Mà những cái Ma Linh bị nguyền rủa, phong ấn trở thành vong linh ngủ say, từ đó một mực lấy hình thái vong linh sống sót, tàn hồn Chúc Long là trấn thủ tại Phật Ma chi địa, thủ hộ lấy phong ấn mạnh nhất trong đó, đến mức phong ấn ở địa phương khác, rất nhiều đều là ở bên trong di tích truyền thừa.
Những năm gần đây Chí Tôn học phủ không ngừng lịch luyện bên trong bí cảnh Du Long, tại thời điểm lấy được nhiều bảo bối, cũng không biết những người này đến cùng thả ra bao nhiêu Ma Linh, càng không biết những Ma Linh này có thông qua phương pháp gì ẩn tàng hay không, thậm chí đã đi vào đại lục Thiên Vũ.
Đến giờ phút này, trong lòng Diệp Phàm không khỏi có chút cảm giác nguy cơ, tất cả cái này giống như có một đại thủ tại chủ đạo, cái đại thủ này hiển nhiên có quan hệ với viện trưởng Chí Tôn học phủ.
Cư việc Diệp Phàm suy đoán, có điều hắn cũng biết rõ, coi như hiện tại hắn cáo tri thiên hạ tất cả mọi chuyện, người trong thiên hạ cũng sẽ không tin tưởng hắn, ngược lại sẽ đi theo Tử Đông Cừu vây quét hắn, thân phận của hắn và Tử Đông Cừu hoàn toàn không phải một cấp bậc.
Tiện tay chém giết Ma Linh, Diệp Phàm lúc này mới có thời gian dò xét Lâm Tâm Dao, đây là một nữ tử cực kỳ đáng yêu, cứ việc bởi vì một phen đào mệnh, làm cho bản thân khá là chật vật, nhưng mà để cho người ta nhìn một cái liền có một loại kỳ ảo linh hoạt đâm thẳng vào tâm linh.
- Ngươi, ngươi thật lợi hại! Ta gọi là Lâm Tâm Dao, Thánh Nữ Yêu Lĩnh, ngươi tên gì?
Lâm Tâm Dao nhìn nam tử tuấn dật trước mắt, không khỏi bội phục xuất phát từ nội tâm, người này tu vi mới là Hợp Thánh nhất trọng lại có được chiến lực đáng sợ như vậy, lần thiên hạ thi đấu này quả nhiên ngọa hổ tàng long, nàng từ cho là mình cũng coi như là thiên chi kiêu nữ, nhưng mà thật ra so với những thiên tài này, nàng ta mới biết là mình còn kém nhiều.
- Ta gọi Diệp Phàm, đệ tử đại biểu Vạn Đạo học phủ. Những vật này ngươi trêu chọc từ đâu?
Sau khi Diệp Phàm tùy ý giới thiệu, chỉ tử thi trên mặt đất nói, cứ việc thế lực đơn bạc, không có cách nào thay đổi hiện trạng bí cảnh Du Long, có điều có thể đủ nhiều ít một chút Ma Linh, Diệp Phàm vẫn vô cùng vui lòng.
- Những cái này....
Lâm Tâm Doa nghe vậy không khỏi có chút chần chờ, chỗ bí địa kia thế nhưng là mục tiêu trọng yếu nhất lần này của nàng ta, chính là một chỗ truyền thừa vô cùng tốt, nếu nói cho Diệp Phàm người này tất nhiên sẽ tiến về nơi đó tìm kiếm cơ duyên.
Nhưng dù sao Diệp Phàm cũng có ân cứu mạng với nàng ta, nói cho hắn biết cái bí địa này cũng là báo ân, dựa theo đạo lý bản thân cũng không nên có chỗ giấu diếm.
Lâm Tâm Dao có chút xoắn xuýt, Diệp Phàm là hạng tâm tình gì, lập tức liền biết Lâm Tâm Dao khó xử, lúc này cao giọng nói:
- Được rồi, ta đối với nơi đó không có hứng thú, ta còn có việc, xin từ biệt.
Nói xong Diệp Phàm trực tiếp đi nhanh rời xa, ngược lại để Lâm Tâm Dao có chút ngu ngơ, nhìn bóng lưng Diệp Phàm đi xa, trong lòng Lâm Tâm Dao có chút áy náy, người này ngược lại am hiểu lòng người, sợ nàng ta khó xử, đi luôn không mang theo chút hơi nào, cũng không muốn thi ân cầu báo, nhưng chính nàng ta lại có chút không phóng khoáng.
Diệp Phàm sao, hắn không phải là cái Võ tu Siêu Phàm cảnh đứng thứ sáu trong Tôn bảng sao? Vậy mà đã đạt tới Hợp Thánh nhất tọng, hơn nữa chiến lực đáng sợ như thế, quả nhiên có thể lên bảng đơn không phải là người đơn giản.
Lâm Tâm Dao âm thầm thì thào, trong mắt đẹp động lòng người có một tia phức tạp, tiếp đó nói khẽ:
- Nhưng lại là một nam nhân thú vị!
.....
Diệp Phàm đi rất thẳng thắn, phương diện này hắn đại khái có thể lý giải sự khó xử của Lâm Tâm Dao, dù sao từng truyền thừa bên trong bí cảnh này đối với bọn họ mà nói cực kỳ trọng yếu, đừng nhìn tu vi Diệp Phàm tăng lên rất nhanh, người khác cũng có thể mượn những bảo bối bên trong bí cảnh này điên cuồng tăng tu vi lên, thậm chí chờ đến khi thiên hạ thi đấu, rất có thể sẽ có người đột phá Chí Tôn cảnh.
Đương nhiên khả năng này đặc biệt thấp, có đều phàm là như vương thể, trấn áp thời địa thiên kiêu chờ nghịch thiên yêu nghiệt, đều có khí vận của bản thân, chỉ cần cho bọn họ cơ hội, rất dễ dàng sẽ phi thăng lên Trùng Thiên.
Nhất là lúc một thời đại mới tiến đến, loại thiên tài này giống như hiện tượng giếng phun vô cùng nghiêm trọng, cái này gọi là loạn thế ra anh hùng, chiều hướng phát triển mà thời đại này Diệp Phàm đã có đoán gặp, bởi vì hắn trùng sinh, hắn thay đổi hướng đi lịch sử, cho nên rất có thể đến trăm năm sau loạn thế xuất hiện Ma Linh sớm tiến đến.
Mấy trăm năm sau Ma Linh loạn thế, Diệp Phàm không có trải qua, hắn từ sau khi phi thăng liền trọng sinh, đây chỉ là hắn căn cứ tình huống trước mắt suy đoán, giống như kiếp trước trấn áp một thiên kiêu Linh cảnh, những người này ở đây một thế này, chí ít không có đáng sợ giống DIệp Phàm đoán trước, nhưng ở kiếp trước trước khi Diệp Phàm phi thăng, bọn họ lại cường đại đến một loại cấp độ khủng bố.
Quan trọng nhất là, trong này có ít người căn bản không phi thăng, hoặc là không có cách nào phi thăng, vì sao, bởi vì bọn họ sắp đến phía dưới nguy cơ, bị thiên địa đạo vận giao phó khí vận, bị thế giới chi tâm của Thiên Vũ đại lục giao phó cơ duyên chúa cứu thế.
Đây chính là thê,s thế giới chi tâm hư vô phiêu miểu, rồi lại tồn tại hợp lý ở Thiên, như vậy giếng phun thiên tài một thế này càng nghiêm trọng hơn, Diệp Phàm đã có thể đoán trước loạn thế không xa.
Diệp Phàm rời đi vì một nguyên nhân phương diện khác, là bởi vì hắn suy đoán tử linh nơi đó khả năng chỉ có bao nhiêu thôi, nếu không Lâm Tâm Dao căn bản không cần khó xử, dù sao nếu nơi này còn vây không ít Ma Linh, nàng ta căn bản không chiếm được cơ duyên mình muốn, còn không bằng nói cho Diệp Phàm, hai người hợp tác, chí ít còn có thể vãn hồi một chút tổn thất.
Tất nhiên không có Ma Linh, DIệp Phàm đương nhiên sẽ không tốn thời gian tiến về những cái di tích nhỏ kia, mục tiêu của hắn là Lôi Thần chi mộ và Phật Ma cố thổ, thời gian một tháng cực kỳ nhanh, hắn nhất định phải dành thời gian.
Bí cảnh Du Long rất lớn, có điều cực kỳ may mắn là Diệp Phàm xuất hiện tại nơi Phong Tình Kiếm cung cấp trong tình báo, hơn nữa khoảng cách với Lôi Thần chi mộ cũng không xa.
Một đường chạy như bay, Hoàng Thiên ấn đánh ra, phong bế khí tức của bản thân, dọc theo con đường này mặc dù gặp không ít hung thú, có điều dễ dàng bị hắn tránh khỏi như trở bàn tay, thậm chí gặp không ít Võ tu, hắn cũng không đánh đối mặt mà là yên lặng đi đường.
Sau mấy canh giờ, lúc Lôi Đình xông phá chân trời kia khắc sâu vào đôi mắt Diệp Phàm, hắn biết rõ mục đích đến rồi.
- Đây là Lôi Thần chi mộ sao, cỗ uy thế này làm nên hai chữ Lôi Thần!
Diệp Phàm tán thưởng nói, chỗ lọt vào trong tầm mắt là tiếng sấm gào thét vô tận, mới ở dưới sấm sét một cung điện thần bí chìm chìm nổi nổi, trên trời cao là lôi xà du tẩu, cổ thiên uy kia giống như nói cho tất cả Võ tu đến đây tìm kiếm cơ duyên, bọn họ hẹn mọn và nhỏ bé.
Nguyên lực vận chuyển, Diệp Phàm lập tức kích xạ, chạy như bay về phía Lôi Thần chi mộ, bên ngoài cung điện Lôi Thần chi mộ đã có một chút tàn phá, còn có mảnh vỡ bàng bạc nguyên lực lưu lại và trận pháp, hiển nhiên cơ duyên phía ngoài nhất đã bị đám người Sở Phong Vân lấy đi.
Nhưng ngay trung tâm Lôi Đình vô cùng kinh khủng, loại thiên uy khiến chúng sinh như kiến hôi kia hoàn chỉnh mà cường đại, hiển nhiên còn chưa bị phá hỏng.
Xem ra bảo bối chỗ sâu nhất bọn họ không lấy được, khóe miệng Diệp Phàm lộ ra một ý cười quỷ dị, thường nói nói xong, tới sớm không bằng đến đúng lúc, bảo bối chung cực Lôi Nguyên chi tâm bên trong Lôi Thần chi mộ, ta muốn!