nguyệt nghe vậy, lắc đầu nói.

Đường Vô Úy lập tức nhíu mày. Hắn có thể nói: vậy thì khiêu chiến ba người, nhưng quy định là do hắn nói ra, bây giờ sửa lại số người chẳng phải đang nói, bốn người này căn bản là ngươi tùy tiện nói lung tung?

Nếu đã vậy, dựa vào đâu còn phải đối chiến bốn người? Đường Vô Úy ngươi đẹp trai là được à? Ngươi nói thế nào thì nhất định phải theo như vậy à?

Đường Vô Úy nhất thời rơi vào tình cảnh khó xử. Mọi người đều nhìn về phía Thu Nguyệt và Đường Vô Úy. Không thể không nói, những cường giả Thánh Hiền này không có một người nào là đèn cạn dầu. Chỉ mấy lời ít ỏi của Thu Nguyệt đã thật sự làm cho Đường Vô Úy gần như mất sạch ưu thế.

- Vãn bối thật lòng yêu quý Huân Y thánh nữ. Nhưng Diệp Phàm lại tổn thương Huân Y thánh nữ, hôm nay có cơ hội này, vãn bối bằng lòng lĩnh giáo thực lực của Diệp Phàm.

Giọng nói của Tử Mặc đột nhiên vang lên, thiếu một người, vậy hắn bằng lòng thay thế. Ngay lập tức, không ít người đều kinh ngạc. Nếu Âu Dương Tu, Lưu Chấn nói ra những lời này, đám đông còn có thể hiểu được, nhưng Tử Mặc...

Không quan tâm hắn và Diệp Phàm có thù oán gì, dù sao hắn cũng là võ tu của Trung Linh Cảnh. Hắn làm được loại chuyện này đã khiến cho cảm nhận của vô số võ tu về hắn giảm mạnh. Thậm chí còn có một số võ tu kích động trực tiếp mắng to.

- Thánh Tử chó gì chứ, chỉ là một con chó nịnh nọt Nam Linh Cảnh thôi.

Bình thường võ tu sẽ không nói ra những lời tổn hại người khác như vậy. Nhưng Chí Tôn học phủ có thể lợi dụng áp lực dư luận đối phó với Diệp Phàm, chẳng lẽ Diệp Phàm không có thể lợi dụng áp lực dư luận đối phó với Chí Tôn học phủ sao?

Những lời này tất nhiên là do Phong Lâm thương hội thu xếp võ tu nói ra, hơn nữa số lượng võ tu này tuyệt đối không ít. Diệp Phàm đã sớm thu xếp bọn họ, chỉ chờ Tử Mặc làm ra chuyện xấu xúc phạm mọi người.

Nếu Tử Mặc lựa chọn ra thi đấu, tất nhiên đã suy nghĩ qua chuyện khiến cho không ít võ tu phản cảm. Nhưng thứ nhất điểm xuất phát của hắn là vì Huân Y, thứ hai hắn vốn có thù oán với Diệp Phàm, tin tưởng không ít người đã nhìn ra điểm này.

Vì vậy cho dù Tử Mặc làm ra chuyện như vậy, không có ảnh hưởng quá lớn tới danh dự của hắn. Dù sao thân phận của hắn bày ra đó, chỉ cần sau đó hắn đánh bại Lưu Chấn, Âu Dương Tu, thậm chí là Vương Trọng, những tổn thất danh dự trước đó sẽ tính là gì chứ? Hắn sẽ lập tức trở thành ngôi sao mới càng thêm chói mắt.

Trái lại hắn tổn thất một chút như thế lại có thể dồn Diệp Phàm vào chỗ chết. Phải biết xa luân chiến này là liên tục chiến đấu. Cho dù Diệp Phàm ở trạng thái toàn thịnh, hắn cũng có lòng tin đánh một trận. Còn nếu phía trước có ba người chiến đấu ác liệt với Diệp Phàm, tình trạng của Diệp Phàm nhất định sẽ rất tệ. Đến lúc đó Diệp Phàm chắc chắn sẽ thất bại.

Cho dù Diệp Phàm có năng lực đánh bại hắn, tất nhiên cũng là nỏ mạnh hết đà. Đến lúc đó Vương Trọng tất nhiên có thể chém hắn, Diệp Phàm chắc chắn phải chết.

Không nhắc tới thù hận giữa mình và Diệp Phàm, chỉ nói phụ thân mình giết phụ thân của Diệp Phàm, Diệp Phàm có thể bỏ qua cho bọn họ được sao? Bây giờ Diệp Phàm cơ bản đã thể hiện ra chiến lực đáng sợ, nhưng dù sao cánh chim không có gió chính là thời cơ tốt nhất để bóp giết hắn.

Nhưng Tử Mặc không ngờ những võ tu này sẽ có phản ứng cực đoan như vậy, dưới sự dẫn dắt của người có tâm, những tiếng thảo phạt càng lúc càng nghiêm trọng, càng nhiều người căm phẫn, càng lúc càng nhiều tiếng chửi rủa vang lên.

- Vừa rồi Âu Dương tiền bối nói võ tu Trung Linh Cảnh chúng ta đoàn kết nhất, bây giờ Thánh Tử Chí Tôn học phủ của chúng ta ngang nhiên đứng bên phía đại linh cảnh khác để đối phó với thiên tài Trung Linh Cảnh chúng ta, cú vả mặt này có đau không?

Có người cao giọng nói, không ít người nghe vậy lập tức công nhận, Không sai, đây hoàn toàn chính là vả mặt. Có nhiều người mở miệng chửi Tử Mặc. Cái mà Tử Mặc cho là vết nhơ nhỏ đã tăng lên tới mức làm cho hắn trở tay không kịp.

Tử Đông Cừu ở phía trên nhíu mày. Hắn cũng không cảm thấy hành vi này của Tử Mặc có vấn đề gì, nhưng hắn cũng không muốn nhìn thấy hậu quả này, không ngờ được tự nhiên bị người ta hãm hại. Chẳng lẽ là Vạn Đạo học phủ? Bọn họ bố trí nước cờ này từ lúc nào?

Diệp Phàm nhìn Tử Mặc cười lạnh:

- Ta không giỏi đánh người nhưng ta biết đánh chó, nhất là chó mang vòng hào quang của thiên kiêu Trung Linh Cảnh lại quỳ liếm Nam Linh Cảnh.

Không thể nói những lời này không ngoan độc, nhưng trong lúc rất nhiều này võ tu đều phẫn nộ, lại vô cùng phù hợp với suy nghĩ của rất nhiều võ tu. Tiếp đó, rất nhiều võ tu Phong Lâm thương hội nằm vùng lại phát huy tác dụng.

- Diệp Phàm làm tốt lắm, đánh nổ bọn chúng.

- Cho dù là xa luân chiến cũng không sợ. Đây mới là thiên kiêu của Trung Linh Cảnh chúng ta. Nếu Tử Mặc muốn làm chó, vậy đánh cho hắn quay về nguyên hình đi.

- Trung Linh Cảnh có Diệp Phàm và Sở Phong Vân là đủ rồi. Tử Mặc ngươi cút về đi.

Càng lúc càng có nhiều người điên cuồng ủng hộ Diệp Phàm. Đây là cuộc chiến thành thần của Diệp Phàm, cũng là cuộc chiến đầu đầu tiên mà hầu hết tất cả võ tu của Trung Linh Cảnh đều đứng bên phía Diệp Phàm.

Nếu Diệp Phàm thắng, thanh danh của hắn sẽ đạt tới mức cực kỳ đáng sợ.

Vẻ mặt Tử Mặc thâm trầm, lần này bất kể hắn thắng hay thua, danh tiếng đều thối hoắc. Nếu lần này Diệp Phàm bị giết chết, hắn sẽ trở thành đối tượng bị tất cả võ tu Trung Linh Cảnh phỉ nhổ, bởi vì hắn bẫy chết người nhà. Nếu Diệp Phàm thắng, hắn cũng sẽ trở thành đối tượng bị tất cả mọi người chế giễu, bởi vì này hắn trở thành một thằng hề.

Ai có thể ngờ được cuối cùng sẽ là kết quả này? Không thể không nói, chiêu này của Diệp Phàm hoàn toàn đánh Tử Mặc tới chết.

Trận này, Lạc Phượng Vũ trực tiếp chịu thua, nguyên lực của Diệp Phàm nhanh chóng chữa lành vết thương cho nàng. Đôi mắt to mê người của nàng nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm. Trước lúc rời đi, đôi môi quyến rũ ghé sát bên tai Diệp Phàm nói:

- Lần này cảm ơn ngươi. Chờ cuộc chiến đấu này kết thúc, ngươi tới Lạc gia làm khách, người ta sẽ cố gắng cám ơn ngươi.

Những tiếng này lọt vào trong tai Diệp Phàm với cách thức gần như là truyền âm, người khác tất nhiên không biết. Theo người ngoài thấy, Lạc Phượng Vũ dường như bị thương quá nặng, không cẩn thận nhào vào trong lòng của Diệp Phàm, môi chạm tới tai của hắn thôi.

Diệp Phàm đưa Lạc Phượng Vũ xuống. Lạc Phượng Vũ thua trong trận này, tất nhiên không có duyên với top mười. Về phần từ xếp hạng mười tới hai mươi, chờ xác định người đứng đầu, bọn họ sẽ thông qua chiến đấu sẽ quyết định thứ hạng cuối cùng.

Lạc Tố Tố ở bên dưới đã sớm lo lắng chờ đợi. Sau khi nhìn thấy Lạc Phượng Vũ xuống, nàng vội vàng nói:

- Tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?

Lạc Phượng Vũ nghe vậy trên gương mặt khuynh thành khẽ mỉm cười:

- Không sao, bản lĩnh chữa thương của tình lang ngươi là tuyệt nhất.

- A, tỷ tỷ, ngươi, ngươi đáng ghét!

Lạc Tố Tố nghe vậy lập tức đỏ mặt, lén liếc nhìn Diệp Phàm, tiếp đó lôi Lạc Phượng Vũ đi. Diệp Phàm còn chưa bị loại, tất nhiên vẫn phải trở lại khu chờ chiến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)