- Nơi này là 100 vạn Nguyên Thạch trung phẩm, trả lời ta ba vấn đề.
Đệ tử Chí Tôn học phủ quả nhiên không một người nào dễ lừa gạt, Diệp Phàm trực tiếp lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, cao giọng nói.
- Hừ, muốn dùng tài nguyên thu mua tâm ta sao? Bản cô nương cũng không phải loại nữ nhân bị tài nguyên kia thao túng.
Diệp Ny ôm ngực nói.
- Cái kia ta đổi một người hỏi.
Lúc này Diệp Phàm giang tay ra, tình cảm hắn 100 vạn Nguyên Thạch trung phẩm còn không không ra ba cái vấn đề? Phải biết đệ tử Chí Tôn học phủ là vương tử công chúa đại gia tộc không ít, nhưng cũng có rất nhiều là sinh ra nghèo khổ.
Cho dù bọn họ đến Chí Tôn học phủ, tài nguyên giàu có, nhưng loại chuyện 100 vạn Nguyên Thạch hỏi ba vấn đề cũng có rất ít người từ chối.
- Đừng, xem ở phần chúng ta cùng họ, giao dịch này thành.
Diệp Ny vội vàng cao giọng nói, tiếp đó thân hình hóa thành tia chớp, bàn tay trắng nõn duỗi ra, muốn lấy được nhẫn trữ vật trong tay Diệp Phàm, Diệp Phàm bước sang bên cạnh một bước, kéo ra một đạo ảo ảnh, hời hợi tránh cú đột kích của Diệp Ny, lạnh nhạt nói:
- Trả lời vấn đề trước.
Diệp Ny lúc này khẽ chau mày, tiếp đó khóe miệng lộ ra nụ cười:
- Thì ra tưởng rằng là người tu vi thấp nhất, không nghĩ tới thực lực mạnh như vậy.
Tu vi của Diệp Ny đã đạt tới Hợp Thánh tứ trọng, cao hơn một tầng so với tu vi của Diệp Phàm, hợp với tuổi tác nàng ta trước mắt, chí ít ở phương diện tu hành là yêu nghiệt tuyệt đối, nhưng đồng dạng, có thể tiến vào Chí Tôn học phủ, khiêu chiến vượt cấp càng là chuyện thường ngày, vừa rồi Diệp Ny đột nhiên gây khó khăn, thực lực càng là lấy ra tám phần, mà Diệp Phàm lại trốn tránh cực kỳ tùy ý.
Điều này không khỏi làm cho Diệp Ny động dung, đồng dạng, Diệp Phàm cũng có tư cách giao dịch cùng nàng ta, xem như thiên tài, tóm lại có ngạo khí của thiên tài, 100 vạn Nguyên Thạch trung phẩm không tính là gì, nhung là ai giao dịch với nàng ta rất trọng yếu, người không đủ tư cách cho dù là 100 vạn Nguyên Thạch thương phẩm, Diệp Ny cũng không trả lời nửa chữ.
- Nếu là chỉ nhìn tu vi liền có thể biết được một người mạnh hay yếu, như vậy Võ tu có được thiên phú Hối Nguyên chẳng phải cũng là thiên kiêu sao?
Diệp Phàm nghe vậy tùy ý nói, thiên phú Hối Nguyên chính là thiên phú kiếp trước của Diệp Phàm, loại thiên phú này không có năng lực công kích, nhưng lại có thể xúc tiến tốc độ tu hành cực lớn.
Diệp Ny nghe vậy sắc mặt không khỏi hơi đổi một chút, tiếp đó hừ nhẹ một tiếng:
- Thiên phú Hối Nguyên là thiên kiêu cũng không ít.
Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra mỉm cười, vừa rồi hắn hiếu kỳ, một thiếu nữ mười bảy tuổi sao có thể đạt tới tu vi Hợp Thánh cảnh, trừ phi thiên phú của nàng là phụ trợ tu hành, quả nhiên.....
- Ba vấn đề, vấn đề thứ nhất, chỗ nào của học phủ có sổ tay nhập phủ, địa đồ học phủ?
- Sổ tay nhập phủ? Ngươi muốn vật này sao?
Lúc này Diệp Ny lấy ra một cái ngọc giản, khóe miệng tràn đầy ý cười:
- Sổ tay nhập phủ và địa đồ học phủ đều ở nơi này, có điều người bình thường đi vào Chí Tôn học phủ chỉ cần giao phó huy chương, bên trong huy chương đều sẽ có những vật này, mà ngươi nay cả huy chương cũng không có....Nghe nói không, một tháng trước đệ tử Lâm Vô Gian của học phủ chúng ta tiếp đãi một đệ tử thế lực đến đây dự thi bị hắn phế tu vi....
- Ngươi đoán không sai, người kia là ta.
Diệp Phàm thầm than nàng ta này ngược lại cực kỳ thông minh, hoàn toàn thông qua việc hắn không có huy chương liền nghĩ đến chuyện này.
- Vậy ngươi thực sự là đi xa, Bách Lý Vân Lạc trưởng lão ở học phủ có tiếng là bá đạo, hôm nay cũng chính là gặp được ta, nếu là gặp người khác, sổ tay nhập phủ và địa đồ học phủ này ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
Lúc này Diệp Ny cười tủm tỉm:
- 1000 vạn Nguyên Thạch thượng phẩm, ta cho nguoi!
- 1000 vạn? Ngươi đi cướp được rồi.
Diệp Phàm kém chút hộc máu, cái khẩu vị tiểu la lỵ này thật đúng là không nhỏ.
- Cắt, không cho coi như xong, dù sao không có sổ tay nhập phủ, không có địa đồ, ngươi ở trong học phủ đi dạo lung tung, nếu là đi dạo đến nơi không thể đi qua, ha ha, Chấp Pháp điện của học phủ cũng không phải nói đùa, huống hồ Chí Tôn học phủ nhưng là lớn vượt qua tưởng tượng của ngươi, sáu tháng này ngươi hoàn toàn có thể dùng để chậm rãi hiểu rõ địa lý của học phủ.
Diệp Ny không sợ hãi nói.
Lão yêu bà thật đúng là dụng tâm hiểm ác, Diệp Phàm nói thầm, Bách Lý Vân Lạc một chiêu như vậy thật đúng là để cho hắn đau đầu, trọng điểm là đệ tử bên trong Chí Tôn học phủ cũng không phải là một tên ngu ngốc.
- Làm sao đạt được sổ tay và địa đồ ngươi không cần phải để ý đến, bây giờ là vấn đề thứ hai, nhưng nơi nào bên trong học phủ không đi được?
- Nơi đi không được đúng thật là không ít, đầu tiên là Chí Tôn thánh sơn, cũng chính là núi phía sau học phủ chúng ta, nơi đó tuyệt đối không thể đi, bị bắt được chính là tội chết, nơi thứ hai không thể đi gọi là Chí Tôn các, nơi đó là chỗ tiềm tu của một vài cường giả Chí Tôn và cường giả Thánh Hiền, không thích đệ tử quấy rầy.
Diệp Ny ngược lại có chút trách nhiệm nói:
- Nơi thứ ba không thể đi chính là Tiên Tử Lâm, nơi đó tụ tập nữ đệ tử ưu tú nhất học phủ chúng ta, chỉ có nhân vật yêu nghiệt bên trong thiên chi kiêu nữ mới có thể tiến vào nơi đây, ở đó lấy hoàn cảnh tu hành xa hoa nhất, hơn nữa có thác nước linh tuyền, rất nhiều nữ đệ tử sẽ tắm ở dưới đó vào ban ngày, ngươi nếu thấy được gì đó không nên nhìn, ta có thể bảo đảm ngươi sẽ chết cực kỳ thảm.
- A, đúng rồi, không chỉ là nữ đệ tử, còn không ít nữ trưởng lão cũng ở đó nghỉ ngơi.
Nói khủng bố như vậy, một phần đúng là tình hình thực tế, một phần khác là vì hù Diệp Phàm, chỉ cần Diệp Phàm bị hù dọa, không chừng 1000 vạn Nguyên Thạch thượng phẩm vẫn có thể kiếm được, những đệ tử này đến đây tham gia thi đâu, người nào không có thể lực đằng sau toàn lực ủng hộ, tài nguyên trên người nhiều vô số kể.
Điểm này Diệp Ny thật đúng là hiểu lầm Diệp Phàm, lúc Diệp Phàm rời đi, Thu Nguyệt cái gì cũng không cho hắn, đúng rồi, cũng không thể nói như vậy, chí ít cho hắn một cái nhìn phong tình vạn chủng.
- Trước mắt thì ba nơi này, nơi khác ảnh hưởng không phải đặc biệt lớn.
Diệp Ny nói xong ý vị thâm trường nhìn Diệp Phàm.
- Một vấn đề cuối cùng, ở Chí Tôn học phủ, phán định trách nhiệm chiến đấu của hai bên như thế nào?
- Chiến đấu? Học phủ chúng ta ủng hộ đệ tử chiến đấu, nhưng là nhất định phải chiến đấu hợp lý, đầu tiên nếu là người khác nhục mạ ngươi, ngươi có thể tùy ý ra tay, ngoại trừ không thể giết chết đối phương và phế đối phương, đánh thế nào cũng được, đương nhiên nếu thực lực của ngươi không bằng ngươi, ngươi chỉ có thể nhịn, người thực lực yếu bị người khác nhục mạ rất bình thường, bản thân phế vật trách ai.
Diệp Ny nói tiếp:
- Nhưng nếu người khác không nhục mạ ngươi, cũng chưa từng làm hành vi khác đối với ngươi, mà ngươi vô duyên vô cớ ra tay trước thì đó chính là trách nhiệm của ngươi, phải nhận xử lý.
- Cái kia, nếu ta nhục mà người khác, người khác ra tay với ta, ta phản khác đả thương người khác, ta sẽ bị xử phạt sao?
- Đây là vấn đề thứ tư.
- Là ngươi giải thích không rõ ràng, vẫn là vấn đề thứ ba.
- Được rồi, quỷ hẹp hòi, tôn chỉ của học phủ chúng ta là đối với đệ tử không tự biết mình cực kỳ không ủng hộ, người khác nhục mạ ngươi, ngươi ra tay, lại đấu không lại người khác, đó là ngươi không có thực lực, không có thực lực thì đi tu hành, học phủ cũng sẽ không ra mặt cho ngươi, cho nên, ngươi rõ chưa?
- Hiểu toàn bộ rồi.
Diệp Phàm gật đầu, tiếp đó cầm nhẫn trữ vật trong tay ném cho Diệp Ny, đồng thời một tên nam tử cao ngạo vừa vặn đi ra từ chỗ của lớn Chí Tôn học phủ, lúc này khóe miệng Diệp Phàm lộ ra nụ cười, tay phải chi nam tử kia, cao giọng nói:
- Ngươi, quay lại đây!