Diệp Linh Lung nghe vậy lúc này hơi sững sờ, sau đó bắt đầu nói đến chuyện bản thân bị Diệp Phàm phế tu vi, về sau Dương Thiệu Đế cứu nàng, liệt kê ra một vài việc, nhưng lại không giấu diếm bất kỳ thứ gì, Diệp Linh Lung rất rõ ràng, lúc này, đùa nghịch khôn lỏi là điều ngu xuẩn.
Thiên Ma Tử lẳng lặng nghe xong, lúc này khóe miệng lộ ra mỉm cười, hắn không nghĩ tới trong này Diệp Phàm vậy mà cũng đóng vai một vai, rất tốt, nữ nhân này nếu để cho hắn sử dụng, tin tưởng sau khi Diệp Phàm biết được sẽ rất thảm.
- Đi theo ta!
Thiên Ma Tử lạnh nhạt nói, sau đó dẫn Diệp Linh Lung đi vào Kiếm Tông.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau Diệp Phàm xuất phát đi về phía Đan Trì Lâm, một đường chạy vội, Chí Tôn học phủ diện tích cực lớn, đệ tử không nhiều, có thể nói, nơi này tu hành hoàn toàn có thể bế quan yên tĩnh, Diệp Phàm một đường phi nhanh, cũng chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một vài đệ tử kích xạ đi qua, những người này không thèm dừng lại nói chuyện tán dóc với nhau nữa, thế giới thiên tài, tu hành càng thêm cố gắng.
Đan Trì Lâm cũng không phải là một rừng cây, mà là nơi tọa lạc của từng dãy cung điện nguy nga cao ngất, dưới cung điện, có vô số phế đan vùi lấp ở bên trong, đồng thời mỗi ngày đều sẽ có đan các của Chí Tôn học phủ đưa phế đan tới.
Những phế đan này là sản phẩm thất bại của Luyện Đan Sư luyện đan, trong đó không thiếu thất phẩm linh đan, phế đan trực tiếp phục dụng không có tác dụng quá lớn, ngược lại dùng cho Luyện Đan Sư cảm ngộ đan vận lại vô cùng tốt, hơn nữa bên trong phế đan đều ẩn chứa nguyên khí cực kỳ phong phú, thời điểm phế đan tụ tập đủ nhiều, nơi đây nguyên khí nồng đậm đến mức kinh khủng như thế nào.
Có thể nói, cho dù không luyện đan, ở chỗ này tu hành, cũng cực kỳ tốt, đương nhiên, nơi tu hành được trời ưu ái như thế, muốn tu hành, tiêu hao tài nguyên cũng cực kì khủng bố, dựa vào lượng tiêu hao tài nguyên tới nơi này tăng tu vi, chẳng bằng đi một vài nơi chuyên tu hành để tu hành.
Diệp Phàm đi thẳng tới chỗ sâu nhất trong Đan Trì Lâm, nhưng mà rất rõ ràng, đối với những người khác, sẽ không tốn thời gian đi tu hành luyện đan, đã có không ít thiên tài giàu có rất có hứng thú với phong thu hành sang quý nhất Thời Chi Gian của Đan Trì Lâm.
Diệp Phàm đến hơi sớm, trước mắt những người khác chưa cần Thời Chi Gian, Diệp Phàm rất mau nhanh đã tìm đến người tiếp đãi, là một nữ tử, nữ tử dáng dấp khá là xinh đẹp, đối với Diệp Phàm cũng khá là khách khí, ôn nhu nói:
- Xin chào!
- Xin chào, xin hỏi Thời Chi Gian một tháng cần bao nhiêu tích phân?
- Thời Chi Gian?
Nữ tử nghe vậy không khỏi hơi có chút kinh ngạc, Thời Chi Gian rất ít khi mở ra, chủ yếu là gia đoạn đầu của Thời Chi Gian bởi vì thời gian rối loạn, xác suất luyện đan thành công sẽ giảm xuống, thứ hai, Thời Chi Gian cũng chỉ tăng thời gian lên gấp năm lần, nhưng đạo vận bên trong cũng không nhiều, nhìn chung ở bên ngoài tăng lên tài luyện đan ngược lại càng nhanh.
Hơn nữa, Thời Chi Gian của Đan Trì Lâm tiêu hao tích phân nhiều gấp năm lần những nơi khác, có rất ít đệ tử sẽ tiến về Thời Chi Gian gia tăng tài luyện đan, cho nên nữ tử mới có thể hơi kinh ngạc.
Nhưng mà nữ tử tố chất vô cùng tốt, rất nhanh lấy lại tinh thần, lộ ra nụ cười ôn hòa nói:
- Thời Chi Gian mỗi ngày cần năm vạn tích phân!
- Chỗ ta có một trăm năm mươi vạn tích phân, ta cần tu hành một tháng.
Lúc này Diệp Phàm muốn xẹt tích phân, đột nhiên một đạo khí tức khủng bố từ bên cạnh bay tới, lúc này Diệp Phàm nghiêng người né qua, lại là một trữ vật giới chỉ.
Trữ vật giới chỉ bay thẳng đến trong tay nữ tử, ngược lại một thanh âm lạnh nhạt truyền đến:
- Ba trăm vạn tích phân, ta cần Thời Chi Gian hai tháng.
Vừa nói, một nam tử chậm rãi đi tới, Diệp Phàm lập tức nhướng mày, nhìn về phía người tới.
Người tới chỉ lạnh nhạt nhìn Diệp Phàm một chút, ngay sau đó trực tiếp lấy ra lệnh bài của nữ tử bên cạnh đi về phía Thời Chi Gian.
Diệp Phàm nghiêng người, ngăn khuất trước mặt người vừa tới, lạnh nhạt nói:
- Tới trước tới sau huynh đài không biết sao?
Thời Chi Gian chỉ có một gian, Diệp Phàm đương nhiên không có khả năng tặng cho người trước mắt, huống chi, cho dù Thời Chi Gian có rất nhiều, hôm nay Diệp Phàm cũng không thể nhượng bộ như vậy.
- Đại diện cho Vạn Đạo học phủ Diệp Phàm? Ngươi phải tranh giành với ta sao?
Người tới lạnh nhạt nói, không chút để Diệp Phàm vào trong mắt.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi lộ ra một ý cười lạnh nhạt:
- Ta không phải tranh với ngươi, Thời Chi Gian chính là của ta!
- Tích phân ta đã giao cho nàng, lúc nào tới lượt ngươi, hôm nay ta muốn đi vào, ngươi có năng lực gì? Thế giới này, cường giả vi tôn, ngươi ở trước mặt ta, chẳng là cái thá gì.
Nam tử nói cực kỳ thản nhiên, giống như lể lại sự thật, Diệp Phàm đánh giá người trước mắt, có chút quen mặt, lúc này có chút suy tư, một kiếp này, hắn chưa từng gặp qua người này, nhưng ở kiếp trước . . . Có chút ấn tượng, người này là Lý Bách Sát! !
Ở kiếp trước lúc nhìn thấy Lý Bách Sát, Lý Bách Sát đã xưng bá Trung Linh cảnh, Diệp Phàm cũng chỉ từ xa nhìn thấy mấy lần, cho nên ấn tượng không sâu, hắn nhưng lại không ngờ tới ở chỗ này cũng gặp được người này, nhưng mà vừa vặn, bởi vì vấn đề của Lý Tuyền Tố, bản thân hắn muốn ứng phó Lý Bách Sát, hôm nay tất nhiên bản thân Lý Bách Sát đã tìm tới cửa, bất kể như thế nào, Diệp Phàm cũng không khả năng để cho Lý Bách Sát tiến vào Thời Chi Gian tu hành.
- Thiên tài Lý gia khẩu khí thật lớn, hôm nay ta đứng ở chỗ này, nếu ngươi có thể đi qua, ta không nhắc tới một lời, nếu ngươi gây khó dễ thì cút cho ta!
Diệp Phàm cao giọng nói, lẳng lặng đứng ở một bên, khí thế thiên địa giống như đều bị Diệp Phàm khóa chặt.
Lý Bách Sát nghe vậy không khỏi lộ ra mỉm cười:
- Thú vị, thú vị thật, xem ra Lý Bách Sát ta quá vô danh, a miêu a cẩu gì cũng dám cản đường ta, nếu ngươi đã muốn chiến, vậy thì ta cùng ngươi đấu một trận, nơi đây không thích hợp cho chúng ta toàn lực chiến đấu, ta nghe nói ngươi luyện thể tu vi không tồi, hôm nay cùng ngươi so một phần lực, một quyền phân thắng thua.
- Không thể sử dụng bất kỳ võ kỹ nào, chỉ một quyền, người nào thua, người đó lăn!
Nói xong, Lý Bách Sát đưa lệnh bài ném cho nữ tử kia, ngay sau đó tay phải nắm tay, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
- Ta sợ cái gì chứ!
Diệp Phàm nghe vậy, không khỏi tự tin nói, hai người đồng thời lui lại, ngay sau đó cương lực cùng nguyên lực khủng bố hội tụ trên nắm tay phải, trong nháy mắt, hóa thành một đạo thiểm điện, hung hăng phóng tới đối phương.
Nữ tử tiếp đãi có chút hiếu kỳ nhìn hai người Diệp Phàm, nhưng lại không sợ hãi chút nào, loại công việc tiếp đãi này, ở Chí Tôn học phủ có chiết khấu tích phân rất cao, thường ngày những cương vị này rất nhiều đệ tử khịt mũi coi thường, nhưng cuộc tỷ thí thiên hạ sắp đến, ai cũng biết đệ tử những gia tộc này sẽ điên cuồng tu hành, cho nên loại công việc tiếp đãi này lập tức trở nên nóng sốt.
Đương nhiên, Đan Trì Lâm ít được chú ý tới, dù sao những người này muốn tham gia cuộc tỷ thí thiên hạ, ai sẽ tốn hao thời gian trân quý như thế đến luyện đan, kỳ hoa như Diệp Phàm, vẫn tương đối thiếu, mà Lý Bách Sát muốn đi vào Thời Chi Gian, hiển nhiên là muốn ở trong Du Long bí cảnh thu được nghịch thiên cơ duyên, cần tiêu hao thời gian.
Diệp Phàm cũng không cho rằng có chuyện trùng hợp như vậy, Lý Bách Sát cũng tới tăng cảnh giới luyện đan dù sao ở kiếp trước hắn chưa chừng nghe nói Lý Bách Sát biết luyện đan.
Tầm mắt của đệ tử Chí Tôn học phủ cũng không thấp, chỉ một chiêu tụ lực này, vẫn không khiến cho nữ tử kia động dung, nhưng mà tốc độ của hai người ngược lại khiến nàng ta có chút giật mình, thầm nghĩ trong lòng không hổ là thiên tài đại biểu cho đại thế lực, loại tốc độ này vượt qua thiên kiêu rồi.
Nắm tay phải đánh ra, lúc này, so không chỉ là sức mạnh thuần túy, còn có sự hiểu biết về sức mạnh nữa.
Ba Văn Kình, Nhị Trọng Kình, Tam Trọng Kình, Bách Điệp Kình, Thiên Điệp Kình!
Vẻn vẹn trong chớp mắt, sức mạnh của hai người lấy tốc độ đáng sợ biến hóa, sự biến đổi nhanh chóng này chỉ có thiên tài mới có thể làm được, với chiêu này, hai người đã vượt qua không ít thiếu niên Chí Tôn, không hổ là cường giả trên Tôn bảng.