Vô Địch Thiên Đế

Chương 747: Xuất quan

Chương Trước Chương Tiếp



Vốn dĩ Diệp Phàm cầm của Đại Đế một trăm năm mươi miếng Hồn Hương Quả, sau đó liên tiếp luyện phế ba mươi viên, vì trấn an Đại Đế thụ thương tâm linh, Diệp Phàm trả lại cho nó năm mươi viên Hồn Hương Quả, lúc này Đại Đế mới thu hồi biểu lộ không thể luyến tiếc nhân sinh đến như vậy.

Cuối cùng Diệp Phàm tổng cộng thu hoạch được hai trăm năm mươi lăm miếng cực phẩm Phá Tôn Đan, mười viên thượng phẩm Phá Tôn Đan, bảy viên trung phẩm Phá Tôn Đan, sáu viên hạ phẩm Phá Tôn Đan.

Lúc này Diệp Phàm vận chuyển Thái Sơ Hóa Vật Quyết, cảm thụ sự khác biệt của những Phá Tôn Đan này, rất nhanh, trên mặt Diệp Phàm lộ ra một tia kinh hỉ, cực phẩm Phá Tôn Đan gần như có thể nâng cao tám mươi phần trăm cơ hội thành công của Chí Tôn, mà thượng phẩm có thể nâng cao đến sáu mươi phần trăm, trung phẩm có thể tăng lên năm mươi phần trăm, hạ phẩm là bốn mươi phần trăm.

Khủng bố, quá kinh khủng, Diệp Phàm nhịn không được cuồng hỉ, có những đan dược này, hắn hoàn toàn có thể bồi dưỡng quân đoàn Chí tôn của mình trong khoảng thời gian ngắn, đến lúc đó quét ngang Thiên Vũ cũng là điều không thể nói chơi.

Hơn nữa bởi vì có được Vạn Niên Khổ Tủy, hiệu quả của Phá Tôn Đan đạt đến cấp độ khủng bố, hạ phẩm Phá Tôn Đan đã bù đắp được hiệu quả luyện chế thượng phẩm Phá Tôn Đan của những người khác.

Tính toán thời gian, mình ở Thời Chi Gian đợi bốn tháng hai mươi bảy ngày, đổi ở bên ngoài, cũng chỉ hơn một tháng, lúc này tùy ý sửa sang lại hình tượng bản thân, đi ra ngoài.

Từ Thời Chi Gian đi ra, tâm trạng của Diệp Phàm rất không tệ, rất mau đã tới chỗ quản lý, nhưng mà nơi đây người chiêu đãi đã đổi một người, Băng Tuyết Nhi lại không có ở đây.

Ngược lại Lý Bách Sát đang đứng ở vị trí cách đó không xa.

Lý Bách Sát đương nhiên không có khả năng ở chỗ này một tháng, sợ là hôm nay mới đến, đợi Diệp Phàm xuất quan, ánh mắt Lý Bách Sát hung ác nham hiểm, vẻ mặt tràn đầy lãnh ý, Diệp Phàm không để ý tới hắn, người này không trêu chọc hắn, hắn cũng muốn trừng trị người nọ, hết lần này tới lần khác người này còn dám chọc hắn, thực sự là không biết sống chết.

- Xin chào, đây là lệnh bài của Thời Chi Gian.

Diệp Phàm cao giọng nói với người chiêu đãi mới nói.

Người mới thay cũng là một nữ tử, nghe vậy tiếp nhận lệnh bài của Diệp Phàm, tra một lúc sau lộ ra nụ cười lễ phép:

- Tốt, ngươi giao tổng cộng một trăm năm mươi vạn tích phân, vừa vặn tu hành một tháng.

- Ừm, đúng rồi, xin hỏi một chút Băng Tuyết Nhi đi đâu rồi?

- Ngươi nói nàng ấy hả, hình như trong nhà có chút chuyện, năm ngày trước đã rời khỏi học phủ trở về gia tộc rồi.

Nữ tử kia nghe vậy lúc này dịu dàng nói.

- A, tốt, đa tạ!

Diệp Phàm nghe vậy nhẹ gật đầu, ngay sau đó rời khỏi nơi đây, trên đường đi lúc đi Lý Bách Sát, thanh âm của Lý Bách Sát đột ngột vang lên:

- Ngươi muốn biết rõ tiện nữ nhân kia đi đâu không?

Diệp Phàm nghe vậy lập tức dừng bước lại, nghi hoặc nhìn Lý Bách Sát.

- Phụ thân nàng có một thương hội, nhưng mà không biết trời cao đất rộng tiếp một đơn làm ăn lớn, hỏng bét rồi, à, đúng rồi, đơn làm ăn lớn kia là của Lý gia ta đấy, đồ của Lý gia ta không phải cái gì người cũng có thể nuốt được.

Nói đến đây, khóe miệng Lý Bách Sát lộ ra nụ cười đắc ý.

- Là ngươi cố ý đúng không?

Diệp Phàm nghe vậy lúc này lạnh lùng nói.

- Ha ha, không sai, là ta làm chủ đấy thì như thế nào? Hừ, xem ra ngươi căn bản không hiểu rõ quy tắc của thế giới này, đấu cùng ta sao? Cũng không nhìn xem các ngươi là mặt hàng gì . . . Ha ha, khí thế rất mạnh, làm sao, ngươi còn muốn động thủ với ta sao? Đến đây, đánh ta đi, ha ha!

Lý Bách Sát nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Diệp Phàm, không khỏi cười càng thêm đắc ý nói.

- Lý Bách Sát, có phải ngươi muốn chết không?

Diệp Phàm lạnh giọng nói.

- U, ta rất sợ đó? Ha ha ha, Diệp Phàm, ngươi có bản lãnh thì bây giờ động thủ đi, nếu không thì lăn đi, một thứ sâu kiến, nghe nói gia tộc của ngươi ở Đông Linh cảnh nhỉ, đợi ta rảnh rỗi, ta sẽ phái người đi Đông Linh cảnh một chuyến.

Lý Bách Sát cười sang sảng nói:

- Đúng rồi, qua một thời gian ngắn nữa đợi ta chơi Băng Tuyết Nhi một phen, ghi lại bộ dáng của nàng ta, tặng cho ngươi làm lễ vật nhé.

- Phép khích tướng vụng về mà thôi, mạng chó của ngươi giữ lại trước đi, đợi đến cuộc tỷ thí thiên hạ, chúng ta lại tính toán khoản nợ này, chẳng qua nếu như ngươi cho rằng chỉ dựa vào thế lực của Lý gia mà có thể làm gì Băng Tuyết Nhi, ngươi không khỏi suy nghĩ nhiều quá rồi.

Diệp Phàm lạnh nhạt nói, ngược lại trong đôi mắt lộ ra một tia hàn quang, ngay sau đó trực tiếp rời đi.

Lúc này xuất thủ tuyệt đối không được, Chí Tôn học phủ chỉ sợ là đang kiếm cớ trừng trị hắn đây, lúc này xuất thủ, không chỉ có Vạn Đạo học phủ mất đi cơ hội tiến vào Phiêu Miểu Tiên cung, thậm chí ngay cả cơ hội tiến vào Tiên lăng hắn cũng phải bỏ lỡ.

Chuyện nhất thời sảng khoái không cân nhắc hậu quả, Diệp Phàm vẫn không làm được nhưng mà cách đối phó với Lý Bách Sát hắn có rất nhiều, nếu những người khác xem Diệp Phàm như một võ tu không quyền không thế bình thường vậy thì hoàn toàn sai lầm rồi.

Trước tiên không nói đến Lý gia Lý Tuyền Tố đã thuộc về thực quyền một phái, có thể cho hắn sử dụng, Phong Lâm thương hội cũng không kém cỏi chút nào so với bất kỳ nhất đẳng thế lực nào, đương nhiên, vấn đề lớn nhất của Phong Lâm thương hội chính là khiếm khuyết đỉnh cấp chiến lực.

Trước mắt Lý Tuyền Tố không thể điều động, chí ít Lý Bách Sát vẫn chưa bị phế bỏ, Lý Tuyền Tố không có trở thành tộc trưởng gia tộc trước đó, nàng không thể công nhiên giúp đỡ Diệp Phàm ứng phó Lý Bách Sát, nhưng mà nếu chỉ là giao dịch, Phong Lâm thương hội có thể, huống chi, nữ nhân Băng Tuyết Nhi cũng không kém, ngược lại có thể cân nhắc biến thành người của mình.

Diệp Phàm trực tiếp quay về chỗ ở, lúc này mở ra truyền âm thủy tinh, liên hệ với Phong Nhất.

- Công tử!

Thanh âm vô cùng cung kính của Phong Nhất vang lên.

- Thương hội bây giờ như thế nào rồi?

- Bẩm báo công tử, thương hội mọi thứ đều rất tốt.

- Ừ, những đan dược này cho cường giả Hư Cương cảnh của thương hội phục dụng, đúng rồi, để cho Tống Đào đi đầu đột phá Chí Tôn cảnh, có lời thề Thiên Đạo, không sợ hắn giở trò mánh khóe, sau đó người lấy Phá Tôn Đan tìm Lý Viễn Hư Cương cửu trọng, cùng hắn ký kết khế ước trăm năm, trong vòng trăm năm hắn nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của thương hội ta.

Diệp Phàm thông qua truyền âm thủy tinh truyền tống gần một trăm miếng Chí Tôn cho Phong Nhất, còn vô số các đan dược phụ trợ tu hành khác.

Diệp Phàm bởi vì có nền tảng quá khủng bố, tác dụng của những đan dược này với hắn không có nhiều tác dụng kinh khủng lắm, nhưng đối với Phong Nhất, đám võ tu như Lý Viễn mà nói, đây chính là đan dược vô cùng nghịch thiên.

- Công tử, cái này, đây là phá tôn . . .

Thanh âm bình tĩnh của Phong Nhất trở nên vô cùng run rẩy.

- Không sai, tu hành cho thật tốt, ngoại nhân chung quy vẫn là người ngoài, ta cần hai mươi sáu người các ngươi nhanh chóng trưởng thành.

Diệp Phàm cao giọng nói.

- Công tử yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không khiến cho công tử thất vọng, đúng rồi công tử, cái này, đan dược này là . . .

Phong Nhất nói đan dược Diệp Phàm cũng rất rõ ràng là cái nào, khi đó Diệp Phàm cố ý luyện chế đan dược lục phẩm Hồi Thiên Đan, chính là đan dược cường hoành có thể chữa trị đan điền cùng gia tăng tư chất.

Tổ Phong Vân hai mươi sáu người có người đan điền bị phế, có người đan điền héo rút, chỉ cần có đan dược này, bọn họ có thể cùng đan điền và Đan Môn đồng tu, hợp với Quy Nhất Quyết của Diệp Phàm, chiến lực của tổ Phong Vân hai mươi sáu người sẽ viễn siêu cùng giai, mỗi người có thể nghiền ép thiếu niên Chí Tôn bình thường.

- Ngươi nghĩ không sai, Hồi Thiên Đan, còn pháp quyết kia là Quy Nhất Quyết, là bí pháp vô thượng có thể dung hợp đan điền cùng Đan Môn, Đan Môn quyết mặc dù kỳ lạ, nhưng vẫn chưa đủ lấy duy trì phần tu hành tiếp theo của các ngươi, ta sẽ nghĩ cách tìm hai bộ Thánh giai công pháp cho các ngươi tu hành, trước đó, các ngươi dung hợp Đan Môn cùng đan điền đi.

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)