- Lão già kia, dám giết Bổn thiểu chủ, Thí Thần Thương, chém!
Sở Phong Vân quát một tiếng, hiển nhiên mới bị Mạc Hoành làm cho có chút chật vật, trong nội tâm rất là khó chịu.
Quang ảnh trường thương cực lớn rơi xuống, một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng thiên thạch cực lớn điên cuồng rơi đập, công kích siêu cường của Diệp Phàm phối hợp át chủ bài mạnh nhất của Sở Phong Vân, cho dù là Mạc Hoành Chí Tôn nhị trọng cũng phải cố hết sức.
- Hỗn Nguyên Thiên Cực!
Mạc Hoành quát một tiếng, lấy lão ta làm trung tâm, vô số bóng kiếm hình thành thành lũy kiếm khí đáng sợ, vẫn thạch khổng lồ vậy mà phía dưới thành lũy kiếm khí trực tiếp bị cắt thành vụn hoa, sắc mặt Sở Phong Vân cùng Diệp Phàm có chút khó coi.
Vẫn Thạch Trùng Kích liên tục không ngừng trùng kích, nhưng cái này không có nghĩa là một cái thiên thạch không mạnh, mà Mạc Hoành dễ dàng chém vỡ thiên thạch như thế, cũng đại biểu cho Thí Thần Thương không có biện pháp phá phòng thủ.
Hỗn Nguyên Thiên Cực hiển nhiên là át chủ bài của Mạc Hoành rồi, bên trong võ kỹ này còn kèm theo còn kèm theo hồn lực cùng kiếm ý, lúc này mới có lực cắt kinh khủng như vậy.
Hồn lực thuộc về đòn sát thủ của cường giả Chí Tôn, đồng dạng là chiêu thức có hồn lực bám vào, uy lực đều kinh người khủng bố hơn nhiều.
Sắc mặt Sở Phong Vân tái nhợt vô cùng, hiển nhiên với tu vi của hắn ta có thể làm được một bước này đã là cực hạn, thời gian Thiên Địa Thông Linh của Diệp Phàm cũng sắp chấm dứt, phần thắng nghiêng về phía Mạc Hoành.
Mạc Hoành có thể cảm giác được uy lực Vẫn Thạch Trùng Kích chậm rãi yếu bớt, đồng dạng có thể cảm giác Sở Phong Vân suy yếu, lúc này khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ tàn khốc, thiếu một ít, lão ta đường đường một cường giả Chí Tôn, đã bị hai cái tiểu bối ám toán rồi, không biết tên tiểu bối này là ai? Siêu Phàm thất trọng ... Chẳng lẽ là Diệp Phàm?
Sở Phong Vân bởi vì vấn đề Chân Linh Huyễn Nhãn, cho dù nhìn ra tu vi Diệp Phàm cũng chỉ là Siêu Phàm thất trọng, nhưng lại cực kỳ khẳng định Diệp Phàm chỉ dùng thủ đoạn gì đó ẩn nấp tu vi, miêu tả biểu hiện giả dối của hắn.
Nhưng là dùng nhãn lực của Mạc Hoành, là có thể hoàn toàn khẳng định Diệp Phàm chỉ có Siêu Phàm thất trọng, có thể tại Siêu Phàm thất trọng phát ra trùng kích khủng bố như thế, dưới gầm trời này cũng chỉ có duy nhất Diệp Phàm thôi. Với tư cách đối đầu Diệp Phàm, Thiên Hạ thương hội có thể là có thêm tư liệu kỹ càng về Diệp Phàm, ví dụ như hắn từng tại Thần Nguyên học phủ triển lộ Kiếm Đạo Chi Lực.
- Tiểu bối, hóa ra là ngươi!
Mạc Hoành quát to, sát ý khủng bố phá tan phía chân trời.
- Lão già kia, đến bây giờ mới nhận ra ta sao.
Diệp Phàm quát to, đón lấy ánh mắt, Thần Vân màu vàng lập tức hiển hiện, đồng tử màu đen biến thành màu vàng chói mắt.
- Vĩnh Hằng Chi Nhãn, mở!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, Thời Gian Đình Chỉ!
Diệp Phàm vì sao mở ra chín đạo Thần Vân, thực lực cá nhân hắn tăng trưởng cũng không thể gia tăng uy lực trận pháp, nhưng lại có thể tăng cường lực lượng Vĩnh Hằng Chi Nhãn.
Hỗn Nguyên Thiên Cực rất mạnh, nhưng loại chiêu thức này thuộc về kiếm chiêu nối liền, một khi bị gián đoạn, sẽ vào loại trạng thái triệt tiêu, bóng kiếm của Mạc Hoành tại trong một chớp mắt xuất hiện đình chỉ.
- Lâm Bán Vân!
Diệp Phàm quát một tiếng.
Sở Phong Vân mạnh mẽ đè tay xuống:
- Giết!
Thí Thần Thương rơi xuống, Mạc Hoành gần kề bị Diệp Phàm khống chế trong chớp mắt, mà trong chớp mắt vậy là đủ rồi.
Vèo!
Thí Thần Thương lập tức đâm vào trong phạm vi bóng kiếm bao phủ Mạc Hoành, Mạc Hoành lúc này ham muốn sống vực dậy, dốc sức liều mạng vận chuyển nguyên lực, trong đôi mắt Sở Phong Vân lộ ra một tia tàn nhẫn, khóe miệng nhổ ra một ngụm máu tươi, trong tay cường hành tạo ra một ấn ký:
- Nổ!
Thí Thần Thương lập tức nổ mạnh, hủy diệt xé nát hoàn toàn nguyên lực phòng ngự của Mạc Hoành. Mạc Hoành trực tiếp nhổ ra một ngụm máu tươi, lại đơn giản chỉ cần bằng vào nguyên lực đáng sợ triệt tiêu Thí Thần Thương.
Nhưng vào lúc này, một đạo kiếm khí như là dây nhỏ rơi theo Thương Khung, Lôi Quang nổ vang, thân ảnh Diệp Phàm xuất hiện tại sau lưng Mạc Hoành, trường kiếm cắm thẳng vào trong đan điền của lão ta, đan môn bị Diệp Phàm quấy nát.
Đan môn Mạc Hoành có được bây giờ cơ hồ là không, đồng thời hai tay Diệp Phàm bắt đầu kết ấn, đặt ở phía trên thần hồn Mạc Hoành, hồn phách Mạc Hoành đồng thời bị phong ấn, hồn lực không cách nào sử dụng.
Rút ra Thiên Vân, tay trái Diệp Phàm mang theo Mạc Hoành, thời gian dần qua đi, phía dưới Phương Tử Đạo đã hoàn toàn ngây ngốc, hắn ta không cách nào tiếp nhận được hết thảy trước mắt. Một cái Siêu Phàm thất trọng, không, người này cũng không phải Siêu Phàm thất trọng, người này là ẩn nấp tu vi, tất nhiên là như thế, một võ tu Siêu Phàm thất trọng, làm sao có thể bộc phát ra thực lực khủng bố như thế được.
Không giống với khinh thường lúc trước, lúc này Phương Tử Đạo vô cùng cung kính.
- Lạc huynh, đa tạ tương trợ!
Sở Phong Vân phi xuống dưới, khí tức cả người trở nên cực kỳ uể oải, trong đôi mắt mang theo một tia cẩn thận nhìn xem Diệp Phàm, vẫn chắp tay nói cảm ơn.
Diệp Phàm ngược lại là có chút coi được người này, nếu đổi thành những người khác, lúc này tất nhiên sẽ không nói lời cảm ơn, mà là lựa chọn rời đi, bởi vì tình trạng của hắn ta rất kém, trạng thái Diệp Phàm tương đối tốt hơn nhiều, hơn nữa bên người Diệp Phàm còn có một Hợp Thánh cửu trọng giúp đỡ, nếu Diệp Phàm ra tay đối với hắn ta, hắn ta thật sự có thể khó bảo toàn mạng sống.
- Lâm huynh, ngươi thiếu nợ ta một cái nhân tình!
Diệp Phàm nghe vậy nói thẳng, ngược lại là không có khách khí nói giúp đỡ cho nhau là việc nên làm đấy.
Sở Phong Vân nghe vậy, trong nội tâm có chút thở dài, Diệp Phàm nói những lời này, hiển nhiên là sẽ không xuất thủ đối với hắn ta, nhưng ngươi này cũng thật là, nói thẳng chính mình thiếu nhân tình của hắn.
- Nhân tình này, ngày sau ta nhất định sẽ trả ngươi.
- Tốt, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Nhưng mà trước khi trả nhân tình này, ta muốn cùng Lâm huynh hợp tác một phen.
Diệp Phàm cười sang sảng nói.
- Hợp tác?
Sở Phong Vân nghe vậy không khỏi nhìn về phía Mạc Hoành, hai mắt có chút chuyển động, nói khẽ:
- Lạc huynh thật khí phách.
- Ha ha, nói chuyện cùng người thông minh thật thoải mái. Nếu ta không có đoán sai, Lâm huynh chính là Vương Thể của tứ đại gia tộc, với tài sản của ngươi, trên người tất nhiên có Thiên Huyễn Đan cùng Linh Uy Đan chứ.
Diệp Phàm nói tiếp.
- Đương nhiên rồi, vậy phân thành...
- Chia 5-5 đi, tuy nhiên ngươi bỏ ra hai quả đan dược Thất Tinh, nhưng cái chủ ý này là ta nói ra đấy, phân chia 5:5 cũng không quá phận nha.
- Ha ha, Lạc huynh đệ thật đúng là nhân vật không chịu thiệt, nhưng mà với độ giàu có của Chí Tôn học phủ, đường đường Thánh Tử còn nhỏ mọn như vậy, thật ra khiến ta có chút kinh ngạc.
Sở Phong Vân cười nói, hắn ta đã có thể vững tin người trước mắt chính là Thánh Tử Tử Mặc của Chí Tôn học phủ.
Ngoại trừ Tử Mặc, hắn ta tuyệt không tin phía trên Thiên Vũ Đại Lục còn có bạn cùng lứa tuổi có chiến lực như thế.
Thánh Tử Chí Tôn học phủ?
Diệp Phàm nghe vậy, khóe miệng lộ ra mỉm cười, cũng không cãi lại, phảng phất ngầm hiểu lẫn nhau, cái này lại để cho Sở Phong Vân càng thêm vững tin.
- Ta trị liệu cho thương thế của ngươi một chút.
Diệp Phàm đi tới, tay phải đặt ở trên bờ vai Sở Phong Vân, đón lấy nguyên lực Thần Vân vận chuyển, rất nhanh, thương thế trên người Sở Phong Vân khôi phục hơn phân nửa, Sở Phong Vân có chút kinh ngạc nhìn Diệp Phàm. Hắn ta không nghĩ tới người này vậy mà còn có năng lực trị liệu mạnh mẽ như thế, nếu là ngày sau đến trên trận đấu, với năng lực trị liệu của người này, chỉ sợ sẽ là một hồi ác chiến.