Hai người tiến vào phòng của Hoa Vũ Vân, Đại Đế bay lung la lung lay ra ngoài thì vừa lúc nhìn thấy bóng lưng của hai người, không khỏi gật gù đắc ý mà nói:
- Phàm nhân ngu xuẩn đều không thể thoát ra khỏi xiềng xích của dục vọng, lúc nào mới có thể không màng danh lợi, xem nhẹ tất cả thất tình lục dục giống như bản thần thú đây.
Vừa nói, một cái Thủy Tinh Ký Ức quay tít trong tay Đại Đế, khuôn mặt mập mạp cười nở hoa:
- Ghi lại chứng cứ lão đại ăn vụng, không có ít nhất một trăm Thiên Linh Quả thì không xong với chuyện này đâu.
Căn phòng của Hoa Vũ Vân vô cùng tinh tế, bên trong là một thế giới toàn màu hồng. Bàn màu hồng, rèm che màu hồng, đệm chăn màu hồng, có một tia đáng yêu không nói rõ được, cũng có một loại dụ hoặc của dục vọng nguyên thủy.
Sắc mặt Hoa Vũ Vân có chút ửng hồng phơn phớt, chưa từng có nam nhân nào được vào khuê phòng của nàng ta cả, Diệp Phàm là người đầu tiên. Mặc dù Diệp Phàm nói là giúp nàng ta tẩy lễ thân thể, thật ra Hoa Vũ Vân rất rõ ràng, sao Diệp Phàm có thể không muốn cơ thể của nàng ta được chứ.
Làm thế nào để có thể hoàn toàn kiểm soát nàng ta đây? Để nàng ta trở thành nô lệ của hắn là được rồi. Làm như vậy thì không chỉ có thể chiếm hữu nàng ta theo ý muốn, mà sau này nàng ta có trở thành Tiên Trì Chi Chủ thì cũng sẽ không chống lại Diệp Phàm.
Khế Ước Nhận Chủ cũng không hiếm thấy ở trên Thiên Vũ Đại Lục này. Ngay cả Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy và Vạn Niên Khổ Tủy mà Diệp Phàm cũng có thể lấy được nữa là, đương nhiên không thể nào lại không kiếm lấy bất kỳ lợi ích nào cả.
Mặc dù Hoa Vũ Vân đã sẵn sàng để phục vụ cho Diệp Phàm, nhưng nàng ta vẫn có chút ngại ngùng.
Diệp Phàm hoàn toàn không biết suy nghĩ của Hoa Vũ Vân, mục đích hắn đến đây quả thực là để giúp Hoa Vũ Vân tiếp nhận tẩy lễ của Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy. Dù sao thì có Thần Văn Nguyên Lực của hắn thì Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy mới có thể sử dụng triệt để được.
- Cởi quần áo ra đi!
Diệp Phàm tùy ý nói, sau đó trực tiếp đi tới bồn tắm lớn bên trong khuê phòng của Hoa Vũ Vân. Hắn dùng hai tay tạo ra trận văn, bắt đầu khắc hoạ trận pháp, dùng sức mạnh của trận pháp để hoàn toàn hợp nhất Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy vào trong cơ thể Hoa Vũ Vân, làm như vậy thì sẽ có hiệu quả tốt hơn. Mà áo ngoài của Hoa Vũ Vân là Linh Khí, Linh Khí sẽ hấp thu một lượng Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy nhất định, đây là một loại lãng phí. Cho nên, Diệp Phàm mới bảo Hoa Vũ Vân cởi quần áo ra.
- A... Ừm, ồ, được... được rồi.
Hoa Vũ Vân thầm nói quả nhiên. Nàng ta hít một hơi thật sâu, sau đó vận chuyển Nguyên Lực, quần áo trên người Hoa Vũ Vân rơi hết xuống đất.
Diệp Phàm vẫn đứng tại chỗ khắc hoạ trận pháp. Loại trận pháp trợ giúp truyền thừa này là do Diệp Phàm nghiên cứu ra được khi giúp mấy người Vệ Linh lấy được Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy để rèn luyện, chủ yếu là phong ấn khí tức Thần Văn của chính mình vào trong đó, từ đó để cho Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy luôn ở một mức độ tán thành đối với Hoa Vũ Vân.
Muốn luyện hóa Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy nhiều thì cần mấy tháng, ít thì cần một tháng, Diệp Phàm cũng không có thời gian để chờ bên cạnh Hoa Vũ Vân mọi lúc được.
Tiếng bước chân truyền đến, hiển nhiên Hoa Vũ Vân đã đi tới, Diệp Phàm vừa lúc khắc hoạ xong trận pháp, hắn nói khẽ:
- Công pháp của Tiên Trì vô cùng đặc biệt, công pháp phụ trợ mà ta biết nhất định phải lấy Tiên Trì Công Pháp làm cơ sở, kết hợp với một pháp trận khế ước đặc biệt mà những người khác khắc hoạ ra...
Hắn đang nói thì bỗng nhiên một đôi cổ tay trắng như ngọc ôm lấy hắn, sau đó, một mùi thơm bay tới, một bóng người xinh đẹp đi đến bên cạnh Diệp Phàm.
Tiếng tim đập nhanh nhẹ nhàng truyền đến, Diệp Phàm lập tức cảm thấy thân thể hơi khô nóng.
Đây là sao vậy?
Diệp Phàm hơi ngơ ngác.
Dường như Hoa Vũ Vân đã hoàn toàn nhập vào trạng thái, thẹn thùng nhắm hai mắt lại. Diệp Phàm đột nhiên hiểu ra có lẽ Hoa Vũ Vân đã hiểu lầm cái gì đó rồi. Lúc này, Nguyên Lực vận chuyển, một sức đẩy nhẹ nhàng đẩy Hoa Vũ Vân ra, sau đó tay phải của Diệp Phàm vẫy một cái, một chiếc áo khoác xuất hiện.
Dựa theo quy trình bình thường, với tư cách là một quý ông, lẽ ra Diệp Phàm nên lập tức che thân cho Hoa Vũ Vân, nhưng hiển nhiên là phong thái quý ông của Diệp Phàm chưa bao giờ đáng nói cả.
Cũng may bản tính của Diệp Phàm không hèn mọn lắm, hắn chỉ làm mọi việc dựa theo yêu thích cá nhân mà thôi.
Hoa Vũ Vân lập tức sửng sốt, sau đó hơi nghi hoặc nhìn Diệp Phàm.
- Vũ Vân, lần này ta xem như ngươi hiểu lầm nên ta tha cho ngươi một lần, lần sau ngươi mà còn như vậy nữa thì ta không khách khí nữa đâu đấy.
Diệp Phàm nửa đùa nửa thật mà nói, sau đó nhấn vào trận văn trong thùng gỗ:
- Muốn có được sự rèn luyện của Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy thì không thể mặc Linh Khí. Lúc nãy là do ta nói không rõ khiến cho ngươi hiểu lầm. Được rồi, trận văn đã xong, từ giờ ta sẽ nói cho ngươi biết về bí pháp phụ trợ của Tiên Trì, tốc độ tu hành của ngươi sẽ nhanh chóng vượt xa những người khác thôi.
Sắc mặt của Hoa Vũ Vân lập tức đỏ bừng, hóa ra không phải Diệp Phàm muốn thân thể của nàng ta mà là do nàng ta hiểu lầm. Nhưng mà người này là đồ ngốc đấy à, đưa tới cửa cũng không muốn, không phải hắn thật sự thích nam nhân đấy chứ?
Diệp Phàm nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của Hoa Vũ Vân thì sau gáy lập tức nổi lên hắc tuyến, tay phải mạnh mẽ ôm lấy eo nhỏ của Hoa Vũ Vân, không chút khách khí lấy tay trái đặt dưới mông của nàng ta, cất cao giọng nói:
- Ta thích nữ nhân, nếu ngươi không tin, bây giờ ta sẽ xử tử hình ngươi ngay tại chỗ luôn nhé.
- ... Ta tin, ta tin.
Hoa Vũ Vân nhịn không được mà rên lên một tiếng rồi vội vàng nói, rặng mây đỏ trải rộng toàn bộ khuôn mặt. Nàng ta lén nhìn Diệp Phàm, sau đó nói khẽ:
- Bí pháp phụ trợ đó là cái gì vậy?
- Bí pháp phụ trợ là lấy Tiên Trì Công Pháp mà ngươi tu hành làm cơ sở để ký kết một khế ước đặc biệt cùng với ta. Nếu tốc độ tu hành của ngươi chậm hơn ta thì sẽ không có bất kỳ một bình cảnh nào cả, nếu tu vi của ngươi cao hơn ta, tốc độ tu hành nhanh hơn ta thì bình cảnh của ngươi sẽ khó khăn hơn những người khác gấp nhiều lần.
- Mặt khác, một khi ngươi ký loại khế ước đặc biệt này với ta, ta có thể chủ động hủy khế ước này. Nếu ta làm như thế thì sẽ dẫn đến con đường tu hành của ngươi bị đứt gãy, tu vi sẽ vĩnh viễn bị dừng bước ở lúc ta hủy khế ước.
Diệp Phàm buông Hoa Vũ Vân ra, kìm chế cơn khô nóng trong lòng mà lớn tiếng nói.
- Ai cũng có thể là đối tượng để ký kết khế ước, nhưng ta chỉ cho phép một mình ngươi ký kết mà thôi. Dù sao thì chuyện này có liên quan đến việc những tài nguyên này của ta có thể đạt tới kết quả đoán trước được không, ta chắc chắn không thể để điều quan trọng để biết có thể thành công được không này vào tay những người khác được.
- Ừ, được!
Hoa Vũ Vân sẽ không không vui, những gì Diệp Phàm nói có vẻ thẳng thắn và tàn nhẫn vô tình, nhưng thật ra đó mới là sự thật. Diệp Phàm chính là một người sống thực tế, tương tự như vậy, loại người sống thực tế này thường vô cùng có nguyên tắc.
Hoa Vũ Vân đồng ý rất kiên quyết, lúc này Diệp Phàm mới bắt đầu dạy nàng ta bí pháp tu hành. Rất nhanh, khế ước được khắc hoạ thành công. Sau khi hai người ký kết khế ước, Diệp Phàm để Hoa Vũ Vân tự tiếp nhận tẩy lễ của Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy rồi trực tiếp rời đi.
Khi hắn bước ra khỏi phòng của Hoa Vũ Vân thì lập tức nhìn thấy Đại Đế đang mặt mày hớn hở mà đọc diễn văn trước mặt ba người Thu Thủy Nhi.
- Mối quan hệ giữa Vũ Vân tỷ tỷ và lão đại vô cùng phức tạp. Chỗ của ta có cái Thủy Tinh Ký Ức này, bản thần thú chính là Linh Thú mà lão đại sùng bái nhất, quả thật không nhẫn tâm nói một số chuyện không hay của lão đại cho các ngươi biết. Nhưng bình thường ba người các ngươi đối xử với ta không tệ, bây giờ lại đang lo lắng cho tình hình của Vũ Vân tỷ tỷ nên bản thần thú cảm thấy hơi không đành lòng.
Đại Đế vừa nói, vừa cất hồn tinh đi, sau đó lấm la lấm lét mà lấy một cái Thủy Tinh Ký Ức ra, hạ giọng nói:
- Trong này có ghi lại bí mật không thể không nói giữa lão đại và Vũ Vân tỷ tỷ. Một trăm Thiên Linh Quả, cho phép tăng giá.