Vô Địch Thiên Đế

Chương 732: Tiền đặt cược quái dị

Chương Trước Chương Tiếp

Tâm tình Lâm Vô Thú thật sự không tốt, hắn ta và ca ca Lâm Vô Gian là đệ tử thế lực nhị đẳng, hai người dựa vào tài năng ngút trời đi vào Chí Tôn học phủ, đồng thời cực kỳ may mắn bái nhập môn hạ của cường giả Thánh Hiền Bách Lý Vân Lạc.

Uy danh của sư tôn bọn họ bên trong học phủ có thể nói là hiển hách, đồng thời trưởng lão cũng phải nhường nàng ba phần, địa vị hai huynh đệ bên trong học phủ không cần nói nhiều, thậm chí công chúa thế lực nhất đẳng bọn họ đã từng ngưỡng vọng nhất đã có không ít trở thành người trên giường của bọn họ.

Tất cả huy hoàng này điều kiện tiên quyết cũng là lấy thiên tư của bọn họ, thế nhưng ca ca của hắn ta một tháng trước lại bị một đệ tử dự thi phế tu vi, hắn ta sao có thể nhẫn được?

Lúc này hắn ta muốn báo thù cho ca ca của mình, hắn ta nghe được nơi Diệp Phàm, hôm nay chờ mấy canh giờ, nhưng Diệp Phàm một mực không thấy bóng dáng, hiển nhiên là sợ hắn trả thù nên trốn đi.

Cũng bình thường, thực lực của Lâm Vô Thú so với ca ca của hắn ta còn mạnh hơn, Lâm Vô Gian là Hợp Thánh ngũ trọng, mà tu vi của Lâm Vô Thú đã là Hợp Thánh bát trọng, không chỉ có như thế, hắn ta còn nắm giữ hai loại lực lượng thuộc tính địa nguyên, khoảng cách với Thiên Nguyên giai bất quá cách một bước.

Hơn nữa cảm ngộ kiếm đạo của người này cực sâu, ở Chí Tôn học phủ, Phong Tình Kiếm được vinh dự là Kiếm Thần, mà Lâm Vô Thú còn có một cái tên vang đội, tiểu kiếm thần.

Có thể thấy được thực lực người này mạnh mẽ, mà Diệp Phàm phế ca ca của hắn ta, trốn tránh hắn ta cũng có thể lý giải, đây chính là ý nghĩ của Lâm Vô Thú, hắn ta làm sao biết sư phụ của vì làm khó dễ Diệp Phàm, căn bản không cho Diệp Phàm huy chương, càng không thật sự nói cho mình biết tình huống trụ sở, cho nên Lâm Vô Thú chờ không được người là tất nhiên, đến mức đại danh của Lâm Vô Thú, Diệp Phàm căn bản chưa từng nghe qua.

Cái này không, Lâm Vô Thú đợi không được người liền nghĩ bản thân đi tìm Diệp Phàm, cũng có thể thử thời vận tìm tới hắn, hỏi không ít đệ tử gia tộc tham gia trận đấu, biết rõ Diệp Phàm rời đi rất muộn, lúc này Lâm Vô Thú đi thẳng đến ngoài cửa học phủ, vừa vặn ra khỏi cửa lớn học phủ liền bị một Võ Tu không biết trời cao đất động để hắn ta lăn đi.

Lúc này tâm tình Lâm Vô Thú khó chịu lại càng trở nên khó chịu hơn, lúc này quay đầu nhìn về phía Diệp Phàm, một cỗ khí thế khủng bố lập tức quét sạch Diệp Phàm, nhưng mà rất nhanh Lâm Vô Thú liền sửng sốt, người này sao lại quen thuộc như vậy, hắn không phải là Diệp Phàm sao? Muốn báo thù, trước đó đương nhiên hắn ta nhớ hình ảnh của Diệp Phàm.

Trùng hợp như vậy sao?

Diệp Ny có chút kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, Lâm Vô Thú nàng ta biết, ở bên trong học phủ cũng coi là một trong những thiên tài đỉnh cấp, chiến lực vô cùng mạnh mẽ, muốn nói DIệp Làm lúc này nên là người trốn nhất, chính là người này không hiểu sao lại muốn chết, lớn tiếng để cho Lâm Vô Thú quay lại đây.

Diệp Phàm có thể không biết Lâm Vô Thú, hắn chỉ là nhìn thấy người liền trực tiếp tìm phiền toái, bởi vì đối phương phải đấu một trận với hắn, hắn mới mượn cơ hội này dọa dẫm đoạt sổ tay nhập môn và địa đồ học phủ tới, vừa rồi Diệp Ny cũng nói, nhục mạ người khác là không có vấn đề, lấy hiểu biết của hắn đối với đệ tử Chí Tôn học phủ, mình là một người ngoài trực tiếp nói năng lỗ mãng, đối phương đương nhiên muốn ra tay, chỉ cần ra tay, hắn có biện pháp để cho đối phương giao ra đồ bản thân muốn.

Có điều nhìn kỹ, âm thầm nghi hoặc, con hàng này sao lại có dáng dấp giống Lâm Vô Gian như vậy?

- Diệp Phàm, ngươi gọi ta quay lại đây sao?

Sắc mặt Lâm Vô Thú lộ ra vẻ vui mừng nói, đi mòn gót chân không tìm được, chẳng tốn công sức nào lại gặp, trên thế giới này thật sự là có người chạy đi đầu thai.

- Ngươi biết ta?

Diệp Phàm có chút hiếu kỳ nói, âm thầm nghĩ, ta để ngươi quay lại đây lại vui vẻ như vậy sao?

- Ta làm sao không biết ngươi? Ta ở nơi của ngươi chờ gặp ngươi một ngày, ngươi đúng là có thể giấu, giấu đến nơi này, hừ, có điều vận khí của ngươi không ra hồn, nếu gặp ta, hôm nay ta liền phế ngươi.

Lâm Vô Thú nghe vậy khóe miệng lộ ra một ý cười tàn nhẫn nói.

- Ngươi biết nơi ở của ta?

Diệp Phàm nghe vậy lúc này khóe miệng lộ ra nụ cười, rất tốt, rất không tệ, người kia là ai? Cố ý đến giải quyết vấn đề cho ta sao? Ai, cái Chí Tôn học phủ này vẫn rất nhiều người tốt.

- Ta đương nhiên biết rõ nơi ở của ngươi, ngươi vì trốn ta ngay cả nơi ở cũng không dám trở về, ngươi còn ở đây giả bộ hồ đồ, ha ha, cũng là, chỉ sợ ngươi nghe qua tên của ta, lại còn không biết dáng dấp của ta như thế nào.

Lâm Vô Thú nói tiếp, ngược lại vẻ mặt Diệp Phàm mơ hồ, âm thầm nhổ nước bọt, con hàng này là ai vậy, làm sao cảm giác bản thân tốt như vậy, ta nghe qua tên ngươi? Ta trốn tránh ngươi? Bà nó, ngươi thật đúng là tự tin.

- Như vậy, ngươi là ai?

Diệp Phàm giang tay ra nói.

- Hắn ta là Lâm Vô Thú, đệ đệ của Lâm Vô Gian bị ngươi phế kia...Vận khí của ngươi thật sự là không thể nào tốt.

Lúc này Diệp Ny cao giọng nói, trong đôi mắt đẹp tràn đầy phấn khởi, hiển nhiên đối phương chuyện này tràn ngập hứng thú.

- Đúng rồi, tu vi của Lâm Vô Thú là Hợp Thánh bát trọng, khoảng cách cảm ngộ kiếm đạo chỉ thiếu chút nữa với kiếm đạo chi lực, hơn nữa nắm giữ hai loại chi lực thược tính địa nguyên cấp.

Nói đến đây, biểu hiện của Diệp Ny càng cao hứng hon, không thể không nói, phàm là yêu nghiệt, không chỉ là tu vi, phương diện tính cách cũng sẽ có chút khác biệt với người bình thường.

- Diệp Ny, ngươi câm miệng cho ta.

Lâm Vô Thú cao giọng nói, tiếp đó lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, lạnh giọng nói:

- Nếu không phải thân phận của ngươi không cho phép, hôm nay ta liền muốn giết ngươi.

- Giết ta? Bằng ngươi sao? Như thế này đi, chúng ta định ra một cái khế ước, trận chiến này nếu là ta thua, sinh tử từ mệnh, Vạn Đạo học phủ tuyệt đối không truy cứu, nhưng nếu ngươi thua, ngươi nhất định phải cho ta một cái tín vật, tín vật của sư phụ ngươi, còn nữa, huy chương của ngươi cũng phải giao cho ta, đồng thời ngươi tuyệt đối không thể tiết lộ chuyện này cho bất kỳ kẻ nào.

Diệp Phàm cao giọng nói, Bách Lý Vân Lạc muốn ứng phó hắn, vừa vặn hắn có thể lợi dụng tín vậy Bách Lý Vân Lạc làm chút chuyện.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ngươi đừng hỏi ta muốn làm gì, ngươi không phải muốn giết chết ta sao, ta cho ngươi có hội, chỉ cần ký khế ước, đến lúc đó có khế ước ở trong tay, Vạn Đạo học phủ sẽ không tìm ngươi gây phiền phức, Chí Tôn học phủ cũng sẽ không làm phiền ngươi, cái này đối với ngươi mà nói tuyệt đối là một cơ hội vô cùng tốt, trừ phi, ngươi không có tín vật của sư phụ ngươi?

- Hừ, ta đương nhiên có tín vật.

Lâm Vô Thú nghe vậy cao giọng nói:

- Ngươi muốn chết, ta có thể thành toàn cho ngươi.

Nói xong Lâm Vô Thú ném ra một cái khế ước, Diệp Phàm nhìn thấy khế ước, lắc đầu, nhìn về hướng Diệp Ny, tay phải biến thành long trảo, lập tức phóng tới nàng ta.

Diệp Ny hơi sững sờ, tiếp đó nghiêng người một cái, thân pháp triển khai, lập tức biến mất ở bên ngoài mười mét, nhưng mà trong nháy mắt long trảo của Diệp Phàm đặt trên trán nàng ta, chỉ cần dùng một chút khí lực, Diệp Ny liền sẽ hương tiêu ngọc tổn, một chiêu này trực tiếp để cho Diệp Ny xoa tay không kịp, Diệp Phàm bộc phát thực lực để cho nàng ta hoảng sợ.

- Diệp cô nương, ta và Lâm Vô Thú đánh cược không hy người khác biết, ta hy vọng ký một cái khế ước với cô nương, đương nhiên cô nương có thể cự tuyệt.

Diệp Phàm nói đến đây, trong đôi mắt hiện lên một tia hàn quang, Diệp Ny chỉ cảm thấy một loại hàn ý thẩm thấu linh hồn, nháy mắt giống như nàng ta đã đi một lượt quỷ môn quan.

Tâm niệm chuyển, Diệp Phàm và Lâm Vô Thú ký khế ước rất có ý nghĩa, cái kia chính là thêm một câu bất kể thế nào cũng không thể nói chuyện này ra, đương nhiên nếu Lâm Vô Thú thắng, Diệp Phàm tử vong, hắn ta có thể nói ra ngoài, nếu Diệp Phàm thắng, vậy thì hắn ta không thể nói ra.

Bởi vì tiền Diệp Phàm đánh cược là mệnh, mà tiền đánh cược của Lâm Vô Thú là huy chương, tín vật và ngậm miệng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)