Vô Địch Thiên Đế

Chương 728: Tiến vào chí tôn học phủ

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi bật lớn, làm như vậy với Đại Đế cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ, lập tức trả Trữ Vật Giới Chỉ lại nó, hắn giữ lại hai trăm năm mươi miếng Hồn Hương Quả.

- Coi như Mập Cầu ngươi thức thời.

Diệp Phàm cười đặt Đại Đế trở lại trên vai, Đại Đế vội vàng ôm giới chỉ của mình lại, trên khuôn mặt béo mập tràn đầy đau lòng và ủy khuất.

Chuyện bên này giải quyết xong rồi, cũng đã đên lúc ra khỏi Du Long Bí Cảnh, Diệp Phàm quay về hướng Chúc Long biến mất mà cung kính bái lạy, sau đó mang theo Đại Đế ở bên trong Phật Ma Cố Thổ xoay tròn.

Phật Ma Cố Thổ tồn tại đã lâu, nhưng vì nó là nơi chủ yếu phong ấn Ma Linh nên nguyên khí nơi đây cũng không nhiều, đừng nói đến một số linh thảo trân quý, những tư liệu luyện khí cũng đã dần dần mục ruỗng theo năm tháng, có thể nói ngoài hạt giống Phật Ma thì không thể tìm thấy cơ duyên nào khác.

Diệp Phàm thật cũng không thất vọng quá mức, hành trình đến Phật Ma Cố Thổ lúc này không chỉ đạt được long ấn mà còn luyện hóa hạt giống Phật Ma, Đại Đế cũng bắt đầu có khả năng hóa hình, hơn nữa tu vi của Diệp Phàm cũng tăng lên đến Hợp Thánh tam trọng, xem như có thắng lợi trở về.

Lại nói về khả năng hóa hình của Đại Đế thật ra là do Chúc Long dùng đại pháp lực kích hoạt bản chất sinh mệnh của Đại Đế, nhờ đó mà Đại Đế thoát khỏi trói buộc của Hạ Giới Thiên Đạo pháp tắc, làm cho nó có thế biến hóa được nhiều bản thể Lôi Long to lớn.

Chiến lực hiển nhiên trở nên vô cũng khủng bố, chẳng qua tuổi Đại Đế còn nhỏ, loại năng lực này vẫn chưa quá hữu dụng.

Lúc tìm được trận pháp ra ngoài thì đám người Huân Y sớm đã rời đi, Diệp Phàm nhìn những dấu viết chiến đấu còn lưu lại, trong lòng không khỏi khẽ thở dài, Huân Y của lúc này có còn là Huân Y của năm đó sao?

Con người rồi sẽ thay đổi, Diệp Phàm làm người hai đời nên rất rõ ràng trên thế giới này hay thay đổi nhất vẫn luôn là con người, nếu thật sự Huân Y thay lòng đổi dạ, Diệp Phàm sẽ rất dứt khoát nhưng hắn hiểu rõ đây là Huyết Phượng Ma Hoàng, không phải Huân Y từng cùng hắn vào sinh ra tử năm đó.

Diệp Phàm quyết không thể bởi vì sự tuyệt tình của Huyết Phượng Ma Hoàng mà vứt bỏ lại nữ nhân cam nguyệt chết vì hắn, cho nên mặc dù Diệp Phàm biết rõ con đường này vô cùng vất vả, hắn cũng sẽ kiên trì đi đến cùng, chẳng sợ thương tích đầy mình.

- Huân Y, năm đó ở vực thẳm Táng Thần, Tô Nhan từng phác họa ra viễn cảnh kia trước mặt nàng, nàng vẫn quỳ trên đất khóc cầu nàng ta cứu ta, chưa hề có nửa phần hối hận, hôm nay Diệp Phàm ta, vì nàng mà chịu chút ủy khuất thì có làm sao.

Diệp Phàm tự lẩm bẩm:

- Nhưng dù cho tích cách của Huyết Phương Ma Hoàng ngươi đáng nắm giữ thân thể của Huân Y, ta cũng tuyệt đối không cho phép ngươi thân mật với bất kỳ người nào khác, bởi vì Huân Y là của ta.

Nói tới đây, bên trong đôi mắt của Diệp Phàm lộ ra tia sát ý cực hạn, Tử Mặc, ta phải giết ngươi!

Một tháng Trong Du Long Bí Cảnh trôi qua rất nhanh, đối với thiên tài mà nói thì lần thu hoạch này không thể tính là nhỏ, nhất là như đám người Sở Phong Vân và Tử Mặc, tu vi đều có sự đột phá lên.

Tốc độ tu hành của Diệp Phàm đã rất nhanh, nhưng theo đó thì người khác cũng không chậm, thời điểm mọi người ra khỏi đó thì họ phát hiện dường như tu vi mỗi người đều tăng từ nhất đến tam trọng.

Diệp Phàm liếc mắt một cái đã nhìn thấy Huân Y, tu vi của Huân Y từ Hợp Thánh lục trọng lên đến Hợp Thánh bát trọng, lúc này sắc mặt nàng không hề thay đổi, giống như hoàn toàn không hề nhìn thấy Diệp Phàm, nhưng Diệp Phàm lại có thể cảm giác được rõ ràng Huân Y mới vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đột ngột một ánh mắt băng lãnh truyền đến, khi Diệp Phàm quay đầu, một bóng hình của tuyệt sắc giai nhân phản chiếu trong mắt hắn, khiến hắn cảm thấy thân thuộc, chỉ là thiếu đi một phần thanh thuần, nhiều hơn một chút thành thục và lãnh ngạo.

Nhất là với mái tóc dài như tuyết kia đã khiến cho ngoại hình của Bắc Cung Tuyết càng thêm kinh diễm.

Bắc Cung Tuyết lạnh nhạt nhìn Diệp Phàm, vẻ phức tạp chợt lóe qua bên trong đôi mắt, sau đó quay đầu đi, không nhìn Diệp Phàm quá lâu.

Ánh mắt Diệp Phàm đảo qua, trong lòng âm thầm suy nghĩ, vô tình đạo của Bắc Cung Tuyết rõ ràng đã tiến thêm một bước, nếu muốn kéo nàng thoát khỏi Vô tình đạo thì phải nắm chắc cơ hội.

Ngược lại Diệp Phàm chuyển ánh mắt hướng đến Sở Phong Vân, Sở Phong Vân cũng đang nhìn lại rồi cười gật gật đầu với hắn, không thể không nói, quen biết với Sở Phong Vân này, quả thật có một chút cảm giác như gió xuân ấm áp.

Chỉ trong vài nhịp thở, ánh mắt của Diệp Phàm đã đảo qua không ít người, sát ý của Tử Mặc, mị ý của Lạc Phượng Vũ, thi vị nghiền ngẫm chận rãi của Hoàng Thiên Hạc, chỉ trong thời gian ngắn mà cùng hiện lên.

Rất nhanh, một thân ảnh từ Thương Khung bay tới, là một nữ tử, không may Diệp Phàm cũng quên người này, sư phụ của Lâm Vô Gian - Bách Lý Vân Lạc.

Người này rõ ràng là người phụ trách của Chí Tôn Học Phủ tiếp đón bọn họ lần này, Bách Lý Vân Lạc liếc mắt một cái đã nhìn thấy Diệp Phàm, sát ý khủng khiếp mơ hồ xẹt qua, tiếp đó nàng ta đứng trước mặt mọi người, lớn giọng nói:

- Bổn tọa là trưởng lão Chí Tôn Học Phủ, Bách Lý Vân Lạc, ngoại trừ một vài người dự thi thông qua các trưởng lão gia tộc được đến Chí Tôn Học Phủ thì các ngươi là tất cả số người dự thi tuyển chọn còn lại.

- Ta đến đây một là để đưa các người vào học phủ, hai là vì dạy quy tắc cho các ngươi, ta biết mỗi người các ngươi đều là những thiên tài đứng đầu trong gia tộc, thậm chí trong đó còn có vài người có thân phận độc nhất vô nhị trong gia tộc.

- Nhưng chúng ta đang ở Chí Tôn Học Phủ, quy củ phải tuân theo, ta phải nhắc nhỏ các ngươi rằng nếu ai làm trái với quy củ, nhẹ thì trục xuất khỏi Chí Tôn Học Phủ, kể cả thế lực của các người cũng không thể có được tư cách tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung, nặng thì tiền trảm hậu tấu.

- Những việc này đã sớm bàn qua với các Hợp Thánh Cảnh và Chí Tôn cường giả thế lực lớn, các ngươi còn có ý kiến gì không?

Đám người Diệp Phàm nghe vậy thì đều im lặng, hiển nhiên không có bất luận kẻ nào có ý kiến.

- Tốt lắm, tiếp theo ta sẽ nói qua một số quy củ sắt đá của Chí Tôn Học Phủ, điều thứ nhất, không được tùy ý ra tay với đệ tử của Chí Tôn Học Phủ và đệ tử thế lực đến đây tham gia thi đấu, càng không cho phép giết hại kẻ vô tội, một khi phát hiện, lấy mệnh đền mạng.

Vừa nói Bách Lý Vân Lạc vừa liếc mắt nhìn chằm chằm Hoàng Thiên Hạc và Diệp Phàm một cái, những người khác không khỏi có chút nghi hoặc, nếu nói Bách Lý Vân Lạc nhìn Hoàng Thiên Hạc, bọn họ có thể lý giải, dù sao những chuyện như thế này Quan cốc làm không phải lần một lần hai, nhưng cặn bã Hợp Thánh tam trọng này là ai? Có cần phải cố tình nhìn một cái không?

- Điều thứ hai, không được tùy ý khinh bạc người khác, bất kể là nam hay nữ, nếu làm trái ý nguyện của đối phương, cưỡng ép chiếm hữu đối phương, đền mạng.

Nói tới đây, ánh mắt của Bách Lý Vân Lạc đặt trên người thiên tài Vũ gia Vũ Hóa Long, Vũ Hóa Long cũng vô cùng thản nhiên,tùy ý nhún vai:

- Ta cần phải cưỡng ép sao?

Những lời này nói ra có phần kiêu ngạo nhưng thật sự cũng chẳng sai, cho dù là luận về tướng mạo, thực lực hay tư chất thì ở trong nhóm người này Vũ Hóa Long tuyệt đối xem như đứng đầu, nhất là thân phận Vũ gia còn ở đó, đừng nghĩ Vũ gia chỉ biết thải bổ, Song Tu thuật của Vũ gia cũng vang vọng cả Thiên Vũ Đại lục.

Không ít nam tu đều muốn tìm một nữ tu của Vũ gia để cùng nhau mây mưa chính bởi vì người của Vũ cực kỳ am hiểu kỹ năng giường chiếu, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải mạo hiểm có nguy cơ bị đối phương hút khô.

Nam nhân muốn nữ nhân, tất nhiên nữ nhân cũng muốn nam nhân, một vài nữ tu chẳng lẽ sẽ không muốn cùng Vũ Hóa Long phát sinh chuyện gì sao?

Chính Chí Tôn Học Phủ cũng có quy định không được giết người ở đây, các nàng hoàn toàn không bận tâm đến tình huống Vũ Hóa Long sẽ thải bổ bọn họ, có thể nói việc Vũ Hóa Long vào Chí Tôn Học Phủ, tất nhiên sẽ có không ít nữ tu chủ động đến dâng hiến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)