Vô Địch Thiên Đế

Chương 775: Tiên quan hoành đình

Chương Trước Chương Tiếp

Không thể không nói, Diệp Phàm nhìn như quang minh chính đại, kì thực lại vô cùng xấu bụng, lần này Đại Đế hoàn toàn là bị Diệp Phàm lừa gạt, cũng không phải nói Diệp Phàm không cho nó Thanh Linh Hy Thủy, mà là Thanh Linh Hy Thủy của Diệp Phàm nhiều hơn hắn nói rất nhiều.

Nếu Đại Đế biết rõ Diệp Phàm có một Thanh Linh Hy Thủy đại hà, đừng nói mười tiên trận, mười tiên trận nó có thể bắt chẹt được một nửa Thanh Linh Hy Thủy rồi.

Trên mặt Diệp Phàm tỏ vẻ vô cùng gánh nặng, ngay sau đó lấy một một trữ vật bình ngọc, bên trong chứa gần mười khối lập thể Thanh Linh Hy Thủy, hoàn toàn đủ cho Đại Đế ngâm tắm, tắm rửa cộng thêm bơi lặn.

- Đây là Thanh Linh Hy Thủy, toàn bộ của ta đều cho ngươi, Mập cầu, lần này đa tạ ngươi.

Diệp Phàm trịnh trọng nói, lúc này Đại Đế ôm bình ngọc, cảm nhận được Thanh Linh Hy Thủy bành trướng bên trong, hiếm khi không nóng lòng thu hồi lại, mà là từ trong nhẫn nhỏ mini của mình lề mà lề mề móc ra một bình ngọc mini trữ vật, sau đó ngược lại đổ gần một phần ba Thanh Linh Hy Thủy vào trong bình ngọc mini, xem ra là muốn chia cho Diệp Phàm một chút.

- Mập cầu này đúng là còn có chút lương tâm!

Diệp Phàm tỏ vẻ vô cùng hài lòng, nhưng mà ngay sau đó, Đại Đế mặt béo tỏ vẻ vô cùng đau lòng, bàn tay to mập ngắn vất vả lấy mini bình ngọc cho Diệp Phàm còn bình ngọc lớn Diệp Phàm cho còn hai phần ba Thanh Linh Hy Thủy thì thu hồi trở về.

Diệp Phàm lập tức im lặng, con hàng này thật đúng là không khách khí, Đại Đế chậm rãi đưa bình ngọc mini của mình cho Diệp Phàm, Diệp Phàm vẫn chưa nhận, con hàng này đã vội vàng cầm trở về, lề mà lề mề lần nữa rót vào bình ngọc lớn hơn phân nửa, ót Diệp Phàm trực tiếp bốc lên hắc tuyến.

Ngược lại Đại Đế đưa bình ngọc mini chỉ có một chút Thanh Linh Hy Thủy cho Diệp Phàm, nói khoác mà không biết ngượng:

- Lão đại, bản thần thú không phải người ích kỷ, phần lớn Thanh Linh Hy Thủy này, ta trả lại cho ngươi.

Môi Diệp Phàm lập tức nhịn không được co rúm lên, trong lòng điên cuồng nhổ nước bọt: Đây là phần lớn Thanh Linh Hy Thủy sao? Bên trong còn có một chậu Thanh Linh Hy Thủy coi như ta thua được không? Ngươi ngay trước mặt ta rót Thanh Linh Hy Thủy, ngươi nói chuyện có thể cần chút mặt mũi đi được không?

Diệp Phàm cảm giác đầu hơi đau, cũng may hắn đã quá hiểu trình độ vô sỉ của Đại Đế, lúc này khoát tay áo:

- Ngươi vẫn là tự mình…

- Đa tạ lão đại!

Lúc này Đại Đế nhanh như bay thu hai bình ngọc thu, Diệp Phàm trợn mắt to nhìn con hàng này, mẹ nó, bản thân sao lại đụng phải một cực phẩm như vậy chứ?

Hiếm có là Đại Đế hình như cũng có chút xấu hổ, trực tiếp nháy nháy đôi cánh ngắn nhỏ, lung la lung lay tiến vào bên trong Linh thú hoàn, Diệp Phàm cảm nhận được Thanh Linh Hy Thủy đại hà trong cơ thể, tâm tình cuối cùng cũng tốt hơn nhiều.

Vượt qua mười tiên trận, cuối cùng đằng sau một mảnh đường bằng phẳng, Mệnh Thần Thuật của hắn đã đang sắp đột phá, Nhưng mà Diệp Phàm chỉ dựa vào ý chí lực áp chế loại đột phá này, bởi vì Mệnh Thần Thuật đột phá sẽ lần nữa thắp sáng một viên Tinh Huyệt của hắn, có kinh nghiệm mở ra thiên phú hai lần trước đó, Diệp Phàm rất rõ ràng mở ra thiên phú có thể thông qua hấp thu một chút sức mạnh đặc thù mà đại khái khóa chặt thiên phú.

Ví dụ như Sinh Mệnh Kính Tượng của hắn, chính là lúc ấy thắp sáng Tinh Huyệt, hấp thu Mệnh Thụ Thụ Chi, còn có thiên địa thông linh, còn lại là thu hoạch được Thanh Long huyết mạch thời điểm mở ra, từ đó dung hợp Thanh Long Thần thú thiên địa thông thần, mà đạt Linh cương khủng bố của thiên địa thông linh.

Lần này, Diệp Phàm cũng muốn nhìn xam tiếp theo còn có cơ duyên nghịch thiên có thể mở ra Tinh Huyệt hay không, mặt khác, lần trước Thiên Đế Đồ Lục hấp thu thất thải tinh thạch, Đại Diễn Thiên Quyết cũng ở vào ranh giới đột phá tầng thứ tư, nếu có thể đồng thời đột phá Đại Diễn Thiên Quyết, dung hợp ẩn tàng thiên phú trong huyết mạch Thanh Long, như vậy Linh Cương thiên phú lần này của hắn tuyệt đối sẽ không quá yếu.

Thanh Long vi mộc, đại biểu sinh mệnh chi thủy, vốn có vô thượng sinh mệnh cùng sáng tạo chi lực, Thanh Long có mấy đại thiên phú cực kỳ đáng sợ, đầu tiên là nguyên tố chi thần, tiếp theo chính là sinh mệnh chi thủy, thứ ba là hô phong hoán vũ, thứ tư là thiên địa thông thần.

Vạn Pháp Đạo Nguyên của Diệp Phàm là có Ngũ hành thiên phú dung hợp nguyên tố chi thần của Thanh Long giành được, thiên địa thông linh thì là phiên bản đơn giản hóa của thiên địa thông thần, nếu lần này có thể dung hợp sinh mệnh chi thủy hoặc là hô phong hoán vũ, Diệp Phàm có thể tưởng tượng ra thực lực mình sẽ tăng lên đến mức độ kinh khủng như thế nào.

Thanh Long truyền thừa thiên phú thuộc về ẩn tàng, người bình thường căn bản không có khả năng kích phát, nhưng mà Đại Diễn Thiên Quyết căn bản không nhìn hết được tất cả các quy tắc, Diệp Phàm đã hạ quyết tâm, cho dù tiếp theo không có nghịch thiên cơ duyên, Diệp Phàm cũng phải toàn lực tăng lên Đại Diễn Thiên Quyết, dựa vào Lôi Linh tổ nguyên, giành được Lôi Đình có liên quan đến Linh Cương thiên phú.

Chậm rãi đi về phía đỉnh núi, Diệp Phàm chờ đợi một cơ duyên vẫn chưa từng gặp được, mãi đến trên đỉnh núi, Diệp Phàm chậm rãi ngừng bước chân, một tiên quan hoành đứng ở trước mặt Diệp Phàm.

Đến nơi này, Diệp Phàm không còn cách nào tiến lên trước một bước, một cỗ bi ý khiếp đảm tâm hồn con người điên cuồng xâm nhập vào trong thần hồn của Diệp Phàm, bên trong bi ý, có hận, có yêu, có thất vọng, có cô đơn.

Bên trong tiên quan, Diệp Phàm không biết rốt cuộc là tiên nhân, hay vẫn là Tiên thú, nhưng sau khi chết loại bi ý này vẫn kinh khủng như vậy, có thể thấy được trước đó người này đã phải chịu sự thất vọng cùng thống khổ như thế nòa.

Một tòa tiên quan, Diệp Phàm suy đoán trong đó có lẽ có vô thượng bí tàng, nhưng bước chân hắn dừng lại, cũng không phải là hoàn toàn bởi vì khí thế của tiên quan còn có một loại không đành lòng, người này trước đó chỉ sợ đã trải qua sự phản bội, đã trải qua tuyệt vọng, đã trải qua sự tra tấn sống không bằng chết, sau khi chết, Diệp Phàm còn muốn chiếm đoạt mộ quan tài của hắn, người này cùng Diệp Phàm không oán không cừu, loại chuyện này, hắn không làm được.

Giành được Thanh Linh Hy Thủy, Diệp Phàm xem như đã tiếp nhận được ân tình này, đến giờ phút này, Diệp Phàm ngược lại không muốn lại đi mở ra tiên quan, có lẽ đối với một vài người mà nói, loại hành vi này rất ngu ngốc. Nhưng mà chính như năm đó Tiêu Sênh Vũ nói, Diệp Phàm là một người vô cùng có nguyên tắc, loại người này, có thể rất dễ thân cận, nhưng có đôi khi lại bảo thủ khiến cho người ta sợ hãi.

Diệp Phàm không muốn, cho dù là thiên đại cơ duyên bày ra trước mắt, con mắt hắn cũng sẽ không nhìn một chút.

Diệp Phàm chắp tay về phía tiên quan, ngay sau đó trực tiếp quay người, nhưng mà một màn xuất hiện trước mặt Diệp Phàm khiến hắn không thể nào hiểu được, hắn xoay người, thế nhưng tiên quan vẫn xuất hiện ở trước mặt hắn, giống như một tấm gương, hoàn toàn phục chế tiên quan sau lưng.

Chậm rãi lui lại, con đường này là con đường vừa rồi lên núi, nói một cách khác, căn bản không phải tiên quan bị phục chế trước mặt hắn, mà là tiên quan tự mình di chuyển vị trí, đây là thủ đoạn đáng sợ đến mức nào.

Trong lòng Diệp Phàm hơi có chút ngưng trọng, cũng may hắn không có tuỳ tiện mở ra tiên quan, nếu không sợ là giờ phút này đã đầu một nơi thân một nẻo, thi thể tiên nhân bên trong tiên quan này chẳng lẽ đã tu luyện thành tiên rồi sao? Nếu không tất cả những thứ này nên giải thích như thế nào đây?

Tiên đạo chi lực, quả nhiên đáng sợ.

Diệp Phàm chậm rãi lui lại, nhưng mà rất nhanh, bước chân hắn đình chỉ, chỉ thấy phía trên tiên quan trước mắt, từng nhóm từng nhóm huyết lệ xuất hiện, không sai, là huyết lệ, cũng không phải là huyết thủy, bởi vì huyết thủy không thể nào gánh chịu cảm xúc thần hồn động lòng người như vậy.

Ta mười tuổi tu đạo, năm mươi tuổi thành Tiên, Thiên Tuế Thành Đế, có được Tiên giới cửu trọng thiên, bát phương thần tiên đều cúi đầu xưng thần, cửu thiên thập địa đều nghe hiệu lệnh của ta, Thiên Đạo vạn pháp trong tay ta cũng chỉ giống như trò đùa.

Ngươi chín tuổi tu đạo, cùng ta sư thừa đồng môn, ngươi từng nói, chuyện trong thiên địa mênh mông, không bằng một tấm chân tâm của ta, đại đạo đến gian nan, không thể so với một ánh mắt của ta, nếu thiên địa khô kiệt, ngươi nguyện cùng ta khô héo, nếu Hồng Vũ hủy diệt, ngươi chỉ cầu cùng ta cùng nhau hồn tiêu.

Tám ngàn năm thề sống chết đi theo, tám ngàn năm tâm ý tương thông, tám ngàn năm si tâm tư thủ, vì một tiếng cười của ngươi, có thể chiến Cửu Thiên, vì một lời của ngươi, có thể diệt thương sinh, vì sao, vì sao phản bội ta?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)