Lạc Đồng có thể nghĩ đến, làm sao Lạc Tố Tố lại không thể tưởng tượng ra chứ, nàng không ngờ bình thường Diệp Phàm cái gì cũng rất tùy ý mà lại còn có một mặt cẩn thận như vậy, mặc dù cái gì hắn cũng không nói, nhưng cái gì cũng đều nghĩ đến.
- Mười bình đạo vận này, rõ ràng là cùng một loại đan dược.
Lạc Đồng nói khẽ, ngược lại trịnh trọng lấy một cái bình ngọc, chậm rãi mở ra trận văn.
- Không thể nào!
Lạc Đồng bỗng nhiên hoảng sợ hô lên, Lạc Tố Tố sửng sốt, sau đó có chút bối rối, đan dược cuối cùng này không phải là độc đan, vì sao gia gia i mình lại có phản ứng như thế.
Lạc Đồng hoàn toàn không cách nào ngăn chặn được sự chấn động của mình, Phá Tôn đan, toàn bộ đều là cực phẩm, điều này làm sao có thể, trong thương trường Phá Tôn đan có tiền cũng không thể nào mua được, bất kỳ một gia tộc nào chỉ cần có được Phá Tôn đan, đều có thể đạt được thứ hạng cực kỳ cao trong thời gian ngắn nhất, dù sao trong gia tộc nào có võ tu Hư Cương cửu trọng chứ?
Phải biết rằng, tuổi thọ của võ tu Hư Cương cửu trọng cũng cực kỳ lâu dài, mà Chí tôn cảnh liên quan đến phương diện thần hồn, rất khó đột phá, những người nàygần như cả đời đều bế quan, thậm chí có 99% người cả đời đều ngừng bước ở Hư Cương cửu trọng.
Chỉ cần Phá Tôn đan xuất hiện, nhất định sẽ điên cuồng cướp đoạt lấy, mà hiện giờ bày ra trước mặt Lạc Đồng lại là Phá Tôn đan sống sờ sờ, hơn nữa, là cực phẩm!
Không đúng, loại đạo vận này, Phá Tôn đan này cùng Phá Tôn đan bình thường không giống nhau, tám phần, loại đạo vận này gần như có thể nâng cao xác suất võ tu đạt tới Chí Tôn cảnh lên đến tám phần.
Chỉ cần không phải phế vật, tất nhiên có thể đặt chân vào Chí Tôn cảnh, cái này đâu phải linh đan, đây căn bản là tiên đan.
Sắc mặt Lạc Đồng trở nên cực kỳ phấn khích, Lạc Tố Tố thì không biết phải làm sao, nàng dù sao cũng không có kiến thức như Lạc Đồng, Phá Tôn đan hiếm có như thế, nàng căn bản chưa từng thấy qua, nhưng Lạc Đồng thì vẫn nhìn chằm chằm vào đan dược, giống như ma quỷ, đan dược này sẽ không thể làm cho người ta xuất hiện ảo giác chứ.
- Tố Tố, ngươi có biết đây là đan dược gì không?
Lạc Đồng liều mạng kìm nén sự kích động trong lòng nói, Phá Tôn đan này không chỉ có thể nâng cao xác suất trở thành Chí tôn, hơn nữa còn có thể khiến cho Thánh Hiền cường giả tu hành, phải biết rằng, Thánh Hiền cường giả đã thuộc về đỉnh cao của thế giới này, bọn họ ngày thường lo nhất chính là tốc độ tu hành.
Thánh hiền tu hành quá chậm, mãi cũng không đạt tới tốc độ lôi kiếp tăng cường, Thánh Hiền cường giả cứ hai trăm năm sẽ có một lần lôi kiếp, ban đầu Lạc Đồng cho rằng lão ta nhất định phải chết, nhưng Phá Tôn đan này cho lão ta hy vọng, làm sao không vui vẻ cho được?
Về phần Lạc Tố Tố, nàng chỉ cần một viên Phá Tôn đan, cũng đủ để đột phá Chí Tôn chi cảnh. Diệp Phàm sở dĩ cho nàng nhiều như vậy, cũng là vì dự định tu hành của nàng sau này. Lấy đồ của tôn nữ mình, mặc dù có chút hổ thẹn, nhưng chỉ cần lão ta ở đây, tôn nữ của mình có thể được an toàn, cho dù, nàng thật sự lựa chọn cuộc sống của mình, đi theo Diệp Phàm, cũng không phải là không thể.
- Đan dược gì? Gia gia, đây không phải là độc đan? Diệp Phàm sẽ không hại con, hắn ta đưa để cho con phòng thân.
Lạc Tố Tố vội vàng nói.
- Độc đan, không, đây cũng không phải là độc đan, nó gọi là Phá -Tôn - đan!
Lạc Đồng gằn từng chữ nói, Lạc Tố Tố nhất thời sững sờ tại chỗ, nàng chưa từng nhìn thấy Phá Tôn đan, nhưng đại danh Phá Tôn đan có thể nói là danh chấn thiên võ, thậm chí Phá Tôn đan được xưng là Thiên Võ đệ nhất đan, kỳ vật vô thượng này, một viên đủ để làm cho vô số thế lực gia tộc điên cuồng, có người nói rằng, một viên Phá Tôn đan chính là một chí tôn!
Đây cũng không phải là lời nói dối, bao nhiêu thiên chi kiêu tử bị con đường Chí Tôn chặn lại, gia tộc nào không có hơn mười võ tu Hư Cương cửu trọng chứ? Mà Chí Tôn cùng Hư Cương, đó hoàn toàn là chênh lệch giữa trời và đất.
Đan dược trân quý như thế, Diệp Phàm nói cho liền cho. Trong lòng Lạc Tố Tố tràn đầy phức tạp, tên hỗn đản này, vì sao đối với nàng tốt như vậy, muốn nàng báo đáp như thế nào đây?
Hơn nữa cho nhiều như vậy, bản thân hắn không cần tu hành sao, còn có huynh đệ, bằng hữu của hắn, cho ta một viên là được rồi, ngốc quá.
Lạc Tố Tố thầm nghĩ, cái miệng anh đào nhỏ nhắn quả thật bất luận như thế nào cũng không cách nào che giấu được ý cười.
- Cái này không phải là Phá Tôn đan bình thường, đây là cực phẩm Phá Tôn đan, hơn nữa, chắc chắn là đan phương mới, hiệu quả của nó đạt đến tám phần.
Lạc Đồng nói tiếp, quay lại nghiêm túc nhìn Lạc Tố Tố.
- Lúc trước là gia gia sai rồi, tiểu tử này ta rất hài lòng, ngày sau chuyện giữa ngươi và Diệp Phàm, ta sẽ không ngăn cản.
- Thật sao ạ! Đa tạ gia gia, gia gia là tốt nhất.
Lạc Tố Tố nghe vậy thì mừng rỡ, niềm vui này còn lớn hơn so với việc đạt được Phá Tôn đan, Lạc Đồng lắc đầu nhìn tôn nữ nhà mình, nàng căn bản không biết mình rốt cuộc đã được cơ duyên to lớn như thế nào, không vì có được Phá Tôn đan mà mừng rỡ như điên, lại bởi vì mình đồng ý chuyện của nàng và Diệp Phàm mà vui vẻ như thế, có lẽ đây cũng là ưu điểm lớn nhất của tôn nữ mình.
- Ngươi biết giá trị của viên đan dược này không?
Lạc Đồng nói khẽ.
- Hai bình tương đương với một Thiên Ẩn trận bàn chứ?
Lạc Tố Tố nhẹ nhàng nói, suy nghĩ một chút, giống như đề cao giá trị của Phá Tôn đan.
- Hai bình?
Lạc Đồng nghe vậy nhất thời bị kinh động, sau đó lắc đầu nói:
- Một viên này cũng đủ bằng một Thiên Ẩn trận bàn rồi, mà ở đây có mười bình, tổng cộng bốn mươi viên!
- Hả... Quý như vậy sao, vậy... vậy làm sao ta có thể nhận, ta muốn trả lại cho Diệp Phàm.
Lạc Tố Tố nghe vậy nhất thời hoảng hốt nói.
Lạc Đồng nghe vậy lập tức vung tay lên, thu lại toàn bộ Phá Tôn đan, khuôn mặt già nua hơi đỏ lên:
- Đồ đã tặng rồi thì làm sao có thể thu lại được, còn ra thể thống gì nữa, khụ khụ, Tố Tố à, gia gia vẫn luôn hy vọng ngươi trở thành gia chủ, nếu như ngươi cùng Diệp Phàm thành đôi, sau này hắn cũng sẽ thành người của Lạc gia mà thôi.
- Gia gia!
Lạc Tố Tố nghe vậy lập tức hơi đỏ mặt, có chút không thuận theo.
- Ha ha, cho nên, ta nhất định phải lấy chút lợi ích này, những đan dược khác ta cũng không cần, đều là tâm ý của tiểu tử Diệp Phàm kia đối với ngươi, Phá Tôn đan này trước mắt ngươi không dùng được, ta để lại cho ngươi một bình, những đan dược khác ta đều lấy đi.
Nói xong, ánh mắt Lạc Đồng nhìn đông nhìn tây, rõ ràng là da mặt của lão ta còn chưa đủ dày.
Lạc Tố Tố nhìn thấy dáng vẻ của Lạc Đồng như vậy, nhất thời nhịn không được bật cười ra tiếng, dịu dàng nói:
- Ta biết gia gia thương ta nhất, đan dược này gia gia lấy đi đi, nếu Diệp Phàm biết cũng sẽ không trách ta, trăm năm sau, ít nhất người cũng phải vượt qua lôi kiếp mà.
- Nếu như thế, ta cũng không khách khí nữa.
Lạc Đồng nghe vậy ngược lại cực kỳ dứt khoát thu vào, sau đó ném ra một bình Phá Tôn Đan cho Lạc Tố Tố.
- Đúng rồi, tên tiểu tử Diệp Phàm kia khác họa trận văn ở trên lục phẩm cùng thất phẩm đan dược, là sợ ngươi nóng vội, ta giải trừ trận văn của hắn, nhưng khi mà ngươi tu hành, phải nhớ kỹ đi từng bước một.
- Được, ta biết rồi.
- Còn nữa, sau này nếu Diệp Phàm cần Lạc gia giúp đỡ chuyện gì, ngươi nói với gia gia một tiếng, Thiên Ẩn trận bàn gì đó Lạc gia chúng ta còn có một ít, hắn có Phá Tôn đan có thể trao đổi.
- Gia gia!
Lạc Tố Tố nghe vậy trách cứ nhìn Lạc Đồng.
- Được rồi, giúp đỡ miễn phí, giúp đỡ miễn phí, ai, nữ tử lớn như bát nước đổ đi.
Lạc Đồng cười nói, hai tay chắp sau lưng, khẽ hát ngân nga vui vẻ rời đi.