Vô Địch Thiên Đế

Chương 791: Hôn lễ ước hẹn

Chương Trước Chương Tiếp

- Đại ân của Diệp huynh, Phong Tình Kiếm ta muôn lần chết khó báo, sau này Diệp huynh chính là bằng hữu của Phong Tình Kiếm ta, ai muốn đối phó ngươi, nhất định phải qua cửa ải của ta.

Phong Tình Kiếm nghe vậy lúc này nghiêm túc nói, tay phải vung lên, toàn bộ màn che bình chướng trực tiếp nổ tung, Phong Tình Kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, nếu trước đó Phong Tình Kiếm là một mỹ nam tử, hiện tại Phong Tình Kiếm hoàn toàn là một mỹ kiều nương thiên kiều bá mị, bất luận là da thịt hay là dáng người, đều đã xảy ra biến hóa cực lớn, thậm chí trước ngực còn phồng lên một chút.

Diệp Phàm không khỏi âm thầm tắc lưỡi, Bách m Hối Tuyền chi thể này lại khủng bố như vậy.

Nhưng mà Phong Tình Kiếm dùng một mặt lúng túng như vậy xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, rõ ràng cũng là thái độ của hắn dành cho Diệp Phàm.

- Khiến cho Diệp huynh chê cười rồi, ta đây thể chất mặc dù tu hành tiềm lực Vô Song, cũng là ác mộng của một nam nhân, ta đường đường là nam nhi bảy thuớc, nhưng phải biến thành một nữ tử thiên kiều bá mị, thực sự là buồn cười, nếu không phải có Thanh Linh Hy Thủy của Diệp huynh, ta có thể tưởng tượng tương lai ta sẽ gặp phải những điều gì.

- Thể chất của ta đã chuyển đổi tiến vào thời kỳ mấu chốt, đây cũng là thời kì, cuối cùng của ta, tiếp qua mấy ngày nữa, ta sẽ hoàn toàn biến thành nữ nhân, cho dù có nhiều Thanh Linh Hy Thủy đi nữa cũng không thể cứu ta.

Phong Tình Kiếm chắp tay nói, trong đôi mắt tràn đầy cảm kích.

- Trước đó ta cùng Phong huynh giao lưu, Phong huynh không đến mức tiến vào giai đoạn biến tính, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này còn xảy ra chuyện khác sao?

- Đều nói chữ sắc trên đầu một cây đao, không dối gạt Diệp huynh, mấy ngày này ta cùng với yêu tinh Bách Lý Vân Lạc kia thường xuyên triền miên cùng một chỗ, lại không nghĩ trong lúc lơ đãng bị nàng ta thải bổ một chút nguyên khí, haizz, ta tặng nàng Thanh Diệp Nhan Đan, nàng lại đối với ta như thế, đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai.

- Ha ha, tin tưởng sau khi có được Thanh Linh Hy Thủy, Phong huynh có thể hung hăng thu thập yêu tinh này một chút, đúng rồi Phong huynh, lần này ta tìm ngươi còn có một việc cần ngươi hỗ trợ.

- Diệp huynh cứ việc phân phó, chỉ cần ta có thể làm được, tuyệt không chối từ.

Phong Tình Kiếm nghe vậy lúc này sảng khoái nói.

- Người này tên là Vương Lâm, là quân cờ Lý gia đặt ở trong Vạn Đạo học phủ, lần này đẩy ta lên đầu sóng gió, người này xem như công lao hàng đầu, người này háo sắc tham tài, phiền phức Phong huynh dựa vào thế lực trong tay ngươi giúp ta thu thập tất cả tin tình báo liên quan tới chuyện này.

Diệp Phàm cao giọng nói, Phong Lâm thương hội vẫn chưa ngả về phía Chí Tôn học phủ, cho nên chuyện này, vẫn phỉa dựa vào đầu rắn Phong Tình Kiếm.

- À, chuyện này không tính là đại sự, lần này đệ tử của Vạn Đạo học phủ có không ít người đi vào Thiên Linh cư của ta, người này tất nhiên háo sắc, sợ là cũng không thiếu được, cho dù hắn không đi qua Thiên Linh cư, ta cũng có cách khiến cho hắn tự nguyện phun ra những tất cả mọi chuyện, chuyện này giao cho ta chính được, lần thi đấu này, trước tiên chúc mừng Diệp huynh.

Phong Tình Kiếm nghe vậy cười nói.

- Đa tạ, Phong huynh trước tiên luyện hóa Thanh Linh Hy Thủy đi, ta không quấy rầy nhiều nữa.

Diệp Phàm nghe vậy cười nói, ngay sau đó chắp tay rời đi.

. . .

Đêm khuya gió băng hàn như lưỡi đao, một đêm này, đối với vô số người mà nói, nhất định là một đêm không ngủ, đối với đông đảo tuyển thủ dự thi mà nói, càng là sự bình tĩnh trước khi phong bạo tiến đến.

Có người dùng nữ nhân phát tiết áp lực, có người dùng linh tửu làm tê liệt bản thân, có người trong lòng chỗ đọc, có người trằn trọc, đương nhiên, cũng có người đã tính trước.

Diệp Phàm sau khi trở lại chỗ ở, lẳng lặng nằm trên ghế mây, nguyệt quang nhu hòa tung xuống, vì khung cảnh yên tĩnh phủ thêm ngân trang, gợn sóng bên hồ trong viện hơi đung đưa, ánh sáng trong trẻo, trên vùng đất rộng mênh mông, nhỏ bé mà bé nhỏ, cũng như từng Võ tu, ở bên trong thủy triều tu hành, giống như một đóa bọt nước, thời điểm biến mất, không có chút dao động nào, bình thản mà lặng im.

Thời gian này, Huân Y đang làm gì? Nhị đệ cùng tam đệ thì sao, bọn họ truyền thừa phải chăng đã hoàn toàn tiêu hóa? Đại Lực lại như thế nào, còn có Tuyết Nhi, Hàn thúc, mẫu thân, Diệp Phàm không phải người vô tình, lưng hắn đeo rất nhiều, ngày thường chưa từng suy nghĩ, chỉ là liều mạng tu hành, song khi hắn thực sự có thời gian rảnh rỗi, lại phát hiện, rất nhiều thứ cho dù không suy nghĩ, cũng cuối cùng vẫn thời thời khắc khắc ảnh hưởng đến hắn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Phàm cứ như vậy nằm ở trên ghế mây nhìn bầu trời, mãi cho đến khi vệt nắng đầu tiên xông phá đường chân trời, băng hàn chậm rãi biến mất, sinh khí che kín đại địa, vô số Võ tu nhao nhao hướng về đại quảng trường của Chí Tôn học phủ, toàn bộ Thiên Vũ đại lục lúc này giống như sống lại gần như mỗi một Võ tu đều ăn mặc chỉnh tề, rút thời gian nhàn hạ đến quan sát cuộc thi đấu thiên hạ.

Thiên tài, yêu nghiệt, thiên kiêu, thường ngày nói có mạnh hơn, lợi hại hơn nữa, chung quy cách bọn họ quá xa vời, luôn có Võ tu chân chính muốn mở mang kiến thức về sự cường đại của những thiên chi kiêu tử chân chính này một chút.

Vô số thế lực đại biểu nhao nhao đến từ các phía, mang theo tuyển thủ dự thi, mang theo thế lực đệ tử tới mở mang hiểu biết hội tụ ở quảng trường, lần này mục tiêu cuar những thế lực đại biểu này, một mặt là vì đệ tử thế lực mình dự thi, ặt khác là cùng thế lực khác rút ngắn quan hệ, dù sao thế lực xa rời thực tế là tuyệt đối không thể nào hưng thịnh lâu dài được.

Đương nhiên, cho dù là chào hỏi cũng phải sắp xếp cấp bậc, ngoại trừ một vài thực lực nhất đẳng cực kỳ cường hoành nhất ví dụ như Dược Cốc, ví dụ như Lý gia, Lạc gia, cái nhất đẳng thế lực khác cùng Chúa Tể Cấp thế lực bắt chuyện hoàn toàn là tự rước lấy nhục, dù sao cấp độ của Chúa Tể Cấp thế lực cùng nhất đẳng thế lực vẫn là cực kỳ rõ ràng.

Mà như quái vật khổng lồ như Chí Tôn học phủ, cũng chỉ có Chúa Tể Cấp thế lực đại biểu mới có tư cách mặt đối mặt nói chuyện với nhau.

Nhưng mà lần này Tử Đông Cừu lại chủ động tìm đến Si Tình cốc.

- Y sư muội, không nghĩ tới lần này ngươi đích thân đến, mấy chục năm chưa từng thấy, ngươi vẫn động lòng người như vậy, khiến cho trong lòng người làm sư huynh như ta rất vui vẻ.

Tử Đông Cừu trực tiếp dẫn đám người Tử Mặc đi về phía Si Tình cốc, Y Vân Đình nghe vậy trên dung nhân mỹ lệ lộ ra nụ cười:

- Trước đó vài ngày đang bế quan, hôm nay Cuộc tỷ thí thiên hạ tổ chức, cũng may đuổi kịp, Tử sư huynh xin đừng chê trách.

- Ha ha, không dám, ai dám trách móc Y sư muội chứ, đúng rồi, tiểu nữ oa Thánh Nữ Huân Y đương đại của Si Tình cốc cũng rất không tệ, rất có phong phạm năm đó của Y sư muội, haizzz, nhớ ngày đó, ta đối với Y sư muội tâm niệm đã lâu, đáng tiếc Y sư muội đối với ta vô ý, lần này nhi tử ta Tử Mặc đối với Huân Y cũng là vừa gặp đã cảm mến, như vậy đi, ta gặp được Y sư muội, chi nên đến thăm dò ý tứ một chút.

Tử Đông Cừu cười sang sảng nói.

- À, tiểu Thánh Tử có ý với Huân Y, đây đương nhiên là chuyện tất cả mọi người đều vui vẻ, đợi cuộc tỷ thí kết thúc, Si Tình cốc ta hoan nghênh Tử sư huynh đến.

Y Vân Đình nghe vậy lúc này cười nói, Thánh nữ Si Tình cốc thực ra chính là một khôi lỗi, nếu như gả khôi lỗi này đi, kéo vào một thế lực đồng minh cường đạ, điều này đối với Si Tình cốc mà nói, tuyệt đối là chuyện vô cùng tốt, về phần Huân Y đồng ý hay không, đây cũng không phải là chuyện nàng có thể tự quyết định.

Nếu không phải cuộc tỷ thí thiên hạ sắp đến, hơn nữa càng ngày càng nhiều thế lực hướng về phía bên này, Y Vân Đình ước gì hiện tại quyết định việc hôn nhân luôn.

Tử Đông Cừu nghe vậy lúc này lộ ra ý cười:

- Y sư muội vẫn là vẫn dứt khoát ngay thẳng như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)