- Ta đương nhiên biết rõ không có khả năng, đối phương làm như vậy, đơn giản là khi nhục Thiên Hạ thương hội chúng ta không vạch mặt cùng bọn họ, hừ, đường đường cường giả Chí Tôn, lại không biết xấu hổ như thế, ngược lại là phù hợp phong cách Quan Cốc cùng Vũ Gia.
Diệp Phàm nói tiếp, ngược lại đứng lên:
- Dẫn ta tiến về bảo khố, ta tự mình chọn lựa một kiện kỳ vật.
- Vâng!
Mạc Bách Trần nghe vậy không khỏi có chút há mồm, tiếp theo giận dữ nói. Hiển nhiên đối với chuyện này, trong nội tâm rất là không thoải mái, nhưng mà Thái Thượng nói rất đúng, hai cái thế lực xưa nay tà tính, sự tình người khác làm không được, bọn họ có thể làm ra thì cũng bình thường.
Mạc Bách Trần lúc này mang theo Diệp Phàm tiến về bảo khố, Diệp Phàm tùy ý mang theo Sở Phong Vân, đạm mạc tại sau lưng. Trên đường đi ngược lại là không vội không chậm, Mạc Bách Trần ra khỏi đại điện trực tiếp bay lên, Diệp Phàm lúc này có chút không vui nhìn xem Mạc Bách Trần.
Mạc Bách Trần lập tức hơi sững sờ, ngược lại hạ thân hình rơi xuống, cung kính nhìn xem Diệp Phàm.
- Đã đi bảo khố, đương nhiên phải cẩn thận là hơn, ngươi phi hành cao như thế, là muốn nói cho những người khác, bảo khố thương hội ta ở nơi nào sao? Hoặc là nói, ngươi cho rằng tại đây không có nhân viên tình báo thế lực khác sao?
Diệp Phàm cất cao giọng nói, bộ dáng như vậy ngược lại là có khí thế Mạc Hoành.
- Thái Thượng dạy bảo đúng, đúng là ta lỗ mãng rồi.
- Ừm, đi thôi!
Diệp Phàm cất cao giọng nói.
- Tuân mệnh!
Mạc Bách Trần lúc này đi ở phía trước, lần này không có phi hành, tốc độ hai người không tính quá nhanh, sau 10 phút, hai người chạy tới một chỗ gò núi bình thường.
Tiếp Mạc Bách Trần lấy ra đó một quả lệnh bài, đồng thời nhìn về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm lúc này đồng dạng lấy ra một quả lệnh bài, vận chuyển nguyên lực thúc dục, lệnh bài kia là lục soát ra từ trong trữ vật giới chỉ của Mạc Hoành đấy, tại trong trữ vật giới chỉ của lão ta, thứ tốt rất nhiều, nhưng cái lệnh bài này hiển nhiên là biểu tượng thân phận.
Trận pháp trên đồi núi phảng phất có chỗ liên hệ cùng lệnh bài, rất nhanh truyền đến một cỗ hấp lực kỳ quái, Diệp Phàm mang theo Sở Phong Vân đi theo sau lưng Mạc Bách Trần dung nhập bên trong gò núi.
Một mảnh mông lung xuất hiện, tiếp theo ba người xuất hiện tại nội bộ bảo khố, nếu không phải Mạc Bách Trần dẫn đường, Diệp Phàm tuyệt đối không có khả năng tìm được bảo khố ẩn nấp như thế.
Rất nhanh, một chỗ sơn động cực kỳ rộng lớn xuất hiện tại trước mặt ba người, Diệp Phàm lập tức nhịn không được hơi có chút run rẩy. Thế lực của Thiên Hạ thương hội tại trong Linh Cảnh, chỉ có thể coi là một trong thế lực kém cỏi nhất đấy, nhưng tài phú tuyệt đối là một trong các thế lực đứng đầu.
Bởi vì bản thân Thiên Hạ thương hội thuộc về thế lực phương diện kinh thương.
Diệp Phàm liếc thấy được không ít Thiên Huyễn Đan, Linh Uy Đan, còn có rất nhiều đan dược tu hành thất phẩm, cũng có một ít kỳ vật phụ trợ tu hành, cũng không có thiếu đạo khí, có quần áo và trang sức, có đao kiếm binh khí, cũng có đạo khí phụ trợ tu hành, vân...vân...
Mặt khác như là nguyên thạch cực phẩm đều có vài chục vạn, linh thảo cực phẩm càng là nhiều không kể xiết, nếu lấy hết nơi này, Diệp Phàm có thể tưởng tượng tài phú chính mình sẽ đạt tới địa vị đáng sợ đến bực nào.
Diệp Phàm cùng Sở Phong Vân liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh áp chế loại tham lam này xuống dưới, trên mặt như trước vô cùng đạm mạc, Mạc Bách Trần lui sang một bên, cất cao giọng nói:
- Thái Thượng, kỳ vật tại đây chỉ có những thứ này, không biết Thái Thượng chuẩn bị lấy vật gì cho hai thế lực lớn đâu này?
- Cụ thể là vật gì thì không cần sốt ruột, hai thế lực lớn này có thể ở thời điểm này đưa ra yêu cầu, bọn họ chắc chắn làm đến được việc đạt được Vương Thể sau đó cự tuyệt cho chúng ta chỗ tốt, cho nên ta phải đạt được Ngũ Hành Thần Ngọc trước, thay ta liên hệ Vũ Linh cùng Hoàng Trường Thiên trước, ta muốn nói chuyện cùng hai người bọn họ.
- Thái Thượng cân nhắc chu đáo.
Mạc Bách Trần nghe vậy lúc này đồng ý nói, lấy ra thủy tinh truyền âm, rất nhanh, song phương chuyển được.
Loại thủy tinh truyền âm này là cực kỳ cao đẳng đấy, có thể trực tiếp hình chiếu hình ảnh đối phương tới, hai người tựa như là mặt đối mặt nói chuyện phiếm.
- Mạc huynh!
Hai người hơi chắp tay.
- Vũ huynh, Hoàng huynh!
Diệp Phàm đồng dạng khách khí chắp tay, trên người hai người mặc quần áo và trang sức gia tộc rõ ràng, ai là Vũ Linh ai là Hoàng Trường Thiên ngược lại rất dễ nhận biết.
- Mạc huynh liên hệ chúng ta, chẳng lẽ là...
- Đúng vậy, người ta đã bắt được.
Diệp Phàm gật đầu nói, sau đó đẩy Sở Phong Vân đi qua, tay trái vung lên, bỏ toàn bộ dịch dung của Sở Phong Vân, một gương mặt tuấn tú phiêu dật xuất hiện.
Diệp Phàm có chút im lặng nhìn xem thằng này, vậy mà lớn lên còn đẹp hơn so với hắn, lại có tư chất cùng chiến lực đáng sợ như thế, không biết bao nhiêu thiếu nữ sẽ si mê vì hắn ta.
Đây là Diệp Phàm lần thứ nhất nhìn thấy nam nhân lớn lên còn đẹp hơn nữ nhân.
- Là Sở Phong Vân!
Vũ Linh có chút kích động nói.
Trên mặt Hoàng Trường Thiên cũng đầy hưng phấn, vì ở bên trong bảo hộ của tứ đại gia tộc bắt được Vương Thể, bọn họ thế nhưng mà bỏ hết cả tiền vốn, không nghĩ tới lại bị Thiên Hạ thương hội bắt được, thật sự là may mắn.
- Mạc huynh, dựa theo ước định của chúng ta, ngươi tự mình mang theo người này bí mật đi Phần Mộ giao cho chúng ta, chúng ta giao Ngũ Hành Thần Ngọc cho ngươi, tin tưởng ngươi không có ý kiến gì đi?
- Tự nhiên là có một ít ý kiến đấy, Vũ huynh, Hoàng huynh, ta vì bắt lấy người này, coi như là trêu chọc tứ đại gia tộc, mà mang theo người này tiến về Phần Mộ, đến lúc đó hai vị huynh đệ nếu là hợp lực giết ta, hơn nữa công bố sự tình Thiên Hạ thương hội ta bắt Sở Phong Vân thì...
Diệp Phàm nói đến đây thì dừng.
- Mạc huynh nói chuyện này, hai thế lực lớn chúng ta chính là thế lực cấp chúa tể, há sẽ làm ra sự tình vi phạm hứa hẹn bực này, hơn nữa, giữa chúng ta là có khế ước đấy, chúng ta sẽ không phá hư khế ước đâu.
- Vi phạm khế ước thì đương nhiên là sẽ không, nhưng là khế ước chi lực chính là Thiên Đạo chi lực, đồng dạng cũng không phải là không có phương pháp triệt tiêu khế ước chi lực. Ta cũng thực sự không phải là hoài nghi hai vị huynh đài, chỉ là chuyện này trọng đại. Một khi không cẩn thận, không chỉ ta bị mất mạng, Thiên Hạ thương hội ta cũng sẽ bị chôn vùi, như vậy thì như thế nào, ngươi trước thông qua tinh thạch truyền âm truyền Ngũ Hành Thần Ngọc đưa cho ta, sau đó ta bí mật đưa Sở Phong Vân mang đến Thiên Lôi Thần Thành.
Diệp Phàm nói tiếp:
- Các ngươi đến Thiên Lôi Thần Thành nhận người.
- Cái này không hợp quy củ đi?
- Thiên Hạ thương hội chúng ta cũng chỉ là thực lực nhất đẳng, như thế nào có dũng khí gây chiến với các ngươi hai đại thế lực. Cho ta Ngũ Hành Thần Ngọc, ta cũng sẽ đưa Sở Phong Vân đến Thiên Lôi Thần Thành, sẽ không lật lọng, chúng ta cũng không có lực lượng đổi ý, trái lại nếu là các ngươi lật lọng, không may vẫn là chúng ta. Nếu giao dịch, nên giúp nhau thông cảm, đề nghị của ta cũng không quá đáng đi.
Thủy tinh truyền âm của Thiên Hạ thương hội cực kỳ cao cấp, loại kỳ vật như Ngũ Hành Thần Ngọc này cũng có thể truyền tống.
Vũ Linh cùng Hoàng Trường Thiên nghe vậy không khỏi khẽ nhíu mày, bởi vì sự tình đại hôn lần trước, quan hệ hai nhà cũng không tốt. Nhưng vì chuyện Vương Thể này, hai nhà lại như trước đã đạt thành nhất trí.
Mạc Hoành cân nhắc không phải không có lý, hai người ngược lại là không sợ Mạc Hoành đùa nghịch thiêu thân, dù sao căn cơ Thiên Hạ thương hội ngay ở chỗ này, chạy không được. Một phương diện khác, bọn họ đối với Sở Phong Vân trông mà thèm, lúc này hai người gật đầu nói:
- Nếu như thế, bên kia dựa theo ý tứ của Mạc huynh, nhưng hai người chúng ta nói mấy từ từ tục tĩu trước, nếu Thiên Hạ thương hội dám can đảm chơi thủ đoạn, đừng trách hai chúng ta huyết tẩy nhà các ngươi.
- Tự nhiên!
Diệp Phàm chắp tay nói, trong nội tâm âm thầm cười lạnh, chỉ sợ sợ các ngươi không huyết tẩy nổi Thiên Hạ thương hội, nếu là ngươi huyết tẩy, ta ngược lại cởi giày hoan nghênh.