- Dịch dung thành Tử Mặc, đó không phải là Diệp Phàm sao?
Lâm Tâm Dao nghe vậy trong lòng lập tức âm thầm nói, ngược lại nhìn nữ nhân này có chút bất đắc dĩ, người khác phong ấn một tai hoạ, cái gì mà nhìn trộm chứ, với tướng mạo của các ngươi . . . Bản công chúa bộ dáng khuynh quốc Khuynh Thành như vậy, còn không phải nói là động thủ ngay sao.
Trên mặt đất lục soát Diệp Phàm khí thế ngất trời, dưới mặt đất Diệp Phàm đã bắt đầu luyện hóa thất thải tinh thạch, đạo vận thiên địa hùng hậu xuất hiện, ngay sau đó Thiên Đế Đồ Lục bắt đầu tự hành vận chuyển, thất thải tinh thạch chậm rãi tan rã, cuối cùng biến mất ở trong thần văn Thiên Đế Đồ Lục.
Diệp Phàm có thể cảm giác rõ ràng đạo vận của Thiên Đế Đồ Lục hoàn chỉnh không ít, tiếp theo, thần hồn của Diệp Phàm bắt đầu mơ hồ, từng đạo từng đạo pháp quyết huyền ảo khắc vào trong thần hồn hắn.
Thiên Đế Đồ Lục mỗi lần tiến hóa, đều sẽ cho Diệp Phàm kỳ ngộ đặc biệt, lần này lại là cái gì đây? Trong lòng Diệp Phàm có chút chờ mong, thần văn khắc hoạ duy trì ba canh giờ sau,đạo vận vừa rồi chậm rãi biến mất.
Tiếp theo, Diệp Phàm phát hiện ngũ hành chi lực, lôi đình chi lực bắt đầu ở trong tử phủ của hắn không ngừng xoay tròn, áp súc, phía trên tử phủ nguyên lực hải, sáu viên đạo đan màu sắc khác nhau
chậm rãi thành hình.
Thiên Ky Ngưng Đạo Quyết! !
Tân thần quyết, đạo đan có thể tất cả thuộc tính sức mạnh ngưng kết ở bên trong tử phủ, đạo đan có sức miễn dịch của pháp tắc cường hoành, đạo đan phẩm chất càng cao, cường độ miễn dịch của pháp tắc càng đáng sợ.
Bây giờ ngũ hành đạo đan trong cơ thể Diệp Phàm vì cấp độ Thiên Nguyên, tất cả đòn công kích của thuộc tính sức mạnh từu cấp độ Thiên Nguyên trở xuống ngũ hành đều vô hiệu với Diệp Phàm, mà Lôi Đình của hắn trước mắt khó khăn lắm mới đạt Địa Cấp, dưới Địa Cấp tất cả đòn công kích của lôi đình lực lượng đều miễn dịch.
Diệp Phàm trực tiếp sửng sốt, đây là thần quyết đáng sợ đến mức nào, vốn dĩ Mệnh Thần Thuật của hắn đã cho hắn năng lực phòng ngự vô cùng đáng sợ rồi, nếu tăng thêm Thiên Ky Ngưng Đạo Quyết, có thể nói, Diệp Phàm chỉ đứng tại chỗ để cho không ít thiếu niên Chí Tôn công kích, những người này ngay cả tư cách phá phòng đều không có.
Thiên Ky Ngưng Đạo Quyết cho Diệp Phàm không chỉ có riêng một loại năng lực biến thái này, khi đạo đan trở nên hoàn chỉnh, có thể dung hợp lẫn nhau, sau khi dung hợp, Diệp Phàm có thể tùy ý tổ hợp dung hợp pháp tắc chi lực, từ đó đánh ra đòn công phạt khủng bố.
Một phương diện khác, thời điểm pháp tắc chi lực công kích Diệp Phàm, đạo đan có thể hấp thu pháp tắc chi lực, từ đó làm cho Diệp Phàm cảm ngộ sâu sắc Pháp Tắc Chi Lực.
Đương nhiên, vạn sự không tuyệt đối, bất luận là sức mạnh gì đều có liên quan đến tu vi, ví dụ như một cường giả Chí Tôn ngũ trọng thi triển đòn công kích hàn băng chi lực cấp độ thiên nguyên đối với Diệp Phàm, Diệp Phàm có thể miễn dịch tổn thương của hàn băng, lại không cách nào chống cự được nguyên lực chí tôn hùng hậu bên trong hàn băng chi lực.
Rất nhanh Diệp Phàm lâm vào cảm ngộ trong áo nghĩa của Thiên Ky Ngưng Đạo Quyết, thời gian trôi qua, thời gian một tuần trôi qua rất nhanh.
Tiên Tử Lâm liên tục thăm dò tin tức của Diệp Phàm, nhưng ngay cả một cọng lông cũng không tìm thấy, cuối cùng, những nữ tu này trực tiếp buông tha, đều cho rằng Diệp Phàm đã rời đi, dù sao ngay cả Thiên Mệnh Chi Linh của Ngô Hiểu cũng không thể định vị chính xác phương vị của Diệp Phàm.
Thiên Mệnh Chi Linh định vị cần nhân quả chi lực, Ngô Hiểu có thể thông qua sự uy hiếp của Tiên Tử Lâm, định vị Diệp Phàm nếu Diệp Phàm biến mất khỏi Tiên Tử Lâm, như vậy Ngô Hiểu sẽ mất đi cái này, mà không cách nào định vị được vị trí của Diệp Phàm.
Sinh Mệnh Kính Tượng xuất hiện, tất cả phản phệ toàn bộ tiếp nhận, thân thể của Diệp Phàm khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Từ bên cạnh thần văn hình cầu đứng lên, Diệp Phàm nhìn thoáng qua không gian dưới đất đã hoàn toàn yên tĩnh, nhưng trong lòng có cảm giác cấp bách khó tả, thần văn hình cầu này giống với bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ bạo tạc thế giới chi tâm, thời thời khắc khắc uy hiếp sự tồn tại của sinh linh Thiên Vũ đại lục.
Hất ra tạp niệm, tu hành vẫn phải đi từng bước một, bây giờ thất thải tinh thạch đã đạt được, bước kế tiếp chính là Tiên lăng.
Lúc này Diệp Phàm đi đến lối đi ra, nguyên lực lưu chuyển, trực tiếp thoát khỏi hấp lực tiến vào huyết đầm, hư ảnh Song Đầu Cực Sát Mãng xuất hiện, ngăn cách nước trong huyết đầm, Diệp Phàm cố ý đánh giá cửa vào vừa rồi một phen, trong lòng có chút minh ngộ.
Bên ngoài ma Linh Huyết ao rất có thể là hành vi của Tử Đông Cừu, những thi thể Ma Linh thi thể và tác dụng của huyết dịch chính là thông qua vòng xoáy kia không ngừng vì cung cấp Thánh Ma chi lực cho đệ tam Thánh Ma, đồng thời trợ giúp đệ tam Thánh Ma không ngừng làm hao mòn phong ấn của Huyết Văn.
Có lẽ hắn có thể đóng lại nơi đây truyền tống trận pháp.
Lúc này Diệp Phàm gọi Đại Đế đi ra.
Đại Đế ngáp ngắn ngáp dài có chút u oán nhìn Diệp Phàm, ngay sau đó mắt nhỏ chuyển đến phía trên huyết đầm, sắc mặt béo múp có chút co rúm, thanh âm non nớt nói:
- Lão đại, ta ngủ mấy năm rồi?
- Ngủ mấy năm? Ngươi mới ngủ chưa đến mười ngày đâu.
Diệp Phàm nghe vậy lập tức im lặng nói.
- Chưa đến mười ngày, ngươi giết được bao nhiêu Ma Linh rồi?
- Những Ma Linh này không phải ta giết chết, nơi này vẫn là Tiên Tử Lâm.
- Tiên Tử Lâm? Lão đại, ngươi quả nhiên là hình mẫu của ta, ta cho rằng ngươi tới Tiên Tử Lâm là để nhìn lén nữ nhân, không ngờ ngươi tới đây để nhìn Ma Linh thi thể, mặc dù những bên trong những Ma Linh ngày cũng có sự tồn tại của nữ tu không tồi nhưng mà loại ham mê này, bản thần thú. . . Rất vừa ý.
- Bốp!
Diệp Phàm trực tiếp đập đầu Đại Đế, cao giọng nói:
- Ta nào có rỗi rãnh như ngươi vậy? Cho ta xem truyền tống trận một chút, có biện cách nào không đóng nó lại không.
- A, truyền tống trận nơi này lại có thể hấp thụ vằn đen lực trong huyết đầm, phía dưới có cái gì sao?
- Phía dưới có một Ma Linh tiên nhân.
- Ma Linh tiên nhân? Điều này làm sao có thể, tiên nhân không thể nào tồn tại ở Thiên Vũ đại lục.
- Tình huống cụ thể ta cũng không biết, trên người người này có tiên uy, cho dù không phải tiên nhân, cũng chắc chắn sắp đến gần cấp độ vô hạn tiên nhân rồi, ta lấy đi thất thải tinh thạch, ngày Ma Linh nơi này phá quan sẽ còn quá lâu nữa, cho nên chúng ta nhất định phải đóng lại truyền tống trận pháp này, đẩy sau thời gian hắn xuất quan.
- Lão đại, tại sao ngươi có thể vì tư lợi của bản thân mà đi lấy đi sự tồn tại khủng bố như tinh thạch vậy chứ, ta khinh bỉ ngươi, bản thần thú muốn đi theo là một đại anh hùng chí công vô tư vì thiên hạ mưu quyền ích, cũng không phải là loại người ích kỷ như lão đại ngươi . . .
Trong tay Diệp Phàm có một Hồn Hương Quả xuất hiện, Đại Đế trực tiếp ngừng giả vờ đáng thương, nói tiếp:
- Thân mang trọng trách, đại anh hùng vì thiên hạ không chối từ vất vả, bản thần thú nhất định đi cùng ngươi.
Vừa nói, vừa ôm Hồn Hương Quả vào trong ngực, mỹ mẵn cắn một ngụm.
- Truyền tống trận!
Ót Diệp Phàm lập tức bốc lên hắc tuyến nói.
- A, muốn, muốn!
Đại Đế nghe vậy lúc này từ trên vai Diệp Phàm đứng lên, bàn tay to mập ngắn không chút khách khí lau nước trái cây trên y phục sạch sẽ của Diệp Phàm, cũng may sát mãng chiến bào có năng lực tự hành bài ô nếu không Diệp Phàm mỗi ngày đều phải thay y phục.
- Công kích nơi đó!
Rất nhanh Đại Đế chỉ một thi thể cao giọng nói.
Diệp Phàm nghe vậy Thiên Vân hóa thành trường đao, ngay sau đó một đao bổ xuống, nguyên lực bộc phát, thuộc tính Kim chi lực bám vào, không gì không phá.
Từng đạo từng đạo vằn đen chi lực hộ thể xuất hiện trên thi thể, nhưng trong nháy mắt bị Diệp Phàm mở ra, trường đao rơi xuống, thi thể biến thành hai mảnh, một cỗ huyết dịch đỏ thâm cùng huyết đầm dung hợp, giống như thi thể này vốn dĩ còn sống vậy.
Truyền tống trận phía dưới chậm rãi đóng lại, toàn bộ trong huyết đầm tràn ngập một cỗ tàn nhẫn khó tả, tiếp theo, vô số thi thể lập tức mở mắt!