Diệp Phàm vốn dĩ cho rằng nơi này cũng có một thứ giống với thời không chi hạch, trước khi rời khỏi nơi này nhất định phải âm thầm thu hồi bảo bối ở nơi này hiện tại xem ra mình cả nghĩ quá rồi.
Đối với việc cướp đoạt đồ vật của Chí Tôn học phủ, Diệp Phàm không có một chút cảm giác tội lỗi, chỉ cần có cơ hội, hắn nhất định phải lấy hết toàn bộ có thể cầm được.
Ngồi xếp bằng xuống, Diệp Phàm mở ra toàn bộ Thời Chi Gian trận pháp ngay sau đó lấy ra linh thảo, luyện chế đan dược chính là lựa chọn đầu tiên của hắn, cũng chính là luyện chế Vạn Độc Đan đan dược tứ phẩm khó luyện chế nhất, cái này chính là độc đan, nếu sử dụng tốt, cho dù là cường giả Hư Cương cảnh cũng sẽ trúng chiêu.
Bản thân Diệp Phàm đương nhiên không cần, nhưng thứ này nếu phân chia cho hai mươi sáu người của Phong Vân, đây chính là trợ lực không nhỏ.
Sau khi nghiên cứu đan phương, Diệp Phàm lấy ra lò luyện đan đã đổi được, ngay sau đó bắt đầu để linh thảo vào, thần văn nguyên lực lưu chuyển, hình thành nguyên hỏa, thuộc tính chi lực của Diệp Phàm Hỏa đã đạt đến cấp độ Thiên Nguyên, điều này đối với luyện đan mà nói, là trợ lực cực lớn.
Rèn luyện, dung hợp, khắc hoạ đan vận, trút vào pháp tắc, thành đan, một loạt trình tự thuận lợi khiến cho Diệp Phàm có chút trở tay không kịp, thậm chí Diệp Phàm rõ ràng cảm giác được thời điểm bản thân tự luyện chế đan dược thời điểm, có một phần hỏa hầu như không nắm giữ tốt, nếu đổi lại những người khác, nhất định trực tiếp trở thành phế đan, hết lần này tới lần khác thần văn nguyên lực có lực ổn định cực kỳ đáng sợ.
Đan dược không chỉ thành hình, hơn nữa còn thuận lợi tăng lên phẩm chất, cái này . . .
Diệp Phàm âm thầm tắc lưỡi, có vẻ như bản thân đối với Thiên Đế Đồ Lục khai phát còn kém xa, nếu là biết rõ thần văn chi lực hiệu quả như thế nghịch thiên, hắn đã sớm bắt đầu nhắc lại thăng luyện đan thuật.
Sau khi Vạn Độc Đan thành hình, Diệp Phàm tiếp tục, nửa canh giờ đầu một lò Vạn Độc Đan, đến cuối cùng, năm phút đồng hồ đã giải quyết được, đan dược tứ phẩm về sau là ngũ phẩm, sau ngũ phẩm là Lục phẩm.
Diệp Phàm hoàn toàn đi vào thế giới đan đạo, có thần văn nguyên lực, hắn căn bản không cần bình cảnh luyện đan, luyện đan khó khăn nhất là cái gì? Khắc hoạ đạo vận cùng tính ổn định của hỏa hầu .
Khắc hoạ đạo vận đối với Diệp Phàm người có được Thái Sơ Hóa Vật Quyết mà nói, hoàn toàn chính là chơi đùa, mà tính ổn định, có thần văn nguyên lực, Diệp Phàm nhiều lần muốn nổ lò một lần nhưng quả thực không thể thành công được.
Thế này sao gọi là tu hành luyện đan được chứ, đây hoàn toàn là luyện chơi, Diệp Phàm chơi quá mức rồi.
. . .
Diệp Phàm tiến vào Thời Chi Gian bế quan, những thiên tài khác cũng tương tự có nơi tu hành riêng của mình, mà gần như mỗi nơi bọn hắn tu hành, ngày hôm sau đã bày trước bàn của Tử Đông Cừu rồi.
Lúc này ở trong cung điện lớn nhất Chí Tôn học phủ, Tử Đông Cừu tùy ý nằm ở phía trên đại ỷ, bên cạnh hắn ta, Bách Lý Vân Lạc dốc hết tất cả thủ đoạn phục thị hắn, hai người như vậy ước chừng nửa canh giờ sau, y phục rơi hết.
Sau hai mươi phút, hai người an tĩnh lại, Tử Đông Cừu ôm Bách Lý Vân Lạc, nói khẽ:
- Đệ tử Vạn Đạo học phủ đệ tử ngươi nói kia ta biết, tên tiểu bối này thật không đơn giản, nữ nhi ngoan ngoan cùng nhi tử của ta trước sau đều bị hắn đánh bại, hơn nữa đều đánh ra hộ thể cấm khí của nhi tử nữ nhi ta.
Giống như nói đến một chuyện vô cùng bình thường nhưng trong lòng Bách Lý Vân Lạc nháy mắt kinh đào hải lãng lên.
- Đông Cừu, ngươi là nói Nhứ Ngưng cùng Mặc nhi đều thua tên tiểu bối này sao, chuyện này sao có thể chứ? Nhứ Ngưng tuổi tác còn nhỏ, tu vi thấp một chút, thất bại ta có thể lý giải, thế nhưng là Mặc nhi nằm thứ hai trong Đế bảng, tu vi bây giờ đã đạt đến Hợp Thánh cửu trọng rồi, Diệp Phàm kia chẳng qua chỉ là Hợp Thánh tam trọng, sao có thể là đối thủ của Mặc nhi được chứ.
Bách Lý Vân Lạc có chút không dám tin nói.
- Kẻ này ta đã cố ý điều tra một phen, nhắc tới cũng kỳ quái, hắn vậy mà đến từ gia tộc của người kia nưm đó, hơn nữa, hay là nhi tử của người kia.
- Người kia, ngươi nói là nam nhân có quan hệ với Phiêu Miểu Tiên cung sao? Không đúng, hắn không phải đã chết rồi sao, hơn nữa, thực lực của hắn yếu ớt như vậy, chắc chắn không thể thoát khỏi Sưu Hồn Chi Thuật của chúng ta.
- Thế giới rộng lớn, thứ chúng ta không biết có quá nhiều ai biết năm đó người kia có dùng bí pháp gì tránh thoát sự dò xét của chúng ta hay không, ta tra được người này sau khi Diệp Tùng Nguyên chết, chú ý tra mấy thứ trên người người này sau đó thực sự tra được một vài thứ, kẻ này lúc ở Đông Linh cảnh, thường xuyên cõng một thanh kiếm, kiếm này cho ta cảm giác có chút quen thuộc, ta phỏng đoán rất có thể chính chìa khóa mở ra Phiêu Miểu Tiên cung.
Tử Đông Cừu nói tiếp:
- Đương nhiên, năm đó ta cũng chưa từng nhìn kỹ thanh kiếm kia, cho nên trước mắt chỉ là phỏng đoán, nhưng mà chỉ dựa vào điểm này, ta đã có lý do ứng phó với hắn rồi, huống chi, nếu kẻ này biết phụ thân mình bị chúng ta giết chết, với thiên tư của kẻ này, tương lai có lẽ sẽ trở thành đại địch của chúng ta.
- Nếu như thế, vậy thì giết chết kẻ này ở Chí Tôn học phủ là được rồi.
Bách Lý Vân Lạc nghe vậy lúc này cao giọng nói:
- Tùy tiện gắn cho hắn một tội danh không phải rất đơn giản sao?
- Chuyện này không đơn giản như người nghĩ đâu, Thu Nguyệt của Vạn Đạo học phủ cực kỳ coi trọng kẻ này, hơn nữa từ trước đến nay yêu nữ này làm việc không chính đáng, nếu ta mượn cơ hội chém giết Diệp Phàm, yêu nữ không chừng sẽ trực tiếp xuất thủ chém giết Mặc nhi cùng Nhứ Ngưng.
Tử Đông Cừu lắc đầu nói, nếu có thể giết Diệp Phàm, hắn ta đã sớm giết, trước đó bởi vì chuyện của Tử Nhứ Ngưng, Tử Đông Cừu để ý Diệp Phàm sau đó âm thầm cho người ý đồ ám sát Diệp Phàm, nhưng khiến hắn ta không ngờ tới là Thu Nguyệt vậy mà âm thầm phái cường giả thủ hộ Diệp Phàm, hắn ta phái ra cường giả Hư Cương cảnh cũng trực tiếp bị chém giết trong bóng tối.
Đồng thời Thu Nguyệt đi thẳng tới Chí Tôn học phủ, tuyên bố nếu Chí Tôn học phủ vô tội sát hại thiên tài Vạn Đạo học phủ, Vạn Đạo học phủ cũng sẽ chém giết thiên kiêu của Chí Tôn học phủ.
Đến đẳng cấp của bọn họ, chỉ cần vừa sưu hồn, rất dễ dàng biết rõ thế lực nào phái người, cho nên Tử Đông Cừu muốn giảo biện cũng vô dụng, mà thời gian xảy ra chuyện này, chính là vào thời điểm trước khi Diệp Phàm tiến vào Vạn Đạo giới
Những điều này Diệp Phàm đương nhiên không biết được, thậm chí hắn cũng từng hơi nghi hoặc một chút, vì sao Quan cốc, Thiên Hạ thương hội, Chí Tôn học phủ đều chưa từng tìm hắn gây phiền phức, mặc dù Vạn Đạo học phủ rất mạnh, thế nhưng cũng không thể ngăn cản kế hoạch âm thầm thủ tiêu của bọn hắn được.
Mà tại sao lần này Bách Lý Vân Lạc nhìn thấy hình chiếu của Thu Nguyệt đã sợ hãi? Bởi vì lúc trước khi Thu Nguyệt tìm đến gây phiền phức, chính là Bách Lý Vân Lạc cản đường Thu Nguyệt, ỷ vào thế lực của Chí Tôn học phủ, muốn lấy thế ép Thu Nguyệt, cuối cùng bị Thu Nguyệt hung hăng thu thập một trận.
- Hừ, yêu nữ này quả thực quá phận, Đông Cừu, Chí Tôn học phủ ta chẳng lẽ còn sợ một Vạn Đạo học phủ sao, nếu nàng thực sự có can đảm tìm ngươi gây phiền toái, chúng ta vừa vặn mượn cơ hội diệt luôn Vạn Đạo học phủ.
Bách Lý Vân Lạc có chút khó chịu nói.
- Ngu xuẩn!
Tử Đông Cừu nghe vậy lúc này quát khẽ nói:
- Thời gian tồn tại của Vạn Đạo học phủ đã bao lâu rồi chứ, mặc dù ngàn năm qua suy bại rất nhiều, nhưng nội tình của bọn họ chắc chắn không đơn giản như những gì các ngươi thấy, huống chi, thủ hộ giả của Vạn Đạo học phủ lần trước bị Ngô lão và ta âm thầm liên thủ kích thương, lại không mất đi sức đánh một trận, người này nếu toàn lực ứng phó, Chí Tôn học phủ ta đương nhiên cũng chết không ít.