Cáo biệt với Phong Tình Kiếm xong thì Diệp Phàm trực tiếp rời khỏi Thiên Linh Cư. Còn về sự an toàn của Ngưng Mi, nếu Phong Tình Kiếm đã hứa với hắn rồi thì sẽ không đến mức thất hứa.
Ngưng Mi đã đợi rất lâu, trong lòng cũng có một tia chờ mong kèm theo chút sợ hãi, từ trước đến nay nàng chưa từng trải qua loại chuyện này bao giờ. Không biết Diệp Phàm là người như thế nào, chỉ là đêm đầu tiên của nàng đã bị bán đi rồi, nàng không thể nào nuốt lời được.
Hơn nữa, tên nam nhân đó có thể đơn độc nói chuyện với Phong Tình Kiếm cũng đủ để thấy địa vị của hắn cao đến thế nào rồi.
Nhưng cuối cùng Phúc Long cũng đến, sau khi Phúc Long ký khế ước bảo mật với nàng xong thì cũng để nàng rời đi.
- Phúc quản sự, vị Diệp công tử kia, hắn...
- Hắn đã rời đi rồi, ngươi đúng là may mắn.
- Rời đi rồi? Không phải hắn đã tiêu tám trăm vạn nguyên thạch thượng phẩm sao?
- Này, đối với thiên chi kiêu tử kiểu này thì tám trăm vạn nguyên thạch thượng phẩm đã là cái gì đâu? Mỗi việc hắn giao dịch với chủ tử của chúng ta thôi, e rằng đến nguyên thạch cũng không thể đo lường được chút nào đâu. Được rồi, ngươi đi đi.
Phúc Long cũng không quá quan tâm khi nghe thấy những lời đó.
- Xin hỏi Phúc quản sự, rốt cuộc vị Diệp công tử kia là ai vậy?
- Người này chính là người tham gia cuộc thi của Vạn Đạo học phủ lần này, Diệp Phàm! Đợi đến khi diễn ra trận thi đấu thiên hạ, có lẽ ngươi sẽ có thể tìm thấy hắn trên hình chiếu của đấu trường đấy.
- Đa tạ quản sự đã cho biết.
Ngưng Mi chắp tay hành lễ, đôi mắt đẹp khe khẽ chuyển động. Diệp Phàm...
...
Du Long Bí Cảnh cũng không xa, Diệp Phàm nhanh chóng nhờ vào lệnh bài mà bước vào bên trong Truyền Tống Trận.
Lâm Tâm Dao điên cuồng lao thẳng về phía trước, trong lòng thầm lẩm bẩm rằng bản thân đúng là xui xẻo cực độ. Nàng ta là Thánh Nữ của Yêu Lĩnh, mà Yêu Lĩnh chính là thế lực nhất đẳng trong Trung Linh cảnh. Bọn họ không phải là con người thuần túy mà là một thế lực có Linh Thú Huyết Mạch truyền thừa.
Ví dụ như Đại Lực, thực ra hắn ta cũng có đủ điều kiện để gia nhập Yêu Lĩnh.
Ban đầu là Lâm Tâm Dao đi theo đám người Sở Phong Vân, cùng nhau đến Lôi Thần Chi Mộ. Sau này khi Lôi Thần Chi Mộ đạt đến cấp độ cuối cùng, mọi người đã từ bỏ đối kháng với Tử Linh Khôi Lỗi của Chí Tôn nhị trọng.
Lâm Tâm Dao bèn căn cứ vào tình báo của gia tộc mà bước vào nơi truyền thừa bí mật kia.
Tại sao những thế lực này lại có tình báo riêng? Đầu tiên là một số tình báo phổ biến, bọn họ có thể dựa vào các thủ đoạn của mình mà thu được, còn về những tình báo đặc biệt hơn thì tất nhiên là do đệ tử của thế lực mình truyền lại.
Chí Tôn học phủ suy cho cùng vẫn là học phủ, những đệ tử vào học phủ đều đến từ khắp mọi nơi của Trung Linh cảnh, đương nhiên ở Yêu Lĩnh cũng có những thiên tài tiến vào nơi này. Sau khi những thiên tài ấy tiến vào Du Long Bí Cảnh này, có thể sẽ phát hiện ra bí địa nào đó, nhưng nếu bản thân không có năng lực để tiến vào thì sẽ ghi chép lại.
Lần này, khi Lâm Tâm Dao tiến vào trong Du Long Bí Cảnh, tông môn đã mua lại tình báo này với giá cao. Những đệ tử đã tiến vào Du Long Bí Cảnh rồi đương nhiên sẽ bán lại những tình báo này cho các tông môn khác. Dù sao thì Du Long Bí Cảnh cũng không phải là nơi muốn tiến vào là có thể tiến vào. Giữ lấy mấy bí mật này còn không bằng đổi lấy những lợi ích thực thụ.
Vốn là mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, nhưng nàng ta lại vô tình chạm vào một trận pháp, ngay sau đó, một luồng hắc khí Tử Linh quanh quẩn liên tục xuất hiện từ phía mặt đất. Chỉ vỏn vẹn trong mười lần hít thở, nàng ta nhận ra rằng mình đã bị bao vây.
Sau một trận chiến ác liệt, Lâm Tâm Dao lao ra khỏi vòng vây, vốn tưởng rằng sau khi đi ra khỏi di tích thì những Tử Linh này sẽ không đi theo, nhưng không ngờ tới bọn chúng lại không hề bị di tích trói buộc.
Di tích kia dường như là một binh trường, các Tử Linh liên tục xuất hiện. Điều khiến Lâm Tâm Dao ngạc nhiên là những Tử Linh này thế mà lại bắt đầu xuất hiện máu thịt ngay khi chúng đang chạy băng băng, rồi từ từ biến thành hình dáng của con người.
Song song đó, cơn khát máu từ trong xương tủy của bọn chúng dù có thế nào cũng không thể che giấu đi được. Và khi những Tử Linh này hoàn toàn biến thành hình người thì trông không khác gì người thường cả, chỉ là có nhiều thêm một đường vân màu đen bí ẩn ở trên trán.
Lâm Tâm Dao nhìn thấy được dục vọng trong mắt bọn chúng, điều này làm sao có thể được? Những người này đều là Tử Linh đó, làm sao mà có dục vọng được chứ?
Lâm Tâm Dao có vẻ hơi mất sức rồi, nhìn lại thì thấy gần ba trăm Tử Linh đang nối tiếp theo sau. Thực lực của những Tử Linh này đều nằm giữa Hợp Thánh cảnh và Hư Cương cảnh.
Không dám nhìn thêm nữa, Lâm Tâm Dao vội vàng xoay người lại. Sau đó, nàng ta lại kinh hãi phát hiện ra một người từ đâu xuất hiện trước mặt mình. Khoảng cách giữa hai người vô cùng gần, vầng trán của nàng ta trực tiếp chạm vào môi của nam tử trước mặt, hơn nữa còn vì xung lực mà nàng ta lao thẳng vào vòng tay của nam tử đó.
Diệp Phàm ngửi thấy một mùi thơm xộc thẳng vào mũi, trong phút chốc không nói nên lời. Hắn vừa mới hoàn hồn lại sau cơn choáng váng từ không gian truyền tống thì đã lập tức nhìn thấy một nữ tử đang hoảng sợ không nhìn đường mà lao về phía mình.
Nữ tử này có vẻ ngoài vô cùng động lòng người, trên đầu có một đôi tai thỏ nhỏ, vòng eo quyến rũ đầy đặn, đôi chân ngọc thon gọn tròn trịa và bóng bẩy đập vào mắt Diệp Phàm.
- Á!
Lâm Tâm Dao không khỏi kinh hô ra tiếng. Sau đó, nàng ta trực tiếp ôm chầm lấy Diệp Phàm. May mà thực lực của Diệp Phàm quá đỗi ngang ngược, nếu không thì với cái đà này là đã trực tiếp đẩy hắn xuống đất luôn rồi.
Bóng dáng của Lâm Tâm Dao đã bị ngăn trở, nhưng những đám Tử Linh đó không hề giảm tốc độ. Chỉ sau một thời gian ngắn, Diệp Phàm và Lâm Tâm Dao đều đã bị bao vây.
- Tiêu rồi!
Lâm Tâm Dao có chút chán nản mà nói. Nơi này cũng phải có hơn ba trăm cường giả Hợp Thánh cảnh trở lên đó. Tuy rằng nàng ta là thiên tài nhưng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của những Tử Linh này. Mà bản thân va vào người này, thực lực mới Hợp Thánh nhất trọng, lần này không chỉ có bản thân sắp chết mà còn liên lụy đến người khác nữa.
Diệp Phàm đã sớm nhìn thấy những con người kì quái đang kích xạ đến gần, trong số đó cũng có một bộ phận Tử Linh. Những Tử Linh này dần dần phục hồi lại thành hình người từ bên trong Hắc Sắc Thần Văn huyền bí. Loại Hắc Sắc Thần Văn này có phần giống với Thiên Ma Tử và Tử Nhứ Ngưng, không đủ nhưng cũng có sự khác biệt rất rõ ràng.
Đường vân màu đen trên thân những người này phức tạp hơn Thiên Ma Tử nhiều, hơn nữa các văn tắc màu đen trên thân Thiên Ma Tử có mang theo Thiên Địa Đạo Vận tinh khiết.
Người bình thường có thể sẽ không liên hệ bọn chúng với nhau, nhưng Diệp Phàm đã từ khẩu thuật của Diệp Tàn mà biết được tình huống của Ma Linh. Một mặt khác còn kết hợp huyết tế của Thiên Ma Tử và quan hệ đặc biệt của Tử Nhứ Ngưng với Thiên Ma Tử, cũng không khó để đoán ra một bộ phận người trước mặt hắn. Thiên Ma Tử, thậm chí là một số cấp cao nào đó trong Chí Tôn học phủ, rất có khả năng liên quan đến Ma Linh.
Phong Tình Kiếm nói rằng Du Long Bí Cảnh không phải là bí cảnh của Chí Tôn học phủ, mà là Không Gian Tiêu Ký mà lão tổ của Chí Tôn học phủ đã thu được khi đi du hành. Tiếp theo đó, dùng dùng trận pháp cố định lại Không Gian Tiêu Ký này, nhưng những thuyết pháp đó đều là bom khói do Chí Tôn học phủ đưa ra, cụ thể thế nào thì ai mà biết được?
Thậm chí là Du Long Bí Cảnh này phải chăng có chút bí mật liên quan đến Ma Linh mà hắn chưa biết hay không?
Những điều này đều không biết được, nhưng nhìn những Ma Linh này từ Tử Linh dần dần khôi phục lại hình người, từ trạng thái tử vong chân chính lại cải tử hồi sinh, thật sự khiến con người ta không rét mà run.
- Thực xin lỗi, liên lụy đến ngươi rồi! Chốc nữa ta sẽ dùng kiếm chiêu mạnh nhất để tạo ra một kẽ hở, sau đó ngươi có thể nhanh chóng chạy đi. Còn về phần có chạy ra ngoài được hay không thì tùy thuộc vào tạo hoá của chính ngươi thôi.
Lâm Tâm Dao nghiêm nghị nói, đưa mắt nhìn về phía Đại Đế đang bò ra khỏi lưng Diệp Phàm. Vị Đại Đế lơ mơ nắm lấy quần áo của Diệp Phàm bằng móng vuốt nhỏ mập mạp, biếng nhác thở phì phò một hơi.
- Quao, thú cưng đáng yêu quá!
Lâm Tâm Dao đột nhiên cao giọng nói, dáng vẻ đó hiển nhiên là đã bị Đại Đế hấp dẫn rồi.
Diệp Phàm suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu già. Cô nãi nãi ơi, ngươi có biết bây giờ đang là tình huống gì không vậy? Đúng là nữ nhân, thật khiến con người ta khó hiểu.