Diệp Phàm lập tức kích hoạt Thần Văn Cầu hắc sắc, rất nhanh, Diệp Phàm cảm giác được nguyên lực của bản thân đã xảy ra biến hóa, hắc văn chi lực dường như đã mở ra một đại môn thần bí trong cơ thể hắn, hắc văn chi lực vô tận điên cuồng ở trong cơ thể hắn diễn sinh, và sau đó, những đường đen xuất hiện trên cổ hắn, và sau lưng, một đôi cánh màu đen hình thành.
Diệp Phàm rất rõ ràng, bản thân vẫn là loài người, không có bất kỳ thay đổi huyết thống nào, nhưng hắn lại nắm giữ sức mạnh độc nhất của Ma Linh nhất tộc, tất cả những thứ này đều đến từ Tử Phủ trong ngưng tụ Thánh Ma chi lực của mình.
Thiên Cơ Ngưng Đạo Quyết, Diệp Phàm tự lẩm bẩm, quả nhiên, pháp quyết của Thiên Địa Đồ Lục giao phó, không có sự tồn tại nào biến thái đến mức cực hạn như vậy.
Không thể trách thời điểm Tử Nhứ Ngưng cùng Tử Mặc ngưng tụ Thánh Ma chi dực lại cường hoành như vậy, Diệp Phàm cảm nhận được rõ ràng tốc độ của mình nhanh hơn, loại tăng trưởng này vượt xa sự gia tăng của Minh Vương thần ấn, hắc sắc vũ dực không chỉ có thể cho Diệp Phàm tốc độ càng nhanh, nguyên lực hùng hậu, hơn nữa năng lực phòng ngự cũng vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần nguyên lực đủ, nó hoàn toàn có thể chặn đứng bất kỳ đòn tấn công mạnh mẽ nào.
Nguyên lực lưu chuyển, hắc sắc vũ dực từ từ biến mất, đạo đan hắc sắc bên trong Tử Phủ n lần nữa thành hình, mặc dù tu vi của hắn vẫn là Hợp Thánh tầng ba, nhưng sức chiến đấu của hắn hoàn toàn không thể diễn tả thành lời.
Ngay cả Thánh Ma chi lực cũng có hồi ức, hơn nữa ngưng tụ đạo đan, còn có sức mạnh gì Thiên Cơ Ngưng Đạo Quyết lại không cách nào nhớ được, nói cách khác, chỉ cần Diệp Phàm cùng người khác giao chiến, hoàn toàn có thể thông qua phương thức công kích nắm vững nguyên lực đặc biệt của người khác, điều này thì quá đáng sợ.
Thiên Đế Đồ Lục có thể phục chế võ kỹ, Thiên Cơ Ngưng Đạo Quyết có thể nhớ lại nguyên lực đặc thù, khả năng phục chế của hắn sẽ đạt đến cấp độ kinh khủng thế nào?
Lần này Đại Đế cưỡng ép hoá hình, tổn thương nguyên khí nặng nề, lúc này Diệp Phàm lấy ra không ít Hồn Hương Quả ném vào bên trong hoàn linh thú, như một cách bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Đại Đế, sau đó hắn kích xạ vào chỗ ra vào.
Mười phút sau, Diệp Phàm xuất hiện ở Tiên Tử Lâm, ngoại giới sau khi trải qua thời gian dài lục soát không có kết quả, đã từ bỏ lục soát, Diệp Phàm lập tức phóng về phía lối ra.
Một giờ sau, Diệp Phàm nhìn Tiên Tử Lâm sau lưng, không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chuyến đi đến Tiên Tử Lâm quả là một điều bất ngờ, bản thân không chỉ chiếm được thất thải tinh thạch, mà còn lấy được Thánh Ma chi lực, xem như thu hoạch không tồi.
Bước kế tiếp chính là Tiên Lăng, tính toán thời gian, mình ở trong Tiên Tử Lâm bất quá đợi bảy ngày, khoảng thời gian này tiến vào Tiên Lăng cũng không an toàn, chi bằng bế quan ở trong Ngũ Hành Thiên một thời gian, vừa hay mượn nhờ Toái Thể Đan cùng Chí Tôn đan tăng lên tu vi nguyên lực cùng luyện thể tu vi của bản thân.
Lặng yên không một tiếng động tiến vào Ngũ Hành Thiên các, Diệp Phàm cất khôi lỗi đi, ngồi ở trong phòng tu luyện, lấy ra truyền âm thuỷ tinh.
Lạc Phượng Vũ thế mà để lại không ít truyền âm, lúc này Diệp Phàm mở ra trận văn.
- Diệp Phàm, ngươi ở Tiên Tử Lâm sao? Ngươi quá bất cẩn rồi, trực tiếp kinh động đến Thánh Hiền cường giả.
Đây là thời điểm hắn đang ở Tiên Tử Lâm Lạc Phượng Vũ truyền đến, thời gian vừa hay là ngày Diệp Phàm cùng Tử Nhứ Ngưng chiến đấu.
- Ngô Hiểu trưởng lão xuất quan, ta nghe người ta nói, nàng có thiên phú Thiên Mệnh Chi Linh, ngươi mau nhanh chóng rời khỏi Tiên Tử Lâm, nếu không khó bảo toàn được tính mạng.
- Diệp Phàm, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi không xảy ra chuyện gì chứ, ngay cả truyền âm thuỷ tinh cũng không nhìn thấy sao?
- Ngươi làm sao thoát được sự khoá chặt Thiên Mệnh Chi Linh của Ngô Hiểu trưởng lão, rất nhiều người cũng không tìm được ngươi.
- Ngươi mau rời khỏi Tiên Tử Lâm đi, làm sao ngay cả truyền âm cũng không trả lời, mặc dù bổn cô nương đối với ngươi không có tình nghĩa, nhưng mà ngươi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu không ta sợ muội muội ta sẽ thương tâm đến chết.
Tin tức không ít, Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ cười, lúc đó hắn đang ở Tiên Tử Lâm, lấy đâu ra truyền âm thuỷ tinh, hơn nữa với thực lực của Thánh Hiền cường giả, nếu nhận ra Truyền m trận văn chấn động, không chừng có thể trực tiếp khoá chặt hắn.
Đương nhiên, Diệp Phàm biết Lạc Phượng Vũ cũng là quan tâm hắn, lúc này truyền âm trả lời:
- Đồ vật ta đã lấy được, hiện tại đã an toàn rời khỏi Tiên Tử Lâm, Phượng Vũ không phải lo lắng, xem như nhận lỗi, có cơ hội ta mời ngươi ngủ cùng.
Nói xong, Diệp Phàm lần nữa đóng truyền âm thuỷ tinh lại, không thèm để ý thả vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó lấy ra một Chí Tôn Đan, dũng mãnh ném vào trong miệng.
Tiên Tử Lâm phong ba từ từ biến mất, chỉ có Lạc Phượng Vũ và Lâm Tâm Dao là biết Diệp Phàm tiến vào Tiên Tử Lâm, Lạc Phượng Vũ không thể nào bán đứng Diệp Phàm, Lâm Tâm Dao ký khế ước với Diệp Phàm, đương nhiên không để lộ tin tức gì, mặc dù Ngô Hiểu cùng Lý Thiện Vân và đám Thánh Hiền cường giả có chút khó chịu, nhưng thời gian trôi qua, chuyện này vẫn không giải quyết được gì.
Tất nhiên, không ít nam tu nghe nói có người nghe lén tiến vào Tiên Tử Lâm và an toàn sau khi ra ngoài, đều bội phục không thôi, lấy tu vi của nam tu vô danh này làm gương.
Nữ tu đương nhiên nguyên một đám vô cùng khó chịu, ngay cả khi nhìn thấy các nam tu Chí Tôn học phủ khác sắc mặt cũng không tốt, ngay cả một nam tu xâm nhập cũng không bắt được, các nàng làm sao có thể thoải mái.
Đây không phải rõ ràng nói nữ đệ tử Chí Tôn học phủ không bằng nam đệ tử sao.
Không ít thiên chi kiêu nữ trực tiếp phát ngôn bừa bãi:
- Bọn con chuột nhắt nhát gan, có can đảm thì tự đứng ra, đường đường chính chính đánh một trận, hành vi trộm gà trộm chó có gì là tài ba.
Cũng không ít nữ tu dũng mãnh tuyên bố nếu người kia xông vào Tiên Tử Lâm mà có thể chiến thắng các nàng, các nàng mặc cho người này xử trí.
Tuỳ ý xử trí đã khiêu khích không ít tiếng lòng của nam tu, nữ đệ tử Chí Tôn học phủ bất kỳ người nào cũng đều là thiên chi kiêu nữ thiên hạ khó tìm, ai không giữ muốn chiếm lấy một nữ tu Chí Tôn học phủ chứ? Có thể nói, có thể có được tình cảm của nữ đệ tử Chí Tôn học phủ là chuyện rất khó.
Dẫu sao Thiên Vũ đại lục nam tôn nữ ti, điều kiện tiên quyết là nam nhân phải đủ mạnh.
Tuy nhiên, kẻ đột nhập vào Tiên Tử Lâm dường như đã biến mất.
Một tháng sau, chủ điện Chí Tôn học phủ, Tử Nhứ Ngưng vội vã đến chỗ ở của Tử Đông Cừu.
- Nữ nhi ngoan của ta sao lại có thời gian đến tìm phụ thân? U, còn chu miệng, đây là bị ai khi dễ? Ha ha ha!
Tử Đông Cừu nhìn thấy Tử Nhứ Ngưng, lúc này trên gương mặt lãnh khốc lộ ra nụ cười cưng chiều, nở nụ cười nói.
- Hừ, chính là người xông vào Tiên Tử Lâm, cha ngươi biết chưa?
Tử Nhứ Ngưng nghe vậy lúc này dịu dàng nói, từ sau khi bị Diệp Phàm đánh bại, mặc dù nàng không theo chân Diệp Phàm, nhưng kể từ lần này, nàng vẫn luôn dõi theo tung tích của Diệp Phàm, nàng luôn cảm thấy rằng Diệp Phàm vẫn chưa rời khỏi Tiên Tử Lâm, cho nên vẫn chưa từng bỏ cuộc, mãi đến một tháng này trôi qua đi, nàng mới tin chắc là Diệp Phàm đã thực sự rời đi.
Không phải, đã tìm được Tử Đông Cừu, nàng nghĩ như thế nào, đều cảm thấy người đó chính là Diệp Phàm, bởi vì khí chất lạnh lùng kia, nàng đã quá quen thuộc, hơn nữa, tướng mạo có thể thay đổi, nhưng bóng lưng thì không cách nào có thể thay đổi được.
- A, biết rõ, tiểu bối gan to bằng trời, không chỉ tiến vào Tiên Tử Lâm mà còn thay đổi hình dạng thành Mặc Nhi, nhưng mà tiểu tử này rất hoạt lưu, sau khi bị phát hiện liền rời khỏi Tiên Tử Lâm., sau đó ta cũng đi một chuyến đến Tiên Tử Lâm, như vậy, cũng không tìm ra chút tung tích của tên tiểu tử này.
Tử Đông Cừu nghe vậy không khỏi lạnh nhạt nói, ngược lại cũng không chút tức giận, ở cấp độ của hắn ta, chút công phu dưỡng khí kia vẫn có.