Vô Địch Thiên Đế

Chương 781: Diễn trò

Chương Trước Chương Tiếp

Đương nhiên, nếu nói thật sự không có người, thời điểm Diệp Phàm vượt qua đại hà trước đó có thể hoàn toàn xác định không có người, nhưng bên trong linh thú cũng không ít, nếu hắn xuất hiện không chừng sẽ trực tiếp bộc phát chiến đấu.

Y Linh Lung tràn đầy phấn khởi nhìn Diệp Phàm trong lòng đất, nàng tu hành tự nhiên đạo, người khác không có bản lĩnh nhìn thấu đại địa, nàng lại có thể nhìn thấy rất rõ ràng, Diệp Phàm dừng lại, vẻ mặt hoang mang hoàn toàn bị nàng nhìn thấy, mà một mình hắn trong lòng đất dịch dung, bộ dáng thay y phục cũng bị nàng nhìn thấy, nhưng nàng lại không nghĩ tới, chính mình mới đến Chí Tôn học phủ không lâu, lại thấy được chuyện thú vị như vậy.

Y Linh Lung, là một trong ba người dự thi lần này của Bắc Linh cảnh, cùng một tuyển thủ dự thi Lạc Bắc Linh khác cùng xưng là bắc linh song kiều, chính là thiên chi kiêu nữ thanh danh hiển hách của Bắc Linh cảnh đại vị ngang hàng với Bắc Cung Tuyết, Huân Y ở Trung Linh cảnh.

Y Linh Lung thiên sinh Đạo Nhiên Thể, chính là người tu hành tự nhiên đạo cực giai, nàng có thể tuỳ tiện mượn sức mạnh của thiên địa tăng phúc cho bản thân, càng có khả năng dựa vào hoàn cảnh tránh né cảm giác của người khác, cũng tuỳ tiện cảm nhận được người khác, cảm tri lực của Diệp Phàm đã coi như là cực mạnh, nhưng phương diện này so với Y Linh Lung tu hành tự nhiên đạo còn kém hơn không ít.

Cho nên mặc dù hắn cảm giác phía trên có người, nhưng lấy cảm giác của hắn quả thực không cách nào cảm giác được Y Linh Lung.

Diệp Phàm dịch dung thành một đệ tử bình thường của Chí Tôn học phủhủ, sát mãng chiến bào trên người biến thành viện phục của Chí Tôn học phủ, rất nhanh phá đất mà lên, lập tức, một bóng người tiến vào trong mắt của Diệp Phàm.

Đây không tính là một nữ tử kinh diễm gì, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy bình tĩnh, cảm thấy thoải mái nhưng mà Diệp Phàm giờ phút này hiển nhiên không có bất kỳ cảm giác thoải mái nào. gần như trong nháy mắt, trên người Diệp Phàm xuất hiện một cỗ sát ý, cỗ này sát ý lại lập tức biến mất.

Cũng may hắn dịch dung đi ra, nếu không cho dù có nguy hiểm cực lớn, hắn cũng phải chém chết nữ tử trước mắt, lạm sát kẻ vô tội Diệp Phàm rất ít làm, nhưng nếu uy hiếp đến sinh mệnh của mình, hắn không thể quản được nhiều như vậy.

Y Linh Lung lẳng lặng nhìn Diệp Phàm, đúng lúc biểu hiện ra vẻ kinh ngạc, giống như căn bản không biết Diệp Phàm ở trong đất vậy, đương nhiên, loại này kinh ngạc cũng không phải là giả vờ, bởi vì thời điểm Diệp Phàm xuất hiện sát ý, Y Linh Lung vậy mà cảm thấy lông tơ mình trực tiếp nổ tung, cảm giác được khí tức tử vong rõ ràng như thế, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi.

Phải biết rằng, Y Linh Lung đã xem như là người xuất chiến của Bắc Linh cảnh rồi, có thể nói ngoại trừ Sở Phong Vân cùng Tử Mặc nàng kiêng kị ba phần, cho dù là Huân Y cùng Bắc Cung Tuyết, Hoàng Thiên Hạc, nàng cũng có lòng tin có thể chiến đấu một trận, mà võ tu có thể làm cho nàng xuất hiện ảo giác tử vong xoay quanh, thực lực của hắn mạnh biết bao nhiêu?

Hắn là ai?

Trong lòng Y Linh Lung vô cùng nghi ngờ, dáng vẻ của Sở Phong Vân cùng Tử Mặc như thế nào những ngày này nàng cũng đã biết rồi, bao gồm cả Hoàng Thiên Hạc, Huân Y, Bắc Cung Tuyết cùng Lý Bách Sát cùng Lục Thần Hồng trước tôn bảng, nàng đều nhớ bộ dáng của bọn họ, nhưng không có người nào có dáng dấp giống như nam tử trước mặt cả, nàng nói là tướng mạo của Diệp Phàm lúc không dịch dung, lúc ấy Diệp Phàm ở trong đất, nàng đã nhìn thấy rất rõ ràng.

Mà nam tử trước mắt rõ ràng cũng không phải là đệ tử của Chí Tôn học phủ, bởi vì nàng rất rõ ràng viện phục trên người nam tử này là dựa vào đạo khí biến thành, nếu là đệ tử của Chí Tôn học phủ, hắn đương nhiên có viện phục của mình, cần gì phải phiền toái như vậy.

Như vậy nói cách khác, người này là người dự thi, Y Linh Lung không nghĩ tới, lần này đối thủ bên trong, vẫn còn có sự tồn tại kinh khủng như vậy mà dáng vẻ lén lút của người này, tất nhiên là làm những việc mà Chí Tôn học phủ nói rõ cấm không được làm.

Ví dụ như đi đến Tiên Tử Lâm, lại hoặc là đi vào phía sau núi?

Diệp Phàm thu hồi sát ý, tốc độ của hắn cực nhanh, nữ tử trước mắt mặc dù có chút kỳ quái, nhưng nếu không có cảm tri lực cực kỳ kinh khủng thì không thể nào phát giác hắn lóe lên sát ý rồi biến mất trong chốc lát Diệp Phàm cũng không cho rằng bản thân xui xẻo như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được một thiên tài yêu nghiệt cảm tri lực.

- Vị này . . . Cô nương, xin hỏi Ngũ Hành Thiên các ở phía nào?

Diệp Phàm ngẫmnghĩ, vẫn là xưng hô cô nương, nữ tử trước mắt dù sao cũng không mặc viện phục, nói sư tỷ sư muội ngược lại cũng không tốt.

Nơi này Diệp Phàm có thể bảo đảm, bản thân căn bản chưa từng tới, cũng rất bình thường, Chí Tôn học phủ chiếm diện tích to lớn, nơi Diệp Phàm chưa đi qua rất nhiều, mà nơi đây chính là nơi ở Chí Tôn học phủ đặc biệt chuẩn bị cho người của tam đại Linh cảnh, vốn dĩ cũng là địa phương cực kỳ cao đẳng, Diệp Phàm không hiểu rõ địa hình cũng rất dễ hiểu.

Y Linh Lung ngừng phỏng đoán, nói khẽ:

- Sao ngươi lại từ trong đất đi ra ngoài vậy?

Thanh âm uyển chuyển dễ nghe, sự dịu dàng khó nói nên lời.

- À gần đây ta đang tu hành bí pháp độn thổ, không cẩn thận đã mất đi phương vị, lạc đường.

Diệp Phàm nghe vậy nghiêm túc nói, bộ dáng như vậy, hoàn toàn nhìn không ra hắn đang nói láo, trong lòng Y Linh Lung lập tức cảm thấy thú vị, trong lòng thầm than nếu như không phải nàng nhìn thấy toàn bộ quá trình Diệp Phàm từ lòng đất xuất ra, sợ là thật sự tin tưởng chuyện ma quỷ của người này, đúng là nam nhân thú vị, hắn rốt cuộc là từ chỗ nào đến đây? Sao lại lén la lén lút như vậy chứ.

- Ngũ Hành Thiên các ở hướng kia.

Y Linh Lung chỉ về phía Ngũ Hành Thiên các cao giọng nói, đồng thời trên gương mặt lộ ra vẻ bội phục:

- Công tử thực sự rất cố gắng đấy, bí pháp độn thổ thuộc về phạm vi Đạo pháp, sớm nghe nói Chí Tôn học phủ nhân tài đông đúc, hôm nay lại được mở mang kiến thức rồi.

- Chỉ là bàng môn tà đạo mà thôi, đa tạ cô nương đã chỉ phương vị.

Diệp Phàm không thèm để ý cười nói, tay phải sờ ót, giống như bị mỹ nữ tán dương còn có chút ngại ngùng, diễn trò.

Trong lòng Y Linh Lung âm thầm buồn cười, người này thực sự giả vờ rất giỏi.

Diệp Phàm cáo biệt Y Linh Lung lúc này hắn không có khát vọng kết giao bằng hữu hay nói chuyện phiếm gì đó, lúc này chỉ có trở lại Ngũ Hành Thiên các, hành động lần này của hắn mới xem như kết thúc hoàn mỹ.

Rời đi cách đó không xa, Diệp Phàm lần nữa biến mất tiến vào lòng đất, Y Linh Lung nhìn về phía Diệp Phàm biến mất, rất nhanh ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Phàm lần nữa tiến vào lòng đất, khóe miệng cong ra một đường cong mê người:

- Cuộc tỷ thí thiên hạ, so với ta tưởng tượng còn thú vị hơn nhiều.

. . .

Cũng may lần này không gặp phải cường giả Thánh Hiền, sau nửa canh giờ, Diệp Phàm cuối cùng cũng chạy tới Ngũ Hành Thiên các, dựa vào Đại Đế phá giải trận pháp, Diệp Phàm nhanh chóng đi về phòng tu hành của mình.

Rất nhanh, sau một loạt tiếng ồn ào, Diệp Phàm từ bên trong lòng đất chui ra, nhìn thấy phòng tu hành yên tĩnh không người, lúc này thở dài một hơi, trên mặt lộ ra ý cười như trút được gánh nặng.

Đi đến bên cạnh khôi lỗi, bước chân Diệp Phàm đột ngột ngừng lại, một chuôi trường kiếm rỉ sắt đột ngột xuất hiện ở trong tay trái hắn, đồng thời tay phải lập tức đặt trên chuôi kiếm, khí tức cuồng bạo bộc phát, khí thế lạnh lẽo điên cuồng bao phủ toàn bộ phòng tu hành.

Khôi lỗi vừa mới nhúc nhích, mặc dù việc rất nhỏ, nhưng Diệp Phàm lập tức biết rõ, phòng tu hành này còn có những người khác.

- Tiểu gia hỏa, phản ứng rất bén nhạy nha, thế nào, lâu như vậy không gặp, đã muốn đao kiếm đối mặt với tỷ tỷ sao?

Một làn gió thơm truyền đến, ngay sau đó một thân ảnh vũ mị xuất hiện ở bên cạnh Diệp Phàm, dung nhân mị hoặc khuynh thành kia cách khuôn mặt tuấn dật của Diệp Phàm có vài mét.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)