Diệp Phàm bên này kết thúc chiến đấu khiến cho không người nào có thể tiếp nhận, nhanh, quá nhanh, mặc dù Cổ Chí đã dùng hết át chủ bài, nhưng vẫn bị Diệp Phàm như bẻ cành khô đánh bại, tất cả mọi người bắt đầu nhìn thẳng vào nam nhân này, toàn bộ vô số võ tu Thiên Vũ đều nhìn nam tử thản nhiên đứng trên đài, người như vậy, có tư cách cuồng ngạo.
Cổ Chí mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà thân thể bị lá cây của Diệp Phàm đâm thủng, cơ bản phải cáo biệt với trận tranh tài đằng sau, chớ nói chi đến việc khiêu chiến người mạnh nhất của các sân đấu pháp khác, Cổ gia trong nhất đẳng ngay cả tư cách tiến vào Phiêu Miểu Tiên cung cũng không có.
Đây là điều mà tất cả mọi người trước đó đều không nghĩ đến, có người cho rằng là Cổ Chí tự đại cùng ngu xuẩn khiến cho Cổ gia bỏ lỡ cơ hội lần này, cũng có người nói là Diệp Phàm quá mạnh mẽ, dù sao cũng là đại biểu cho thế lực cấp Chúa Tể, tất cả mọi người khinh thường hắn.
Đương nhiên, cũng có người nói là Cổ Chí khinh địch, mặt khác thực lực của Cổ Chí so với thiên tài của những khu thi đấu khác mà nói quả thực kém không ít, đương nhiên, là Cổ Chí quá yếu mà Diệp Phàm quá mạnh, một trận chiến đấu nhìn không ra, tin tưởng sau khi tranh tài chậm rãi triển khai, tình huống cụ thể của Diệp Phàm cuối cùng sẽ bị tất cả mọi người biết được.
Cổ Chí trọng thương ngã xuống đất, một chỗ khác, sáu người bao vây tấn công hai người Lâm Tâm Dao, lại bị hai người trực tiếp đánh tan, nhất là Lâm Tâm Dao, Phượng Hi Thỏ chi hồn xuất hiện, sáu người trong nháy mắt bị Phượng Hi Thỏ thiên phú chi lực áp chế, trong đó không chỉ có người căn bản không thể động đậy.
Trường đao của Trần Kính xẹt qua, năm người nhao nhao thổ huyết bay ngược, chỉ có đệ tử Phong Vân tông may mắn thoát khỏi, cuối cùng vòng hỗn chiến thứ nhất kết thúc.
Diệp Phàm, Lâm Tâm Dao, Trần Kính cùng đệ tử Phong Vân tông may mắn kia thành công tiến vào năm mươi vị trí đầu.
Các khu thi đấu khu khác cũng vô cùng đặc sắc, nếu như nói Diệp Phàm là một sự việc ngoài ý muốn thì Lục Thần Hồng cùng Lý Bách Sát hoàn toàn khiến mọi người chấn động.
Hai người đều lựa chọn phương thức chiến đấu điên cuồng nhất, lấy sức mạnh của một người phát động công kiscg với mười ba khác, trong mười ba người không thiếu yêu nghiệt Hư Cương bát trọng, cửu trọng đáng ợ, dưới sự liên thủ, vậy mà đều bị hai thiên kiêu đánh bại, lập tức, vô số Võ tu nhiệt huyết sôi trào.
Cái gì gọi là cường đại? Đây chính là cường đại, Diệp Phàm đánh bại một Cổ Chí, tính là gì? Nhìn xem Lý Bách Sát cùng Lục Thần Hồng, một người khiêu chiến một khu thi đấu, toàn bộ thứ tự khu thi đấu đều do bọn họ tính toán, hai vị trí trứ Tôn bảng, hoàn toàn xứng đáng.
Rầm rầm rầm!
Trường thương trong tay Lý Bách Sát như long, một hồi kiếm khí như hồng, một hồi trường đao quét ngang, một hồi mưa tên bay vụt, đủ loại vũ khí trong tay hắn giống như đồ chơi hạ bút thành văn, mười ba thiên tài bị Lý Bách Sát trực tiếp nghiền ếp từ đầu đến đuôi, phần kia cường đại cùng bình tĩnh kia, lập tức hấp dẫn sự sùng bái của một số Võ tu.
- Lý Bách Sát tuyệt đối có thể khiêu chiến Chí Tôn bảng, lúc này mới sáu tháng, người này không chỉ có tu vi đạt đến Hư Cương thất trọng, chiến lực cùng với ự hiểu biết về võ đạo lý càng không ai bằng, nhất là sức mạnh của hắn, vậy mà đạt đến trình độ phản phác quy chân.
- Hắc mã, hắc mã mạnh nhất, hàng ngũ Diệp Phàm gì đó so với Lý Bách Sát căn bản không bằng cái rắm.
- Không chỉ có Lý Bách Sát, còn có Lục Thần Hồng kia cũng là toàn năng, vũ khí gì cũng có thể đắc tâm ứng thủ, chiến đấu lộ tuyến cùng Lý Bách Sát gần như có một không hai, nhưng mà công pháp của Lục gia từ trước đến nay vô cùng nổi tiếng, bàn về trình độ quỷ dị, Lý Bách Sát càng hơn một bậc, nhưng mà bàn về thuần túy bộc phát, Lục Thần Hồng giống như Chiến Thần.
Đám người nghị luận, hỗn chiến kết thúc, Lục Thần Hồng cùng Lý Bách Sát trở thành điểm sáng to lớn nhất, các sân đấu pháp khác cũng chiến đấu rất hăng hái, nhưng mà so với hai người, vậy thì có chút ảm đạm vô quang.
Lý Bách Sát cùng Lục Thần Hồng sau khi thắng lợi, cũng không nói quá nhiều, mà là trực tiếp giơ vũ khí trong tay, trực tiếp chỉ Diệp Phàm, tâm ý khiêu khích rõ ràng, Diệp Phàm lạnh nhạt nhìn hai người, cũng không quá kích đáp lại.
Không ít người đều có chút cười nhạo nhìn Diệp Phàm, không cần phải nói, người này sợ hãi rồi, người khác binh khí đều chỉ mặt, còn làm con rùa đen rút đầu, thực sự là thứ hèn nhát.
Mặc dù có không ít người khinh thường Diệp Phàm nhưng Diệp Phàm vẫn như cũ bình chân như vại, sau khi hỗn chiến, chính là tranh đoạt người mạnh nhất khu thi đấu.
Bách Lý Vân Lạc hợp thời nhảy ra ngoài, cao giọng nói:
- Trước mắt tiến vào Phiêu Miểu Tiên cung năm mươi thế lực gia đã xác định, phía dưới năm mươi người đứng đầu thứ tự chiến, khu chiến đấu thứ tư Lý Bách Sát, khu chiến đấu thứ ba Lục Thần Hồng, khu chiến đấu thứ tám Nghịch Hoang Thiên đều đều dùng sức mạnh của một người đáng bại mười ba người, hoàn toàn xứng đáng phân vào khu đệ nhất, khu thi đấu khác đấu hai hai quyết định người mạnh nhất.
Lịch trình tốc độ nhanh kinh người, đồng thời, cũng vô cùng phù hợp với khẩu vị của phần lớn Võ tu, dù sao thời gian tu hành đều rất bận bịu, bọn họ nào có tâm tư nhìn thiên tài bình thường chiến đấu, bọn họ muốn nhìn cường giả Chí Tôn bảng cùng một vài thiên tài không bước vào Chí Tôn bảng nhưng vẫn vô cùng cường hoành chiến đấu.
Đó mới là võ kỹ thịnh yến, nghệ thuật chiến đấu, hiện tại, nhiều nhất chính là cường giả nghiền ép kẻ yếu, căn bản không có tính thưởng thức.
Rất nhanh, các đại khu thi đấu bắt đầu chiến đấu, đối thủ là ngẫu nhiên bố trí.
Diệp Phàm nhìn số trong tay, trên bảng số một bóng người chậm rãi xuất hiện, chính là Lâm Tâm Dao.
Một chỗ khác, trên mặt Lâm Tâm Dao lộ ra tia rầu rĩ, nàng tình nguyện đối mặt với Trần Kính cũng không nguyện ý đối mặt với Diệp Phàm, đây là trận chiến đấu chắc chắn thua, thậm chí nàng muốn trực tiếp nhận thua.
Tình huống của từng đối thủ trong từng khu thi đấu đều lấy phương thức hình chiếu nói cho đám người biết, cũng không có cường giả cực kỳ cường hoành quyết đấu, ngược lại Diệp Phàm cùng Lâm Tâm Dao chiến đấu ở khu thứ nhất nhận được khá nhiều sự chú ý.
- Cổ Chí cũng Diệp Phàm đánh bại, Lâm Tâm Dao mặc dù thực lực không kém, nhưng so với đám người Lý Bách Sát, còn kém hơn một cấp bậc, chỉ sợ không phải đối thủ của Diệp Phàm.
Có người đúng trọng tâm nói, đám người nghe vậy nhao nhao gật đầu, rõ ràng vẫn rất tán thưởng thực lực của Diệp Phàm.
Trên đài cao, đông đảo đại biểu của các thế lực ngồi ở phía trên, khóe miệng mỉm cười, lúc nói chuyện, trao đổi rất nhiều về tình huống giao lưu lần này.
- Thu Nguyệt sư muội từ trước đến nay làm việc theo ý mình, nhưng mà tìm được đệ tử này dù sao chỉ có Hợp Thánh cửu trọng, cho dù hắn đánh bại Cổ Chí, nhưng theo ta được biết, bốn tháng qua hắn đều ở Ngũ Hành Thiên các lĩnh hội công pháp, nói một cách khác, Trích Diệp Phi Hoa chính là lá bài tẩy của hắn, phần thực lực này, sợ là khó mà tiến vào hai mươi vị trí đầu.
Sở gia lão tổ Sở Thiên Dương nói khẽ, ngược lại không có quá nhiều ác ý, tứ đại Vương Thể gia tộc cùng Quan cốc Vũ gia quan hệ không tốt, nhưng mà cùng học phủ quan hệ cũng không tệ.
- Diệp Phàm này ta cũng đã điều tra qua, nghe nói là từ Đông Linh cảnh đào mệnh đi tới Trung Linh cảnh, ở bên trong Đế Lâm bí cảnh, đã từng lực áp thế hệ trẻ tuổi của Trung Linh cảnh, không phải là thiên tài tầm thường, chỉ là tuổi tác còn nhỏ, thời gian tu hành so với những võ tu khác tương đối ngắn hơn một chút, Thu Nguyệt sư muội nhất định lại chọn người này, nên có dự định của bản thân mình đấy?
Tôn gia lão tổ Tôn Hồng Vũ cười nói.
- Các vị sư huynh chê cười rồi, tiểu muội nào có tính toán gì đâu, Vạn Đạo học phủ chúng ta chỉ là một học phủ mà thôi, bản thân cũng không có dốc sức bồi dưỡng yêu nghiệt nghịch thiên, mặc dù có vài thiên kiêu cũng bị các đại gia tộc triệu hồi đi, điều này không phải cũng là không có cách nào sao?
Thu Nguyệt nghe vậy không khỏi lộ ra một nụ cười quyến rũ nói, ngược lại nhìn về phía Lục gia lão tổ Lục Thiên Đê cùng Lý gia lão tổ Lý Thương, có ý riêng nói:
- Nhưng mà hai đại gia tộc không thể đào tạo ra được người trẻ tuổi tài giỏi như vậy, một chuyện nhỏ dưới sự thôi thúc của hai đại gia tộc, cứng rắn trở thành vấn đề tôn nghiêm của Vạn Đạo học phủ chúng ta, chúc mừng hai vị có được hậu bối ưu tú như vậy.