Vô Địch Thiên Đế

Chương 776: Huyết lệ thành thư

Chương Trước Chương Tiếp

Tám ngàn năm, không bằng thành Thần bí mật? Tám ngàn năm, không địch lại đại đạo chi đỉnh? Tám ngàn năm, thiên địa quá nhỏ? Tám ngàn năm, không địch lại vấn đạo?

Huyết lệ đến nơi này, loại bi thương kia trở nên nặng hơn, cảm giác đau thấu tim gan khiến cho Diệp Phàm thiếu chút nữa thất thủ, tám ngàn năm tư thủ, đây tình cảm nồng đậm đến mức nào, lại bị phản bội, bị bán đứng, trách không được người bên trong tiên quan này sau khi chết vẫn tản ra sự bi thương kinh khủng như vậy.

Diệp Phàm không khỏi nghĩ tới Huân Y, nếu có một ngày, Huân Y cũng giống như Đường Linh ở kiếp trước phản bội hắn, hắn sẽ thế nào? Tình yêu, có lẽ mới là chuyện mà những cường giả như bọn họ không cách nào kiểm soát được.

Tâm đã chết, hồn làm sao về, kẻ thành đạo, tuyệt tình tuyệt tính, Phong Khinh Nhứ, Thái Thượng Hoa Thanh ta không thẹn với ngươi, vì đại đạo, ngươi phản bội ta, cùng huynh đệ tốt nhất của Hoàng Đồng ts tằng tịu với nhau, lại không biết, thần đạo đường đoạn, Thiên Thương giới vẫn, tiên nhân chúng ta, sớm đã không cùng đường với Thiên Thương, nếu ta có thành Thần chi đạo, hẳn là sẽ thành Thần trước ngươi, tại sao ngươi lại phản bội ta, tại sao phản bội ta, tại sao chứ?

Huyết lệ tiếp tục được khắc hoạ, Diệp Phàm phát hiện những huyết lệ này cũng không phải tàn tồn tồn tại với tiên quan bên trong, phía trên có một cỗ khí tức mục nát, rõ ràng thời gian khắc hoạ bên trong tiên quan cực kỳ lâu đời, thậm chí những chữ này căn bản chính là chấp niệm trong lòng của người gọi là Thái Thượng Hoa Thanh Tiên Đế trước khi chết khắc ra, huyết lệ thành chữ, lưu lại ở nơi này.

Bị nữ nhân mình yêu nhất, huynh đệ tốt nhất phản bội, loại hận thù này, cảm giác đau buồn, sự thất vọng này, loại thống khổ này, Diệp Phàm không thể nào hiểu được, lại có thể tưởng tượng ra được.

- Tâm đã chết, hồn làm sao về, kẻ thành đạo, tuyệt tình tuyệt tính! Đại đạo vô biên, thiên đạo vô tình, từ xưa đến nay, vì trở thành đạo giả, huynh đệ tàn sát, phu thê rời bỏ, phụ tử tương tàn, lại không biết, cách nói này, có ý nghĩa gì, vĩnh sinh thực sự quan trọng như vậy sao?

Diệp Phàm than nhẹ, thế giới tu đạo mục nát, ai cũng là sâu kiến, cái gọi là tu đạo, cuối cùng tu tuyệt tình tuyệt tính, loại đạo này, tội gì mà tu chứ?

Diệp Phàm than nhẹ giống như đồng ứng với chấp niệm từ sâu bên trong của Tiên Đế, ngay sau đó, huyết lệ chậm rãi biến mất, loại cách trở kia đối với Diệp Phàm cũng đã biến mất từ lúc nào chẳng hay, tiên quan mở ra, lại không có bất kỳ thi thể gì, chỉ có một quang cầu thần bí tỏa ra ánh sáng yếu ớt sáng ngời.

Bên cạnh quang cầu, một thanh trường kiếm nhuốm máu, trường kiếm kiểu dáng khá là thanh tú, hiển nhiên là bội kiếm của nữ tử, Nhưng mà tiên uy phía trên đã hoàn toàn bị ma diệt, chỉ còn lại có tiên liệu linh tính bản chất nhất.

Diệp Phàm có chút hiếu kỳ nhìn quang cầu này, nhưng lại không biết đây rốt cuộc là vật gì, kiếp trước hắn chẳng qua cũng chỉ là một Chí Tôn bình thường, cho dù vì đủ loại cơ duyên chú ý tới rất nhiều đồ vật người khác không chú ý đến, nhưng vật trước mắt này cũng đã vượt qua cực hạn hiểu biết của hắn.

Không có cách nào khác Diệp Phàm lần nữa gọi Đại Đế dậy, Đại Đế dưới sự trợ giúp của Chúc Long thu được không ít truyền thừa ký ức, có lẽ biết vật này.

Nếu tiên quan này tự động mở ra, vậy tất nhiên là đã công nhận Diệp Phàm rồi, giao cho hắn cơ duyên này, nhưng là Diệp Phàm cũng không phải là võ tu bình thường, kinh nghiệm của hắn hiểm ác hơn người bình thường rất nhiều, những gì chủ nhân của tiên quan trải qua Diệp Phàm quả thực cực kỳ đồng tình, đồng thời ấn tượng của Diệp Phàm đối với người bên trong tiên quan này cũng không kém.

Nhưng mà ai cũng không biết quang cầu này còn có mờ ám gì hay không, nếu tàn hồn của Tiên Đế đang ở bên trong chờ đợi đoạt xá, Diệp Phàm lỗ mãng đi lên, không cẩn thận không chỉ có mất cái mạng nhỏ này mà tàn hồn sẽ lấy thân phận của hắn mà sống sót.

Diệp Phàm là người hai đời, góc độ nhìn nhận vấn đề so với người khác còn lý trí hơn nhiều, lấy thất thải tinh thải của Tiên Tử Lâm mà nói, bề ngoài, Diệp Phàm lấy đi thất thải tinh thạch, sẽ khiến cho cái đệ tam Thánh Ma sớm xuất thế, Thiên Vũ tai nạn sớm đến, Diệp Phàm vì bản thân chi tư, lại vùi lấp toàn bộ đại lục vào tình cảnh nguy hiểm.

Kì thực cũng không phải là như thế, đầu tiên thất thải tinh thạch cũng không phải là Diệp Phàm thu lấy, mà là Thiên Đế Đồ Lục tự dung hợp, cho dù Diệp Phàm có tâm lưu lại thất thải tinh thạch cũng không làm được.

Thứ hai, lúc ấy thất thải tinh thạch gần như vượt qua không gian cảm ứng đến Thiên Đế Đồ Lục, có thể thấy được tình huống của nó đã đến thời khắc cực kỳ nguy cấp, Diệp Phàm không lấy đi thất thải tinh thạch, đơn giản là lưu lại thất thải tinh thạch cho đệ tam Thánh Ma hoàn toàn hấp thu, tăng lên thực lực của hắn.

Điều này rất dễ dàng phỏng đoán, lúc ấy thời điểm Diệp Phàm đến, kỳ thật huyết văn đã không còn cách nào vây khốn đệ tam Thánh Ma, có thể nói, nếu như lần kia không phải bởi vì Thiên Đế Đồ Lục, đệ tam Thánh Ma đã xuất thế.

Diệp Phàm không hề ngu xuẩn như vậy, cho rằng ngày đó trùng hợp với ngày đệ tam Thánh Ma xuất quan, trên thực tế, đệ tam Thánh Ma đã sớm có thể thoát khỏi sự giam cầm của huyết văn xuất hiện ở phía trên Thiên Vũ đại lục, nhưng mà, một mặt thất thải tinh thạch áp chế hắn, mặt khác, là bởi vì đệ tam Thánh Ma muốn hoàn toàn hấp thu thất thải tinh thạch.

Đệ tam Thánh Ma cũng không nghĩ tới Diệp Phàm lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa lấy Thiên Địa Đồ Lục kết hợp thất thải tinh thạch, huyết văn chi lực lần nữa phong ấn hắn ta, nếu hắn ta không lựa chọn hấp thu thất thải tinh thạch, mà là trực tiếp cậy mạnh xuất quan, có lẽ sẽ không có những chuyện này, nhưng mà đệ tam Thánh Ma hết lần này tới lần khác lựa chọn hấp thu thất thải tinh thạch.

Cho nên giá trị thất thải tinh thạch lưu lại sau đó căn bản không lớn, ngược lại thất thải tinh thạch sẽ trở thành chất dinh dưỡng của đệ tam Thánh Ma, tăng tốc thời gian hắn ta phá quan ra ngoài.

Diệp Phàm cũng không phải là người vô tư đại nghĩa như vậy, nhưng cũng không làm được chuyện vì bản thân mà vùi lấp người trong thiên hạ rơi vào chỗ hiểm nguy, đồng thời lần này mặc dù Diệp Phàm nhận lấy sự ảnh hưởng cảm xúc của Thái Thượng Hoa Thanh Tiên Đế, cũng không mù quáng làm ra bất cứ hành vi không thích hợp nào.

Đại Đế bay đến trên bờ vai Diệp Phàm, nhưng lại không quá khó chịu, dù sao Thanh Linh Hy Thủy cũng không phải cho không.

- Vật này ngươi nhận ra không?

Diệp Phàm trực tiếp cao giọng nói.

- Tiên Đế Đạo Tâm, loại vật này là trước khi Tiên Đế chết, hội tụ suốt đời sở học, mượn dùng Thiên Đạo Chi Lực, tạo ra vật dẫn tu vi, vô cùng trân quý, muốn ngưng tụ vật này, Tiên Đế thần hồn cùng thân thể đều sẽ thiêu đốt trong nháy mắt, hóa thành sức mạnh kinh khủng mở ra Thiên Đạo chi môn.

- Đây là thi thể của Tiên Đế ngưng tụ?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói.

- Dĩ nhiên không phải, đây là đạo lực suốt đời sở học của Tiên Đế cùng thiên địa đạo vận hội tụ mà thành kỳ vật, không liên quan quá nhiều đến Tiên Đế, Nhưng mà thời điểm Tiên Đế Đạo Tâm ngưng tụ, suốt đời sở học sẽ bị Minh Minh Thiên Đạo phong ấn, muốn giành được sở học, chỉ có tìm tới tải vật có sinh mệnh lực nhất hùng hậu, ngay sau đó dung nhập Tiên Đế Đạo Tâm, luyện chế thành Thân Ngoại Hóa Thân, mới có thể chậm rãi giải phong Thiên Đạo phong ấn, thu hoạch được Tiên Đế truyền thừa.

Đại Đế nghe vậy lúc này khinh bỉ nhìn Diệp Phàm một chút, gật gù đắc ý nói:

- Tiên Đế Đạo Tâm hoàn toàn là hi sinh chính mình, đồ vật tác thành người khác, đồng thời Tiên Đế trừ phi là vì đời sau của mình, bằng không thì sẽ rất ít làm loại chuyện này, hoặc là, Tiên Đế có tâm nguyện gì đó chưa hoàn thành, cần hậu nhân giúp hắn hoàn thành.

- Ta thấy bên trong Tiên Đế Đạo Tâm này có kỳ dị hồn lực, hiển nhiên nếu luyện hóa Tiên Đế Đạo Tâm này tất nhiên phải tiếp nhận tâm nguyện của hắn, vì hắn mà hoàn thành tâm nguyện chưa hoàn thành của hắn.

Đại Đế nói xong nhìn Diệp Phàm, nói bóng gió chính là muốn thu hoạch được bảo bối này, ngươi phải chuẩn bị giúp hắn làm một việc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)