Mua đan phương xong, sắc trời bên ngoài đã dần dần phát sáng lên, lúc này Diệp Phàm thu hồi đan phương, kiểm tra đống linh thảo trong giới chỉ của mình, đi về phía Đan Trì Lâm.
. . .
Quan cốc!
Tô Trọng cảm nhận được tu vi khủng bố của bản thân, khóe miệng lộ ra nụ cười tà ác, cách thông qua “Ăn thịt người tăng tu chính là công pháp tà tu kinh khủng nhất, mặc dù có được tốc độ tu hành cực nhanh, nhưng lại có một vấn đề lớn nhất, oán khí của người chết sẽ tích lũy trên người Tô Trọng.
Loại oán khí này có thể dẫn phát lệ khí sâu trong lòng Tô Trọng, hoàn toàn gạt bỏ phần lương thiện còn sót lại trong người hắn ta, cuối cùng Tô Trọng sẽ trở thành một thị sát ác ma.
Nhưng mà lúc này Tô Trọng đã còn không quan trọng gì nữa, kiếp trước hắn ta là tế phẩm, kiếp lại lại phải trải qua những tra tấn không phải con người, dựa vào cái gì mà vận mệnh lại đối xử với hắn như vậy, thậm chí nghiệp chướng trên người đã đạt đến mức kinh khủng, hắn ta vẫn không sợ, cho dù tan thành tro bụi dưới Thiên Lôi, hắn ta cũng phải cường đại hơn, hắn muốn thế giới mục nát này run rẩy dưới chân hắn.
Tùy ý vặn gãy cổ nữ đệ tử Quan cốc nữ bên cạnh, giống như người vừa cùng hắn liều chết triền miên không phải là nữ nhân này vậy, thời điểm một người hoàn toàn trầm luân trở thành ác ma, lương tri sẽ chỉ là trò cười thôi.
Sự dữ tợn trên mặt Tô Trọng chậm rãi biến mất, ngay sau đó hắn nhìn nữ đệ tử đã chết đi, chậm rãi hôn lên cặp môi thơm của nàng, lúc này trên mặt hắn không còn chút tàn nhẫn nào nữa, ngược lại giống như lần đầu tiên Diệp Phàm t nhìn thấy hắn, bên trong chất phác, mang theo một tia thuần chân, ai có thể nghĩ người này sẽ là một ác ma chứ?
- Đây cũng là tình yêu sao? Ha ha, ha ha ha ha, thú vị, thú vị thật, sau khi giết ngươi lại có chút đau lòng, rất tốt, đây chính là cảm giác mà ta muốn, những tên súc sinh Quan cốc các ngươi, cũng xứng có được tình yêu sao?
Tô Trọng chậm rãi đứng lên, tay phải vung lên, một đạo minh hỏa xuất hiện, đốt nữ tử thành tro bụi:
- Nếu không phải thấy ngươi cùng ta triền miên một phen, ngươi cho rằng ngươi có thể chết thoải mái như vậy sao.
Phủ thêm áo bào đen, Tô Trọng chậm rãi đi ra ngoài, hôm nay là ngày Quan cốc tổ địa Bách Hồn Quật mở ra, trong đó thế nhưng có không ít Quan cốc tiền bối đã chết đi, không ít cường giả Thánh Hiền Cảnh, những cường giả này chết đi ngàn năm thân thể vẫn sẽ không mục nát, nếu là Quan cốc đệ tử khác, đương nhiên không dám có bất kỳ ý nghĩ bất kính nàod.
Nhưng mà Tô Trọng rất vui lòng biến những tiền bối này trở thành chất dinh dưỡng cho mình.
. . .
Đông Linh cảnh Thiên phủ địa điểm cũ, phế tích ở chỗ sâu trong lòng đất, thần văn thần bí màu đen vô cùng mịt mờ du tẩu, một thân ảnh tuấn dật ngồi ở phía trên thần văn, khí thể màu đên trên người nhanh chóng phun ra, mãi cho đến khi mặt trời lặn, nam tử vừa rồi mở hai mắt ra.
Khí tức Hư Cương cảnh khủng bố xông phá chân trời, khóe miệng Thiên Ma Tử lộ ra ý cười lạnh nhạt, tìm mấy tháng cũng chưa từng tìm ra chỗ phong ấn cuối cùng, Thiên Ma Tử nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một cách cuối cùng, chính là âm thầm nâng đỡ một thế lực, chiếm đoạt toàn bộ Đông Linh cảnh.
Đến lúc đó muốn tìm được phong ấn, sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nhưng mà muốn chiếm đoạt Đông Linh cảnh, đầu tiên hắn cần một thế lực cường đại làm cơ sở cho bản thân, Kiếm Tông tất nhiên là chọn lựa đầu tiên, mà muốn chưởng khống Kiếm Tông, tu vi của hắn nhất định phải tăng lên.
Cho nên trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn mượn nhờ Hắc văn chi lực điên cuồng tăng tu vi của mình, bây giờ rốt cục cũng đã đạt tới Hư Cương cảnh, đồng thời, hắn cảm giác được rõ ràng Hắc văn chi lực trong cơ thể hắn đã bắt đầu sinh ra sự biến hóa đặc biệt, Thánh Ma truyền thừa khủng bố không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn.
Bản lĩnh mạnh nhất của Hư Cương cảnh chính là lăng không Phi Độ, thời gian ngắn ngủi một năm, thực lực của Thiên Ma Tử tăng lên với tốc độ đáng sợ, tất cả công sức đều do Hắc văn chi lực, mà một khi mở ra phong ấn cuối cùng, hắn có thể câu thông với Thánh Ma giới thế giới chi tâm, giành được sự gia tăng của thế giới chi tâm.
Mặc dù uy năng mượn dùng áp chế Thiên Đạo pháp tắc ở Thiên Vũ đại lục cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà mặc dù như thế, đối với Thiên Vũ đại lục, vẫn là hủy thiên diệt địa, chí ít hắn tin tưởng vững chắc Thiên Vũ đại lục không người nào có thể ngăn cản hắn.
- Diệp Phàm, trong lứa đồng niên, chỉ có ngươi từng đánh bại được ta, chỉ là qua thời gian một năm tu hành, ngươi ở trước mặt ta ngay cả con kiến hôi cũng không bằng!
Khóe miệng Thiên Ma Tử lộ ra một tia cười lạnh, ngay sau đó chậm rãi đứng người lên, trên bả vai hắn, một đầu Tiểu hắc long Thần Võ giương cánh, điên cuồng hút Hắc ma khí tràn đầy trên người Thiên Ma Tử, nửa canh giờ sau, vừa lòng thỏa ý lần nữa nằm sấp ngủ say.
Ba ngày sau đó.
Bên ngoài Kiếm Tông tông, Thiên Ma Tử lạnh nhạt nhìn tông môn chí cao vô thượng của Đông Linh cảnh, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, ta không cần ba mươi năm, đã đủ nghiền ép toàn bộ thế lực Đông Linh cảnh, ngoại trừ chỗ đó.
Đông Linh cảnh căn cứ của Chí Tôn cảnh, tụ tập toàn bộ lão yêu quái của Đông Linh cảnh, trước mắt Thiên Ma Tử vẫn không thể trêu chọc được, thậm chí hắn vẫn luôn cho rằng, phong ấn cuối cùng, rất có thể ở ở trong này.
A!
Ánh mắt Thiên Ma Tử chuyển hướng qua một chỗ khác, chỉ thấy một nữ tử tuyệt sắc từ bên trong Kiếm Tông vội vã rời đi, ánh mắt ấy, có cừu hận, cũng có được sự không cam lòng, còn có một chút xíu điên cuồng không giới hạn.
Loại điên cuồng này khiến cho Thiên Ma Tử rất vừa ý.
Thân hình lấp lóe, nữ tử kia hiển nhiên không ngờ rằng trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một người, không kịp đề phòng, trực tiếp va vào lòng Thiên Ma Tử, Thiên Ma Tử không khách khí chút nào vươn tay đỡ lấy nàng, nói khẽ:
- Ngươi là đệ tử của Kiếm Tông ?
Diệp Linh Lung kinh ngạc nhìn nam tử trước mắt, tốc độ này, tuyệt đối vượt qua cực hạn mà nàng biết được, người này trẻ tuổi như vậy, khí thế trên người vậy mà không thua kém tông chủ Kiếm Tông Dương Nhất Kiếm chút nào.
- Thật xin lỗi, ta không biết phía trước có người, công tử xin đừng trách.
Lúc này Diệp Linh Lung vội vàng nhận lỗi nói, thân thể không rời xa Thiên Ma Tử, ngược lại mang theo một tia mị ý nhìn hắn.
Huyết thống Diệp gia cũng không tệ, bất kể là Diệp Phàm, Diệp Quỷ hay là Diệp Tàn, dung nhan đều cực kì tuấn dật, Diệp Linh Lung tự nhiên cũng không kém, càng là nữ tử khuynh quốc Khuynh Thành, nếu không lúc trước Dương Thiệu Đế cũng sẽ không vừa ý nàng ta như thế, dù biết rõ tâm tư nàng không đơn thuần.
Mà Diệp Linh Lung vì báo thù cùng sinh tồn, trước đó phục thị Dương Thiệu Đế, có thể nói vắt óc tìm mưu kế nghiên cứu làm sao dụ hoặc nam nhân, lần này gặp được Thiên Ma Tử, ánh mắt không chỉ có sự rụt rè e thẹn mà còn có sự tò mò sùng bái với Thiên Ma Tử, sự khác biệt trước sau vân vê vô cùng tốt, cho dù Thiên Ma Tử nhìn ra người này không đơn giản, nhưng trong lòng vẫn rất yêu thích.
Hắn muốn chưởng khống Kiếm Tông, nhưng mình lại không thể cứ đợi Kiếm Tông nữ tử trước mắt mặc dù có tâm tư, nhưng hẳn cũng là người có chuyện xưa, hơn nữa tác phong phóng khoáng, sau khi nàng đủ lông đủ cánh, tuyệt đối sẽ cắn hắn một cái, nhưng loại người này lúc vẫn chưa đủ chín chắn sẽ cực kỳ nghe lời.
- Nói rõ những hiểu biết về Kiếm Tông, cùng tình huống của ngươi đi, ta chỉ cho ngươi một cơ hội, nắm bắt thật tốt, ta có thể khiến ngươi nhất phi trùng thiên, nếu ngươi muốn đùa nghịch tâm tư ta, ngươi sẽ biết hậu quả.
Thiên Ma Tử lẳng lặng nhìn Diệp Linh Lung, lạnh nhạt nói.