Vô Địch Thiên Đế

Chương 690: Thân phận của lạc phượng vũ

Chương Trước Chương Tiếp

- Nữ nhân kia là ai?

- Có lẽ ta có thể ở Chí Tôn học phủ gặp được nàng, lại không biết nàng có còn là nàng không nữa.

Diệp Phàm nói khẽ.

- Nếu là người một lòng vì ngươi không quan tâm đến sống chết, sao có thể dễ dàng thay đổi tình ý của mình được chứ.

- Thay đổi cũng được, chưa từng thay đổi cũng được, ta cũng muốn tìm lại nàng ấy của thuở ban đầu.

Diệp Phàm thở dài một hơi, ngay sau đó kiên định nói, rất nhanh đã dẫn Lạc Phượng Vũ đến Phi Thiên thần thành, Diệp Phàm mua một chiếc Kim Vũ Điêu, trước mắt trên người hắn chỉ có Loan Hỏa Điểu, Bách Thần Điêu, Thiên Hạc, nhưng ba tọa kỵ này không thể sử dụng cái nào cả.

Hỏa diễm trên thân Loan Hỏa Điểu quay chung quanh, Lạc Phượng Vũ không chịu đựng nổi, Bách Thần Điêu là tọa kỵ của Mạc Hoành quá khiến người khác chú ý, Thiên Hạc càng không cần phải nói, tọa kỵ là tọa kỵ thông dụng ở Đông Linh cảnh, tọa kỵ thông dụng ở Trung Linh cảnh là Kim Vũ Điêu.

Hai người ngồi trên Kim Vũ Điêu, Diệp Phàm cuối cùng thở dài một hơi, Lạc Tố Tố này dung mạo không cần nói tới, cả đoạn đường Diệp Phàm đều ôm nàng vào lòng, nếu nói không có biện pháp vậy thì không khỏi quá dối trá, mà Lạc Tố Tố bởi vì vẫn đề độc tố mà lúc Diệp Phàm lao nhanh còn ngẫu nhiên phát ra một tiếng rên rỉ quái dị thiếu chút nữa khiến cho Diệp Phàm nhịn không được.

Lạc Phượng Vũ thân thiết với Diệp Phàm là vì giúp muội muội làm rõ tâm ý của Diệp Phàm nàng quả thực rất có hảo cảm với Diệp Phàm, nhưng là còn chưa tới mức có tình cảm nam nữ với Diệp Phàm, dù sao đối với Lạc Phượng Vũ mà nói, đây là lần đầu tiên gặp mặt thực sự với Diệp Phàm.

Nhưng bởi vì ảnh hưởng của dược lực, cộng thêm hai người vẫn luôn dựa vào gần như vậy, Lạc Phượng Vũ cảm thấy một đám lửa thiêu đốt trong lòng khiến cho nàng không nhịn được muốn thân thiết cùng nam nhân này.

Kim Vũ Điêu lao nhanh về phía Chí Tôn học phủ, Diệp Phàm một tay đỡ lấy Lạc Phượng Vũ, giúp nàng ổn định thân hình, chỗ ngồi cũng cách một khoảng cách nhất định với nàng, cũng là phòng ngừa hai người ở loại tình huống này làm ra một vài chuyện không lý trí.

Ba ngày sau đó.

Hai người tới Đông Hoàng thần thành.

Nơi đây cũng là vị trí của Quân Hành học phủ.

Một đường bôn ba, hai người cũng khá mỏi mệt, lúc này Diệp Phàm dẫn theo Lạc Phượng Vũ tiến về Phong Lâm thương hội, với Diệp Phàm, người trước mắt là Lạc Tố Tố, quan hệ giữa Lạc Tố Tố và hắn không cần nói nhiều, cho nên để nàng biết quan hệ của mình và Phong Lâm thương hội cũng không có gì, huống chi, Lạc Tố Tố cũng chỉ cho rằng quan hệ của hắn và Lâm Sơn không tệ, lại cũng không nghĩ tới bản thân là lão bản phía sau của Phong Lâm thương hội.

- Công tử!

Lâm Sơn vô cùng cung kính đứng ở đại viện Lâm gia chắp tay nói.

Diệp Phàm nhẹ gật đầu, tùy ý hơi liếc mắt ra hiệu, Lâm Sơn hiểu ý, lúc này cười nói:

- Diệp công tử đã lâu không tới, lần này có thể quang lâm tới thương hội nho nhỏ của ta, quả là vẻ vang cho kẻ hèn nảy ồi.

Thời gian ba ngày, Lạc Phượng Vũ đã hơi khôi phục một chút nguyên lực, thân thể cũng tốt hơn nhiều, cõng trường kiếm đi sau lưng Diệp Phàm, dung nhan tuyệt mỹ kia lập tức thu hút toàn bộ nam tu của Phong Lâm thương hội.

- Lâm hội trưởng!

Diệp Phàm khách khí chắp tay, cũng không phải là hắn không tín nhiệm Lạc Tố Tố, mà là Phong Lâm thương hội làm việc quan trọng, Lạc Tố Tố sẽ giữ bí mật cho hắn, nhưng không cẩn thận cũng sẽ bị người Lạc gia biết rõ, Diệp Phàm định để cho Phong Lâm thương hội trở thành một bộ phận tình báo cường đại, tốt nhất là ẩn nấp trong mọi cửa hàng ở toàn bộ Trung Linh cảnh không để cho người chú ý.

Trước mắt thực lực của Diệp Phàm còn chưa đủ, tận lực âm thầm làm chủ, kế hoạch Thiên Đế môn, trừ ba huynh đệ bọn họ, cho dù là đám người Vệ Linh biết cũng không nhiều.

- Vị cô nương này là? Diệp công tử có phúc lớn, ngay cả Lạc Phượng Vũ Lạc cô nương nằm trong top năm bảng vàng cũng quen biết thân thiết, Lạc cô nương, kẻ hèn này là hội trưởng của Phong Lâm thương hội Lâm Sơn, hạnh ngộ!

Lúc này Lâm Sơn cười nói.

- Lạc Phượng Vũ?

Diệp Phàm nghe vậy lập tức sững sờ, ngược lại vô cùng nghi hoặc nhìn Lạc Phượng Vũ, trong mắt, một hơi khí lạnh chợt lóe lên.

Lạc Phượng Vũ sắc mặt hơi hơi trắng lên, nàng không ngờ hội trưởng thương hội trước mắt này lại nhận ra nàng, thế nhưng cũng không hẳn chứ, mặc dù nàng nằm trên tôn bảng, nhưng tướng mạo chân thực cũng không có quá nhiều người biết rõ, cho dù người khác thấy được nàng, cũng sẽ cho nàng là Lạc Tố Tố.

Mà Đông Hoàng thần thành cách thần nguyên thần thành không xa, một hội trưởng thương hội nhỏ nhoi, làm sao biết nàng là Lạc Phượng Vũ?

Nếu Lâm Sơn quả thực chỉ là một hội trưởng thương hội quả thực không có khả năng biết rõ người trước mắt này chính là Lạc Phượng Vũ, nhưng là bởi vì Diệp Phàm căn dặn, Lâm Sơn chú ý đến mỗi thiên tài, mỗi thế lực ở Trung Linh cảnh nên hắn ta biết rõ.

Phong Lâm thương hội thành lập mấy phân hội nhỏ ở Trung Linh cảnh, mặc dù phân hội kích thước không lớn, mua bán đồ vật cũng không phải cực kỳ quý giá, nhưng thu thập tình báo không ít.

Phong Lâm thương hội trước mắt vẫn không thể so sánh với thế lực tình báo nhất đẳng, nhưng mà tốc độ phát triển doạ người, đương nhiên, nếu Diệp Phàm muốn tham gia thi đấu thiên hạ, Lâm Sơn đương nhiên tốn không ít tâm tư trên trận thi đấu thiên hạ, chính là vì thời điểm Diệp Phàm tìm tới hắn, hắn có thể báo cáo cho Diệp Phàm.

Thật đúng lúc Lạc Phượng Vũ chính là một trong những người được Lâm Sơn chú trọng điều tra.

Lâm Sơn nhạy cảm phát hiện hàn ý trong mắt Diệp Phàm, lúc này tay phải khẽ động một chút, không ít hộ vệ Võ tu bất động thanh sắc chậm rãi đi tới, rõ ràng chỉ cần Diệp Phàm ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ bắt đầu bao vây Lạc Phượng Vũ.

Đám người Lâm Sơn cũng không biết Lạc Phượng Vũ trúng độc, dù giờ phút này sắc mặt Lạc Phượng Vũ cũng không tốt.

- Phượng Vũ cùng ta gặp gỡ trên đường, Lâm hội trưởng, lần này đi đường mệt mỏi, muốn mượn chỗ này của ngươi nghỉ ngơi một ngày, làm phiền rồi.

Diệp Phàm không làm khó dễ, cao giọng nói.

- Diệp công tử đã nói vậy thì mời!

Lâm Sơn nghe vậy lúc này lĩnh hội gật đầu nói.

Ngay sau đó hào sảng mời hai người đi vào.

Sau khi Diệp Phàm dẫn theo Lạc Phượng Vũ tiến vào, Lâm Sơn phái người chuẩn bị đồ ăn thức uống, Diệp Phàm và Lạc Phượng Vũ ăn uống một phen cùng nàng đi về phía hai gian phòng trọ được Lâm Sơn chuẩn bị kỹ càng.

Diệp Phàm cũng không đi vào phòng trọ của mình, mà trực tiếp lôi kéo Lạc Phượng Vũ tiến vào phòng trọ của nàng, sau khi tiến vào, sắc mặt Diệp Phàm trở nên vô cùng khó coi, trường kiếm trong tay vũ động, đặt trên cổ Lạc Phượng Vũ:

- Nói đi, ngươi đóng vai thành dáng vẻ của Lạc Tố Tố ở bên cạnh ta, có ý đồ gì đây?

- Ta chưa từng đóng vai thành muội muội ta, vốn dĩ dáng vẻ của ta và muội muội giống nhau.

Lạc Phượng Vũ nghe vậy không khỏi nói thẳng:

- Rõ ràng là ngươi nhận lầm người, tại sao lại hỏi ta muốn thế nào?

Lạc Phượng Vũ nghe vậy không chút nóng nảy nói, cùng Diệp Phàm ở chung một khoảng thời gian, nàng đại khái hiểu rõ Diệp Phàm, chỉ cần mình nói ra Lạc Tố Tố là muội muội nàng, Diệp Phàm tuyệt đối sẽ không xuất thủ.

Quả nhiên, Diệp Phàm nghe vậy không khỏi khẽ nhíu mày, người này là tỷ tỷ của Lạc Tố Tố, trách không được dáng dấp giống Lạc Tố Tố như vậy.

Nhưng mà cũng không thể nghe lời nói một bên của người này được, lúc này Diệp Phàm dùng truyền âm thủy tinh gọi Lạc Tố Tố, đúng như dự đoán của Diệp Phàm, Lạc Tố Tố nhanh chóng nhận tín hiệu, tiểu nha đầu này chẳng lẽ cả ngày đều ngồi canh ở bên cạnh truyền âm thủy tinh sao.

- Diệp Phàm?

Thanh âm vẫn êm tai như vậy, rất giống thanh âm của Lạc Phượng Vũ, loại thanh âm này, có thể không bắt chước được, suy nghĩ một chút xác suất hai người này là thân tỷ muội quả thực rất cao.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)