Sau khi ba người tìm được một chỗ vắng vẻ, khôi phục trạng thái đến đỉnh phong, hai người đồng thời đứng lên.
Phương Tử Đạo một mực đứng ở một bên, tận chức tận trách nhìn xem Mạc Hoành, hắn ta hiện tại không có chút ý định làm trái Diệp Phàm nào, sức mạnh của Diệp Phàm lại để cho hắn ta tâm phục khẩu phục, huống chi trước mắt hắn ta là nô lệ của Diệp Phàm, làm nô lệ của một cường giả cũng không đáng xấu hổ.
Mà Diệp Phàm cùng Sở Phong Vân nói chuyện phiếm, hắn ta đại khái cũng nghe được một ít gì đó, trước mắt nam tử nho nhã tuấn mỹ này chính là Vương Thể trong truyền thuyết, yêu nghiệt Sở Gia - Sở Phong Vân. Mà vị chủ tử của bản thân này bề ngoài giống như kinh khủng hơn, Thánh Tử của Chí Tôn học phủ?
Đây đều là nhân vật đứng bên trên đỉnh nha.
- Lạc huynh khôi phục tốt rồi chứ?
- Tất nhiên.
Diệp Phàm cười nói. Sau khi phân phó Phương Tử Đạo trông coi Mạc Hoành, Sát Mãng Chiến Bào bắt đầu phát sinh biến hóa, rất nhanh, hắn ăn mặc hoàn toàn giống Mạc Hoành, tiếp đó Diệp Phàm nhìn về phía Sở Phong Vân.
Sở Phong Vân ném ra hai viên thuốc, Diệp Phàm nuốt xuống dưới, khuôn mặt tuấn tú phiêu dật nhanh chóng già nua, cuối cùng trở nên giống hệt Mạc Hoành. Đồng thời, khí tức của hắn cũng tăng trưởng không phù hợp Logic, mãi cho đến Chí Tôn Cảnh mới dừng lại.
Sống lại một tên Mạc Hoành.
Thiên Huyễn Đan biến ảo thân hình, Linh Uy Đan cải biến khí tức tu vi, dùng thân phận Mạc Hoành tiến vào Mạc gia, hơn nữa trộm kho báu Mạc gia mang tất cả đi, cái này là ý định của Diệp Phàm.
Sở Phong Vân đồng dạng lấy ra một quả Linh Uy Đan ăn, tiếp đó, khí tức của hắn ta bắt đầu nhanh chóng suy yếu, thoạt nhìn vô cùng uể oải, lại để cho người liếc qua đã cảm thấy hắn ta bị trọng thương.
Mạc Hoành thành công bắt lấy Sở Phong Vân, trở lại Lạc gia, tin tưởng người của Lạc gia không có chút hoài nghi nào.
Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch, còn có bước thứ hai, nhưng bước thứ hai này có áp dụng được hay không, còn phải xem bước đầu tiên lấy được thành quả như thế nào.
Hai người lúc này bay về hướng Bách Thần Thành, trên đường, Sở Phong Vân hoàn toàn bị Diệp Phàm tùy ý xách trên tay, ngồi ở phía trên Bách Thần Điêu, Bách Thần Điêu là tọa kỵ của Mạc Hoành, tư chất thật tốt, không kể là tốc độ hay hung ác ngang ngược, đều vượt xa tọa kỵ bình thường.
Nguyên bản lúc Diệp Phàm triệu hoán nó ra, Bách Thần Điêu còn muốn ra tay với Diệp Phàm, sau khi bị cho mấy kiếm thì trung thực hơn không ít, tiếp đó Diệp Phàm cường hành ký kết khế ước chủ tớ với nó, khôi phục thương thế của nó, hiện tại Bách Thần Điêu đã là tọa kỵ thuộc về Diệp Phàm.
Bách Thần Điêu dù sao cũng là tọa kỵ, sức chiến đấu vẫn có chỗ khiếm khuyết, tự nhiên đấu không lại hai người Diệp Phàm cùng Sở Phong Vân hợp lực. Huống chi, chủ nhân của nó, cường giả Chí Tôn Cảnh đều bị hai người Diệp Phàm giết rồi, nó căn bản không có quá nhiều ý chí chiến đấu.
Ngồi trên Bách Thần Điêu, hai người rất nhanh đi tới Bách Thần Thành, Bách Thần Thành là tổng bộ Thiên Hạ thương hội, ở chỗ này, Thiên Hạ thương hội có được quyền uy chí cao vô thượng. Mà Bách Thần Điêu càng là biểu tượng duyên dáng của cường giả Chí Tôn Thiên Hạ thương hội, một đường hung hăng càn quấy phi hành, không người dám nói nửa câu không phải.
Trực tiếp tiến vào tổng bộ Thiên Hạ thương hội, rất nhanh đã có đệ tử vô cùng cung kính đi tới, quỳ trên mặt đất:
- Cung nghênh Thái Thượng.
- n, Bách Trần đâu này?
- Bẩm báo Thái Thượng, hội trưởng đang ở chủ điện xử lý sự kiện thương hội.
- Đưa ta đến chủ điện.
- Vâng!
Hạ nhân nghe vậy không khỏi hơi sững sờ, sau đó vội vàng nói, trong nội tâm hơi có chút nghi hoặc, thái thượng trưởng lão đi chủ điện không cần hạ nhân dẫn đầu mà.
Nhưng dù sao hắn ta cũng không dám nhiều lời, chỉ để ý yên lặng dẫn đường ở phía trước, rất nhanh, ba người đến một chỗ hẻo lánh, nhìn xem bốn phía không người, Diệp Phàm trực tiếp ra tay.
Một quyền phế bỏ tu vi người này, phong tỏa nguyên lực, lại để cho hắn ta không cách nào nói chuyện.
Tiếp đó dùng Nhiếp Hồn Thuật sưu hồn, Nhiếp Hồn Thuật có thể trực tiếp chắt lọc trí nhớ đối phương, chỉ có điều là có tính chất huỷ diệt tổn thương đối với thần hồn của đối phương. Trước kia, thực lực Diệp Phàm không đủ, không thể sử dụng, hiện tại ngược lại là không có bất cứ vấn đề gì.
Rất nhanh, Diệp Phàm hoàn toàn hiểu rõ từng cái địa điểm trong tổng bộ thương hội, cùng với tình huống phát sinh gần đây, tiếp đó tiện tay chém giết người này, đại địa dưới chân tự vỡ ra một cái lỗ hổng, sau khi ném người này vào đó, vết nứt khôi phục, phảng phất không có cái gì phát sinh.
Sở Phong Vân im lặng nhìn xem Diệp Phàm, người này cường đại cùng thần bí vượt xa tưởng tượng của hắn ta.
Làm xong những việc này, Diệp Phàm mang theo Sở Phong Vân trực tiếp đi về hướng chủ điện.
Lúc này trong chủ điện, một đám người đang kịch liệt thảo luận.
- Hội trưởng, Thái Thượng thật sự đi đối phó Vương Thể rồi hả? Trời cao đầy huyết hồng vừa rồi, hẳn là Thái Thượng tranh đấu cùng Vương Thể kia?
Có trưởng lão kinh hãi chiến tranh.
- Đúng vậy, Thái Thượng xác thực đi đối phó với Vương Thể rồi.
- Ai nha, hồ đồ rồi, Vương Thể kia là bảo bối của tứ đại gia tộc. Những thế lực cấp chúa tể này tranh đấu, chúng ta làm sao có thể tham dự, một khi không cẩn thận, chỉ có phấn thân toái cốt nha.
Có trưởng lão kích động nói.
- Hồ đồ? Ahh, Thái Thượng có thể không hồ đồ, các ngươi cũng biết Vũ Gia cùng Quan Cốc cho chúng ta cái gì chứ?
- Cái gì?
- Ngũ Hành Thần Ngọc.
- Ngũ Hành Thần Ngọc? Làm sao có thể, đây chính là chí bảo có thể tăng lực lượng thuộc tính Ngũ Hành lên tới cấp độ Thiên Nguyên, hơn nữa nếu như là hoàn toàn hấp thu, trong đó nguyên khí đầy đủ có thể giúp cường giả Chí Tôn tăng hai trọng thêm nhất trọng đến hai trọng.
- Đúng vậy, chính là vật đấy, thần vật giống như này, chỉ cần giao cho Thái Thượng sử dụng, chuyến đi, Phiêu Miểu Tiên Cung lần này, chúng ta sẽ có hơn một tầng nắm chắc. Còn nếu là có thể tại Phiêu Miểu Tiên Cung đạt được truyền thừa tiên đạo, Thiên Hạ thương hội chúng ta cũng có thể chen chân vào trong thế lực cấp chúa tể.
- Nếu là vật ấy, cái kia...
Đạp đạp đạp!
Mọi người lúc này nhìn về phía ngoài cửa, Diệp Phàm dịch dung thành Mạc Hoành đi đến.
Lập tức phần đông trưởng lão nhao nhao chắp tay:
- Cung nghênh Thái Thượng!
Đồng thời, ánh mắt của bọn hắn nhìn về phía Sở Phong Vân khí tức uể oải, trong nội tâm nguyên một đám đều có đoán trước.
Mạc Bách Trần lúc này theo vị trí đầu não đi xuống, Diệp Phàm không khách khí ngồi lên, nhìn xem phần đông trưởng lão, đạm mạc nói:
- Sở Phong Vân ta đã bắt được, nhưng chuyện này quan hệ trọng đại, nếu là ai để lộ tiếng gió, đừng trách ta ra tay không nương tình.
Sau khi sưu hồn đệ tử kia, Diệp Phàm ngược lại là đã biết tên thật Lâm Bán Vân, Sở Phong Vân người có vẻ đứng số một trong Đế Bảng, nhưng các loại tin tức về Đế Bảng, đệ tử kia biết đến cũng không nhiều, hiển nhiên người này cũng không có thời gian đi chú ý thiên hạ.
Diệp Phàm không có hứng thú biết rõ cái gì Đế Bảng cùng Tôn Bảng, hắn biết rõ tính danh Sở Phong Vân là đủ rồi.
- Thái Thượng xin yên tâm, chúng ta chắc chắn bảo toàn bí mật.
Mọi người đồng thời cất cao giọng nói.
- Ừm, đi xuống đi, Bách Trần ở lại!
- Vâng!
Rất nhanh, phần đông trưởng lão lui ra, Mạc Bách Trần như trước vô cùng cung kính đứng tại phía dưới.
- Bảo bối mà Vũ Gia cùng Quan Cốc hứa hẹn đã có biến cố, hừ, những đại gia tộc này rất biết cò kè mặc cả, vậy mà còn yêu cầu nhiều hơn một kiện kỳ vật.
- Cái gì? Thái Thượng, chúng ta ra tay bắt Sở Phong Vân, đã đắc tội tứ đại gia tộc, đổi lấy một cái Ngũ Hành Thần Ngọc còn muốn thêm một kiện kỳ vật, hai thế lực lớn này không khỏi khinh người quá đáng đi, còn không có qua sông đã muốn rút ván ư?
- Ngũ Hành Thần Ngọc?
Diệp Phàm nghe vậy, trong nội tâm không khỏi hơi động một chút, thứ này có thể là đồ tốt, nhất là đối với Diệp Phàm mà nói, tuyệt đối là một trong kỳ vật cần có nhất trong giai đoạn trước mắt.
- Đối phương thay đổi người nói chuyện với chúng ta, người giao dịch trước kia lại bị chối bỏ rồi.
Diệp Phàm lắc đầu.
- Điều đó không có khả năng, chuyện này là Hoàng Trường Thiên trưởng lão cùng Vũ Linh trưởng lão đồng thời đảm bảo đấy. Hai người này chính là cường giả Chí Tôn của hai thế lực lớn, hẳn còn muốn lật lọng thành.
Hoàng Trường Thiên cùng Vũ Linh... Diệp Phàm âm thầm nhớ kỹ hai cái danh tự này, không thể không nói, Mạc Bách Trần thật đúng là vô cùng phối hợp, dăm ba câu đã nói ra tin tức hắn muốn biết.