Vô Địch Thiên Đế

Chương 702: Hồng nhan họa thủy

Chương Trước Chương Tiếp

Đại Đế bay đến ngồi trên vai Diệp Phàm, ôm Đạo Linh Quả bắt đầu cắn.

Diệp Phàm trực tiếp đi đến Chí Tôn thần thành, tìm được người tiếp đón của Chí Tôn học phủ.

Lâm Vô Gian là đệ tử thiên tài của Chí Tôn học phủ, có thể đi tới Chí Tôn học phủ, không người nào không phải là tuyệt đỉnh thiên tài.

Cuộc tỷ thí thiên hạ lần này, nhằm vào cả Trung Linh cảnh, nhưng đệ tử Chí Tôn học phủ lại khịt mũi coi thường, tỷ thí thiên tài chó chết này, đặt ở Chí Tôn học phủ, chẳng là cái thá gì cả, thậm chí trong đó còn một vài đệ tử gia tộc từ Chí Tôn học phủ triệu hồi ra, mà những đệ tử này căn bản không nằm trong bảng xếp hạnh ở Chí Tôn học phủ.

Vì sao những người này có tư cách tham gia cuộc tỷ thí thiên hạ mà bọn họ không thể? Còn không là bởi vì sau lưng bọn có gia tộc chèo chống sao.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Vô Gian lại càng khó chịu, cuộc tỷ thí thiên hạ lần này hướng đến toàn bộ Trung Linh cảnh, võ quân nào không muốn ở trên võ đài thể hiện hào quang của mình, cho dù không có bất kỳ phần thưởng tài nguyên thực chất gì nhưng đối với bọn họ mà nói, vẫn là sân khấu chạy theo như vịt.

Thế nhưng mà, sân khấu lại để cho một đám người có thực lực bình thường trở thành nhân vật chính, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì bọn họ rõ ràng mạnh hơn, nhưng ngay cả cơ hội tham gia đều không có? Đây chính là số mệnh sao?

Trong lòng Lâm Vô Gian đè ép một hơi uất khí, hết lần này tới lần khác hắn ta còn bị phái đến Chí Tôn thần thành thống kê tình hình của các nhân vật dự thi nữa chứ.

Rất nhanh, một nữ tử đi tới.

Lâm Vô Gian lập tức sửng sốt.

Quyên quên xâm mẫn trang ngấn tiên, song tần tương mị loan như tiễn, nhất thuấn bách bàn nghi, vô luận tiếu dư đề! (*)

(*) Nguyên bản: 娟娟侵鬓妆痕浅, 双颦相媚弯如翦, 一瞬百般宜, 无论笑与啼:Chỉ người con gái vô cùng xinh đẹp, dịu dàng, thướt tha.

Đây là nữ nhân xinh đẹp nào đây? Cho dù so với Thánh nữ Băng Thần điện cùng Thánh nữ Si Tình cốc cũng không kém nửa phần, nhất là sự vũ mị bất giác để lộ khiến cho lòng Lâm Vô Gian mềm nhũn.

Một nữ tử Khuynh Thành như vậy, một yêu nhan tuyệt thế như vậy, nhân gian, nơi nào có?

Lạc Phượng Vũ nhìn Lâm Vô Gian ngây ngốc trước mặt, không khỏi khẽ nhíu mày, ngược lại khôi phục như lúc ban đầu, thầm nói so với Diệp Phàm, thiên tài như vậy nhưng ngay cả chút lực tự khống chế cũng không có sao?

Nàng quả thực cực kỳ mỹ mạo, đối với tình huống ngu ngơ này cũng nhìn lắm thành quen, Lạc Phượng Vũ cũng không phải là người không có tu dưỡng, lúc này lễ phép cười cười:

- Lạc gia Lạc Phượng Vũ đến đây báo danh.

Lạc Phượng Vũ!

Trong lòng Lâm Vô Gian lập tức sững sờ, ngay sau đó tỉnh ngộ, nàng không phải là thiên chi kiêu nữ thứ năm trên Tôn bảng sao? Thời gian một tháng này đã sắp kết thúc rồi, không ngờ bây giờ nàng mới đến, dáng dấp tuyệt mỹ động lòng người như vậy, thực lực lại không được tốt lắm, khoảng cách từ Lạc gia đến đây không tính là quá dài, lại hao tốn thời gian dài như vậy.

- Có phải kiểm tra lộ tuyến lịch luyện không?

Lạc Phượng Vũ nói khẽ, đồng thời lấy ra một thủy tinh kỳ dị, loại thủy tinh này phân phát cho từng người tham gia trận đấu ở Chí Tôn học phủ, phía trên có thể ghi chép thời gian đi lại của những đệ tử, bên cạnh có khí tức cường giả chí tôn thường xuyên xuất hiện không.

Nếu có, vậy tất nhiên là trưởng lão gia tộc sẽ mang những người này đi tới Chí Tôn học phủ, như vậy những người này không có tư cách tiến vào Du Long bí cảnh.

- Nếu là Lạc cô nương, đương nhiên không cần xem kỹ.

Lâm Vô Gian tỏ vẻ vô cùng có phong độ nói, mặc kệ như thế nào, những người này ngày sau cũng sẽ ở Chí Tôn học phủ tu hành một khoảng thời gian, hiện tại lưu lại một ấn tượng tốt trước mặt nữ tử này, không chừng sau này có thật nhiều cơ hội thân cận, chỉ tiếc bây giờ mình chỉ là một người tiếp đãi, nàng không biết thực lực của hắn ta, nếu coi hắn là một võ tu bình thường, cơ hội của hắn ta coi như ít đi rất nhiều.

Nếu giờ phút này có người có thể để cho hắn ta thể hiện ra tư chất siêu việt thiếu niên Chí Tôn, nàng tất nhiên sẽ phải lau mắt mà nhìn hắn.

Lâm Vô Gian thầm nghĩ trong lòng tiếc nuối, đáng tiếc hắn ta không thể tham gia trận tỷ thí thiên hạ, nếu không với thực lực của hắn, đồng thời có thể bộc lộ tài năng trên cuộc thi đấu, đến lúc đó, theo đuổi những thiên chi kiêu nữ này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Quả nhiên là đáng giận mà!

Lâm Vô Gian âm thầm biệt khuất, Lạc Phượng Vũ lấy được lệnh bài tiến vào Du Long bí cảnh, lại không gấp gáp rời đi, ngược lại quay đầu nhìn về phía Thương Khung phương xa.

Tiếp theo, một đạo hỏa hồng đại điểu phát ra một tiếng kêu vang dội, bàng bạc rơi xuống, không thể không nói, Loan Hỏa Điểu xem như tọa kỵ, quả thực thần tuấn vô cùng, chính là nhất đẳng trang xoa hảo thủ.

Liệt diễm cháy hừng hực, vô luận là ở bất kỳ địa phương nào, cũng sẽ là sự tồn tại chói mắt nhất, lúc Diệp Phàm nhảy từ phía trên Loan Hỏa xuống, vung tay thu Loan Hỏa Điểu vào, ngay sau đó đi về phía Lâm Vô Gian.

Diệp Phàm đương nhiên vừa liếc mắt là nhìn thấy được Lạc Phượng Vũ, lúc này chắp tay khách khí nói:

- Lạc cô nương!

Lạc Phượng Vũ nghe vậy lườm Diệp Phàm một chút, bộ dáng như vậy ngược lại có chút ý vị nũng nịu nhưng loại cảm giác này rất nhanh bị nàng che giấu đi, trong lòng âm thầm nói: Cái tên xấu xa này lúc giả ngu thực sự là khó mà phân biệt thật giả.

Hôm qua còn cùng ta liều chết triền miên, bây giờ lại giống như hai người thật sự trong sáng vậy, haizzz, muội muội e là bị một tên biết diễn kịch như vậy lừa gạt rồi.

- Diệp công tử!

Lạc Phượng Vũ cũng chắp tay nói.

Trong lòng Lâm Vô Gian lập tức có chút khó chịu, biểu hiện thay đổi rất nhỏ vừa rồi của Lạc Phượng Vũ hắn ta nhìn thấy rất rõ ràng, phải biết rằng lúc nàng nhìn thấy hắn không có quá nhiều tình cảm dao động gì, mà đối mặt với tên tiểu tử trước mắt lại dường như có chút thân mật, đơn giản là bởi vì Loan Hỏa Điểu thần tuấn của kẻ này.

Nhìn tu vi của kẻ này, chẳng qua chỉ là Hợp Thánh nhất trọng, cũng không biết là nhân vật đại biểu cho nhà nào, sợ là trong gia tộc không có thiên tài, mới phái ra một phế vật có tu vi thấp như vậy đến dự thi.

Vốn dĩ Lâm Vô Gian bởi vì sự bất công trong trận tỷ thí này mà phiền muộn, lúc này lại bởi vì biểu lộ lộ liễu của Lạc Phượng Vũ với Diệp Phàm mà bộc phát lòng đố kị, hắn đang phát rầu vì không thể khoe khoang tư chất trước mặt Phượng Vũ trước, vậy mà lại thêm một tên nữa đến.

Diệp Phàm đơn giản chào hỏi thì đi đến trước mặt Lâm Vô Gian, lộ ra một nụ cười lễ phép:

- Vạn Đạo học phủ Diệp Phàm đến đây báo danh, đây là lộ tuyến ký ức thủy tinh.

Nói xong, Diệp Phàm giao thủy tinh cho Lâm Vô Gian, khiến cho Diệp Phàm không ngờ tới là Lâm Vô Gian căn bản không nhận, ngược lại miệt thị nhìn Diệp Phàm một chút, cười lạnh nói:

- Chỉ là Hợp Thánh nhất trọng, cũng không cảm thấy ngại ngùng khi tham gia cuộc tỷ thí thiên hạ sao, cũng chính là Vạn Đạo học phủ, thiên tài bên trong đoán chừng đều bị gia tộc khác gọi về rồi, nếu không nào đến phiên ngươi.

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi khẽ chau mày, hắn lễ phép với người, chính là tu dưỡng của hắn, nhưng mà người khác không muốn cho thể diện, vậy thì đừng trách Diệp Phàm giẫm mặt.

Lâm Vô Gian nói xong những lời này, dư quang hai mắt liếc nhìn Lạc Phượng Vũ, phát hiện Lạc Phượng Vũ tràn đầy phấn khởi đứng một bên, lập tức trong lòng có chút kích động, rất tốt, đã thành công gây sự chú ý với nàng, chỉ cần mình dùng thực lực mạnh mẽ nghiền ép tên Diệp Phàm trước mắt này, không chừng có thể có được tâm hồn thiếu nữ của Lạc Phượng Vũ.

Cho dù không thể giành được lòng nàng, chí ít cũng có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nàng.

Lạc Phượng Vũ quả thực rất có hứng thú, nhưng mà Lâm Vô Gian nghĩ nhầm rồi, nàng đối với hắn ta không có một chút hứng thú, nàng chỉ hứng thú với Diệp Phàm, nàng rất muốn biết rõ Diệp Phàm giải quyết chuyện này như thế nào.

Diệp Phàm khẽ chau mày, ngược lại lạnh nhạt nói:

- Ta làm sao tham gia cuộc tỷ thí thiên hạ, ngươi không có tư cách quản, lộ tuyến ký ức thủy tinh ở chỗ này, làm tốt chuyện ngươi nên làm đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)