Vô Địch Thiên Đế

Chương 799: Tham vọng

Chương Trước Chương Tiếp

Thu Nguyệt nghe vậy, trong lòng lập tức ấm áp. Mặc dù có lúc thằng nhóc này hơi đáng giận, nhưng vẫn có thể xem là nam tử thẳng thắn cương trực. Nếu vào giờ phút này, hắn trốn ở sau lưng ta, ta sẽ phải thở dài vì mắt mình bị mù.

- Nhóc con, tỷ tỷ bị bọn họ bắt nạt, rất không vui.

Thu Nguyệt nhìn Diệp Phàm, đừng thấy nàng hơn một trăm tuổi, nhưng ở trước mặt Diệp Phàm chưa từng bày ra không ra dáng vẻ tiền bối cao nhân, trái lại nàng chậm rãi có tình cảm, thích nũng nịu trước mặt Diệp Phàm.

- Ta biết.

- Vậy ngươi tính làm thế nào?

- Ta sẽ cho ngươi một đáp án thoả đáng!

Diệp Phàm nghe vậy cao giọng nói. Thu Nguyệt lập tức sửng sốt, sau đó giơ bàn tay trắng mịn điểm nhẹ lên chóp mũi cao thẳng của Diệp Phàm, mở miệng nói:

- Nếu khiến cho ta thất vọng, sau này đừng mơ có ý xấu nữa, hừ!

Thu Nguyệt nói xong thì bay ngược lại, rời khỏi vòng tay của Diệp Phàm, bay về phía gian phòng của mình. Trong chớp mắt khi tiến vào phòng, nàng quay đầu nhìn Diệp Phàm:

- Ta muốn thấy máu!

- Tuân mệnh!

...

Diệp Phàm trở lại chỗ ở của mình, gương mặt lạnh lùng, mở ra thủy tinh truyền âm. Chẳng bao lâu, hình chiếu của Phong Nhất xuất hiện.

Phong Nhất trực tiếp quỳ một chân xuống đất, vô cùng cung kính chắp tay nói:

- Công tử!

Diệp Phàm rất ít khi trực tiếp truyền âm hình chiếu. Dưới tình hình chung, hắn đều trực tiếp truyền âm, truyền âm hình chiếu hiển nhiên là có ý nói cho Phong Nhất biết, Diệp Phàm rất coi trọng chuyện này.

Diệp Phàm nhìn Phong Nhất, vung tay phải lên, trực tiếp cho Phong Nhất nghe cách nói của nhân viên trên đại trận truyền âm của cuộc so tài thiên hạ.

- Điều tra cho ta xem có thế lực nào tham dự vào dư luận lần này. Hễ là thế lực nhị đẳng trở xuống, trong thời gian ngắn nhất phái cường giả Chí Tôn tới diệt môn tất cả. Nếu là thế lực nhất đẳng trở lên, đều ghi vào danh sách, đánh dấu những thế lực có người tham dự lần thi đấu này cho ta. Ngày mai ta sẽ từng bước từng bước khiêu chiến.

Trong hai mắt của Diệp Phàm lộ ra sát ý khủng khiếp, cao giọng nói. Thiên Hạ thương hội dùng tin tức tình báo của bọn họ hung hăng đánh vào thanh danh của Diệp Phàm, vậy Diệp Phàm lại muốn lấy tính bảo mật của Phong Lâm thương hội trực tiếp làm một trận trả thù diệt môn đẫm máu. Hắn muốn nói cho tất cả Trung Linh Cảnh biết, khi những con hổ đang đấu với nhau, đám chuột không thể tham dự vào.

Hắn có thể đoán trước bây giờ tầm mắt của hầu hết mọi người đều đang tập trung vào Vạn Đạo học phủ, thậm chí Chí Tôn học phủ còn đang chờ cơ hội ra tay với Vạn Đạo học phủ. Lúc này, Vạn Đạo học phủ tuyệt đối không thể ra tay. Nhưng danh tiếng của Phong Lâm thương hội không rõ ràng, ai sẽ để ý tới thế lực này đã có mấy cường giả Chí Tôn?

Trong thời gian này, đám người Phong Nhất sử dụng Phá Tôn Đan đã thu hút không ít cường giả Hư Cương cửu trọng, phục vụ một trăm năm đổi lấy cơ hội trở thành Chí Tôn, ai sẽ buông tha? Hơn nữa, trong khế ước có nói rõ ràng, bọn họ có quyền từ chối mệnh lệnh phải chết.

Bảo bọn họ đi diệt môn thế lực nhị đẳng tuyệt đối không thuộc về phạm vi phải từ chối.

- Ta cho ngươi một canh giờ. Sau một canh giờ, tên tất cả thế lực tham dự vào sự kiện lần này phải xuất hện ở trước mặt của ta.

Diệp Phàm nói tiếp. Phong Nhất nghe vậy, cung kính cúi đầu:

- Mong công tử yên tâm, không cần một canh giờ, nửa canh giờ là đủ rồi.

Phong Nhất nói xong, ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm. Diệp Phàm khẽ gật đầu cắt đứt truyền âm. Diệp Phàm nghịch thủy tinh truyền âm trong tay, lãnh đạm nhìn về phía trước, khóe miệng nở nụ cười ngả ngớn: Muốn chơi sao? Vậy chúng ta sẽ chơi một vố lớn đi.

...

Chí Tôn học phủ Tây Linh Cảnh nơi dừng chân.

Âu Dương Tu nhìn thủy tinh truyền âm trước mắt, trên gương mặt nho nhã lộ ra nụ cười quỷ dị:

- Thú vị, thật thú vị. Gần hai mươi thế lực tham dự, đòi thảo phạt Vạn Đạo học phủ. Trong đó tất nhiên là có Chí Tôn học phủ dẫn đầu. Nếu Vạn Đạo học phủ và Chí Tôn học phủ trực tiếp mở ra cuộc hỗn chiến của thế lực cấp chúa tể, chà chà, tin tưởng trận chiến đấu này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến cả Trung Linh Cảnh. Đến lúc đó, quân đoàn Tây Linh Cảnh của ta sẽ đánh thẳng vào Trung Linh Cảnh, chuyện lớn sẽ thành.

- Tu Nhi, Y Vân Đình của Si Tình Cốc không thể là người tầm thường, tin tức nàng đưa cho có đáng tin không?

Âu Dương Tụng nghe vậy thì nhíu mày, rõ ràng vẫn còn lo lắng về chuyện lớn mà Âu Dương Tu nói tới. Cho tới nay, Trung Linh Cảnh vẫn là linh cảnh mạnh nhất trong năm đại linh cảnh. Mấy năm nay, tuy Tây Linh Cảnh gần như bị Âu Dương thế gia thống nhất, nhưng nếu muốn nuốt trọn miếng bánh Trung Linh Cảnh này vẫn hơi khó.

- Không phải người tầm thường thì sao chứ? Chỉ cần chủng tình, nàng chính là người của ta. Lão già kia, ngươi đừng quản chuyện của ta. Ban đầu ngươi vì thống nhất Tây Linh Cảnh giết Phượng, để đón ý nói hùa lão yêu nữ Y Vân Đình kia. Ta cố nén nỗi đau mất đi Phượng, thành công làm cho nàng chủng tình, bây giờ ngươi nói tin tức của nàng có đáng tin không?

Âu Dương Tu nghe vậy lập tức lãnh đạm nhìn Âu Dương Tụng, hoàn toàn không có áp chế sự thù hận. Rõ ràng nếu không phải nam nhân trước mắt này là phụ thân hắn, hắn đã sớm ra tay giết chết, cho dù không đấu lại người này.

Âu Dương Tụng nghe vậy thì tức giận, chợt vỗ bàn một cái, phẫn nộ quát:

- Làm càn. Sao ngươi dám nói chuyện với ta như thế.

- Lão già kia, chuyện ngươi muốn biết, ta đã nói với ngươi rồi. Sao hả? Ngươi muốn giết chết ta à? Tới đi, ngươi giết ta đi, giống như năm đó ngươi tự tay giết nương, tự tay giết Phượng vậy, bản thân ngươi là một người vô tình, cần gì ở đây giả vờ có tình cảm? Tới, giết ta đi.

Âu Dương Tu nghe vậy lập tức giống như phát điên, Chu Phù và Trương Hoành đứng bên cạnh đều không dám nhìn thẳng vào hai người. Trước mắt, Tây Linh Cảnh nhìn qua vẫn là cục diện rất nhiều môn phái mọc lên như rừng, thật ra Âu Dương thế gia đã lấy thúng úp voi, thống nhất Tây Linh Cảnh từ một năm trước.

Âu Dương Tu xếp thứ ba ở trên bảng Chí Tôn, nhưng bọn họ biết rất rõ, chiến lực người này căn bản không thể xét theo lẽ thường. Bình thường thực lực của Âu Dương Tu vẫn tính là trong phạm vi tiếp nhận. Nhưng một khi mặt khác của hắn thức tỉnh, vậy đơn giản là ác mộng của tất cả mọi người.

Âu Dương Tụng nghe vậy thì giơ tay lên, hai mắt nhìn chằm chằm Âu Dương Tu hồi lâu mới cụt hứng thả tay xuống, cao giọng nói:

- Trung Linh Cảnh còn mạnh hơn ngươi tưởng nhiều. Chỉ dựa vào một Si Tình Cốc, ngươi căn bản không có cách thực hiện được ý định chiếm đoạt Trung Linh Cảnh, ngươi sớm từ bỏ dã tâm của mình đi.

- Cho dù lần này Vạn Đạo học phủ và Chí Tôn học phủ gần như ầm ĩ ra mặt, nhưng không được giây phút cuối cùng, hai đại thế lực chúa tể sẽ không dễ ra tay.

- Sẽ không dễ ra tay? Ha ha, lão già kia, đừng lấy sự vô tri của ngươi ở đây chọc cười người khác. Nếu Diệp Phàm hoặc Tử Mặc có một người bị đối phương giết chết, sau khi Phiếu Miểu Tiên Cung chấm dứt, cuộc chiến giữa hai thế lực lớn tuyệt đối sẽ nổ ra. Ta chỉ cần lưu lại Tà Linh Ấn trên thân một người trong đó. Vào lúc bọn họ đối chiến, cho nổ một bên...

- Ngươi cảm thấy Diệp Phàm có cơ hội chiến đấu với Tử Mặc sao?

Âu Dương Tụng nghe vậy không khỏi lạnh lùng nói.

- Hừ, đương nhiên là có rồi. Ngươi thật sự cho rằng một đệ tử thực lực không mạnh đáng để Chí Tôn học phủ tốn tâm tư đối phó như vậy sao? Ngay từ đầu, Chí Tôn học phủ chẳng qua là nhân tiện đối phó với Vạn Đạo học phủ, mục đích thực sự của bọn họ là Diệp Phàm.

- Sao ngươi biết?

- Bởi vì ta nhìn thấy được trong mắt Tử Mặc và Tử Đông Cừu đều có sát khí đối với Diệp Phàm...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)