- A, đúng rồi, ngươi chuẩn bị kỹ càng xông ra chưa?
Lâm Tâm Dao rất nhanh phản ứng kịp, tiếp đó rút trường kiếm ra, nguyên lực khủng bố lập tức kích phát.
Diệp Phàm nhìn tiểu cô nương này, quả nhiên tốc độ nhảy vọt tư duy của cô nàng này chúng ta không kịp, nhưng tâm địa cũng không tệ.
Diệp Phàm đưa tay phải ra ngăn Lâm Tâm Dao lại:
- Giao cho ta đi, người có hoa văn đều khiến ta rất khó chịu.
Nói xong Diệp Phàm nhìn nam tử dẫn đầu phí đối phương, lạnh giọng nói:
- Các ngươi chính là Ma Linh!
Nam tử dẫn đầu kia đã hoàn toàn khôi phục thân người, cũng có tư duy của mình, nghe vậy lập tức sửng sốt, tiếp đó sát ý khủng bố bao trùm, lạnh lùng nói:
- Nhân loại, ngươi biết không ít.
Lâm Tâm Dao bị Diệp Phàm ngăn lại lập tức im lặng đến cực điểm, nàng ta thế nhưng là Hợp Thánh ngũ trọng, người nam nhân trước mắt này bất quá cũng chỉ là Hợp Thánh nhất trọng, mà đối diện với một đám đồ vật người không ra người quỷ không ra quỷ này ngược lại có không ít Hợp Thánh cửu trọng tồn tại, cho dù là nàng ta cũng phải thua, sao nam tử này có tự tin như vậy?
Bát thành lại là một thiên tài có thực lực thì cuồng vọng tự đại, loại thiên tài này nàng ta gặp qua rất nhiều, sau khi có thể chiến đấu vượt cấp liền cảm thấy mình vô địch, ai cũng không sợ, cuối cùng vừa vào sân mới biết mình bao nhiêu cân lượng.
Đối mặt với tử linh này Lâm Tâm Dao không phải không đánh thắng, chí ít thực lực người dẫn đầu tuyệt đối vượt xa Hợp Thánh cửu trọng bình thường.
- Ta biết còn nhiều hơn so với ngươi tưởng tượng, tổng thể Chí Tôn học phủ rất lớn.
Diệp Phàm lừa dối nói.
- Chí Tôn học phủ? Đây là vật gì?
Ma Linh kia nghe vậy không khỏi có chút không rõ ràng cho lắm nói, ngược lại lắc đầu:
- Ngủ say vạn năm, cuối cùng chúng ta cũng thức tỉnh lần nữa, phong ấn đại lục Chúc Long đã mở nhiều như vậy, ha ha, ngày đại quân Ma Linh ta phá phong ấn trong tầm tay.
Nói tới đây, Ma Linh kia nhìn về phía Lâm Tâm Dao, liếm môi một cái:
- Nữ nhân nhân loại, đã bao lâu ta không nếm được mùi vị, thật tốt, là cái mùi này, ngửi cũng thơm.
Lâm Tâm Dao nghe vậy lập tức rụt lại đằng sau Diệp Phàm, nàng ta dù sao cũng là nữ tử, mặc dù cũng là thiên tài, có điều nhìn những bộ dáng đáng sợ của Ma Linh này cũng không khỏi có chút kinh hoàng, nhưng Diệp Phàm nhíu mày, Chí Tôn học phủ và những người này không có quan hệ sao?
Nhìn biểu tình người này nói chuyện lại không giống nói đối, đến mức ngủ say vạn năm, cái này sao có thể? Thực lực những người này bất quá chỉ là Hợp Thánh cảnh, tuổi thọ nhiều nhất một một ngàn tuổi, ngủ say vạn năm? Đã sớm mục nát rồi.
Có điều nhìn ở trong đó không ít vong linh, nhưng lại giống như bị nguyền rủa, ở trong đó đến cùng xảy ra tình huống gì? Diệp Phàm có chút không rõ, có điều sát cơ trên người những Ma Linh này nghiêm trọng như vậy, có thể thấy được bên trong truyền thừa của Diệp Tàn, những Ma Linh bộ dáng xấu xí khát máu cũng không phải là hư cấu.
- Nữ nhân nhân loại ta đương nhiên do nam nhân chúng ta bảo vệ, còn không chấp nhận được dị tộc các ngươi nhúng chàm!
Diệp Phàm cao giọng nói, Thiên Vân hóa thành trường kiếm, tay phải Diệp Phàm nắm chặt chuôi kiếm, chỉ xéo mặt đất, nguyên lực khủng bố điên cuồng vận chuyển.
Lâm Tâm Dao lập tức sửng sốt, những lời này của Diệp Phàm bá khí kiểu ì, cho dù cùng người này bèo nước gặp nhau, Lâm Tâm dao bởi vì một câu nói kia liền có cảm giác cực kỳ tốt đẹp với nam nhân này, cường giả bên trong nữ tu không ít, nhưng nữ nhân trời sinh có cảm giác ỷ lại với nam nhân, bản năng các nàng cần nam nhân bảo vệ.
Cũng như thế, mặc dù Diệp Phàm có chủ nghĩa đại nam tử, có tư tưởng nam tôn nữ ti, nhưng hắn cũng cho rằng nam nhân nên bảo hộ nữ nhân, chí ít vào lúc này, hắn sẽ không trốn phía sau nữ nhân.
Nhìn cánh tay không tính là quá rộng lớn trước mắt này, nhưng Lâm Tâm Dao phát hiện uy thế 300 người đối diện giống như đều bị hắn cản lại.
- Nhân loại vẫn không biết lượng sức như thế!
Nam tử dẫn đầu nghe vậy không khỏi lộ ra một tia cười trào phúng, tiếp đó vung tay lên, 300 người lập tức bộc phát ra nguyên lực khủng bố màu đen, tiếp đó lập tức phóng tới Diệp Phàm.
300 cường giả Hợp Thánh đồng thời tập kích, cỗ uy thế này đủ để cho bất kỳ Hợp Thánh cảnh nào tuyệt vọng, thậm chí để cho cường giả Hư Cương cảnh chật vật chạy trốn, Lâm Tâm Dao cảm giác thần hồn của mình đều run rẩy.
Nhưng mà trên khuôn mặt tuấn dật của Diệp Phàm không có chút nào trắng bệch hay ý sợ hãi, tay phải đảo ngược trường kiếm, tiếp đó trên người Diệp Phàm bộ phát ra sát ý khủng bố:
- Gà đất chó sành....
Vèo!
Một đạo quang mang vô cùng đáng sợ chợt hiện, tiếp đó quang mang xuất hiện trên mũi kiếm của Diệp Phàm, sau đó lấy tốc độ đáng sợ quét sạch xung quanh!
Quy Nhất Thủ Kiếm quyết ẩn tàng chiến kỹ Quang Mang Chi Bình Chướng!
Ầm!
Trong nháy mắt, đạo tia sáng này như là bom nổ, che đậy hoàn toàn cảm giác của tất cả mọi người, nay cả Lâm Tâm Dao cũng không ngoại lệ, hắc ám sợ nhất là quang minh cực hạn, Diệp Phàm tạo nên bình chướng bên trong, trừ bỏ quang mang cái gì cũng không có.
Một giây sau, thân hình Diệp Phàm biến mất, Vĩnh Hằng Chi Nhãn mở!
Tốc độ của Diệp Phàm lập tức biến thành trạng thái cực tốc dưới gấp hai, hoàn toàn trở thành một vệt sáng.
Toàn phương vị bách liên trảm!
Vèo vèo vèo!
Thời gian quang minh duy trì chỉ có ba hơi, cái thời gian ba hơi thở này, Diệp Phàm xuyên qua từ 300 người, lúc Lâm Tâm Dao phát hiện mình khôi phục cảm giác, tất cả Ma Linh công kích toàn bộ đứng im tại chỗ, mà Diệp Phàm đứng ở sau lưng người cầm đầu ở đối diện, trường kiếm cầm ngược, cắm trong đan điền đối phương.
- Không chịu nổi một kích!
Diệp Phàm nói tiếp theo câu vừa rồi mới vang lên, từ ra tay đến kết thức chỉ dùng ba hơi, hắn chỉ nói hai câu: Gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.
Bá khí, vô địch!
Bịch bịch bịch!
m thanh liên tiếp vang lên, tất cả mọi người lập tức ngã xuống đất, thi thể tách rời, Diệp Phàm phòng ngừa những người này giết không chết nên chặt đầu toàn bộ tất cả, mặc dù hắn không rõ ràng một số người khôi phục từ vong linh như thế nào, nhưng hắn không tin trên thế giới này có thuật bất tử.
Quả nhiên không có đầu Ma Linh, toàn bộ ngã trên đất không nhúc nhích, Lâm Tâm Dao nhịn không được kinh hãi che miệng, hai lỗ tai thỏ trên đầu không ngừng lắc lư, hiển nhiên đại biểu cho tâm tình phức tạp giờ phút này của nàng ta, có điều xem ở trong mắt Diệp Phàm lại có chút đáng yêu, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nữ nhân mọc ra lỗ tai thỏ, xác thật khá là thú vị.
Có điều Diệp Phàm cũng không có thời gian để ý tới Lâm Tâm Dao, đưa tay phải ra, trực tiếp đánh ra nhiếp hồn thuật trên đầu Ma Linh bị hắn phế tu vi.
Rất nhanh Diệp Phàm đã làm rõ chân tướng bí cảnh Du Long này.
Cái bí cảnh Du Long này kỳ thật căn bản không phải không gian truyền thừa đại năng mở ra, mà là một cái đại lục chân chính, đương nhiên hiện tại bí cảnh Du Long chỉ có thể coi là một góc đại lục bị trục xuất.
Cái này đương nhiên phải ngược dòng đến tình huống cụ thể của Ma Linh, Ma Linh có bộ dáng không khác chút nào với nhân loại, có điều bắt đầu từ lúc bọn hắn ra đời đã có được hoa văn chi lực, hoa văn chi lực này thuộc về lực lượng cực kỳ tà ác, ngoại trừ Ma Linh cá biệt huyết thống cực kỳ cao có thể khống chế dục vọng và sát phạt của bản thân, Ma Linh khác từ khi bắt đầu ra đời liền khắc vào dâm dục, thị sát, tham dục chờ tâm tình tiêu cực.
Bọn hắn lấy giết chóc làm vui, đồng thời tư duy bọn hắn cực kỳ bệnh trạng, bọn hắn ưa thích đùa bỡn nữ tu nhân loại, tra tấn nam tu, thậm chí sau khi cao hứng bừng bừng sẽ tàn nhẫn sát hại, ăn hết, đây chính là Ma Linh, một đời của bọn hắn đều ở trong xâm lược, đại lục Thiên Vũ chỉ là một cái chiến trường cho Ma Linh Thánh giới, đại lục bọn hắn xâm lược đếm không hết.
Mà bí cảnh Du Long này vốn gọi là đại lục Chúc Long, lúc chiến tranh bộc phát, đại lục Chúc Long bị Ma Linh quét sạch, thực lực cả hai căn bản không cùng một cấp bậc, cuối cùng thủ hộ đại lục Chúc Long, thần Chúc Long từ trong ngủ mê thức tỉnh, lấy đại pháp lực phong tỏa tất cả Ma Linh ở một góc đại lục Chúc Long, tiếp đó thiêu đốt thần hồn tiến hành nguyền rủa mấy Ma Linh này, cũn trục xuất một góc đại lục liên quan.
Một góc đại lục này chính là bí cảnh Du Long.