Vô Địch Thiên Đế

Chương 809: Sát thần

Chương Trước Chương Tiếp

Trên cả đấu pháp trường, một bóng người đứng ở mép đấu pháp trường, một thanh trường kiếm rỉ rét loang lổ được chậm rãi cắm vào vỏ kiếm. Tám người Lý Bách Sát đều đứng bất động. Ngay sau đó, một tia máu phun ra, trên gương mặt xinh đẹp của Hoắc Tử lộ ra sự tuyệt vọng.

Giống như hiệu ứng bươm bướm, trên thân bảy người kia đều xuất hiện tia máu, ngay cả Huyết Ảnh trên trời cao cũng xuất hiện vết nứt rồi ầm ầm nổ tung. Cảnh tượng này đã tác động sâu sắc đến tâm trí của mọi người. Huyết Ảnh này có thể ngang với cường giả Chí Tôn nhất trọng, cho dù không có hồn lực, thực lực thật sự cũng bằng nửa bước Chí Tôn, nhưng vẫn không thể chịu bị một kiếm của một võ tu Hợp Thánh cửu trọng chém xuống.

Đây là người sao?

Phụt phụt phụt!

Ngoại trừ Hoàng Thiên Hạc và Lý Bách Sát, những người khác đều nôn ra máu tuyệt vọng ngã xuống đất. Gương mặt Lý Bách Sát tái nhợt. Quần áo trên người của hắn đột nhiên nổ tung, ầm ầm bay lên rồi rơi xuống đất. Sắc máu trên mặt nhanh chóng hồi phục. Hắn vô cùng hoảng sợ nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt đầy nghiêm trọng.

Hoàng Thiên Hạc lại trực tiếp hóa thành mưa máu tiến vào trong quan tài. Sau đó, quan tài nổ tung, bóng dáng Hoàng Thiên Hạc xuất hiện, nhưng rõ ràng hắn đã quá khiếp sợ, vô cùng cẩn thận đứng ở phía xa.

- Đây là tình huống gì vậy?

Có người tò mò hỏi. Kỳ lạ, thật là kỳ lạ. Chẳng lẽ một kiếm của Diệp Phàm chém tất cả mọi người, Hoàng Thiên Hạc và Lý Bách Sát dựa vào bí thuật hoặc pháp khí gì đó mới còn sống?

Ở trên cuộc thi đấu thiên hạ không cho phép mang theo cấm khí hộ thể, bằng không lúc đám người Tử Mặc bị đánh nát, ảo ảnh Tử Đông Cừu vừa ra đã trực tiếp ra tay, vậy còn so tài gì nữa?

Diệp Phàm chậm rãi xoay người lại. Lý Bách Sát và Hoàng Thiên Hạc đồng thời lùi về phía sau. Cảnh tượng này làm cho tất cả võ tu ngạc nhiên. Mỗi người nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ khó tin. Hắn chỉ vừa xoay người đã dọa cho hai đại thiên kiêu phải lùi lại. Đây là khí phách tới mức nào, cũng mạnh tới mức nào?

- Diệp Phàm chỉ một kiếm chém tất cả mọi người. Trên người Lý Bách Sát mặc đạo khí cực phẩm Thế Mệnh Tiên Y. Tiên y nổ tung đã thay thế một mạng. Hoàng Thiên Hạc sử dụng bí pháp Bách Quỷ Hoàn Hồn của Quan Cốc, lấy đạo khí cực phẩm Thiên Đạo Quan chịu thương tổn thay hắn.

Lúc này Tôn Vũ giải thích, đám đông mới hiểu ra. Nhưng ngay sau đó, bọn họ càng chấn động hơn. Diệp Phàm thật sự chỉ dùng một kiếm giết chết tất cả mọi người? Điều này...

Mạnh mẽ, quá mạnh mẽ.

Tất cả mọi người bất giác than thở. Diệp Phàm hoàn toàn có thực lực đánh một trận với cường giả trên Chí Tôn Bảng. Hắn hoàn toàn có tư cách buông lời ngông cuồng. Cho tới nay đều bọn họ bị ấn tượng đầu tiên ảnh hưởng, thế giới này có nhiều thiên tài tới mức nào, Diệp Phàm không mấy nổi tiếng, xuất thân không tốt, lẽ nào nhất định phải là người yếu sao?

- Diệp Phàm!

Giọng nói Lạc Tố Tố vang lên. Nàng kích động vung vẩy hai bàn tay trắng như phấn. trong thế giới này, trên đấu pháp trường này chỉ có nàng đứng ở đây động viên tinh thần. cổ vũ cho Diệp Phàm. Tất cả võ tu nhìn Lạc Tố Tố với ánh mắt phức tạp. Cho dù khắp thiên hạ đều phản đối Diệp Phàm, nữ nhân này vẫn kiên định đứng ra cổ vũ. Nữ nhân như vậy, còn cầu gì nữa?

- Diệp Phàm, Diệp Phàm, Diệp Phàm!

Từng giọng nói vang lên trong trận pháp truyền âm, nghe tiếng đều là nữ tử. Nhưng ngay sau đó, giọng nam xuất hiện, càng lúc càng nhiều tiếng cổ vũ. Đệ tử Vạn Đạo học phủ điên cuồng kêu gào.

Tuy có một số đệ tử trong Vạn Đạo học phủ khó chịu về Diệp Phàm, không phục Thu Nguyệt, nhưng phần lớn những đệ tử này đều là con cháu trong gia tộc. Trong học phủ còn có rất nhiều tán tu xuất thân thấp, bọn họ bình thường không có quyền lên tiếng. Nhưng giờ phút này, bọn họ nhìn thấy bản thân trên người Diệp Phàm, cho dù không có quyền không có thế, bọn họ vẫn có thể trở nên mạnh mẽ.

Từ sau khi đám người Lạc Tố Tố, Thu Thủy Nhi hô lên, các đệ tử Vạn Đạo học phủ cũng hô to. Bất kể thế nào, Diệp Phàm đều đại biểu cho Vạn Đạo học phủ. Diệp Phàm đang xuất chiến vì Vạn Đạo học phủ, có lẽ có vài người sẽ cản trở, nhưng còn có rất nhiều đệ tử vẫn nhớ tới học phủ.

Sau Vạn Đạo học phủ, rất nhanh đã có càng nhiều giọng nói vang lên. Cường giả luôn được người ta ủng hộ. Đương nhiên, bởi vì tiếng xấu của Diệp Phàm, so với chiến tích hôm nay của hắn, sự ủng hộ này vẫn tính là ít.

Sau những lời ủng hộ ngắn ngủi là sự im lặng. Vẫn có vô số võ tu không tán thành Diệp Phàm, bọn họ không tôn thờ thế mạnh, bọn họ càng coi trọng nhân phẩm hơn.

Diệp Phàm nhìn Hoàng Thiên Hạc và Lý Bách Sát, trong mắt lóe lên một tia sát ý, tiếp theo, nhún chân chợt bắn người ra.

Bóng dáng hắn nhanh như tia chớp. Hoàng Thiên Hạc và Lý Bách Sát nhìn nhau rồi cắn răng, bắn nhanh về hai hướng. Không ngờ bọn họ lựa chọn chạy trốn, định nhảy xuống khỏi đấu pháp trường. Bọn họ lựa chọn chịu thua ngay trước mặt tất cả của người trong thiên hạ, đây là sự sỉ nhục đối với bất kỳ một võ giả nào.

Chỉ có cảm giác tuyệt vọng, thật sự không có sức lực và biết rõ phải chết mới có thể khiến bọn họ làm vậy. Rõ ràng sự mạnh mẽ của Diệp Phàm đã khiến bọn họ khiếp sợ. Ở trước mặt Diệp Phàm, con át chủ bài của bọn họ bị nghiền nát, thậm chí Lý Bách Sát còn chưa dùng ra các thủ đoạn khác.

Bởi vì thực lực chênh lệch quá xa, hắn thậm chí không có cơ hội để dùng tới. Diệp Phàm quá mạnh mẽ. Bọn họ căn bản chưa từng nghĩ tới hắn sẽ mạnh mẽ như vậy. Lúc này, bọn họ rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao ngay cả yêu nghiệt có thân phận và tư chất như Sở Phong Vân cũng phải gọi Diệp Phàm là Diệp huynh. Bởi vì Sở Phong Vân căn bản đã xem Diệp Phàm thành đối thủ cùng đẳng cấp.

- Trốn à, các ngươi trốn được sao?

Diệp Phàm quát lạnh một tiếng, sau đó trong hai mắt mở ra thần văn màu vàng, Vĩnh Hằng Chi Nhãn, mở!

Tốc độ của Diệp Phàm lập tức tăng lên gấp đôi, một giây tiếp theo đã xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Thiên Hạc.

Hoàng Thiên Hạc nhìn bên ngoài đấu pháp trường chỉ còn cách mấy mét, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng, sát ý lạnh thấu xương làm cho thần hồn của hắn cũng lập tức đông cứng. Sau đó, trên mặt Hoàng Thiên Hạc lộ vẻ dữ tợn:

- Diệp Phàm, ngươi muốn giết ta, vậy thì cùng chết đi! Huyết bạo!

Từ trên thân Hoàng Thiên Hạc phát ra sương máu vô tận, sau đó trong từng tiếng kêu thảm thiết, cơ thể hắn trực tiếp tan ra. Mưa máu điên cuồng chui về phía cơ thể Diệp Phàm.

- Chỉ là tà ma cũng dám xâm nhập vào huyết mạch ta, tự tìm chết!

Diệp Phàm quát lạnh một tiếng, một ảo ảnh Thanh Long xuất hiện, long uy bùng nổ, huyết mạch Thanh Long điên cuồng vận chuyển. Sau đó tất cả sương máu bị Thanh Long tiêu diệt. Loại tà pháp này có khả năng ăn mòn huyết mạch, chỉ dựa vào lực huyết mạch mới có khả năng chống lại. Nhưng trong thân thể Diệp Phàm có huyết mạch Thanh Long, một chiêu này của Hoàng Thiên Hạc căn bản không có hiệu quả đối với hắn.

Hoàng Thiên Hạc bị giết chết. Đầu kia, Lý Bách Sát đã tăng tốc độ đến mức khiến người ta họng nhìn trân trối, thậm chí không kém hơn tốc độ của Diệp Phàm. Lý Bách Sát rất nhanh đã lao ra khỏi đấu pháp trường, lao về phía mặt đất bên ngoài. Chỉ cần hắn chạm đất, Diệp Phàm sẽ không thể giết chết hắn.

Hoàng Thiên Hạc chết nhưng Lý Bách Sát có thể sống. Tất cả võ tu đều thở phào nhẹ nhõm thay cho Lý Bách Sát. Không thể không nói, giờ phút này Diệp Phàm giống như sát thần, hôm nay người nào chiến đấu với hắn sẽ chẳng thể sống sót. Loại cảm giác này khiến người ta thấy rất áp lực.

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Lý Bách Sát bay trên không trung, sau đó trên trán của hắn hiện ra năm thần văn. Tu vi của Diệp Phàm tăng lên trái với lẽ thường, lập tức đạt tới Hư Cương tam trọng cảnh.

Nguyên lực hùng hậu tản ra. Diệp Phàm giơ tay phải về phía Lý Bách Sát và chộp hờ một cái.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)