Vô Địch Thiên Đế

Chương 696: Tam đại hư cương

Chương Trước Chương Tiếp

Bách Hải khô nhai, chính là cấm địa gần Đông Hoàng thần thành, trên Thiên Vũ đại lục có không ít cấm địa, đương nhiên, loại này cấm địa không phải tuyệt đối, cường giả Hư Cương cảnh sau khi có thể lăng không Phi Độ, cấm địa như này không có quá nhiều sự uy hiếp.

Diệp Phàm hẹn Tống Đào đến Bách Hải khô nhai, một mặt là biểu lộ rõ ràng thực lực của bản thân, mặt khác cũng là nhìn xem trình độ của Tống Đào.

Song phương rất mau tiến vào Bách Hải khô nhai, khiến cho Diệp Phàm hơi kinh ngạc lại là lần này tới cũng không phải chỉ có một mình Tống Đào, mà là ba người Tống Đào, Lý Tử Vực, Vương Chương Hiển.

Ba người này cũng là hư cảnh cường giả của Phong Lâm thương hội âm thầm liên hệ, chỉ là Lâm Sơn dự định thu phục nguyên một đám, chỉ cần trước tiên thu phục được Tống Đào, hai người sau sẽ đơn giản hơn nhiều, nhưng mà bây giờ ba người này vậy mà đồng thời xuất hiện, hiển nhiên, sự việc đa vượt qua dự liệu của Lâm Sơn.

Diệp Phàm đồng thời khẽ nhíu mày, nhưng mà ngược lại sắc mặt khôi phục như thường, nếu là nửa tháng trước, ba người đồng thời đến Diệp Phàm quả thật có chút không biết làm sao, nhưng với thực lực hắn bây giờ cho dù đến mấy Hư Cương cảnh, thì như thế nào?

Khóe miệng đám người Tống Đào lộ ra vẻ tươi cười, ba người khoanh tay nghiền ngẫm nhìn đám người Diệp Phàm, thật lâu, Tống Đào khinh thường nói:

- Một thương hội nho nhỏ vậy mà vọng tưởng dựa vào một chút tài nguyên để cho chúng ta trở thành thủ hạ của các ngươi, thực sự là buồn cười, còn có cường giả chí tôn kia, nếu như ta đoán không nhầm, hẳn là dùng khí tức Linh Uy Đan ngụy tạo chấn động.

Trong lòng Lâm Sơn giật mình, trên mặt lại bất động thanh sắc, lúc này phàm là có một chút bối rối, bọn họ đều phải nhận bàn chịu hua, nhưng trong lòng đối với lần mạo hiểm này của Diệp Phàm có chút không đồng ý, vốn dĩ hắn ta cho rằng cho rằng Diệp Phàm có thể tìm được cường viện, lại không nghĩ dùng Linh Uy Đan tới dọa những Hư Cương cảnh này, nguy hiểm quá lớn.

Nếu ba người Tống Đào thật sự xuất thủ, cho dù liều chết, cũng phải để cho công tử thuận lợi đào thoát.

Lâm Sơn âm thầm hạ quyết tâm.

- Các ngươi không cần phải dịch dung, Phong Lâm thương hội!

Tống Đào nói tiếp, cuối cùng, sắc mặt Lâm Sơn đại biến, Phong Lâm thương hội mặc dù làm ăn không nhỏ, nhưng ở trước mặt những võ tu có chút cường hoành này, vẫn như cũ chẳng phải là cái thá gì, dù sao thế giới này vẫn là cường giả vi tôn, cho nên Lâm Sơn vẫn luôn rất cẩn thận ẩn giấu đi thân phận của mình.

Dù sao dạo lý người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội hắn ta có thể hiểu được, thế nhưng bây giờ lại bị Tống Đào vừa liếc mắt đã nhìn ra thân phận, rốt cuộc chỗ nào xảy ra sơ suất đây chứ?

Diệp Phàm chau mày, sắc mặt có chút khó coi, ngược lại hắn nhìn Lâm Sơn một chút, lạnh nhạt nói:

- Ngay cả phản đồ trong thương hội mình mà ngươi cũng không biết sao?

Lấy Diệp Phàm tài trí, rất dễ dàng biết được Lâm gia tất có phản đồ.

Khí tức Linh Uy Đan cải biến cùng khí tức chân chính hoàn toàn khác nhau, nếu không đan dược thất phẩm cũng không khỏi quá vô dụng, một phương diện khác, cho dù Tống Đào tuệ nhãn thức châu, có thể nhìn ra khí tức của Diệp Phàm là Linh Uy Đan cải biến, cũng chắc chắn không thể chỉ liếc mắt nhìn cái là có thể nhận ra được.

Một Hư Cương cảnh nhìn thấy được Chí Tôn cảnh, ánh mắt đầu tiên tuyệt đối không có khả năng không sợ hãi, trừ phi người này thực lực không sợ Chí Tôn lại hoặc là nói, người này ngay từ đầu đã biết được Chí Tôn này là giả.

Mà căn cứ vào lời nói sau đó của Tống Đào, không khó đoán ra người chưa gặp đám người Diệp Phàm đã biết rồi rõ nội tình của Phong Lâm thương hội rồi, hiển nhiên, bên trong Phong Lâm thương hội chắc chắn có phản đồ.

Sắc mặt Lâm Sơn lập tức vô cùng nhợt nhạt, lời nói của Diệp Phàm rất bình tĩnh, nhưng mà loại an tĩnh này ẩn tàng phía dưới là sự phẫn nộ và thất vọng, năng lực của hắn ta khiến Diệp Phàm rất thất vọng.

- Ha ha, tiểu bối nhưng hiểu biết cũng được đấy, chỉ tiếc là tiền tài động nhân tâm, hoài bích có tội lỗi, tuyệt thế bảo bối như Vạn Niên Khổ Tủy không ngờ lại xuất hiện ở trong thương hội nhỏ nhoi này, nhưng lại tiện nghi cho ba người chúng ta rồi.

Tống Đào cười sang sảng nói.

Diệp Phàm nghe vậy khóe miệng lộ ra một tia trào phúng, ngay sau đó hắn chậm rãi đi đến trước mặt mọi người, lạnh nhạt nói:

- Một võ tu ký kết khế ước chủ tớ, bởi vì thần hồn không trọn vẹn, đột phá vô cùng khó khăn, ta vốn muốn một Chí Tôn cảnh tọa trấn thương hội, chỉ tiếc . . .

- Khế ước chủ tớ? Ngươi? Xứng sao?

Tống Đào nghe vậy lập tức cười lạnh nói.

- Ta xứng hay không, cũng không phải một tán tu Hư Cương cửu trọng như ngươi có thể bình luận!

Diệp Phàm nghe vậy tùy tiện nói, ngay sau đó nửa người trực tiếp long hóa, Long Lân thanh sắc bao trùm nửa người hắn.

Đồng thời, một đạo Thanh Long hư ảnh ngửa mặt lên trời thét dài, quanh quẩn trên đầu hắn.

- Loại khí tức này, không ngờ vẫn là một thiếu niên thiên tài, chỉ tiếc, hôm nay ngươi vẫn phải chết ở chỗ này.

Tống Đào quát to nói, ngay sau đó khí tức khủng bố lập tức ép về phía Diệp Phàm, trường kiếm xuất vỏ, người này vừa ra tay chính là sát chiêu, vậy mà không có chút nào xem thường dáng vẻ của Diệp Phàm.

Là một tán tu, Tống Đào có thể tu hành đến Hư Cương cảnh, vẫn luôn tín phụng đạo lý chính là sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.

- Người nào chết, còn chưa chắc đâu!

Diệp Phàm nghe vậy cao giọng nói, không lùi mà tiến tới, gập chân nổ bắn ra, trong đôi mắt, thần bí đường vân kim sắc xuất hiện, tốc độ của hắn tăng lên không thể tưởng tượng nổi, đồng thời, trên trán hắn, chín đạo thần văn toàn bộ giải phong, giờ phút này tu vi của Diệp Phàm điên cuồng tăng lên.

Lôi quang chợt hiện, trường kiếm xuất vỏ, kiếm quang xé rách Thương Khung, lập tức năm kiếm chém ra.

Đang đang đang đang đang!

Sắc mặt Tống Đào lập tức trở nên cực kỳ khó coi, nhanh, quá nhanh, loại tốc độ này trực tiếp vượt qua giới hạn mà hai mắt hắn ta có thể bất kịp, thậm chí còn hướng về trực giác của hắn, nếu không phải trực giác chiến đấu của hắn, thậm chí ngay cả năm kiếm này cũng đỡ không nổi, đáng sợ nhất trong đó lôi điện chi lực, vậy mà bắt đầu ăn mòn nguyên lực của hắn ta.

Nếu không phải ngay từ đầu Tống Đào không khinh thường, một kích này sợ là phải chịu thua rồi.

Nếu là Hư Cương cửu trọng của một đại gia tộc thế lực, có lẽ còn có thể sinh ra uy hiếp với Diệp Phàm, dù sao rất nhiều đại gia tộc có được võ học truyền thừa đáng sợ, nhưng là một tán tu Hư Cương, đối với Diệp Phàm bây giờ mà nói, căn bản không cần quá nhiều thủ đoạn.

Tốc độ thời gian của Vĩnh Hằng Chi Nhãn không giống nhau khiến cho tốc độ của Diệp Phàm so với trước đó nhanh gấp mấy lần, công thêm tu vi của hắn tăng lên, cùng sức mạnh kinh khủng của bản thân hắn, mỗi một kiếm, đều đủ để khiến cho Tống Đào cảm nhận được sóng lớn trùng kích.

Đang!

Tống Đào bước lên, trường kiếm như gió, lôi quang cùng kiếm quang đồng thời nổ tung, đồng thời hắn ta quát to nói:

- Cùng lên đi!

Cùng tiến lên, để cho một cường giả Hư Cương cửu trọng kêu gọi giúp đỡ, tiểu bối Lâm gia này không phải thực lực vừa mới đột phá Hợp Thánh sao, từ lúc nào mà Hợp Thánh cảnh lại mạnh như vậy?

Lý Tử Vực, Vương Chương Hiển không nghĩ quá nhiều, lúc này nhao nhao rút ra vũ khí của mình lao về phía Diệp Phàm, tam đại cường giả Hư Cương cảnh bao vây tấn công Diệp Phàm, lập tức, trong lòng đám người Lâm Sơn âm thầm sốt ruột.

Diệp Phàm bộc phát ra chiến ý cường đại, từ sau khi đột phá Hợp Thánh cảnh, hắn vẫn luôn không có thời gian kiểm nghiệm chiến lực hiện tại của bản thân, ba người này vừa vặn luyện tay một chút.

- Đám đạo chích các ngươi, cho dù bao vây tấn công ta, lại như thế nào, ha ha ha!

Diệp Phàm cười sang sảng, đồng thời, lôi quang lấy tốc độ kinh khủng bay vụt, Lý Tử Vực cùng Vương Chương Hiển một người Hư Cương ngũ trọng, một người là Hư Cương tam trọng, Tống Đào còn phải miễn cưỡng ngăn cản Lôi Kiếm, bọn họ dùng cái gì để ngăn cản đây?

Diệp Phàm vậy mà mở ra chín đạo phong ấn, không thể đánh lâu, cho dù hắn có Sinh Mệnh Kính Tượng, cũng không thể vô hạn hấp thu phong ấn phản phệ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)