Vô Địch Thiên Đế

Chương 717: Bí địa mạnh nhất

Chương Trước Chương Tiếp

Tử Mặc nghe vậy thì ý cười trên mặt càng nồng đậm, loại tính tình lạnh lùng này càng thêm động lòng người.

- Nếu ngươi có thể giết ta thì ngươi đã ra tay rồi. Người xưa có câu: Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu. Ta nghe nói Si Tình Cốc tu luyện Si Tình Đạo, Tử Mặc ta tự nhận không phải kẻ tầm thường, vì sao Huân Y cô nương không muốn gieo tình với ta để cùng nắm tay giữa thiên địa này chứ?

Tử Mặc nghe vậy thì nói thẳng, không hề giả bộ, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng dày đặc.

- Cả một đời người, nữ tử của Si Tình Cốc chỉ gieo tình cho một người. Tình của ta đã gieo, cho nên ngươi hãy cút càng xa càng tốt đi.

Huân Y cõng trường cung, trực tiếp lạnh lùng nói. Đối với Huyết Phượng Ma Hoàng, từ chối là thứ không cần phải nói một cách uyển chuyển. Nàng ta khác hẳn với Bắc Cung Tuyết. Năm đó, Bắc Cung Tuyết kém nhất chính là học cách từ chối, cho nên đến cuối cùng có rất nhiều hiểu lầm với Diệp Phàm, mỗi người đi một ngả.

Mà khi Huyết Phượng Ma Hoàng đang ngủ say, nhân cách của Huân Y làm chủ cơ thể, Ninh Hồng Trần đã từng bày tỏ tình cảm của mình với nàng ta. Với thân phận và địa vị của Huân Y lúc ấy thì có thể nói, Ninh Hồng Trần giống như hoàng tử vậy, mà nàng ta chẳng qua chỉ là nữ nhi của một dân nghèo mà thôi, khoảng cách thân phận xa xôi đến nhường nào chứ.

Lời từ chối của Huân Y vẫn rất rõ ràng, cho tới tận bây giờ nàng ta chưa từng là người thích kết bạn, tình ý của nàng ta sẽ chỉ gieo xuống vì một người, người đó chính là Diệp Phàm.

Mỗi lần nghĩ đến Diệp Phàm, Huyết Phượng Ma Hoàng đều cảm thấy có chút bực bội, trong lòng thầm hận tại sao mình của trước kia lại muốn gieo tình, nàng ta căn bản không cần tình cảm yếu đuối đấy.

- Ồ? Đã gieo tình? Vậy thì tất nhiên là ta sẽ không quấy rầy nữa. Nhưng ta cảm thấy chúng ta vẫn có thể làm bằng hữu bình thường được mà.

Tử Mặc nghe vậy thì không tức giận một chút nào mà nói. Ngược lại, hắn ta còn cảm thấy chuyện này càng thú vị hơn. Nếu hắn ta có thể khiến cho một Thánh Nữ của Si Tình Cốc đã gieo tình si mê mình, loại cảm giác thành tựu kia còn thích thú hơn rất nhiều so với cảm giác đạt được khi làm chuyện tương tự với một Thánh Nữ chưa gieo tình nhiều.

- Cút!

Huân Y nghe vậy thì quát lên lạnh lùng, đồng thời Thiên Dực Cung trong tay, Vũ Tiễn bay vụt!

Một lời không hợp là trực tiếp ra tay, đây chính là thái độ của Huân Y. Tử Mặc lập tức bay vọt, thân pháp vô cùng bay bổng mà tránh thoát Vũ Tiễn của Huân Y, khóe miệng lộ ra mỉm cười. Cá tính vậy sao, hắn ta vô cùng thích đấy, nữ nhân càng như vậy thì khi chinh phục mới càng thú vị.

Vũ Tiễn của Huân Y rơi xuống với tốc độ đáng sợ, hiển nhiên nàng ta đã không có ý định nương tay. Rất nhanh, một luồng Dục Niệm Chi Lực kỳ lạ tản ra, Tình Vực đánh ra!

...

Tốc độ của Diệp Phàm cực nhanh, trong suốt năm ngày, hắn hầu như chỉ toàn lên đường. Trên đường đi, hắn cũng phát hiện ra không ít nơi có thể là di tích truyền thừa, nhưng tất cả đều bị hắn bỏ qua, trong thời gian hữu hạn trước mắt, hắn muốn sử dụng tối ưu những gì đã thu hoạch được trước.

Ở bên khác, Huân Y đánh một trận bất phân thắng bại với Tử Mặc. Mặc dù trong lòng Huân Y vô cùng chán ghét Tử Mặc, nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc diễn ra một trận chiến sinh tử. Tương tự, thân pháp của Tử Mặc cũng vô cùng bay bổng, hắn ta không chiến đấu trực diện với Huân Y mà chỉ kéo giãn khoảng cách để trốn đòn tấn công của Huân Y.

Không thể nói trong hai người ai mới là người có thực lực mạnh hơn. Dù là Tử Mặc hay Huân Y đều có át chủ bài của riêng mình, ở trong Du Long Bí Cảnh nguy hiểm này, hai người không thể dốc toàn lực đánh một trận chiến được.

Điều khiến Huân Y không thể chấp nhận được chính là da mặt của Tử Mặc, người này đi theo Huân Y như một con chó ghẻ vậy. Hắn ta không đi quá gần, nhưng thỉnh thoảng lại ngâm thơ, trò chuyện, tìm đủ loại lý do để tiếp cận Huân Y.

Đương nhiên Huân Y cảm thấy vô cùng phiền, trên đường đi không thèm đáp lại một lời.

- Huân Y cô nương, tâm ý của ta đối với ngươi là đường đường chính chính, sao ngươi phải đẩy người ta ra ngoài vạn dặm vậy. Hơn nữa, Du Long Bí Cảnh này chính là bí địa của Chí Tôn học phủ bọn ta, trong này có truyền thừa thật sự vô cùng mạnh mẽ, những người khác không biết được đâu.

Tử Mặc nghĩ ngợi một hồi rồi quyết định dùng bí địa truyền thừa để dụ dỗ Huân Y.

Huân Y vẫn đi đường một mình, trực tiếp coi hắn ta như không tồn tại.

- Ngươi có biết bí địa mạnh nhất trong Du Long Bí Cảnh là ở đâu không? Ta nói cho ngươi biết vậy, đó là Phật Ma Cố Thổ! Ở đó có một con Chúc Long Tàn Hồn canh giữ, trong đó chắc chắn có kỳ bảo hiếm thấy.

Tử Mặc có ý riêng mà nói.

Quả nhiên, Huân Y nghe vậy thì dừng bước lại, sau đó xoay người, lạnh lùng nhìn Tử Mặc, nàng ta cao giọng nói:

- Phật Ma Cố Thổ ở đâu?

- A, ta sẽ không nói cho ngươi biết nơi đó ở chỗ nào đâu. Đây chính là bí mật nội bộ của Chí Tôn học phủ bọn ta mà. Trừ phi ngươi cũng trở thành người của Chí Tôn học phủ thì mới được biết. Với thời tiết trời trong gió nhẹ thế này, Huân Y cô nương chỉ cần đồng ý đi du ngoạn một ngày với ta thì ta sẽ nói cho ngươi biết Phật Ma Cố Thổ ở đâu.

Tử Mặc nghe vậy thì lập tức cười nói. Quả nhiên, Võ Tu nào có thể chống lại sức hấp dẫn của cơ duyên nghịch thiên này được chứ.

- Du ngoạn một ngày với ngươi ư?

Huân Y nghe vậy thì khóe miệng lập tức lộ ra vẻ lạnh lùng.

- Ngươi xứng chắc? Phật Ma Cố Thổ này, hôm nay ngươi không nói cũng phải nói!

Nói xong, ngọn lửa đáng sợ trực tiếp đốt cháy trên người của Huân Y, sau đó môi nàng ta trở nên đỏ như máu, Phượng Hoàng Ấn Ký trên gương mặt như thể sống lại vậy, khí tức của nàng ta tăng lên với tốc độ đáng sợ.

Hiển nhiên, Huân Y muốn đánh nghiêm túc, một cỗ khí thế kiên quyết trực tiếp nhào về phía Tử Mặc.

Tử Mặc lập tức sửng sốt rồi không khỏi im lặng. Hiển nhiên, hắn ta không ngờ nữ tử này lại cường thế đến vậy, thế mà vì một bí địa mà muốn đánh nhau chết sống với hắn ta. Không thể không nói, nữ nhân này rất điên cuồng.

Nhưng tương tự, nữ nhân như vậy mới càng thú vị, nếu là một nữ nhân thỏa hiệp vì một bí địa truyền thừa thì không khỏi quá kém. Đúng vậy, Tử Mặc rất hài lòng, hắn ta càng ngày càng thích nữ nhân này.

Nhưng nhìn khí thế của Huân Y, nếu đánh thật thì chỉ sợ sẽ dẫn đến kết quả lưỡng bại câu thương mà thôi. Nghĩ mà xem Chúc Long ở Phật Ma Cố Thổ mạnh đến mức nào chứ, một mình hắn ta thật sự không chịu nổi, ngược lại nếu có thể lợi dụng Chúc Long làm nữ tử trước mắt bị thương thì khà khà, có lẽ hắn ta còn có thể âu yếm được.

Đừng nói về tình yêu với Tử Mặc, đối với hắn ta, nữ nhân chính là dùng để chinh phục, còn thủ đoạn chinh phục như thế nào thì ai quan tâm chứ. Còn lời bảo giậu đổ bìm leo thì càng buồn cười hơn, người khác gặp nguy, hắn ta giậu đổ bìm leo thì sao nào?

Đánh giá dáng người say đắm lòng người của Huân Y, khóe miệng Tử Mặc hiện lên một nụ cười mà lớn tiếng nói:

- Cớ sao Huân Y cô nương lại phải gấp gáp như vậy, nếu ngươi muốn tiến vào Phật Ma Cố Thổ thì cứ đi theo ta đi.

Nói xong, Tử Mặc trực tiếp quay người rời đi. Lúc này, khí tức của Huân Y từ từ khôi phục, sau đó nàng ta nhíu mày, thu hồi trường cung rồi lẳng lặng đi theo sau lưng Tử Mặc.

Quãng đường dự tính mười ngày mà Diệp Phàm chỉ đi mất có chín ngày. Tất nhiên, điều này phải quy công cho Hoàng Thiên Ấn, cái này đã giúp hắn tránh phải chiến đấu.

Phật Ma Cố Thổ cũng không khiến cho người ta vừa nhìn là đã vô cùng chấn động giống Lôi Thần Chi Mộ như Diệp Phàm tưởng tượng, nơi này chỉ là một sơn cốc khổng lồ mà thôi. Trong sơn cốc có một tượng Phật vô cùng to lớn, tượng Phật trông vô cùng rách nát, một bên khắc hoạ dáng vẻ tăng nhân nhân từ, khuôn mặt ở bên còn lại thì lại là một hình tượng ma đầu vô cùng đáng sợ.

Tượng này như thể muốn nói cho thế nhân biết, thiện ác đều tồn tại trong một ý nghĩ.

Người bình thường hoàn toàn không thể nhìn thấy điều gì đặc biệt ở đây, nhiều nhất bọn họ sẽ chỉ bị bức tượng thu hút.

Thật ra, tất cả đã được trận pháp che lại, tượng Phật kia chính là chìa khóa để phá vỡ trận pháp, tương tự, đó cũng là cánh cửa tiến vào Phật Ma Cố Thổ chân chính.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)