- Bất luận như thế nào, đệ tử Chí Tôn học phủ ta không thể tuỳ tiện bị người phế bỏ tu vi, tiểu bối, ngươi trước tiên cùng ta tiến về học phủ tiếp nhận điều tra, Chí Tôn học phủ ta đương nhiên sẽ cho ngươi công đạo.
Ngô Đạo Tử nhíu nhíu mày cao giọng nói, chuyện này trước tiên mặc kệ ai đúng ai sai, cho dù là vấn đề của Lâm Vô Gian, Diệp Phàm vậy mà trực tiếp phế bỏ tu vi của Lâm Vô Gian, chuyện này cũng không thể tuỳ tiện coi như xong.
Đây là sự khiêu khích đối với Chí Tôn học phủ.
- Nếu cùng tiền bối đi thì ta há không phải là không thể tiến vào Du Long bí cảnh sao?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cao giọng nói.
- Đương nhiên!
- Ha ha, Chí Tôn học phủ không quản lý tốt đệ tử của mình, ta giúp các ngươi quản giáo, làm sao, chẳng lẽ ta sai sao?
Diệp Phàm cao giọng nói, câu nói này quả thật cũng có ý tứ khác, chính các ngươi chó không quản lý tốt, ta giúp các ngươi phế, chẳng lẽ cũng sai sao?
Sắc mặt Ngô Đạo Tử lập tức có chút khó coi, tên tiểu bối trước mắt vô cùng phách lối, phế tu vi của Lâm Vô Gian còn vọng tưởng tiến vào Du Long bí cảnh? Xem nơi này là Vạn Đạo học phủ sao?
- Đệ tử ta có quản tốt hay không còn không đến mức một tên tiểu bối như ngươi có thể đánh giá, đệ tử Vạn Đạo học phủ lá gan không nhỏ, ngay cả đệ tử củ Bách Lý Vân Lạc ta cũng dám phế, muốn chết!
Đột ngột, một tiếng quát nổi giận truyền đến, tiếp theo, khí tức vô cùng kinh khủng trực tiếp đè xuống.
Một nữ tử từ Thương Khung rơi xuống, thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng mà khí thế so với Ngô Đạo Tử còn mạnh hơn nhiều.
Thánh Hiền cường giả! !
Vẻ mặt nàng ta không chút biểu tình, một cỗ túc sát chi khí không chút khách khí ép về phía Diệp Phàm, trong đôi mắt xinh đẹp hút hồn tràn đầy hàn ý lạnh lẽo, đây là một nữ tử cao ngạo lạnh lùng, cũng là một cường giả quả quyết sát phạt.
Mặc dù dung nhan của nàng ta cực kì động lòng người, nhưng mà Diệp Phàm rất rõ ràng, đây cũng là một lão yêu quái Thánh Hiền Cảnh, phàm là nữ tử, không có người nào không thích chưng diện, cho nên rất nhiều nữ tử sau khi tu vi tăng, đều sẽ phân ra một phần nguyên lực tẩm bổ thân thể của mình, từ đó khiến cho dung mạo của mình vẫn luôn duy trì ở bộ dáng hơn hai mươi tuổi.
Đương nhiên, so với tu vi của các nàng, các nàng quả thực rất trẻ trung.
Bang!
Một thanh âm binh khí bắn ra, lập tức, lông tơ trên người Diệp Phàm đều dựng đứng lên, nếu là cường giả Thánh Hiền Cảnh động thủ với hắn, hắn thật đúng là khó thoát khỏi cái chết, cái gì là Thánh Hiền Cảnh chứ? Thánh Hiền Cảnh tương đương với tán tiên chi cảnh tu hành Đạo pháp.
Những người này sau khi trải qua lôi kiếp, đã siêu thoát khỏi cấp độ phàm nhân, bọn họ là sự tồn tại bất cứ lúc nào cũng có thể Độ Kiếp thành Tiê, đương nhiên, Độ Kiếp thành công hay không, bọn họ nên cân nhắc.
Lúc này Diệp Phàm lấy ra huy chương của Vạn Đạo học phủ, đồng thời thắp sáng hình chiếu trận pháp trong đó, rất nhanh, thân ảnh phong hoa tuyệt đại của Thu Nguyệt xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Sau khi Thu Nguyệt đi ra thì lạnh nhạt nhìn Bách Lý Vân Lạc cùng Ngô Đạo Tử, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ai cho các ngươi lá gan, dám động thủ với đệ tử Vạn Đạo học phủ ta?
Diệp Phàm trực tiếp sửng sốt, ngay sau đó âm thầm tắc lưỡi, khí thế của yêu nữ này còn ngông cuồng hơn cả hắn nữa.
Trường kiếm của Bách Lý Vân Lạc lập tức vào vỏ, khí tức lạnh lùng vừa rồi lập tức biến mất, sắc mặt Ngô Đạo Tử lộ ra nụ cười chế giễu, trong đôi mắt hơi có chút xấu hổ, có thể thấy được Thu Nguyệt ở cấp độ Thánh Hiền kinh khủng đến mức nào.
- Thu viện trưởng, đệ tử của ngươi ngang nhiên phế đệ tử của ta, chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy thế đè người sao?
Bách Lý Vân Lạc có chút khó chịu nói, mặc dù cũng là Thánh Hiền, nhưng mà Bách Lý Vân Lạc rất rõ ràng sự tồn tại của yêu nữ trước mắt là như thế nào, cho dù ở cấp Thánh Hiền, nàng cũng có thể nằm ở trong mười vị trí đầu, quan trọng là yêu nữ này làm việc không chút cố kỵ, cường giả thánh hiền ngã xuống trong tay nàng cũng không ít.
- Lấy thế đè người? Hừ, ta còn chưa chỉ trích Chí Tôn học phủ các ngươi lấy thế đè người đây, bản tọa cho các ngươi chút chuyện mà đệ tử các ngươi đã làm.
Tay phải Thu Nguyệt vung lên, lập tức ký ức thủy tinh Diệp Phàm truyền tống qua lập tức bay trở về trên tay Diệp Phàm, Thu Nguyệt dù sao cũng là trộm ảnh, không có nguyên lực, muốn thôi động ký ức thủy tinh, còn phải dựa vào Diệp Phàm.
Lúc này Diệp Phàm thôi động ký ức thủy tinh, rất nhanh, Lâm Vô Gian khi nhục Diệp Phàm, bóp nát kí lục thủy tinh của Diệp Phàm còn nói thẳng Diệp Phàm là phế vật, còn nói Vạn Đạo học phủ không đáng được xuất hiện ở đây.
Lập tức, Bách Lý Vân Lạc cùng Ngô Đạo Tử sắc mặt đều vô cùng khó coi, khi nhục Diệp Phàm, bóp nát kí lục thủy tinh cũng không được xem là chuyện lớn, nhưng mà một đệ tử của Chí Tôn học phủ đệ mà nói thẳng Vạn Đạo học phủ không người, nhất là ở khoảng thời gian trận tỷ thí thiên hạ ắp diễn ra, như vậy chuyện này vừa lớn vừa nhỏ.
Nếu nói lớn, Lâm Vô Gian đại biểu cho Chí Tôn học phủ, loại khinh thường này có phải là thái độ của Chí Tôn học phủ không? Chí Tôn học phủ cường hoành xác thực không sai, nhưng mà Chúa Tể Cấp thế lực khác cũng đều có nội tình riêng, nơi nào không có tôn nghiêm của bản thân, Chí Tôn học phủ có mạnh hơn, cũng không thể vũ nhục Chúa Tể Cấp thực lực khác.
Nói nhỏ là ý của một mình Lâm Vô Gian, đừng nói Diệp Phàm phế hắn, cho dù giết hắn thì như thế nào? Hơn nữa đây cũng là Chí Tôn học phủ dạy đệ tử không nghiêm, phải bồi thường.
Sắc mặt Lâm Vô Gian lập tức trắng bệch không chút huyết sắc, hắn ta căn bản không nghĩ tới Diệp Phàm đã âm thầm ghi lại tất cả, nhưng thời điểm Diệp Phàm chuẩn bị động thủ, ký ức thủy tinh cắt đứt, mà lúc kia, chính là thời điểm Diệp Phàm tùy tiện.
Đáng giận, tất cả những thứ này là Diệp Phàm cố ý ghi lại, người này lòng dạ sao lại hiểm ác như vậy chứ.
Lúc này hắn ta nghĩ tới rồi chuyện kí lục thủy tinh bị vỡ nát trong kí ức thủy tinh, cái này căn bản là do Diệp Phàm làm, hắn ta biết rõ bản thân căn bản không dùng lực, mình bị người này hại rồi!
Nghĩ tới đây, Lâm Vô Gian cảm thấy trong lòng có một cỗ uất khí, cách này có thể bức điên hắn, Lâm Vô Gian cao giọng nói:
- Kí lục thủy tinh kia không phải do ta bóp nát, là hắn, là hắn đang hãm hại ta.
- Ta hãm hại ngươi? Ha ha ha, thực sự là buồn cười, kí lục thủy tinh rõ ràng ở trên tay ngươi, hơn nữa chính ngươi cũng thừa nhận, hiện tại tất cả chân tướng đều rõ ràng, ngươi còn vọng tưởng giội nước bẩn trên người ta sao, ngươi cho rằng tất cả mọi người là đồ đần sao?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cao giọng nói.
- Im miệng!
Bách Lý Vân Lạc đột nhiên vung tay quất bay Lâm Vô Gi, với hiểu biết của nàng ta sao lại không biết, đệ tử mình tất nhiên là quá kiêu ngạo, chủ động khi nhục Diệp Phàm, nếu ngươi có thực lực, cái này không tính là gì, hết lần này tới lần khác tài nghệ không bằng người ta, còn bị người khác phế.
Ngô Đạo Tử cũng hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với Lâm Vô Gian rất khó chịu, đến lúc này, còn chống chế, thực sự là ném hết mặt mũi của Chí Tôn học phủ rồi.
Lạc Phượng Vũ đứng bên cạnh, nhìn kịch vui này, nghĩ đến biểu hiện trước đó của Diệp Phàm, nàng cũng hiểu ra rồi, tất cả những thứ này Diệp Phàm đã tính toán kỹ, không chỉ vừa đối mặt, tên bại hoại này cũng đã nghĩ kỹ làm sao hại người khác, người này thật đúng là một bụng ý nghĩ xấu xa, nhất là bản lĩnh diễn kịch của hắn, ngay cả ta cũng bị hắn lừa gạt.
Nhắc tới bên trong còn có một người có thể suy đoán ra đầu đuôi chuyện này, người đó chính là Thu Nguyệt, nàng quá hiểu Diệp Phàm, kí lục thủy tinh kia nhất định là Diệp Phàm động tay động chân, đừng thấy tiểu tử này thoạt nhìn hiền lành, cùng hắn ở chung lâu, ngươi biết được, đó là người cho tới bây giờ chưa bao giờ chịu thiệt thòi.